Hồ Nữ - Chương 160: Phiên ngoại 9: Kiếp sống linh sủng của Thanh Đồng(tiếp)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
144


Hồ Nữ


Chương 160: Phiên ngoại 9: Kiếp sống linh sủng của Thanh Đồng(tiếp)


Thấy nàng quả quyết từ chối, tròng mắt hồ ly của Thanh Đồng khẽ đảo một vòng, thân thể nhanh chóng thu nhỏ lại. “Oa ô ngao~~~” Nó nhẹ nhàng kêu lên, bốn chân chạy về phía Lệ Quân Hoa.

Oa – thật là đáng yêu!

Lệ Quân Hoa lập tức bị dáng vẻ đáng yêu của tiểu hồ ly mê hoặc, bị lỗ tai lông xù dựng đứng của nó mê hoặc, bị bộ lông mềm mại của nó mê hoặc, bị nhiều cái đuôi đang ve vẩy của nó mê hoặc, bị tiếng gọi tới gọi lui của nó chế trụ rồi, không tự chủ thu hồi pháp kiếm cúi người hưng phấn mở rộng hai tay.

“Ngao, oa ô ~~” Tiểu hồ ly Thanh Đồng chạy tới trước mặt Lệ Quân Hoa lắc lư cái đuôi, run nhẹ lỗ tai, đôi mắt đen lộ vẻ đáng yêu.

Đưa tay vuốt nhẹ bộ lông xù mềm mại, Lệ Quân Hoa có một loại cảm giác lệ rơi đầy mặt. Xuyên khôngnhiều năm như vậy, gặp phải ba tiểu hồ ly đáng yêu hoạt bát, hiệ tại nàng rốt cuộc cũng được tận tay sờ cảm nhận.

Ký kết với ta đi, kí kết với ta đi…

Trong đầu nàng không ngừng tràn ngập ý niệm hấp dẫn!

Lập tức cùng nó kí khế ước linh sủng, đây là cơ duyên của ngươi!

Trong lúc đó, một ý niệm vô cùng mạnh mẽ xuyên vào trong đầu nàng, nàng không chút do dự duỗi tay giữ chặt ót tiểu hồ ly trong miệng thì thầm: “Thượng cổ khai thiên tích địa… Con người làm ra ngũ linh chi trưởng…Người cùng với giống khác… Cùng tồn tại… không rời…yêu thương ngươi như con người…sủng ngươi như nhi nữ… khế thành!”

Trong lúc đó, Lệ Quân Hoa cảm ứng được một vật ấm áp tiến vào lòng mình, nhịn không được hai mắt ẩm ướt. Đây là cảm giác cô đơn tĩnh mịch được an ủi, một cảm giác rất sung sướng.

Đồng dạng, tiểu hồ ly Thanh Đồng cũng cảm ứng được, nó còn cảm thấy giờ phút này mùi lạ trên người Lệ Quân Hoa chẳng còn kích thích cái mũi linh mẫn của nó, đối với nàng càng nhìn càng thuận mắt.

không tốt, đây chính là lực lượng của khế ước linh sủng! Nhanh ngăn chặn ý niệm trao đổi giữa chủ sủng!!!

Tiểu hồ ly Thanh Đồng lập tức dùng tinh thần lực cường đại của mình ngăn chặn ý niệm cảm ứng với chủ nhân, giãy giụa mong muốn được chủ nhân ôm ấp, run rẩy nói: “Lệ Quân Hoa, khế ước linh sủng kí rồi nhưng ngươi đừng nghĩ rằng ta sẽ coi ngươi là chủ nhân, phải nghe lời ngươi.” Khế ước linh sủng khiến nó lập tức biết rõ tên và thân thế Lệ Quân Hoa.

Lệ Quân Hoa sau khi kí khế ước đang muốn vuốt ve bộ lông tiểu hồ ly bỗng thấy nói ngang ngược như vậy lập tức hối hận. Nàng mới rồi làm sao vậy? rõ ràng bị âm thanh trong đầu mê hoặc, cùng nó kí khế ước linh sủng rồi. Chủ nhân tu vi yếu hơn linh sủng, việc lạ này chưa từng xảy ra ở giới tu tiên đại lục Ngũ Nguyên a?

trên người tiểu hồ ly Thanh Đồng phát ra bạch quang, trước mắt Lệ Quân Hoa biến thành một nam tử mặc áo bào trắng dáng vẻ phóng túng.

Rất ưu nhã hất mái tóc dài tới hông bị rối tung, Thanh Đồng kiêu ngạo nói: “Dung mạo này của ta có phải khiến ngươi say mê? Hừ, đừng…si tâm vọng tưởng, chỉ có thiên hồ mới xứng đôi với bát vĩ thiên hồ ta!” Từ trước tới nay hồ ly là sinh vật còn xinh đẹp hơn con người, từ khi hắn biến hóa, ảo cảnh có rất nhiều tinh linh yêu quái muốn giao phối với hắn. hắn giữ mình trong sạch, dù phát tình cũng không…phát tình với mấy tên yêu quái có nguyên hình xấu xí kia.

Lệ Quân Hoa đối với cử chỉ cợt nhả của hắn hoàn toàn im lặng, con hồ ly này quả thật rất đẹp, nhưng nàng kiếp trước qua internet cũng đã xem không ít nam tử, cũng có chút lực chống cự với người có vẻ ngoài âm nhu như hắn. Nàng biết hắn là hồ ly công, há có thể bị vẻ đẹp của nó mê hoặc?

Lệ Quân Hoa nói: “Ta phải đi, ngươi có đi theo ta không?” nói thế nào họ cũng đã kí kết khế ước linh sủng, hơn nữa nàng chưa từng nghe nói linh sủng sẽ phản đối lại ý nguyện chủ nhân.

“Ngươi chỉ cần lúc rời đi triệu hoán ta là được.” Thanh Đồng bĩu môi nói, “Đây là thí luyện của ngươi, tự mình cố gắng, đừng vọng tưởng mượn nhờ lực lượng của ta.” Chi chủ Thái Hư Huyễn Cảnh rất thanh minh, ăn gian cũng chạy không thoát mắt người. Nếu như nàng không thông qua được thí luyện rời khỏi huyễn cảnh, hắn sẽ thua lỗ lớn.

thật sự là hồ ly tinh chọc tức người không đền mạng!

Lệ Quân Hoa từ đầu đã không trông cậy hắn sẽ trợ giúp, nghe vậy càng thề, dù có phải gặp tình trạng nguy hiểm, nàng cũng tuyệt không triệu hoán hắn!

Dù sao cũng là kí linh sủng, Thanh Đồng có cố gắng bỏ qua Lệ Quân Hoa, đôi lúc cũng không tự chủ được lo lắng nàng, chỉ đành dùng mối liên hệ thần bí giữa chủ sủng tìm nàng, nhìn nàng thí luyện, đôi lúc còn mở miệng trêu chọc nàng.

Nữ tu sĩ này tính cách quật cường gặp mạnh thì mạnh, hơn nữa vận khí vô cùng tốt, sau một hồi đã tìm được thư tịch, linh thạch, pháp khí mà Tiên tôn thượng cổ giấu ở các nơi trong huyễn cảnh dành cho người hữu duyên.

Lúc chủ nhân tu luyện có một ít lực lượng thông qua khế ước linh sủng chuyển dời lên người linh sủng, mỗi lần từng chút một, hơn mười, mấy trăm năm tích lũy thì cũng rất nhiều. Tuy Thanh Đồng là bát phẩm thiên hồ, hoàn toàn không để ý tới chút ít linh lực kia, nhưng mỗi ngày hắn vẫn tự động nhận được.

Tinh tế thưởng thức những luồng linh lực mạnh yếu mỗi lần chảy vào cơ thể, Thanh Đồng cảm thấy, nếu chủ nhân này ở lại huyễn cảnh tu luyện… sẽ nhanh chóng trở thành thất phẩm tiên quân, sau đó vượt hắn trở thành bát phẩm tiên tôn, cuối cùng trở thành cửu phẩm tiên tôn.

Nhân loại là vạn linh chi trưởng, tu sĩ nhân loại cũng nói như thế, hắn cũng dần dần cảm nhận được. Chủ nhân hắn vô cùng trẻ, mà hắn lúc bằng tuổi nàng còn là một thú con ngây thơ, tiếp nhận sự chiếu cố của mẫu thân dừng lại ở mức thất vĩ mà đi về cõi tiên. Chỉ cần cho nàng thời gian, nàng nhất định vượt qua hắn!

Thah Đồng bắt đầu thu hồi sự coi thường với vị chủ nhân tạm thời này, lúc nhàm chán chạy đi tìm nàng cùng nàng đấu võ mồm, học tập cái gọi là làm người.

Thời gian trôi qua rất nhanh, ngày nào đó, Lệ Quân Hoa thấy trên sườn núi xuất hiện một tòa cung điện màu xanh lá, rất là kinh ngạc, nghĩ rằng thí luyện mới bắt đầu. Thanh Đồng ở hình thái hồ ly biết rõ là Thái Nguyên Cung, lập tức thúc dục: “Ngươi thông qua tất cả thí luyện, chi chủ Thái Hư Huyễn Cảnh quyết định cho ngươi lựa chọn rời đi hay tiếp tục ở lại.”

Trong lúc vô tình Lệ Quân Hoa tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh, nàng luôn khát vọng rời đi, nghe vậy lập tức chạy về phía đó.

Thanh Đồng không nhanh không chậm chạy sau lưng nàng. Nó nghĩ, nàng nhất định chọn rời đi. Thế giới bên ngoài là dạng gì? Liệu có nhiều quy củ? Mặc kệ, mục đích nó đi ra ngoài chỉ có một, chính là tự do tự tại, không bị chi chủ Thái Hư Huyễn Cảnh áp chế mà truy đuổi Lệ Nhi, để Lệ Nhi thay hắn ính hai tiểu thiên hồ đáng yêu.

Trong nội cung Thái Nguyên Cung, Hạo Linh Tiên Tôn hỏi lựa chọn của Lệ Hoan Hoa. Lệ Quân Hoa biết sư phụ đã rời khỏi, nhị sư huynh cũng có cơ hội lựa chọn, liền không chút do dự lựa chọn đi ra. Nếu nhị sư huynh chọn ở lại, nàng và sư phụ cũng không lo lắng vì nhị sư huynh là tự nguyên lưu lại.

“Thanh Đồng.” Hạo Linh Tiên Tôn nói với Thanh Đồng đi theo Lệ Quân Hoa: “Nếu ngươi lựa chọn chủ nhân, ta chỉ có thể đồng ý để ngươi rời đi. Ta hi vọng sau này ngươi hãy ngoan ngoãn theo Lệ Quân Hoa học cách làm người, sau này có duyên phi thăng, không nên dùng thân phận một tiểu hồ ly khôngcó giáo dưỡng mà phi thăng.”

hắn nói với Lệ Quân Hoa: “Khế ước linh sủng là một lực lượng thần bí tương lai ngươi sẽ từ từ biết được, đừng lo lắng không thể trói buộc linh sủng mạnh hơn ngươi rất nhiều. Tư chất linh căn của ngươi nghìn người khó có một, thể chất hấp thu linh khí thiên địa khiến ta không nhìn thấu, nhưng ta tin, tương lai ngươi có thể vượt xa Thanh Đồng, cho nên, đừng cảm giác mình không xứng đáng đạt được linh sủng như Thanh Đồng. Lúc Thanh Đồng còn là tiểu hồ ly ngũ phẩm thì mẫu thân hắn qua đời, không được dạy dỗ, về sau ngươi vất vả rồi, chỉ dạy hắn nhiều hơn.”

Lệ Quân Hoa chắp tay lắng nghe, Thanh Đồng cúi đầu, tuy không muốn thừa nhận lời Hạo Linh Tiên Tôn nói… nhưng biết rõ Hạo Linh Tiên Tôn cơ trí thanh minh, chỉ có thể yên lặng nghe.

“Lệ Quân Hoa, việc trong Thái Hư Huyễn Cảnh ngươi không được nói rõ với tu sĩ bên ngoài. Đây là quy định của Tiên Tôn sáng lập để lại, từng tu sĩ rời đi đều phải tuân thủ.”

Hạo Linh Tiên Tôn hiền lành nói, “đi đi, các ngươi đi ra ngoài chính là biên giới ảo cảnh, chỉ cần khôngngừng đi về phía trước là có thể bay ra khỏi Thái Hư Huyễn Cảnh.” nói xong, ông phất tây để Lệ Quân Hoa và Thanh Đồng rời khỏi.

“Vâng, miện hạ, vãn bối sẽ tuân thủ quy định của ảo cảnh.” Lệ Quân Hoa khom người thi lễ, mang theo Thanh Đồng rời khỏi Thái Nguyên Cung, thự dùng ngự kiếm phi, sau đó kiếm phi thành công, liền bay về phía bãi biển nàng quen thuộc, đi ra khỏi huyễn cảnh.

“Sư muội/ Lệ sư thúc/sư thúc tổ đi ra.” Mọi người chờ bên ngoài Thái Hư Huyễn Cnarh thấy nàng mang tiểu một con vật màu trắng bay ra, nhao nhao hô lên.

trên đá ngầm một nam tử mặc áo bào màu đỏ mỉm cười nói với Lệ Quân Hoa: “Quân Hoa, rốt cuộc con cũng đi ra. Ta ở chỗ này chờ ba ngày, con và Vân Phàm cũng có một người đi ra.” hắn chính là Cung chủ Hỏa Vân Cung- Tần Đạo Nguyên, sư phụ của Lệ Quân Hoa và Lâm Vân Phàm.

Ánh mắt của hắn nhanh chóng bị Thanh Đồng hấp dẫn, cả kinh nói: “Đây là bát vĩ thiên hồ, chẳng lẽ là linh sủng con kiếm được trong huyễn cảnh?”

“Đúng vậy, sư phụ.” Lệ Quân Hoa ngại ngùng nói, “Nó gọi Thanh Đồng, là tự nguyện cùng con kí khế ước.”

“Thanh Đồng.” Nàng giới thiệu, “Đây là sư phụ ta, Tần Đạo Nguyên Tiên Quân, bên cạnh là đại sư huynh của ta, những người khác là đồng môn của ta.”

Thanh Đồng cao ngạo nhìn đám tu sĩ tu vi không bằng hắn, đột nhiên biến hóa, thành một nam tự tuyệt mĩ mặc trường bào đỏ phong lưu mị hoặc, nói: “Những…đồng môn tư chất không tốt lắm?” Đoán chừng ở đây cũng chỉ có Tần Đạo Nguyên có khả năng tu luyện tới cửu phẩm, những thứ khác đều là mệnh quỷ.

Hình tượng hoàn mĩ của hắn lập tức chấn trụ các tu sĩ, khi hắn nói, thì các tu sĩ suýt chút bị tức chết lập tức hiểu rõ hắn kiêu ngạo khó thuần. Lệ Quân Hoa làm sao khống chế hắn? Vận mệnh nàng luôn luôn may mắn như vậy, khiến người ta có muốn đố kỵ cũng hữu khí vô lực.

Thanh Đồng không biết một lời của mình đã đắc tội bao nhiêu người, hắn biến hóa không tự giác mà dùng linh khí thiên địa ngưng tụ ra một kiện áo choàng đỏ mà buồn bực. Bởi vì màu sắc lông của mình, gần đây hắn toàn mặc màu trắng, lần này sao không tự chủ mà mặc áo bào đỏ? Đây tuyệt đối là do khế ước linh sủng thay đổi một cách vô tri vô giác, hắn phải tìm cách loại trừ thay đổi này mới được, nếu không hắn thật sự thành linh sủng của người khác rồi.”

Tân Đạo Nguyên chắp tay với Thanh Đồng, “Nếu đã kí kết chính là hữu duyên, các hạ, nữ đệ tử của ta xin mời người chiếu cố nhiều hơn.”

Bát phẩm thiên hồ làm sao lại chủ động kí kết khế ước với tu sĩ ngũ phẩm? hắn không nghĩ ra, chỉ có thể nói cơ duyên nữ đệ tử của hắn quá tốt.

“Quân Hoa, sư phụ hi vọng Vân Phàm cũng thuận lợi đi ra.” Tần Đạo Nguyên nói, nhìn khối cầu lớn vẫn đang biến hóa tràng cảnh kia.

“Sư phụ, con đã hỏi qua…” Lệ Quân Hoa đột n hiên nhớ tới lời của chi chủ Thái Hư Huyễn Cnarh, đột nhiên dừng lại nói, “Mặc kệ nhị sư huynh có ra hay không, chúng ta cũng phải tin tưởng đó chính là lựa chọn của huynh ấy.”

“Đúng.” Tần Đạo Nguyên cũng tiếp nhận quy định của chi chủ huyễn cảnh, nghe hiểu được lời Quân Hoa muốn nói gì, hắn hi vọng hai đồ đệ của hắn và hảo hữu Hạ Lăng Vân vì thư của hắn mà đến Hỏa Vân Cung kết quả trời đất đưa đẩy cũng tiến vào huyễn cảnh có thể bình an trở ra.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN