Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu - Chương 153: Lúc cô cười thật xinh đẹp biết bao (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
124


Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu


Chương 153: Lúc cô cười thật xinh đẹp biết bao (2)


Bởi vì tiểu Dĩnh khá nghịch ngợm và thích thú khi được ngồi trên tàu nên có nhiều lúc xoay người qua lại không yên, vì vậy mà vô tình khiến cho Kha Thuần và Uyển Đình ngồi sát gần lại với nhau.

– Bé con hơi nghịch, cô cứ ngồi yên như vậy đi cho an toàn. _ Bất chợt Kha Thuần đưa tay vòng ra đằng sau vai cô giữ chặt lại và nói, không khí như thế này còn ngại ngùng hơn rất nhiều với trước.

Cả hai vẫn giữ nguyên tư thế này hơn hẳn mười phút cho đến khi hết trò chơi thật sự là rất ngại..

Nhưng nếu nói đúng hơn thì cả ba người đã có những giây phút rất vui vẻ tại đây. Bởi vì thời gian trôi rất nhanh nên phút chốc đã gần hết một ngày, trong bảy khu vực thì chỉ tham quan được hết ba nơi mà thôi, nhưng lại có rất nhiều những ký ức vui vẻ cùng nhau. Gần đến cuối, cả ba còn ghé ngang sang World Bazaar mua một vài món đồ lưu niệm về cất giữ. Nhưng điều cô thấy lạ nhất là Tần Kha Thuần, anh ta mua món gì cũng đều mua đồ đôi, nhưng rồi Uyển Đình cũng chẳng nghĩ gì quá nhiều, về đến đều là dành cho Tư Dĩnh hết tất đó thôi. Vì chơi cả ngày đã thấm mệt nên bé con lười đi bộ nên liền được chú bế trên tay cùng với mẹ hướng đến cửa ra vào. Càng về chiều tối, công viên lại càng náo nhiệt hơn hẳn, số lượng người đến còn ngày một nhiều hơn, nên đường đi có chút chật chội đông đúc. Uyển Đình đi lại không để ý, mém chút nữa là đã bị một nhóm người đụng trúng. Nhưng Tần Kha Thuần lại rất nhanh tay mà đã kéo cô sang hẳn một bên kịp thời rồi!

Vì mất đà nên cứ vậy mà Uyển Đình đã dựa hẳn vào người của anh, tay của anh vẫn còn ôm chặt.

Tư thế có chút ám muội, cô cũng thấy ngại nên liền nhanh chóng lui ra rồi cảm ơn đi thẳng. Cuối cùng mãi đến một lúc sau mới đến cửa ngoài, vì vé là vé combo gia đình nên sẽ được miễn phí là một buổi chụp ảnh lưu niệm rồi in ra. Vì nhiếp ảnh gia cứ tưởng ba người là một gia đình nên gợi ý cho vài dáng chụp ” gia đình hạnh phúc “! Cuối cùng cứ như vậy mà chụp ảnh, cô cùng anh thì sẽ đứng ở hai bên, còn tiểu Dĩnh đứng ở giữa trung tâm. Cảm thấy giữa hai người có sự xa cách gì đó liền lên tiếng: ” Hai vợ chồng có thể nắm tay nhau được không? Những tấm trước cô vợ không cười gì cả, cười lên chút nhé. ” _ Nghe như vậy, Kha Thuần mới tự động cầm lấy tay cô mà nắm…

” Chuẩn bị nào! 1.. 2.. 3 ” _ Tấm ảnh cuối cùng trong album cũng đã chụp xong, người cầm máy liền vô cùng hài lòng, tấm này là đẹp nhất rồi! Hai vợ chồng nắm tay nhau cười vui vẻ, con gái là ở trung tâm cũng tươi cười xinh xắn. Vì phải in ra thành một cuốn album nên phải đợi thêm chút thời gian nữa. Khoảng tầm ba mươi phút sau cầm cuốn album trên tay, Uyển Đình mới lật ra các ảnh để xem, quả thật tấm cuối cùng là tấm cô cười rạng rỡ nhất. Chẳng ai biết được rằng lúc mà người thợ bấm máy chụp, cũng là lúc Tần Kha Thuần nói với cô một câu: ” Uyển Đình, cô ở trong lòng tôi rực rỡ xinh đẹp nhất chính là lúc cô cười lên. ” _ Chỉ là vì một câu nói đơn giản như vậy..

– ———

[ Tác giả: @seunghyunttop ]

Sau một kì ngủ đông dài thì..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN