Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu - Chương 154: Ngày mà đàn ông cảm thấy bất lực nhất
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
159


Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu


Chương 154: Ngày mà đàn ông cảm thấy bất lực nhất


Lần xét nghiệm cuối cùng cũng đã có, các chỉ số đều bình thường và tế bào ở trong người về căn bệnh kia cũng sớm được phẫu thuật loại bỏ. Vì thế Tôn Tư Dĩnh nhanh chóng được xuất viện, trở về với cuộc sống bình thường.. Sau đó vì để tiện chăm sóc cho bé con, ông bà ngoại đã đưa Tư Dĩnh quay về Mỹ. Còn Uyển Đình cũng vì vậy mà đã có thể là an tâm quay trở lại với công việc tiếp!

Uyển Đình quay trở về thành phố Z để giải quyết nốt những văn kiện, và hợp đồng vẫn còn dang dở, cả ngày dài chỉ có thể dán mắt vào máy tính. Ngay lúc này, trên màn hình hiện đến một cuộc gọi đến không ai khác chính là Lại Tư.

– Cô Tôn.. có phải cô đã quên mất điều gì rồi không? _ Nhấn chuột bấm nghe, bên kia truyền đến giọng nói ôn tồn từ Lại Tư, nghe như vậy cô liền nhíu mày khó hiểu. Sau đó liền nhìn sang tờ lịch ở kế bên mới ngẩn người, tuần sau đại hội cổ đông thường niên của Âu Thị sẽ được tổ chức. Hóa ra nhanh như vậy..

– Gia đình tôi dạo này không ổn lắm, ở bên ông mọi chuyện thế nào rồi? _ Cô tự vỗ trán mình một cái, rồi ngã người vào ghế sau bắt đầu nói tiếp công việc.

– Tất cả đều xong hết cả, chỉ có điều bộ phim hay mà lại thiếu nhân vật chính, thì có còn là gì nữa đâu chứ, tôi nói có đúng không? _ Lại Tư cầm điếu thuốc trên tay rít một hơi thật dài rồi nhả ra một làn khói xám dày đặc, nhếch mép cười, Uyển Đình đương nhiên hiểu rõ ý tứ trong câu nói này của ông ta là gì.

– Cuối tuần này ông có thể về đây được rồi, bàn giao lại chứng cứ cho tôi, cuối cùng chờ đến ngày trọng đại đó là tốt!

– Như vậy thật quý hóa quá rồi, cứ vậy mà làm thôi. Không làm phiền cô nữa, tôi cúp máy trước đây. _ Vỏn vẹn ngần ấy thời gian, hai người cuối cùng cũng bàn bạc xong nước đi kế chót. Mọi thứ dày công chuẩn bị trong suốt ba năm, cuối cùng cũng đi được đến khâu cuối

– ———

Đúng như lịch hẹn sau đó, Lại Tư cùng đồng bọn của mình đã trở về lại thành phố Z, trong lòng háo hức không thôi!

Năm đó ra đi bàn tay trắng chính là sự nhục nhã nhất của cuộc đời ông. Hiện tại là lúc nên trả thù rồi, những người năm đó từng khiến ông sa cơ như vậy, đương nhiên làm sao không thể không kể đến Âu Dương Vũ Thần được chứ??

Bởi vì tránh việc để lộ thông tin và gây nên sự nghi ngờ với bất kì ai nên Uyển Đình không đích thân ra sân bay, cũng chẳng kêu người ra đón Lại Tư mà chỉ âm thầm sắp xếp một vài căn hộ để có thể thuận tiện cho việc đi lại của ông.

– ———

Xuyên suốt hơn cả tuần qua, các trang đài báo chí và cả người dân thành phố Z đang mong chờ cuộc họp cổ đông Âu Thị diễn ra, hằng năm cứ đến ngay lúc này là mọi thứ điều trở nên sôi nổi bất ngờ. Âu Thị sẽ công bố ra một loạt các thành tựu mà mình đạt được trong cả năm vừa qua.. Sau đó sẽ đưa ra nhiều chính sách mới cho năm tiếp theo sau.

Bởi vì sao sự kiện này lại hot đến vậy?

Đơn giản nhất chỉ là vì chỉ cần nhìn số tiền thống kê mà họ đạt được thì cũng cảm thấy thật sự rất đã mắt rồi còn gì!

Năm nay, đối với Âu Thị mà nói là một sự sụt giảm về lợi nhuận của tập đoàn không đoán trước được, tất cả các đầu liên kết đầu tư đều bị hủy bỏ ngang vì thế gây ra tổn hại lớn đến ngân sách..

Khác xa với những năm trước thì năm nay thật tệ hại. Nếu như Âu Dương Vũ Thần của ngày trước thích đọc và thấy được những tin khen ngợi ở các tờ báo thì hiện tại khi nhìn thấy như vậy, anh thật sự cảm thấy rất chán nản! Ở hiện tại, tất cả mọi việc đều không như ý kể cả tình yêu cho đến công việc, đúng là quả báo đã tới rồi. Diêu Kì đứng ở một bên, nhìn thấy tâm trạng xuống dốc ở anh thì đương nhiên cảm thấy lo lắng:

” Chủ tịch, nếu đưa ra số liệu thống kê cả năm như vậy chắc chắn sẽ có nhiều cổ đông làm chuyện khó dễ với anh? ”

– Ngày mà tôi rời khỏi cương vị này, có lẽ đã được định trước rồi. Cậu an tâm, tôi đã chuẩn bị tinh thần từ khi mà tôi đưa ra lời hứa với bọn họ rồi. _ Để gầy dựng một tập đoàn lớn mạnh như thế, chắc chắn Vũ Thần cũng đã chịu đựng rất nhiều thứ. Ngày mà người đàn ông muốn từ bỏ tất cả cơ ngơi của mình là dày công dựng nên…. đó chính là ngày mà họ cảm thấy bất lực nhất!

– ———

[ Tác giả: @seunghyunttop ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN