Hoa Tigon Nở Muộn - Phần 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
131


Hoa Tigon Nở Muộn


Phần 12


Tên Truyện: Hoa Tigon Nở Muộn
Tác Giả: Hoài Thư.

Chương 12: hoa rơi tay ngọc

Sảnh Gold đã đông đúc người. Những doanh nhân thành đạt, những cậu ấm cô chiêu lịch lãm, sang trọng đã tề tựu đông đủ. Một vài cô gái xinh đẹp trẻ trung của câu lạc bộ bước đến mời rượu làm thân hai vị thiếu gia Hoàng ca và Đại Bảo. Nhưng cả hai vẫn cố chấp ngồi ở bàn tiếp rượu, mắt lãnh đạm nhìn về phía cửa sảnh không bận tâm thế sự.

Sảnh bỗng đổi nhạc, tiếng nhạc khiêu vũ du dương cất lên đệm theo tiếng gót giày khua trên nền gạch đầy thu hút. Thảo Nguyên bước đến, bộ váy đỏ trầm ôm sát cơ thể làm nổi bật làn da trắng ngần và những đường cong hoàn hảo của chủ nhân. Mái tóc đen thuần túy được tô điểm bằng một chiếc kẹp đính đá lấp lánh. Vẻ đẹp của cô đêm nay vừa quyến rũ trưởng thành nhưng vẫn giữ được nét tinh khôi trong sáng.

Đại Bảo và Hoàng ca cùng đứng bật dậy, nhưng nét mặt của cả hai thì diễn biến khác nhau. Hoàng ca đang vui bỗng sa sầm còn Đại Bảo thì ngược lại. Thảo Nguyên và Đại Bảo dần bước về phía nhau.

Trên gương mặt chàng trai tuấn tú phong nhã hiện lên nét cười hạnh phúc của một vị tướng thắng trận. Đại Bảo đưa tay đón lấy bàn tay thon thả mĩ miều của Thảo Nguyên, nghiêng người thì thầm bên tai cô:

– Chiếc váy rất hợp với cậu.

Thảo Nguyên hé môi cười giả trân, câu trả lời phát ra từ kẽ răng:

– Hên cho cậu là tôi mặc vừa nó đấy.

Hai người cùng nhau tiến vào bữa tiệc, mau chóng trở thành cặp đôi tâm điểm, thu hút tất cả ánh nhìn của mọi người. Hoàng ca ngoài mặt thì bình thản, tay nhẹ nhàng lắc ly rượu nhưng lòng thì cay cú khó chịu.

Trong lúc bước về bàn tiệc, Thảo Nguyên vô tình chạm phải ánh mắt ghen tuông của Hoàng ca. Khóe môi anh vừa nhếch lên một chút đã liền hạ xuống, khuôn mặt trở nên lạnh lùng đáng sợ. Ánh mắt anh bắn thẳng vào tim cô một luồng điện mạnh khiến cô chột dạ. Nó khiến cô cảm thấy tội lỗi như khi thất hứa hay lừa dối người khác vậy.

Chiếc váy đỏ sang trọng mà cô đang mặc trên người chính là trang phục được Đại Bảo chuẩn bị riêng cho cô. Lời nhắn mà anh gửi đến cô cũng có cùng nội dung với Hoàng ca đã nói trước đó: “Hãy mặc chiếc váy này và trở thành người yêu của tôi”.

Thế nhưng Đại Bảo còn có một vế sau cùng khiến cho Thảo Nguyên có muốn từ chối cũng không được đó là: “Nếu không thì tôi sẽ nói sự thật cho Hoàng ca biết.”

Thảo Nguyên đã phải mặc chiếc váy đỏ này trong ấm ức. Nhưng cô đơn thuần nghĩ Đại Bảo chỉ đang muốn ép cô trở thành bạn gái trong buổi tiệc này mà thôi, bởi vậy cô không hề chuẩn bị tâm thế cho bất ngờ mà Đại Bảo tiếp tục đem tới.

Trong lúc cô đang phụng phịu ăn đĩa bít tết đã được Đại Bảo cắt thành miếng nhỏ thì Đại Bảo cười đầy mãn nguyện, dịu dàng đưa tay vén lọn tóc mai rơi trên vầng trán cô:

– Anh hứa cả đời này sẽ bảo vệ cho em.

– Hửm?

Thảo Nguyên vô thức ngẩng đầu nhìn, miệng còn chưa kịp nuốt miếng thịt bò. Đại Bảo nựng má cô một cái rồi đưa tay ra hiệu. Nhạc và đèn trong hội trường đột ngột tắt phụt đi.

Ngọn đèn lớn chiếu thẳng vào vị trí của Thảo Nguyên và Đại Bảo đang ngồi. Anh nắm tay phải của cô rồi quỳ xuống dưới chân, ánh mắt vô cùng yêu chiều. Giai điệu của ca khúc “All of me” vang lên, giọng hát truyền cảm của ca sĩ như hòa cùng vào nhịp thở thổn thức của Đại Bảo.

– Làm người yêu anh nha!

Sảnh Gold chìm trong tiếng vỗ tay náo động cùng ánh nhìn nửa ghen tỵ nửa ngưỡng mộ của khách mời. Ở bên lề của cuộc vui, Hoàng ca đứng lặng người nhìn về ánh đèn trung tâm đang chiếu thẳng vào cặp đôi đẹp nhất đêm tiệc.

Hoàng ca ngồi sụp xuống ghế, một hơi uống cạn hết ly rượu, trong lòng bận rộn hàng trăm mối suy nghĩ.

Cô và anh chưa là gì của nhau, anh theo đuổi cô chỉ vì tò mò. Nhưng chẳng hiểu sao lòng lại cảm thấy mất mát vô cùng khi nhìn cô sánh đôi cùng kẻ khác.

Thảo Nguyên đứng như trời trồng, ánh mắt sợ hãi và bối rối:

– Cậu… cậu điên rồi sao?

Đại Bảo đáp:

– Tôi chỉ muốn được đường đường chính chính bên em, lo lắng cho em, bảo vệ em khỏi những điều nguy hiểm vào xấu xa.

Nguy hiểm và xấu xa? Thảo Nguyên bật cười khổ sở. Cô cứ tưởng Đại Bảo thương cô lắm, quan tâm cô lắm, cuối cùng anh cũng chỉ là một tên nhà giàu ích kỷ chỉ nghĩ đến cảm giác của bản thân. Dùng đến cả cách này để ép cô phải làm người yêu anh, anh đã khiến cô vô cùng thất vọng.

Một giọt nước mắt vô tình rơi xuống, khi cô ngoảnh đầu nhìn về phía Hoàng ca đang ngồi thinh lặng và chễm chệ trong bóng tối mờ ảo của bữa tiệc. Ánh mắt cô là oán giận, là trách móc, là bất mãn đối với Hoàng ca. Chính vì anh mà đến cả tình yêu cô cũng bị ép buộc như thế này.

– Tôi không thể từ chối… có phải không?

Câu hỏi của Thảo Nguyên làm Đại Bảo sững người. Ánh mắt bi thương mà cô đang nhìn anh chẳng có một chút yêu thương nào cả, điều đó làm trái tim của Đại Bảo vô cùng khó chịu. Anh yêu cô chưa đủ nhiều sao? Anh vì cô mà làm bao nhiêu chuyện, thế vẫn chưa đủ sao?

– Vậy cứ theo ý cậu muốn đi. – Thảo Nguyên nhắm mắt chấp nhận, hai giọt lệ lại nối tiếp nhau chạy dài trên gương mặt thanh tú.

Đèn được bật sáng, cô xoay người bỏ khỏi bữa tiệc, đám đông mang vẻ mặt vui buồn lẫn lộn nhìn theo chiếc váy đỏ biến mất sau cánh cửa lớn.

Hoàng ca ngẩn người, anh dường như chết lặng trong khoảnh khắc Thảo Nguyên nhìn về phía anh. Tại sao Thảo Nguyên lại nhìn anh đầy oán trách như thế chứ? Trong chuyện này anh có lỗi gì với cô ấy sao? Anh chỉ là chọc ghẹo cô một chút, đeo bám cô một chút, đâu đến mức cô phải nhìn anh bằng ánh mắt căm thù tận xương tủy như vậy?

Đại Bảo cũng bị phản ứng ngược của Thảo Nguyên làm cho ngây người. Một vài giây sau mới bừng tỉnh, vội đuổi theo Thảo Nguyên.

– Có cần phải ép con gái người ta đến mức như vậy không? – Hoàng ca xuất hiện bên anh từ lúc nào, dùng cánh tay lớn chắn ngang lối đi của Đại Bảo.

Đại Bảo hậm hực, mắt phát ra lửa nhìn Hoàng ca chằm chằm:

– Anh có ý gì?

Hoàng ca cho hai tay vào túi quần, cợt nhả đáp:

– Cô ấy đâu có thích cậu, tại sao phải ép cô ấy như thế? Sao? Vì sợ thua tôi à? Vẫn cay cú chuyện ngày xưa thế à?

Hai hàm răng của Đại Bảo nghiến chặt, tay đã siết thành nắm đấm, anh gằn giọng đáp:

– Cô ấy không thích tôi thì cũng sẽ không thích anh đâu.

Hoàng ca bật cười lớn, đưa tay lên phủi cầu vai cho Đại Bảo để cà khịa:

– Tính ra tôi còn chưa bắt đầu mà cậu đã thua rồi. Cậu thê thảm đến mức ép buộc cô ấy phải làm người yêu cậu trong sợ hãi thế kia à? Thế mà là đàn ông sao?

Lời của Hoàng ca làm Đại Bảo chột dạ. Anh ấp úng đáp:

– Tôi… tôi là đang bảo vệ cô ấy khỏi anh. Bằng mọi giá tôi sẽ không bao giờ để anh lại gần cô ấy.

Hoàng ca ngây người, lời của Đại Bảo trùng khớp với ánh mắt sợ hãi mà Thảo Nguyên đã nhìn về phía anh. Hoàng ca buột miệng nói:

– Nếu chỉ vì tôi thì cậu hãy buông tha cho cô ấy đi. Tôi không có hứng với cô ta nhiều như cậu nghĩ đâu. Đừng vì sự tự cao và ích kỉ của mình mà làm tổn thương một cô gái. Em trai ạ!

Mắt Đại Bảo đục ngầu, anh hậm hực bỏ đi không muốn đôi co thêm với Hoàng ca nữa.

Ở một vị trí thuận lợi, một CEO(*) nổi tiếng đã để ý đến mối quan hệ của ba người từ đầu đến cuối. Xét về gia thế hay tướng mạo thì CEO Nhật Thiên không thể so sánh với Hoàng ca và Đại Bảo, nhưng xét về sự nghiệp thì Nhật Thiên chính là hình tượng người đàn ông trưởng thành giàu có mà cô gái nào cũng ao ước.

(*) CEO là người đứng đầu điều hành toàn thể bộ máy và là người chịu trách nhiệm với cổ đông, hội đồng quản trị.

Thảo Nguyên đứng một mình rất lâu ngoài vườn hoa của khách sạn. Dù cho cô có mạnh mẽ cách mấy cũng chỉ là một cô thiếu nữ đôi mươi còn quá nhiều điều cần học hỏi. Nhất là trong chuyện tình cảm cô lại càng mù tịt, bởi vậy khi nhận được lời tỏ tình công khai thế này khiến cô vô cùng bối rối.

Sau khi lấy lại bình tĩnh, Thảo Nguyên quyết định quay lại bữa tiệc. Nói cho cùng thì Đại Bảo đã đối xử rất tốt với cô. Ngoại trừ hôm nay ra, mọi lần anh đối xử với cô vô cùng dịu dàng, mọi thứ đều thuận theo ý của cô. Người đàn ông vì mình như thế, chẳng phải là điều mà các cô gái ai cũng ao ước hay sao?

Vừa bước vào cửa thì Thảo Nguyên đã gặp ngay trợ lý của Nhật Thiên.

– Chào cô! Giám đốc chúng tôi là CEO của tập đoàn VietGang. Muốn mời cô một ly. Cô có thể qua bên đó với tôi chứ?

Thảo Nguyên nhìn theo hướng tay của anh trợ lý, Nhật Thiên đang đứng cùng với một vài nam thanh niên trẻ tuổi và thành đạt khác ở cách đó không xa. Thấy Thảo Nguyên nhìn về hướng mình, Nhật Thiên mỉm cười nâng ly rượu lên chào.

Nhật Thiên là một doanh nhân trẻ nổi tiếng, anh có rất nhiều người hâm mộ, trong đó có Thảo Nguyên. Cô biết đêm nay Nhật Thiên sẽ đến tham gia nhưng không ngờ là mình còn được anh đích thân mời đến để chúc rượu.

Được thần tượng ngỏ lời mời, gương mặt cô hạnh phúc và rạng rỡ vô cùng. Trong thoáng chốc đã quên hẳn đi những chuyện buồn vừa mới xảy ra. Thảo Nguyên dịu dàng kép nép bước theo trợ lý của Nhật Thiên. Vừa thấy cô, anh ta liền nở nụ cười tươi, tay buông ly rượu và bắt tay cô vô cùng thân mật:

– Chào em! Tôi là Nhật Thiên, rất hân hạnh được biết em.

Thảo Nguyên hạnh phúc đến mức hai má đã đỏ ửng cả lên, môi cười không khép lại nổi. Cô ấp úng hỏi:

– Dạ! Chào anh ạ! Thật vinh dự khi được anh ngỏ lời mời đến. Không biết là… vì sao anh lại biết em ạ?

Nhật Thiên lấy cho cô một ly rượu mới, đặt vào tay cô, tay chạm tay không chút kiêng dè:

– Em là một trong những sinh viên ưu tú của Hải Vương, là một trong những thành viên năng động nhất của câu lạc bộ Sunshine mà. Trưởng ban đã nhắc đến em rất nhiều với chúng tôi.

Được thần tượng khen ngợi khiến Thảo Nguyên cười tít mắt. Cả hai cứ thế vào câu chuyện, Nhật Thiên còn nhiệt tình đưa Thảo Nguyên đi giới thiệu với rất nhiều CEO nổi tiếng khác có mặt ở đó.

Hoàng ca đang vui vẻ tìm quên chuyện buồn bực với mấy cô gái xinh đẹp thì vô tình nhìn thấy Thảo Nguyên đang đứng cười nói rất vui vẻ với Nhật Thiên. Trong giới ăn chơi còn ai lạ gì anh ta. Hoàng ca sốt ruột, anh định bước đến giày lấy Thảo Nguyên từ tay Nhật Thiên. Nhưng anh đã nói với Đại Bảo rằng sẽ không quan tâm Thảo Nguyên nữa, bây giờ anh còn quan tâm cô để làm gì.

– Mặc kệ cô ta, chẳng phải cô ta đã có Đại Bảo quan tâm rồi sao. – Hoàng ca tự nói với lòng, ly rượu trên tay tiếp tục cạn không lý do.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN