Hoang Đảo Chúa Tể
Chương 46: Sa đọa(1)
“Ân…hiểu được”
“Tốt lắm,giả sử cô minh họa cho tôi nhu cái иɦũ ɦσα là bệnh như thế nào”.
“….là.”.Dương Mịch nâng lên bởi vì khẩn trương cùng thẹn thùng có chút run rẩy hai tay,cầm chính mình cao ngất hai иɦũ ɦσα qua lại nắn bóp.Hải Hoàng không biết từ đâu ra mà móc ra một cái điện thoại di động,hắn mở ra máy ảnh công năng.Dương Mịch cảm giác tủi nhục dâng lên đến tận cùng,vừa định mở miệng từ chối hắn thì thấy ánh mắt lạnh băng của hắn,nàng lại rụt cổ vào mà thẹn thùng cúi đầu nhìn về phía bên cạch cố gắng né tránh màn ảnh.
“Đem mặt cô hướng về phía màn ảnh”.
“…Tôi…tôi…”.Dương Mịch khó khăn nói hai câu,cuối cùng vẫn là quay lại nhắm ngay màn hình.
“Dương Mịch cô là đang làm ra bệnh gì”.
“A…tôi tại…nhu cái vú…”
“Thì ra là thế,chúng ta lại tiếp tục bệnh trạng khác”.
Hải Hoàng nói xong đem cuốn sổ đến Dương Mịch trước mặt.Dương Mịch nhìn xong sắc mặt càng trở nên đỏ hơn,bất quá do dự mấy giây sau nhìn đến Hải Hoàng thay đổi ánh mắt nghiêm nghị vẫn là thỏa hiệp,Dương Mịch hai tay từ bộ ngực nàng chậm rãi trượt đến nơi riêng tư,một ngón tay chậm rãi cắm vào âm thần bắt đầu động đậy,theo đó trong khe l-n Dương Mịch ɖâʍ thủy cũng tung tóe mà phun ra,rất nhanh khiến cho Dương Mịch ngón tay trở nên ướt nhẹp.
“Ân…ân…ân”.
“Thật sự là ɖâʍ đãng nha,Dương Mịch hiện tại cô là đang biểu hiện bệnh trạng gì?”. “Ân…là thủ ɖâʍ…ân…”
“Dương Mịch,âm thần cô bên trong phun ra là cái gì”.
“Vâng…ân…là ɖâʍ thủy…”.
“Vì sao lỗ l-n cô lại phun ra ɖâʍ thủy đâu này”.
“Ân…ân..bởi vì…lỗ l-n bị cọ sát…thư thái…sẽ…ân…ân…”
“Thì ra là thế,haha”.
Hải Hoàng một bên dậy dỗ Dương Mịch ɖâʍ đãng từ ngữ,một bên còn dùng điện thoại cho Dương Mịch chụp ảnh nhìn,Dương Mịch tuy rằng cực thẹn thùng,nhưng bị người như vậy nhìn chăm chú vào tự an ủi,bị cưỡng bức nói những lời hạ lưu này,lại làm cho Dương Mịch có một loại đặc thù kɧօáϊ cảm,phần này trêи tinh thần đặc thù kɧօáϊ cảm để cho nàng hãm sâu trong đó không thể tự kiềm chế,cùng với nói bị Hải Hoàng bắt buộc,không bằng nói là Dương Mịch hiện tại đã ở khát vọng bị người dậy dỗ.
Những ngày qua chuyện phát sinh đối với Dương Mịch đánh sâu vào quá lớn,tại sau khi bị Hải Hoàng khai phá điểm mấu chốt về sau,Dương Mịch thể nội tâm cùng tính cách đã cùng trước kia xảy ra thay đổi cực lớn,chính là nàng còn không có phát hiện hoặc là nàng không muốn thừa nhận,nàng đã không thể tại bình thường mà sống tiếp được rồi.Nàng vốn dĩ là nữ nhân,cần nam nhân an ủi,dễ chịu,phần này quan hệ đối với người ngoài chính là bại hoại,là không có đạo đức.Nhưng ai lại có thể biết được cơ chứ.Dương Mịch quan tâm là Hải Hoàng như thế nào dậy dỗ nàng làm cho nàng sướиɠ đến cực lạc.Đương nhiên,hiện tại Dương Mịch còn không có chân chính ý thức được nội tâm của mình,trong lòng nàng đối với loại chuyện như này vẫn còn một chút bài xích,vẫn không để cho nàng lập tức liền sa đọa đi xuống,nhưng cử chỉ của nàng đã vô tình bất tri bất giác phóng túng chính mình,vì mình sa đọa mà tìm kiếm lí do,tại Hải Hoàng ép buộc mà một chút cuối cùng đột phá ranh rới của mình.
“Đúng vậy,ngón tay nhanh hơn một chút”.
“A…là…ân…ân…a…a…”
“Dùng sức,dùng sức sáp chính mình lỗ l-n”.
“A…A…là…a…muốn cao triều…a…”
“Dừng lại”. “A…tôi…hô”.
“Cô muốn cao trào sao”.Hải Hoàng cười xấu xa hỏi.
Dương Mịch liền vội vàng gật đầu,Hải Hoàng trực tiếp nằm xuống giường,côn thịt nhất trụ kình thiên đứng thẳng lấy,Hải Hoàng hai tay gối đầu,nhìn Dương Mịch nói.
“Muốn cao trào liền tự mình ngồi lên trên”.
“A…vâng…”
Dương Mịch bò lên giường,ngồi chồm hỗm tại Hải Hoàng trêи người,dùng tay nắm chặt Hải Hoàng thô to côn thịt,sau đó tìm đúng vị trí liền chuẩn bị ngồi lên,bất quá côn thịt vừa mới đụng tới lỗ l-n bên cạnh bị Hải Hoàng lấy tay nâng thân mình lên.
“Vừa mới học nhiều như vậy,cô nói thử bây giờ là cô bị bệnh gì cho tôi”.
“A…bệnh gì?…Dương Mịch là thèm bị ƈôи ȶɦịt to thao…đến cao trào”.
“Hắc hắc,không tệ,coi như cô đạt”.
Nói xong,Hải Hoàng buông tay ra,không có trở ngại Dương Mịch ngồi xuống,lớn côn thịt phốc một cái chui vào Dương Mịch trong khe l-n.
“A…tuyệt quá…thật lớn…”
“ƈôи ȶɦịt to làm cô thích hay là ngón tay của chính mình chọc vào thích?”.
“…ƈôи ȶɦịt to…chọc vào thích”.
“Hắc,Dương Mịch chính cô tự động đi”.
“Vâng…ân…ân…ân”.
Dương Mịch giãy dụa vòng eo làm cho côn thịt tại trong mật huyệt của mình qua lại quấy,Hải Hoàng lớn côn thịt làm cho Dương Mịch hạ thể tràn ra không chịu nổi,ɖâʍ thủy theo côn thịt chảy ra,mà ở bên trêи động làm cho Dương Mịch càng cảm thấy thêm sâu.Hơn nữa Hải Hoàng còn dùng điện thoại chụp lấy chính Dương Mịch ɖâʍ đãng bộ dáng,làm cho Dương Mịch ngượng không thôi,nhưng đồng thời ở nơi này Dương Mịch thu được một cỗ khác thường trêи tinh thần kɧօáϊ cảm,thậm chí vượt qua trêи thân thể kɧօáϊ cảm,để cho nàng đi tới cao trào.
“A…A…lỗ l-n không chịu nổi…A…cao trào…ra rồi…A…A.”
Dương Mịch cao vút rêи rỉ qua đi,cả người kịch liệt run rẩy,tuy rằng côn thịt hoàn toàn cắm ở trong lỗ l-n,vẫn là phốc phốc phun ra ra ngoài không ít ɖâʍ thủy,vài giây sau Dương Mịch có chút mệt lả nằm ở Hải Hoàng trêи người thở dốc,Hải Hoàng cũng để điện thoại xuống bên cạnh.
“Hắc,Dương Mịch cô xong rồi,hiện tại đến tôi”.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!