Học Viện " Gold Rainbow"
Chap 4: Buổi Đi Chơi Tại Siêu Thị (Part 3) (New Version)
Hai chị kia chạy vòng vòng trong quán, cười đùa ẫm ĩ, may mà quán vắng chứ không là thế nào cũng bị chủ quán la cho mà coi! Anna biết thế nào khi giỡn xong là sẽ khát nước nên đưa tay vẫy vẫy phục vụ. Vẫn là anh chàng kia tươi cười tiến lại hỏi một cách chuyên nghiệp:
_Quý khách cần gì ạ? – anh chàng khẽ cúi đầu
_Umm… một ly Cherry và một ly Nhiệt Đới, cả hai cho thêm kem vani, vậy thôi! – Anna cười nhẹ
_Sẽ có ngay! – anh chàng phục vụ lui vào trong
Anna lại quay sang, ủa, bé thỏ đâu mất tiêu rồi? Cô nhìn xung quanh rồi tính đứng dậy đi tìm thì có giọng nói vang lên khiến cô giật mình mém té xuống sàn:
_Cô tìm cái này à? – giọng nói nghe có vẻ là của con trai
_Ơ vâng!
Cô gật đầu khi thấy đó đúng là bé thỏ dễ thương kia, hơi ngước đầu lên để cảm ơn người ta thì thấy khuôn mặt anh tuấn ngời ngời cùng nụ cười nhẹ cũng đủ khiến con gái đổ rạp. Mặt có chút hồng, đưa hai tay ôm lấy bé thỏ khẽ nói:
_… Cảm ơn! – Anna hơi cúi mặt
_Không có gì!
Anna hơi bất ngờ khi chàng trai kia đưa tay đặt nhẹ lên đầu mình, vỗ vỗ mấy cái rồi bỏ đi. Đang mơ mơ màng màng suy nghĩ, bay đến chín tầng mây thì có chất giọng khó chịu vang lên cùng tiếng thủy tinh va chạm với mặt bàn khá mạnh, ngước lên thì thấy anh phục vụ kia mặt mày cau có bỏ đi. Cô đưa tay vuốt lại tóc, khẽ thắc mắc chẳng biết tại sao chàng trai kia lại khó chịu đến vậy.
_Phù! Mệt chết được! – Sunny thả người lên chiếc ghế gỗ
_Đúng là mày hiểu tụi tao nhất cơ! Mua nước cho tụi tao đồ! – Sandy nhếch mép cười
_Tao không quan tâm tụi bây thì ai chăm? – Anna nhấp thêm ngụm Latte
_Ờ thôi về đi, nhớ đồ ăn mày nấu quá êy~ – Sunny xoa xoa bụng nói
_Umk, về thôi! – Sandy kéo tay Anna đứng dậy
_Này, từ từ đã… còn bọc đồ ăn – Anna chỉ tay vào bịch đồ
_Tao xách cho, cần gì phải xoắn nhờ!
Sunny chỉ dùng một tay xách cái bọc rất ư là “nhẹ nhàng” rồi cùng hai người kia ra khỏi quán. Chàng trai kia vẫn chung thủy hướng mắt theo cô gái có mái tóc tím đặc biệt kia. Cô gái ngồi bên cạnh cũng không tới nỗi không nhận ra việc ấy, liền đập bàn đứng dậy nói to:
_ANH THẬT QUÁ ĐÁNG! ĐI CHƠI VỚI EM MÀ LẠI ĐƯA MẮT NHÌN NGƯỜI CON GÁI KHÁC SAO!!! Hức… hức… Em… em không còn quan trọng với anh nữa ư? – cô gái bật khóc
Mọi người xung quanh khi nghe thấy cô gái kia nói thì xì xào nói xấu chàng trai, ai cũng cảm thấy thương cảm cô gái kia, bạn trai theo người khác dĩ nhiên là khó chịu chứ! Chàng trai không muốn mình là tâm điểm liền nhanh tay kéo cô gái biến mất vào đám đông xa lạ. Cô gái cảm thấy vô cùng hạnh phúc thì chàng trai vội buông tay cô gái rồi quay gót bước đi. Những giọt nước mắt trong veo, mỏng manh như pha lê chạm mặt đất thì vỡ tan ra từng mảnh, cứ như trái tim của cô vậy…
_Ấy chết, tao để quên cái túi rồi! – Sandy hốt hoảng
_Thì lên lấy đi! – Sunny thúc cô nàng
_Đợi chút nha! – Sandy chạy tót đi
_Mày ở đây chờ, tao lấy xe trước! – Anna cũng đi mất tiêu
_Ơ… Thế quái nào mà chúng mày thăng hết vậy?
Chán quá, Sunny đành móc điện thoại ra bấm bấm chơi game. Đánh sắp đánh thắng thì có bóng người xẹt ngang qua, hích vào vai Sunny làm rơi điện thoại xuống đất. kêu tiếng “Cốp” rõ to. Trời ơi, đây là chiếc mà mình yêu thích nhất đó, đã vậy còn đang đánh boss nữa chứ! Aizzz, phải xử cái đứa dám làm nên chuyện tày đình này mới được. Quay mặt ra sau, Sunny thấy bóng dáng của cô gái với chiếc đầm cắt xén táo bạo, hở gần hết cơ thể cùng với đôi giày cao gót 10p. Vậy mà so ra, vẫn chỉ ngang bằng với mình thôi, Sunny cau có cất giọng nói:
_Ê này cái cô kia!
_Gì? Không thấy tôi đang bận à! Người gì đâu mà kì cục hết biết!
_…
Gân xanh nổi đầy trán, rõ ràng cô ta chỉ đang ngồi trau chuốt lại khuôn mặt thôi mà có cần làm quá không? Nhìn ả ta cầm cái bông dặm phấn nhiều đến nỗi bụi bay mịt mù là thấy không ưa rồi! Sunny một tay chống hông, một tay chỉ cái điện thoại dấu yêu đang nằm trên mặt đất lạnh lẽo, nói:
_Cô làm hư điện thoại tôi rồi này! Cũng phải xin lỗi một tiếng đi chứ!
_Xời! Chắc điện thoại cô là hàng dỏm nên mới hư chứ gì? Còn kiếm cớ đổ lỗi qua cho tôi nữa hả? Ờ mà nhìn qua là thấy cô nghèo nàn rồi, tính làm ăn xin hả? Mơ đi cưng!
Cô ta hất mái tóc ra vẻ điệu bộ rồi dùng giọng cười khinh khỉnh xỉa xói Sunny. Này nha! Chọc người ta thì cũng phải có giới hạn của mình thôi chứ! Được, nếu cô muốn thì đừng trách tôi nặng tay, Sunny nhanh chân tiến đến dùng chân đá phắt cái hộp trang điểm của cô ả, tay thì bóp mạnh cằm cô ta, giọng nói lạnh như băng:
_Nếu muốn, tôi sẽ cho cô sống không bằng chết!
_NÀY! CÔ ĐANG LÀM GÌ BẠN GÁI TÔI THẾ!!!
Một chàng trai chạy vội lại đẩy Sunny qua một bên, đỡ nhẹ cô gái kia. Được đà, cô gái bật khóc nức nở, tựa hẳn vào người chàng trai, giọng nói có chút nghẹn ngào:
_Em… em chỉ lỡ đụng trúng cô ấy… em đã xin lỗi mà cô ấy còn đá đồ của em… còn làm em đau nữa… hic… hic…
_Bớt nổ đi! Cô làm hư điện thoại, chẳng xin lỗi thì thôi còn nói xéo tôi nữa! Thử không tức sao được? – Sunny phát cáu
_CÔ IM ĐI! ĐÁNH NGƯỜI TA NHƯ VẬY MÀ CÒN NÓI HẢ? CÒN MUỐN ĐỀN CHỨ GÌ? HỪ… TIỀN ĐÂY!
Sunny bị chàng trai kia đẩy, lực không phải là nhẹ, làm cô nàng té xuống sàn, trầy một chút ở tay, nghe thế thì rất tức giận. Chàng trai kia lạnh mặt thảy một xấp tiền dày cộm vào mặt Sunny, cứ như đang sỉ nhục mình vậy. Chầm chậm đứng dậy, dùng tay còn lại phủi bụi trên đồ, với lấy cái điện thoại nằm dưới đất, không nhân nhượng dùng chân đạp thẳng vào bụng chàng trai rồi bỏ đi, không quên nói:
_Tôi không nghèo đến mức độ phải xin tiền của một người công tử bột như anh, chỉ biết gái gú. Mà nhớ, đừng để tôi gặp lại bản mặt của hai người!
Sandy vui vẻ cầm túi bước đi, thấy Sunny bị nạn liền hốt hoảng chạy lại, cầm tay cô nàng mà xót xa. Không muốn bạn mình buồn, Sunny vờ như mình vẫn bình thường, rồi kéo Sandy đi ra xe Anna. Chàng trai kia bị ăn một cước khá là “nhẹ”, ho một cái rồi lấy tay quẹt miệng, khóe môi nhếch lên. Cô nàng kia nhẹ nhàng đỡ chàng trai dậy rồi cả hai đi hướng ngược lại với hai cô nàng.
_Này, sao lâu thế?… Ân, mày bị sao thế này? Ai làm vậy?
Anna thấy Sunny cùng Sandy mở cửa xe liền trách móc, nhưng khi thấy vết thương liền thay đổi vẻ mặt, hỏi han vết thương trên tay Sunny. Sau khi nghe thuật lại thì hai người kia tức vô cùng, đúng là mấy thằng con trai thời nay chỉ biết ăn chơi đàn đúm, thay bồ như thay áo, còn sỉ nhục bạn thân mình nữa chứ!
Sau đó cả ba về biệt thự Chocolate – nhà của Anna, cất xe xong thì cô xách bịch đồ vào xếp, đeo tạp dề rồi bắt đầu nấu ăn. Chẳng mấy chốc, mùi thức ăn lan tỏa khắp phòng khách, làm bụng hai chị kia cồn cào cả lên, co cẳng chạy ngay xuống bếp. Bàn ăn với những món ngon được trang trí bắt mắt kêu gọi người nhìn. Sunny tính ăn vụng thì Anna lên tiếng:
_Cả hai rửa tay chưa mà ăn đó! Còn Ân, băng bó vết thương chưa?
_Rồi rồi! Ăn lẹ đi, đói quá! – Sunny gật gật đầu rồi kéo ghế ngồi xuống
_Yeah!!!
Cả ba cụng ly với nhau, tiếng cười giòn tan khiến căn nhà thêm vui vẻ. Đầu tiên là món bò bít tết, thịt có vị đậm đà, dai nhưng mềm, dễ ăn lắm! Tiếp theo là món súp rau củ thơm ngon bắt mắt cùng đĩa rau rào khiến bụng phải cồn cào nè! Và cuối cùng, món tráng miệng là một chầu kem bự với đủ loại hương vị nào dâu, cam, chuối, cherry,… Ăn uống đã đời, cả bọn kéo nhau lên phòng khách xem TV. Bỗng Sandy nói:
_Nghe nói tụi mình sắp đi học phải không?
_Ừ, đúng rồi! – Anna gật đầu
_Vậy tập sách thì sao? Còn đồng phục nữa? – Sunny chen vào
_Biết trước nên tao đã chuẩn bị hết cho tụi bây rồi! Mai chỉ việc đem đi thôi!
_Như soái tỉ a~ Yêu nhất cơ! – Sandy ôm chầm lấy Anna
_Đã nói đừng gọi tao vậy mà! – Anna cốc đầu Sandy
_Hahaha! – cả ba đều cười
Ngày mai, ba cô gái sẽ đặt chân tại Học Viện có tên gọi “Gold Rainbow”. Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đây nhỉ?
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Chap sau có gì đặc biệt? Hãy chờ xem nhé!
? Anh Đào Nhỏ ?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!