Học Viện Ma Cà Rồng - Vampire Academy
Chương 12
CHƯƠNG 6: HỌC VIỆN CHIMA (p. 1)
Yukito thoát khỏi bàn tay to kia, mày khẽ nhíu lại. Mắt trừng trừng về phía Livila, môi bĩu lại ý khinh thường. Nếu không phải cô đang tá túc ở nhà người khác thì tên kia đã bị một cái đấm rồi, nhìn vẻ mặt sát gái của Livila mà cô lại mất đi sự hoà nhã. Dù có đẹp trai cỡ nào nếu là một tên không ra gì thì miễn đi!!
Yukito phủi mông, đứng dậy trước đôi mắt xanh lam đang nhìn về bước chân cô đi.
Quản gia Lion gật gù, mái tóc trắng dài ngang lưng được cột bằng sợi dây ruy băng đen nhánh, khuôn mặt không biểu cảm đưa tay dẫn đường
Sanka thở dài, mọi chuyện mong sẽ tốt hơn
Yukito bước chân đi theo Lion, ông cầm lấy chiếc đèn nhỏ. Chân không nhanh không chậm đi về phía căn phòng, nơi này bao trùm trong bóng đêm. Không có đèn điện, nên yukito hơi xôn xao, tuy cô không mắc bệnh sợ bóng tối nhưng vì đi với màng tối này cô cảm thấy không quen cho lắm.
Mái tóc của Lion bay phấp phới, ông dẫn đến nơi cầu thang thứ ba rồi dừng bước
—” chúng ta sắp tới rồi. Có lẽ tiểu thư chưa quen với bóng tối, nhưng hồi cũng quen thôi” giọng Lion nhẹ nhàng như cơn gió, tiếng nói thánh thót động lòng người. Đúng là một người đàn ôn nhu
—” không phải cháu không quen mà bởi vì đêm nay thật lạnh dù ở trong đây nhưng nhiệt độ vẫn không thay đổi” tay cô ôm ngực, mái tóc hồng nhẹ nhàng bay
—” ở trong đây có Nhiệt Băng, cơ thể tiểu thư chưa lột xác. Tuổi lại còn nhỏ, ta đã hơn 3000, tất nhiên tiểu thư sẽ cảm thấy lạnh”
Yukito ngạc nhiên, người này đã hơn ba ngàn tuổi. Sao nhìn ông ấy trẻ như vậy, không giống một người quá tuổi. Nhưng, Ônh ấy nói đến Nhiệt Băng? Đó là gì? Thứ đó có liên quan như thế nào.
Đi qua cuối cầu thang, tiếng ‘ cót két’ phát ra bên trên. Tiếng động như có như không, nếu là người bình thường chắc sẽ không nhận ra.
—” quản gia Lion. Tôi tìm ông nãy giờ” cửa được mở ra, vì trời đã khuya nên không nhìn rõ. Chỉ biết cô gái đó mặc trong người bộ đồ ngủ, váy lững chỉ ngang đầu gối, giọng có phần trẻ con nhưng cũng rất thân thiện dễ thương.
—” cô Sizuka người nên ngủ đi ” giọng Lion có phần nghiêm khắc
—” nhưng hôm nay ông dẫn ai đến vậy.!?” Sizuka chống hông cố nhìn rõ khuôn mặt của Yukito, trong lòng suy nghĩ: hình như là một cô gái, chẳng lẽ là bạn gái của anh hai. Nhưng anh đâu có dẫn con gái vào nhà lúc đêm khuya thế này, chẳng lẽ trốn cha dẫn về nhà sao. Đúng là ông anh phong lưu
Như biết được suy nghĩ đen tối của Sizuka, quản gia khập khừng giải thích:
—” đây là tiểu thư Yukito, là khách. Sau nay hai người sẽ học chung một học viện. Lão gia đã phân phó cho ta dẫn tiểu thư đây sang phòng của cô, nhưng… Tiểu thư cô cũng không nên phá phách cô Yukito”Lion nhắc nhỡ
Mimina ngoáy ngoáy lỗ tai, gật đầu:—” chuyện đó thì ông không cần lo. Ta sẽ không làm gì đâu mà. Nhưng cô gái này sẽ ngủ cùng ta sao”
Lion thở dài:—” đúng vậy, ngay mai cô ấy sẽ đăng ký học bạ của mình”
—” Ừ! Bây l giờ ông có thể đi”
—” ..” Quản gia Lion không nói gì, lạnh lùng đi về phía dưới gác
Khi đã xác định ông ấy đi, Sizuka cười đắc chí. Tay chỉ về phía phòng:
—” chúng ta ngủ thôi”
—” à.. Ừ..”
Cô đj vào trong, Sizuka nhảy lên giường.
—” cậu nằm xuống đi đừng ngại” cô gái nũng nịu nói
—” à.. ” cô cũng không biết vì sao lại hơi ngượng. Nhưng vẫn đi bề phía giường nằm, cởi chiếc áo khoát nâu ra, nhẹ nhàng nằm lên một góc giường
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!