Học Viện Ma Cà Rồng - Vampire Academy - Chương 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
73


Học Viện Ma Cà Rồng - Vampire Academy


Chương 13


CHƯƠNG 6: HỌC VIỆN CHIMA (p.2)
Cả hai im lặng, không nghe đến tiếng gì trừ cơn gió bên ngoài đang vùi dập. trời đen như mực, nên Yukito không nhìn rõ mọi vật được. Căn phòng rất rộng rãi, tuy nằm bên trong nhưng nhiệt độ lại thấp, chiếc giường mà cô đang nằm rất rộng có thể nói có thể chứa hơn năm, sáu người bên trong. Từ nhỏ đến lớn giường riêng của cô nằm không hẹp Cũng không rộng chỉ riêng mình cô nằm là đủ rồi. Tự nhiên đùng đùng một phát được nằm trong một chiếc giường to này nhưng lại không thể an tâm hưởng thụ được đúng là đau đến tận tim can. Dù cô có cởi mở đến mức nào nhưng khi nằm với cô gái này lại cảm thấy không ngủ được, Yukito cố gắng nhắm mắt. Hai mắt của cô giật giật, Yukito làm liều nằm gần hơn, tay ôm lấy chiếc gối nhỏ ôm.
Trong sự tĩnh lặng, bất ngờ giọng nói của cô gái nhẹ nhàng vang lên
—” Em chưa ngủ sao.. !?”tiếng nói có phần mềm mại uyển chuyển âm thanh truyền cảm đến lạ thường
Yukito hờ hửng, hình như cô gái này có vẻ nhiều tuổi hơn cô, cô khẽ đưa mắt nhìn Sizuka. Không nhìn rõ khuôn mặt, mái tóc vàng nhạt dài,tóc mái che đi đôi mắt màu xanh ngọc bích, đôi bàn tay trắng nỏn đang để trên tóc. Môi nhếch lên tạo ra nụ cười quyến rũ đến dụ người, nụ cười làm bao nhiều chàng trai trao gọn trái tim của mình mà không suy nghĩ, không nghĩ đến kết quả, là nụ cười này sao.
Yukito nhẹ giọng
—” Em không biết nữa, dường như đêm nay đã sảy ra quá nhiều chuyện khiến em không thể tiếp nhận được. Nhìn rất giống như một giấc mơ, một giấc mộng mà em không thể nghĩ ra được,..”khẽ nhắm mắt lại, không biết thế giới kia sẽ sảy ra chuyện gì. Tuy ở đó cô không có kỉ niệm đẹp. Ở trường, bị bạn bè cô lập, thĩnh thoảng còn bị đem ra làm vật có thể đem ra đùa giỡn, chế nhạo, xả giận. Đối với mọi người, sự xuất hiện của cô giống như một vật chướng mắt, có thể biến mất càng tốt. Xã hội trọng giàu, cô cũng chỉ có thể xoay quanh một chổ, không được làm việc mà mình yêu thích. Nhà của cô không giàu nhưng cũng không nghèo, nói chung là đủ cơm ăn qua ngày. Một cuộc sống ấm áp, chan chứa sự yêu thương của cha mẹ đối với cô đó là quá đủ lắm rồi.
Sizuka nhìn thấu suy nghĩ của cô sau đó cười nhẹ, ôm chặt chiếc gối nhỏ thì thầm:—” cuộc sống của em thật thú vị. ” buông đại một câu, Sizuka nhắm mắt nhưng môi vẫn hiện ra một tia cười nhạt
—” thú vị. Chị vui tính thật” cô không hỉu cách xưng hô của người chị kia cho lắm, chất giọng không giống như một người con gái bình thường. Mà hình như chị ấy hiểu được suy nghĩ của cô, đúng là một người huyền bí
Cô nằm một lúc, cuối cùng cũng say giấc được. Trong thoảng thức, Sizuka kéo chiếc chăn bông đắp lên người của Yukito, đôi mắt tím mơ màng nhìn bề khoảng không vô định.
—————————————————————————————————
Trong lâu đài sa hoa, được tranh trí theo phong cách Tây Âu. Tường bao phủ bởi màu đen tuyền, trên tường những ngọn đuốc hình que kem đang bốc cháy, ánh lửa tím xanh đang bập bùng trong không gian tĩnh lặng. Trên trần, những chiếc đèn trùm toả ra ánh sáng dịu, nổi bật giữa không trung. Phía trên tường, được trang trí bởi loại hoa văn hình vương miện, ke. Dọc theo đường nét những viên ngọc bích đủ màu đính lên hoa văn làm tăng vẻ đẹp giàu có hiện có.
Chính giữa cung điện, một người đàn ông khoảng chừng 23 tuổi đang xem Án Thư từ các bá tước mang tới. Mái tóc trắng phất phơ, đôi mắt xanh lam nhưng lại mang lại sự lãnh khốc vô tình, khuôn mặt trắng như thiên thần, môi bạc, trên mi tâm hiện lên nốt chu sa . Trên người khoác lên một bộ y phục cao quý, toả ra một quầng hào quang bức người. Ngự trên chiếc ghế khảm vô số đá quý, mái tóc dài qua hông. Thĩnh thoàng vài cơn gió tinh nghịch bay qua làm những sợi tóc ở phía trước bay lửng lơ, tay Anhyla đang cầm lấy chiếc vòng trắng tinh khiết, trên đó chạm khắc những loại hoa văn Vetor phức tạp, chỉ cần nhìn sơ qua cũng biết giá trị của vật, khi bỏ Án Thư xuống. Đôi đồng tử thâm tình nhìn kỹ chiếc vòng, trong lòng trở nên nhộn nhịp nhớ về những ngày tháng hạnh phúc với người mà ông yêu nhưng người ấy đã lấy người đàn ông khác, lòng Anhyla đau đớn tan thành từng mảnh, người mình yêu lại không ở bên mình mà đã bị lấy lại bởi người đàn ông khác. Khi ông biết chuyện này thì gạo đã nấu thành cháo, những lời trăn chối lúc này còn ý nghĩa gì nữa. Anhyla cảm thấy sót thương, không phải đó chính là điều ông mong muốn sao, vì bảo trụ vị trí này ông đã sử dụng bao nhiêu là mưu kế. Đáng tiếc, cha ông đã chọn Faranila chị của ông lên làm người đứng đầu, còn ông chỉ có thể lêp về làm một cái danh mà không phận. Chính vì vậy mà Anhyla đã đánh mất thứ mình quý trọng để lấy những thứ mà ông cần. Có lẽ tình yêu của Anhyla khônh đủ mạnh để thoát khỏi sự cám dỗ mãnh liệt.
Đang trong sự suy nghĩ, bên kia cánh cửa lớn vang lên tiếng ” cốc cốc”
Anhyla khẽ nhíu lông mi, lãnh khốc hạ giọng:—” vào đi..”
Ông cất chiếc vòng trắng, đôi mắt lạnh lùng đang nhìn về người đang mở cửa. Mở cửa ra là một người phụ nữ sinh đẹp, mái tóc vàng óng ánh được bới tròn. Trên đỉnh là chiếc vương miện pha lê xanh đang toả sáng biểu hiện cho địa vị cao quý nhất vương quốc ánh sáng, trên người mặc chiếc đầm phồng to, trên tay của bà đang cầm một chiếc cầu Pha Lê. Đôi mắt ôn nhu nhìn về phía người đàn ông đang ấn mắt vào án thư, bà nhẹ thơ dài, người hầu bên người thấy vậy lút lui sang phía dưới. Cận vệ thấy thế cũng rút lui xuống, Faranila nhẹ nhàng nhấc chân đi từng bước về phía của ông. Sau đó ngồi lên chiếc ghế khảm ngọc sát cạnh của Anhyla.
—” chàng định làm mặt lạnh này đối với ta tới lúc nào đây!?” Faranila nâng quả cầu pha lê nhẹ nhàng chạm vào. Khuôn mặt bà ta ẩn ra tia đau khổ, tuy dấu đi cảm xúc này trong lòng nhưng Faranila vẫn không thể nở một nụ cười. Đôi mắt xanh biển nhìn về phía của Anhyla
Nhẹ nhàng đặt án thư xuống, hạ mi:
—” bởi vì chị lúc nào cũng coi tôi như đồ chơi của chị vậy. Chị cướp hết mọi thứ của tôi, vậy câu trả lời này có thoả mãn được tính tò mò cua chỉ chưa..!?” Đôi mắt của ông trở nên lãnh huyết, đồng tử chuyển sang màu xanh lục moè nhạt
Faranila cười nhạt:—” không phải ngươi đang nhớ con ả tiện nhân Astina kia chứ. Nếu ta không lầm, 120 năm trước chính ngươi đã khóc sướt mướt vì ả.. Dù ngươi bây giờ đang quản lý vương quốc ánh sáng nhưng ngươi đừng tưởng có thể lật đổ ta ta dễ dàng, Anhyla ngươi đã đánh giá quá thấp rồi!?” Những thứ mà bà ta dù không có được không có nghĩa là có thể chuyển nhượng qua cho người khác. Dù là ai nếu muốn đối đầu với bà thì đừng có trách ả ra tay độc ác.
—” chị đã từng làm ra những việc làm trái với lương tâm mà chị cũng có thể ưỡn ngực dạy dỗ tôi sao, chị…. Không có tư cách đó!”
Nẹ nhàng xoa quả cầu pha lê, mắt bà vẫn dán vào ánh sáng bên trong. Bổng cười to
—” buồn cười, nếu ta nhớ không lầm thì vào năm con bé Saphia kia sắp sinh con. Ngươi cũng có phần mà giải quyết vụ đó chứ nhĩ!?” Đôi đồng tử của Faranila híp lại một cách nguy hiểm, những chuyện của em trai mình làm tại sao bà lại không biết chứ. Đúng là ngây thơ
Anhyla nhàn nhã uống trà:—” chị. Có. Chứng. Cớ. Gì?!” Ông gằn giọng
—” ngay cả anh em họ cua ngươi, ngươi cũng không tha. Nói gì đến chuyện ngươi lại cho người đàn bà kia mang thai đứa con mà ngươi không mong muốn, kể lại con bé kia cũng thật tội nghiệp nha, nhìn cũnh trẻ đẹp lắm. Nếu so với con ả Astina kia thì có lẽ tốt hơn gấp mấy trăm lần”
—” CÂM MỒM” ônh quát lớn, tay xô chiếc bàn xuống phía dưới. Đôi đồng tử đỏ lên biểu hiện nét giận dữ đến tột độ, cả người bao trùm sát khí như muốn giết người ngay bâu gioè
Faranila nổi điên, quả nhiên hắn vẫn còn nhung nhớ cái ả đàn bà chết tiệc kia:—” hừ ! Chàng đừng mong thoát khỏi tay ta !!” Ả hừ một tiếng rồi đi về cung của mình, thị nữ nhìn thấy vẻ mặt đen xì của Faranila đều run sợ quyết định tránh xa không dưới phạm vi 5 mét. Mấy tên thuộc hạ đằng sau cũng run lên từng đợt, ai cũng không muốn hết nên cứ im lặng mà đi theo bà ta.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN