Học Viện Ma Cà Rồng - Vampire Academy
Chương 2
Cũng có thể nói là hậu duệ của các nữ thần tối cao. Vampire thánh chủng có khoảng 3 lần biến đổi về hình dạng, cấp bật cao hơn vampire thuần chủng một bậc. <br/>
CHƯƠNG 2: CUỘC CẮM TRẠI ĐẦY NGUY HIỂM (p2) <br /> <br /> Gt Nhân Vật Mới: <br /> Ankani Hakila(310t): Thuộc Vampire Quý tộc, sỡ hữu gương mặt Baby. có một làn da mịn màng, trắng. Tóc thật màu trắng bạch kim, mắt phượng con ngươi vàng nhạt của nắng mặt trời. Hay mặc dồ màu trắng, tính tình dễ thương. <br /> Chiều cao: 1m81 <br /> Sikifi(308t): Thiếu gia của dòng tộc Nasuki, con của bá tước Niamtror Jolian người sở hữu dòng máu thuần chủng. Mẹ là Chiaka Mileta một Vampire Thường, xuất thân tầm thường khiến gia tộc thuần chủng này không thể chấp nhận Sikifi bởi lai giữa Vampire Thường & Vampire Thuần Chủng. <br /> Chiều Cao: 1m87 <br /> Ankani thấy trước tình cảnh nữ sinh bắn tia lửa điện vào nhau. Không biết nên chọn chỗ nào cho tốt, hắn nhìn nghiêng thì thấy ở dãy hàng ghế cuối còn dư chỗ, nhìn có vẻ im lặng hơn ở phía trên này. Quyết định đi xuống, đi phía ghế ngồi gần cạnh Yukito và Amy. <br /> -” Thầy nghĩ mình nên ngồi ở dãy cuối thì hơn ” hắn cười nhẹ, lộ ra lúm đồng tiền vô cùng đáng yêu khiến các nữ sinh hò hét như chó tru. Đúng là một lũ ham trai, nó thầm nghĩ trên đầu xuất hiện một tầng mồ hôi. <br /> Miniru cảm thấy bực mình, chả lẽ mình chưa đủ sự hấp dẫn các thầy ấy sAO. Không thể nafp đâu, mình biểu hiện rất tốt mà không lẽ nào lại ra như vầy được. Cô hít một hơi sâu, bàn tay nhỏ báu chặt vào nhau xuất hiện ra một tia ẩn hồng, đây đúng là sự nhục nhã lớn nhất của đời ả mà. Các nam sinh ở trên cũng hay liếc về phía ả, đôi mắt thèm thuồng chiếu vào Miniru, miệng ai cũng nuốt nước miếng ực ực khiến cho người ta cảm thấy buồn mửa không thôi. <br /><br /> -” Cậu có chắc ngồi chỗ đó ổn chứ ” Sikifi nhíu mày, sao tự nhiên cậu bạn này lại ngồi chung với mấy đứa con gái sau hàng ghế. Chỗ đó còn im lặng hơn chỗ lái xe nữa, ở ghế trên toàn tập đoàn Cuồng Mỹ Nam, bọn con gái này lại nhiều chuyện nữa. Hắn vốn thích yên lặng mà, cái tên này rõ ràng là bỏ rơi hắn ở đám hổ rình mồi, bạn bè thế đấy. <br /> -” Tớ chắc mà, cậu cứ lái xe đi ” Anka ny ở trong mắt có một ý cười ngạc ngào, trên mặt biểu hiện ‘ cậu tự lo liệu đi nhá mình ko có liên quan ‘ <br /> Sikifi mặt như tức giận chỉ rặn ra câu: -” Vậy để tớ lái, không phiền cậu ” <br /> Tiếng xe khởi hành vang lên từng tiếng ” grừm grừm ” bắt đầu chuyến cắm trại. <br /> Yukito lấy ra trong giỏ lấy cuốn tiểu thuyết ra co chân lên dán mắt vào trong cuốn truyện Vampire Tears. <br /> Ankani cảm thấy tò mò tò mò, không biết Học sinh mình đang chăm chú đọc sách gì mà không quan tâm đến sự hiện của mình. Không phải hắn khoe khoang, trong học trog lớp trừ cô gái này này. Nữ sinh ở đây đều hướng mình lấy lòng, nhưng cô nàng này là ngoại lệ, co chân lên ghế ngồi đọc chăm chăm vào đó. Lòng hiếu kì đã khiến hắn mở miệng: <br /> -” Em đang đọc sách gì mà chăm chú vậy ” giọng nói hắn nhẹ nhàng, thấm thía, không nhanh cũng không chậm. <br /> Cô lúc này mới để ý có người ngồi cạnh mình, rồi nhấc tay đưa đầu quyển sách cho hắn xem: <br /> -” Dạ là tiểu thuyết Ma Cà Rồng ạ ” Trong lòng cảm thấy bực mình. Cái tên này lại không kiếm chỗ nào ngồi mà tự nhiên chui qua chỗ cô, vứa chậc chỗ vùa mất hứng đọc truyện nữa. Ghế chỉ nhét 2 người cô và nhỏ bạn Amy. Tự đâu ra xuất hiện ông thầy thực tập này, mấy đứa con gái phía trên cứ để ý từng hành động, cử chỉ Yukito đối với hắn. Có lẽ là để canh chừng xem Cô có làm bậy hay nói năng thân mật đối hắn không, cô cũng cần có không gian riêng. <br /><br /> Miniru thấy được hành động hỏi han từ Ankani phát ra trên tai, ả xoay người nơi phát ra âm thanh thấy hai người nhìn có vẻ đang hỏi cái gì đó. Trong ;òng nổi lên vẻ ghen tỵ, đúng là tức chết cô ả mà. Sao mình đẹp hơn cô ta mà tại sao hắn không chú ý hay liếc mắt qua cô một cái còn đối với con nhỏ kia lại chủ động bắt truyện chứ, Miniru kiếm nén tức giận bằng cách đạp vào một bàn chân của nam sinh gần cạnh mình. Tên đó ” á ” một cái, co cái chân yêu quý của mình, lòng thâm tâm đã bớt đi sự ngưỡng mộ đối với Miniru, sao trên đời lại có người rửa giận trên đầu người khác như vậy chứ, có đụng tới cô đâu! Đúng là Hoa Hồng Có Gai. <br /><br /> Ankani nhìn vào trang truyện ghi trên quyển tiểu thuyết của Yukito đang chăm chú, không biết nếu cô biết hắn là một ma cà rồng thì sẽ phản ứng như thế nào nhĩ ? Hoảng sợ bỏ chạy… Hay la hét… Xin chữ ký [tg: Đỉnh cao của tự sướng là đây (= ]. <br /> Mắt hắn hướng ra bên ngoài, nhớ lại những ngày mình khổ sợ ở thể giới của mình, những ngày hắn bị bà mẹ kế hành hạ đôi mắt bổng chuyển sang màu vàng nhạt của ánh nắng. Nó đang giở trang thì phát hiện ngay được trên đôi đồng tử của hắn đang chuyển màu, là màu vàng ánh kim. Nhưng chỉ thoáng qua thôi, nếu người khác thì còn tưởng đó chỉ là ảo giác do ánh nắng mặt trời gây ra nhưng cô thấy rất rõ, rồi đôi đồng tử kia lại dần dần chuyển sang màu đen láy, cứ như là mọi chuyện chỉ là một giấc mơ. Trong này cô chắc chắc bí mật này chỉ riêng cô biết, vì tốc độ chuyển màu con ngươi rất nhanh. <br /> Xem ra tên này có khá nhiều bí mất mà Yukito chưa hề biết, điều ddos khiến cô cảm thấy rawfnfg cuộc cắm trại này có vẻ không được an toàn mấy, quán tính cuẩ cô mách bảo chuyện này có liên quan đến sự an toàn của học sinh trong đây. <br /> Người này,… <br /><br /> Ankani biết cô gái bên cạnh đã phát hiện ra điều gì đó từ mình, trong lòng lại dâng lên một tia thú vị, carnh giác. Xem ra Yukito là một người rất cẩn trọng, tỉ mĩ trong viếc quan sát hành động khác lạ của anh. Một cô gái đặc biệt đó lại sống trong thế giới con người, thật tiếc. Cuxg có lẽ anh đã quá lơ là rồi, nên cần phải cần trọng hơn trong mọi lời nosi, hắn thu mắt lại nhìn vào khoảng không. <br /><br /> Xe khởi hành được một lúc lâu, xuối cùng cũng ra khỏi thành phố hiện đại vầ đi dần vào những con đường mòn, đẫn đến hướng nơi ngọn núi Fusika. <br /> Quang cảnh rừng núi được mở rộng dần, Amy mở cửa kính ra. Gió bên ngoài luồng vào không khí trên xe, <br /> Cây rừng ở đây vô cùng đa dạng đúng là vùng nhiệt đời có khác. Ở đây, xung quanh là các loại cây xanh tốt, cây cao tán lá rậm ở đỉnh của những đỉnh của những cây cao. Rộng từng năm mươi đến tắm mét từng đáy rừng. Đất đỏ tơi sốt, Ph cao. <br /> Những loại cây như cây cọ mè. Cây thân rực rỡ như Waratah, bạch đàn, ssoofi, cây thồng,… Xem ra n nơi này rất thuận lợi cho việc khai thác gỗ, tại sao lại không có ai đến khai thác hay có dấu vết người đi qua. Kỳ lạ thật? Trong suy nghĩ. <br /><br /> <br/>
CHƯƠNG 2: CUỘC CẮM TRẠI ĐẦY NGUY HIỂM (p3) <br /> <br /> <br /> Amy bất ngờ cầm lấy tay cô, chỉ chỉ về phía cánh rừng: <br /> – ” Yukito, ở bên kia có thứ gì trắng trắng, mình nhìn không rõ lắm. Chắc do mắt kém quá ” Ami vốn bị cận thị, bây giờ không đeo kính dĩ nhiên sẽ không thấy được thứ gì ở xa. <br /> Yukito ngước đầu sang cửa kính, đập vào mắt là hình ảnh một con hồ ly màu trắng toát, có chín đuôi xung quanh, đặc biệt ấn tượng với đôi mắt đỏ vô cảm khiến người ta không không rùng mình, cô thầm nghĩ : Có phải mắt mình cũng kém theo nhỏ này không ta, chắc vậy rồi, mình dạo này đọc tiểu thuyết với hay thức đêm nữa, không tránh khỏi nhìn nhầm. <br /><br /> Tiểu hồ ly quan sát theo chiếc xe Bus, mắt dừng ở cuối phía sau hàng ghế <br /> …………………… <br /> Chiếc xe chạy ngang qua rất nhanh nên bị vược qua, không còn thấy nó nữa. Chắc cũng chỉ là ảo giác thôi <br /> không biết trong lúc mình đang ngó sang cửa, thì thầy giáo kia dang nhỡn nhơ cầm lấy quyển tiểu thuyết đọc ngon lành. <br /> Cô quay lại chỗ ngồi, giựt lại quyển truyện từ trong tay kẻ kia: <br /> -” Thầy chỉ xem một tý thôi mà. Em làm gì mà dữ thế ” Ankani tỏ vẻ vô tội nhưng trong mắt lại hiện ra ý cười sâu đậm. <br /> Phải công nhận Ankani đúng là siêu cấp đại vô duyên, không không lại lấy đồ của người khác khi chưa có sự cho pharp của chủ nhân. Hừ! Chẳng qua hắn là thầy giáo của mình chứ gặp người khác thì có lẽ đã bị ăn một chiếc dép vào khuôn mặt xinh đẹp trai của ổng ròi. Hắn nên cảm ơn vì hắn là thầy của của học viên lớp mình đi. <br /> Đang trong lúc bực bội, Ankani chìa quyển tiểu thuyết ra đưa cho cô kèm tặng một câu nói: <br /> -” Thôi trả em! ” Ankani trả lại, mấy nữ sinh trên dãy ghế phía trên nói chuyện rôm rã, Miniru sa khi không tán đỗ được anh chàng Ankani thì cứ tự nhiên chuyển sang Kisifi thăm hỏi: <br /> -” Thầy ơi! Thầy có bạn gái chưa hả thầy ” Miniru tặng kém một cái nháy mắt, tay xoắn xoắn đuôi tóc đằng trước. <br /> -”….” Im lặng, Kisifi tỏ ra vẻ chán ghét đối với Miniru khiến cô nàng vô cùng tuyệt vọng, không phải chứ tại sao lúc nào cô cũng nhận được hai kết quả thảm hại như thế này, thế là không thể chấp nhận được, trong lòng bứt rứt định chen ngồi sang hàng ghế đầu tiên với anh chành thì bị một câu trắn trợn từ Sikifi <br /> -” Em mau đi xuống phía dưới trước khi tôi nổi điên lên. ” tên đó thắng xe lại khiến các học viên trong xe hoản loạn, ai nấy đều thương cảm cho cô nàng! Con trai trên đời bị chết rồi hay sao mà tán tên bê đê đó. Tội nghiệp quá <br /> Cô nàng ấy hít một hơi xâu rồi đi về hàng ghế thứ ba, các nữ sinh thấy cô ả bị từ chối mà còn bị thầy Hotbot kia la, một cô trong số đó mở miệng trêu chọc: <br /> -” Ối chời ơi! Là Á khôi bị từ chối kìa. Hình như mẫu người mà con trai thích bị thay đổi rồi thì phải, ai lại đi bày tỏ để cho người ta khinh chứ ” <br /> -” Hứ! Đối với các loại mê trai này thì ai thèm mà ưng! ” cô gái bên cạnh vừa dụi móng tay vừa chấp miệng. <br /><br /> tiếng chửi rủa vang lên tai ả, còn các nam sinh khác thì tỏ ra thương cảm cho cô ý. <br /> Yukito cười một tiếng, tay gấp quyển sách lại cất vào trong giot. Trước màn trêu chọc đối với Miniru, thật không thể ngờ có thể làm ra cái hành động trẻ con như thế, bị ném đá đúng là đáng đời thôi, ai biểu trên lớp học thì cứ kè anh này kè anh kia rồi lên mặt. Thích chửi ai thì chửi ỷ vào cha mẹ giàu có thì có thể hống hách vang miệng nhưng tiếc ở đây là cắm trai chứ không phải ở trường đâu bé ạ!!! <br /> Yukito cười đắc ý, hứ! Đối với người không biết cái gì là chờ đợi thời cơ thì chỉ có nước bị người ta phỉ bán thôi em, nếu không phải vì gia đình quá cưng chiều nhỏ thì nhỏ đó cũng đâu có đến nổi tệ như ngày hôm nay, nên một phần cũng do gia đình mà nên. <br /> -” đối với bạn học bị người ta chửi mà em có thể cười ngạt ngào đó nha ” Ankani cầm trái táo cắn một miệng, mắt híp lại lộ ra một tia sảo trá <br /> -” Ý da! Không phải là thầy cười sao! Sao lại nói em chứ. Em chính là một đứa bé ngoan có chứng chỉ quóc tế, em thấy thầy đang cười bạn ấy đó. Có lẽ Miniru sẽ rất đau lòng bởi nụ cười của thầy, bạn ấy đúng là tội nghiệp ” yukito thở dài một cái, ai cũng không thể phủ nhận được nàng chính là một cao thủ bao biện không biểu hiện. Nếu mà biểu hiện chỉ sợ khó có ai sánh bằng. <br /> -” Em, em… ” hắn nghẹn lời không biết nói cái gì, được lắm cái cô nhóc này lúc đầu Ankani còn tưởng là một học sinh gương mẫu. Nhưng lúc này anh có thể biết được con người của cô nàng là sảo trả đến cỡ nào, phải nói là sảo trá đến chuyên nghiệp đến người ta cũng không nhận ra. chỉ mới nói câu này thôi, hồi này anh đã nói nhiều câu khác chắc sẽ bị người ta chửi riuar còn không biết chừng. <br /><br /> -” Thày! Thầy xin thầy hãy BÌNH TĨNH nếu không sẽ gây ảnh hưởng đến sức khỏe đó. Em thì không sao nhưng nếu thầy mà có chuyện gì sẽ khiến bao con tim nữ sinh phải đau lòng đỗ lệ đó!! ” yukito nhấn mạnh từ bình tĩnh. Đưa tay lên ngực, đọc theo lời thoại của câu truyện vampire tears của cô nàng. Nhìn lời thoại có vẻ giả tạo quá dấy, nhưng nhờ đó mà mức độ đâu tim của ankani càng cao hơn, hắn tức đến nổi muốn xé cô gái trước mặt thành hàng ngàn hàng vạn mảnh cho hả giận. <br /> -” Ôi! Cậu lại trêu chọc thầy ankani rồi ” ami thêm mắm múi tay làm ra ký hiệu hoa lan. <br /> -” ổn định đi sắp tới phía trên dốc các em hãy yên lặng giùm tôi đi ” Sikifi hét lớn, chúng học viên cũng im lặng theo. <br /> Sau một ngày…. <br /> Cuối cùng cũng tới nơi cần đến, điểm duwfnglaf nơi có cây cổ thụ cao lớn, đối diện với ngọn núi hùng vĩ Fusika. Xe dừng lại gây tiếng ” két..két!!!!!!!!!!!” <br /> Mọi người dần đi xuống xe, nó thuận lợi thời điểm vọt xuống trước cùng với Ami <br /> Ami liền vẩy vẩy tay: <br /> -” cuối cùng cũng tới nơi, ui cha! Cái mong của tui ” cô bạn than vạn ngồi xuống gốc cây cổ thụ ngồi một cách ngon lành <br /> ” Oa! Công nhận ở đây đẹp thật ”cây xanh mơn mởn, gió mát thanh thoảng đúng là một nơi lý tưởng cho việc ngủ. Nhưng ban đem thì không biết ra sao, mẹ mình nói ban đêm có rất nhiều loại ký sinh ra ngoài kiếm ăn, Đúng là cảnh đêm khó đẹp. <br /> Ở đây mọc bên phía tây là một vườn hoa đủ màu sắc, hương thơm của mỗi thoài đều khác nhau, có loài có mùi thơm nồng. có loài mùi hương nhẹ nhàng, có loài có mùi hương thanh mát khiến người ta thật muốn chìm đắm trong đó <br /> [c] <br /> Bên kia, các nữ sinh đang hái hoa bắt bướm <br /> -” Những con bướm này dễ thương dê ” ns1 <br /> -” Hoa mới đẹp! Bướm cũng bình thường thôi, chẳng qua chũng chỉ làm nền cho nó thôi ” ns 2 <br /> -” vậy mà tớ lại không biết ở nơi này lại có phong cảnh đẹp đến như vậy ” ns3 <br /> Miniru hếch cằm, tạo ra dáng vẻ đại ca. Đúng là loại con gái tầm thường thì mới thích mấy thứ đó, bướm và hoa thì có cái gì mà đẹp. Rồi ả lắc mông làm kiểu dáng, rồi bước xuống một cách tao nhã của những tiểu thư thường có. Do không nhìn uống phía dưới, khi bước xuông cô nàng này không may bị dẫm qua một khối bùn nhão nhượt màu đen sẩm, chân do mang giày cao gót mà té một cách chàng hãng dang hai chân ra hai phía hét lớn ” Á AAAAAAAAAAAAAAAA… ” <br /> -” hahhaahahahah ” bọn con gái phía kìa cười như điên khi thấy người gặp nạn, lại còn là kẻ thù đội trời chung nữa, đúng là thỏa lòng vô cùng <br /> – ” Á trời ôi! Cái này á là được gọi là……….. Bông hoa dẫm đó nha. ôm nay may mắn được nhìn tận mắt nhìn thấy đúng là cơ hội ngàn năm ccos một để chiêm ngưỡng rõ rafng vẻ đẹp của hôi khôi trường ta đó nha ” <br /> -” HAHAHAHAH….” bọn con trai đang định ra ngoài cũng không nhịn được mà cười lớn, <br /> Yukito liếc mắt qua cô nàng, Qua! Không ngờ cô ấy lại làm được kiểu dáng siêu phàm đó! <br /><br /> -” CÁC EM ĐI CẮM TRẠI HAY ĐẾN CHƠI THẾ HẢ!! ” Sikifi liếc liếc, ai cũng run sợ mà căm như hến, rồi đi xuống cùng với Ankani. Anh chàng kia không can ngăn, miệng chỉ nhếch lên nụ cười mê hoặc. Đang trong lúc chìm đắm một giọng khủng bố vang lên <br /> -” Các em mau tập trung đầy đủ. Nấu ăn nữ sẽ đảm nhận còn phía bên nam sẽ đi tìm hoa quả, trái cây, dọn hết đám cỏ, tìm cọc để dựng lều. Có nghe rõ chưa. <br /> -” DẠ RÕ ” cả lớp đồng thanh, ai cũng không dám lười biến. Nam nữ được phân công rõ ràng nên không có ai đi tranh cảu về cụ này việc nó. <br /> Cô kéo cô bạn của mình đi về phía đông: – ” chúng ta cũng đi tìm củi đi Ami ” <br /> Ami ” ừ ” một tiếng rồi lặng lẽ đi theo cũng Yukito <br /> [/c] <br/>
CHƯƠNG 2: CUỘC CẮM TRẠI ĐẦY NGUY HIỂM (p4) <br /> <br /> <br /> Một lúc sau, thoát ra khỏi một vườn hoa rộng tãi. Cô đi qua những bụi rậm tiếng ” Xào xạt ” của những chiếc lá đang vung vãi khắp nơi. Đến nơi là một khu rừng xanh mơn mởn, những hàng cây tỏa mùi hương của thiên nhiên. Hai người cặm cụi tìm kiếm trong bụi rậm những khúc củi lớn, khô dồn về phía một chỗ trống, trong lúc làm việc nó đứng dậy lau đi mồ hôi đầu ngước lên. Trên hàng cây, bổng một sáng màu xanh lóe sáng ở trên đỉnh cây gần cạnh cô. <br /> Ami vẫn siêng năng thu gom số củi, quần áo bị bùn bẩn dính lên áo. Tạo nên hình ảnh một cô gái vùng nông thôn. <br /> Yukito tò mò, ánh sáng xanh biển sáng lên, ánh sáng dịu dàng mà mê hoặc. Làm cô trở nên <br /> hứng thú, như bị hấp dẫn bởi nó cô trèo lên cây cao. Nhảy lên những cành cây loắc léo, cuối cùng cũng trèo lên gần đỉnh, Yukito mới thấy rõ vật. <br /> Trên đỉnh một sợi dây chuyền có đính viên đá Saphia như viên kim cương màu nhiệm, hấp dẫn người xem, sợi dây đung đưa theo một cành cây gần cành cây phía cô. Yukito vươn tay, lấy sợi dây trên đó. Cuối cùng cũng bắt được, nhảy sang phía dưới mặt đất, mặt cô ra dáng đắc ý. tay xăm soi sợi dây <br /> Bổng bên khu rừng một đám nữ sinh than vãng vang lên phía trước bụi rậm. Cô nhét vào túi lắng nghe. <br /> -” Đúng là nhọc nhằn. Sao mình lại đi tìm những thứ dơ bẩn như thế này chứ ” âm thanh trách oán, giọng điệu uốn éo, điệu đà nhưng lại gây sự chú ý của người khác. Hai người lúc này mới nhận ra đó là gọng của Miniru, khi nhảy xuống đất.Yukito cột lại đôi giày Santa màu đỏ của mình, Ami giật mình từ khi nào mà Yukito đã nhảy xuống cây. Không vang một âm thanh, dáng người thoăn thoắt nhanh nhẹn đến lạ thường. Cô nàng mà Ami cô biết đâu có cẩn thận đến thế này, thường ngày Yukito vụng về lắm mà. Đừng nói đến trèo lên một cây cao đến mười sáu mét, kể cả cây thấp cô ấy cũng trèo không được. Hôm nay Yukito lại trèo một cách lanh lẹ như vậy, có phải Ami cô hoa mắt rồi phải không, tay Ami khẻ dụi dụi trên dừ mắt của mình để xác nhận, bàn tay cú thiệt mạnh lên chiếc trán nhỏ của Ami khiến cô nàng tĩnh mộng, trên trán gây ra cẩm giác tê tê, đúng là sự thật rồi. <br /> -” Ami đi chúng ta đi qua phía bụi rậm phía bên kia đi ” ở phía bụi rậm kia, tiếng của cô nàng Miniru hét toáng lên cùng với một giọng của một nữ sinh khác. <br /> -” Á aaaa… Ong rừng….ong rừng cứu tôi với………………..” <br /> Phía sau hai cô ả, một đám ong rừng dày đặt bao phủ khu rừng chạy hướng về phía hai người Miniru và Aki, tiếng hét thất thanh khiến người ta khong khỏi thắc mắc. xoay người, ra hiệu ami: <br /> -” Ami mau trèo lên cây đi ” <br /> -” Nhưng tui đâu biết trèo cây đâu ” cô nàng ra vẻ ngượng ngạo. <br /> -” bắt tay của tui đi ” bắt lấy tay của cô, cả hai nhảy thoăn thoắt lên mấy cây phía trước, tốc độ nhanh đến đáng gờm, Ami bây giờ chỉ muốn hét lớn ‘ trời đất quỷ thần ơi ‘. Yukito ôm eo cô nàng cầm dây leo nhảy về phía bọn con gái kia đang hốt hoảng chạy loạng. Dừng tới nơi cô thả ami đến một cành cây lớn kín đáo để không bị kinh động đến bọn ong rừng này. Tim cô bạn bên cạnh như muốn rớt ra bên ngoài, ngừng đập. Khuôn mặt trắng đến tái xanh, da gà dựng lên như vừa mới gặp ma, tay Ami cùng bám trên cành cây theo chỉ định của Yukito ra dấu im lặng. Cô bạn gật đầu xem về phía Miniru và Aki đang sợ toáng khi bị một lũ ong rừng bao quanh không có một lối thoát <br /> Hai người sợ hoảng loạn không biết phải làm gì, tưởng chừng sẽ chụp được một tổ ong mật khủng lồ. Nhưng lại không may mắn, vừa đung vào tổ đã bị một đàn ong khổng lồ bay từ trời xuống phía khu rừng, khiến cả hai sợ quá chụp cái tổ ong rớt xuống đất làm kinh động đến mấy bọn ong đó, dẫn đến bị bọn chúng dí chạy xung quanh khu rừng, phải công nhận rằng ong rừng đúng là một loài sinh vật cùng nguy hiểm và … cũng rất là nhay cảm với người lạ xâm nhập vào địa bàn của chúng… <br /> -” Các ngươi đùng tới gần!!!! BỌN ONG CHẾT TIỆT đừng có đến gần ”Miniru cầm lấy hai cành cây Xua đuổi đàn ong <br /> -” Á cứu tôi với!!!!!!!!!! ” tiếng của nàng bên cạnh cô ả vang lên, nước mắt cá xấu rơi xuống đất. Không ngờ mới vào rừng mà đã sảy ra cái chuyện khủng khiếp đến thế này. <br /> Ong rừng dè chừng, chúng không muốn đồng loại mình bị bất cứ tổn thương gì nên bay cao xa tầm tay của Miniru, ánh mắt dán chặt đến những hành động của của cả hai. Cứ như nếu Miniru mà bị lộ ra một tia sơ hở chúng sẽ lần lượt tấn công cái con người xâm phạm lãnh thổ kia, lũ ong khôn ngoan tách ra hai phía bay đến chỗ sơ hở. <br /> -” AAAAAAAAAAAAAAAAAAA…” bọn chúng sắp thịt rồi, <br /> Aki và Miniru ngồi sát dựa vào nhau. Không biết trên cao một cô nàng và một kẻ đang bám trên cành cây đang nhịn cái cảnh khổ thảm khi có người gặp nạn. <br /> -” Yukito chúng ta có nên giúp họ không. Dù gì Miniru và Aki cũng là bạn bè của chúng ta ” thường ngày, bọn họ chị biết ăn hiếp kẻ yếu. Chảnh chọe, ăn chơi, có một lần còn xé mở của cô và Amy mà không có một lý do. Nhìn thấy cảnh tượng nầy Ami thở dài nhìn về phía đàn ong khủng bố kia hướng người đang đứng trên cây cười hả hê. Nếu 2 ả kia mà biết Yukito đang cười vào mặt mình không biết sẽ phản ứng ra sao nữa. Chắc sẽ đau tim mất thôi <br /> -” hahaha… cậu đừng lo sắp có ANH HÙNG ra tay rồi… cậu khỏi lo đi…..” cô nàng ôm bụng, tính toán. Nếu qua thời gian ăn trưa các thầy giáo cũng nê tìm học sinh của mình chứ nhĩ. <br /> đúng như theo dự đoán, sau hai phút bên phía tây, tiếng ” Xoạt xoạt” vang lên, Ankani và một nam sinh đang đi về phía miệng hô to ” CÓ AI Ở ĐÂY KHÔNG!!” miệng hắn mở một lượng Volume khiến người ta điếc tai. Đừng tưởng rằng nhìn Ankani có vẻ như thư sinh mà đoán được bên trog. <br /><br /> -” thầy ơi cứu bọn em với!!!! ” Ankani chạy nhanh về phía đó, mùi của cô nàng Yukito, đúng là mùi đó mà, nhưng chất giọng sao lại có phần điệu bộ như vậy. Hắn không quan tâm phi thẳng lên đằng trước, thì thấy một đàn ong đang hướng Miniru và Aki. <br /> Thở dài, thì ra không phải cô nàng kia. một mùi hương nhàn nhạt bay ra hướng đàn ong, một hương thơm dịu ngọt bay ra xung quanh, đàn ong như bị say rượu nằm bẹp trên mặt đất trước con mắt ngạc nhiên của.. 5 NGƯỜI… Yukito, Ami, Aki, Minuru, và cả một nam sinh đang ở cạnh hắn. <br/>
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!