Học Viện Ma Cà Rồng - Vampire Academy - Chương 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
95


Học Viện Ma Cà Rồng - Vampire Academy


Chương 3


CHƯƠNG 3: LINH THÚ HUYỀN BÍ (P1) <br /> <br /> Ankani thu lại chiếc túi thơm màu tím, túi hương say ngủ này là do cha hắn Charicty để lại. Lúc hắn đi khỏi thế giới Vampire cha đã đem túi hương này truyền cho hắn với hy vọng nó sẽ trợ giúp anh lúc cần thiết. Trong túi hoa văn, được tiết xuất từ những loài hoa Tinh . Tổng cộng 999 đóa Nuriacuschi trắng tinh khiết, 200 loài hoa ru ngủ Bytanilia, 700 loại hương thơm từ cánh đồng hoa Agros. Đây là những loại ma dược cực kỳ quý do cha tìm khắp nơi mang về, quả thật hắn cảm thấy thật hạnh phúc khi có một người cha quan tâm đến con cái như vậy, mặc dù mẹ hắn đã qua đời nhưng ông ấy vẫn thương Ankani, thậm chí còn cưng hơn cả đứa con trai mẫu mực của bà phù thủy Cikania với ông. Đêm nay hắn sẽ thực thi tiến tiến hành nhiệm vụ …. <br /> ———————————— <br /> Trước những con mắt đầy ngạc nhiên, hắn cười nhẹ thở dài nói: <br /> -” Các em đi về thôi…” hắn phất tay, dẫn đầu. Yukito ôm Ami đứng thăng bằng trên cao, Miniru cùng với hai người kia đi trước, chạy hướng khác để trở về chổ lều trại, mặt trời đã lặn rồi chỉ sợ nơi hẻo lánh như trong rừng này rất nguy hiểm, mối nguy hiểm còn đang rình rập. <br /> -” Sao cậu không đi cùng nhóm của thầy Ankani, tớ thấy đi chung là tốt nhất. Nhỡ bị lạc đường thì tính làm sao để trở về đây ” cô bạn đặt dấu chấm hỏi to dùng trước mặt, ở nơi rừng sâu, nước cạn này thật đáng sợ. Cây thị rậm, tiếng xé gió ở trên đỉnh núi khiến cho Ami run cầm cập. <br /> Yukito nở nụ cười trấn an bạn: <br /> -” pà đừng sợ có tui ở đây. Tui sẽ khi triển thuật nhảy cao trên không để đưa chúng ta về lều trại trước khi trời tối mà ” mẹ đã từng dạy cho cô về thuật nhảy cao. Lúc đầu thì còn tưởng mẹ chỉ đùa hoặc nói vớ vẫn nhưng sau khi cô này cô mới phát hiện mẹ đúng là người kỹ lưỡng và tài giỏi. Tuy thế, nhưng trên lớp mẹ đã từng căn dặn không được bộc lộ tài năng nên cô không tránh khỏi bị ức hiếp bắt nặt bởi những đứa gia đình giàu có hơn mình. Từ khi sinh ra cô đã có một đôi mắt rất tinh, thậm chí còn tinh hơn cả loài chim ưng, nên có thể nhìn thấy xa các vùng tối. Không những thế cô còn có một giác quan xác định nguy hiểm cận kề, bởi hòi còn nhỏ nhờ có giác quan kỳ lạ này mà Yukito đã thoát khỏi vụ tai nạn giao thông vào 10 năm trước đó điều đó khiến cho cô cảm thấy tự tin hơn, có lẽ nó sẽ giúp ích rất nhiều sau này. Đôi mắt cô hiện lên màu xanh của biển đêm, kéo chặt Ami đi về phía khu cắm trại. <br /> -” Công nhận pà siêu thật đó. ước gì tui cũng được một phần siêu năng lực như bà đó nha!! ” <br /> -” Sau chuyện này. Bà nhớ giữ bí mật chuyện của tụi mình nha ” <br /> Ami thắc mắc:-” tại sau vậy. ” <br /> -” thì pà cứ giữ bí mật đi là được.” <br /> -” Ừ ” <br /> Khi trời lạng tối, nó chọn một địa điểm gần khu vực cắm trại. hạ mình xuống, đi bộ cùng Ami về phía trước đám lửa phía trước. Mọi người chuẩn bị nấu nướng, bổng thấy hai bóng người nhỏ liêu siêu từ rừng bước tới, thì thấy hai cô nàng đi về tay không, nhưng trời tối thế này sao bây giờ mới về, vì thế mà Yukito và Ami đã lấy một lý do là bị đi lạc, ai cũng không nghi ngờ bởi quả thật họ thấy hai người này có đi xa thật, bị lạc đường cũng có lý. <br /> Mọi người tú xụm lại đám lửa đang bùng cháy ở giữa, lều trại xung quanh đã được đíóng cọc chắc chắn. <br /> Nó rũ mình xuống lắng tay nghe về phía mọi người <br /> -” Các cậu có biết nơi này có một vụ mất tích không hả. Tớ nghe người ta nói vào 2 năm trước, cũng có một chuyến xe Bus đi du lich ngang qua khu rừng, người trong xe là những người Italia chính cống. Họ vì tò mò mà đi đến đây… Các cậu có biết sau đó vì sao họ biến mất không hả?” Nichata vẻ mặt huyền bí nhìn theo từng người, ánh sáng lửa rực trên khuôn mặt cậu ta. Khiến câu chuyện trở nên hấp dẫn nhìn như thật đến lạ thường, thấy thế yukito cũng xúm lại ngồi gần cậu nghe kể chuyện, mấy đứa con gái nhìn về Nichata hoảng sợ tay ôm người run sợ hỏi lại: <br /> -” Bọn tớ cũng nghe qua câu chuyện kì lạ đó. Rồi sao nữa Nichata cậu kể đi, bọn tớ sắp nổi hết da gà lên rồi này”tập đoàn nữ sinh tay cầm gà nướng hướng cậu ta, vẻ mặt đen xì xì. <br /> -” Sau đó….Đoàn Italia đã ở lại, cũng cắm trại như chúng ta…. Nhưng đêm khuya, một số cô nàng đã ra bên ngoài để hóng gió, mặt trăng lên cao. Những con chó sói tru lên từ đỉnh núi Fasika, các cô nàng đó cứ vẫn cười cười nói chuyện rôm rã. Bổng ở trông rừng,. tiếng Xào Xoạt phát ra từ bụi cỏ. Một bóng đen cao lớn, không đúng là những con quỷ to lớn có hình dạng vô cùng xấu xí đã rình sau cây rừng. Bọn chúng đông đúc, thấy được con mồi ngon này. Đợi sơ hở nhào vào xé từng mảnh từng mảnh của từng người một,… Ăn hết xác, những con quái vật đó còn nhai cả xương lẫn cốt… KHÔNG… CÒN… SÓT…MỘT…VỤN xương người ” hắn hù một cái. Bọn con gái hoảng loạn hét lên, đánh rơi cả những chuỗi thịt gà nướng ngon miệng <br /> Nó thầm cảm thán, câu truyện anh chàng này rất thú vị rất đáng để nghiên cứu. Cả kể cũng chân thật như vậy hèn gì bọn con gái đó sợ đến nổi xanh tím mặt hốt dép chạy vào lều trốn, bọn con trai chỉ cười lên nói: <br /> -” Câu truyện của cậu thật pùn cười quá đi. Không hổ danh là cao thủ chém gió hàng đầu trong trường đó ” một tên nam sinh tóc chẻ hai mái cầm xiêng thịt gà vừa cười người nói, miệng nhai nhoàng nhoạt khiến người ta liên tưởng đến con heo ‘ Trư bát Giới ‘ trong phim tây Du ký, mùi thịt gà bay vất vướng. Ami nướng xong hai xâu thịt gà xong, đưa cho Yukito một xiêng <br /> -” Cho pà này ” <br /> -” Không. Tui ko đói, pà ăn đi ” <br /> -” pà có chăc không đó. ” <br /> -” Ừ ” <br /> Yukito đem sợi dây chuyền Saphia hồi trưa dấu trong lòng tay mở nhẹ nhẹ sang xem, không biết thứ đồ vật này là của ai nữa. Có lẽ có người đi ngang qua đánh rơi ? cô đưa viên Saphia vào trong túi áo. <br /> Đang trong hồi suy nghĩ, phía sau một bóng đen đang ở phía sau cô. Mĩm cười rồi biến mất, Yukito nhíu mày. là ai vậy? Cô xoay người, bóng đen đó biến mất. chắc có lẽ chỉ là ảo giác thôi….. <br/>

CHƯƠNG 3: LINH THÚ HUYỀN BÍ (P2) <br /> <br /> Ăn xong bửa tối, mọi người bên trong tuso vào lều ngủ. Tiếng gió thoang thoảng xung quanh, ánh trăng dịu nhạt mờ ảo mị hoặc đến mê người. <br /> -” Các cậu à tối rồi mau đi ngủ thôi” một học viên lên tiếng, ngáp ngáp đi vào lều,đánh một giấc. <br /> -” Mệt chết đi được….” tên kia vổ trán, đi liu xiu. <br /> Cô cùng Ami đối đáp vài câu, đi vào lều trại giữa sắp xếp đồ bên trong rồi nằm ngủ. <br /> ———————————— <br /> Phía bên gần khu rừng, một chàng trai đang ngồi dưới gốc có gương mặt cực kỳ đẹp, đôi mắt xanh lá nhìn chằm chằm vào bọn thuộc hạ, mi nhẹ nhàng nhíu xuống: <br /> -” Các ngươi phải nhớ hành động thực nhanh gọn, không được để cho ai sống sót, kể cả xương cũng phải tiêu hủy hết cho ta. Nhớ, chỉ được bắt sống bọn chúng đem máu vào thùng dự trữ, nếu có sai sót gì đừng vác cái xác tới đây gặp ta. Các ngươi có nghe rõ không ” hắn gắn từng chữ, đôi mắt chuyển sang sắc vàng nhạt khiến bọn Vam Quỷ phía dưới nổi da gà, chủ nhân quả thật là chủ nhân kể cả khí chất cũng khiến người ta sợ hãi đến như vậy hỏi còn ai dám nghênh ngang mà chống đối lệnh chứ. <br /> -” Chúng thuộc hạ rõ thưa chủ nhân….” bọn chúng quỳ rạp trước mặt hành lễ, mặt tên nào tên nấy đều hiện ra vẻ khát máu. Đôi mắt đỏ rùng rợn, tóc tai bù xù nhưng cũng có vẻ tuấn tú, quần áo nhìn rất ra dáng đại gia thành thị. Nhìn vậy có phần tư sắc.vẻ đẹp kiu sa mà khát máu, nhưng cũng là một thứ vũ khí đáng gờm dùng để dụ dỗ con mồi vào hang rồi từ từ ngấu nghiếng hành hạ con mồi kia cho đến khi chúng sống không bằng chết <br /> Một người khác đứng ở trên cao gốc cây cười nhẹ một tiếng, tay cầm ly rượu máu ngả mặt vào gốc cổ thụ miệng nhấp nháp: <br /> -” ta đợi tin vui của các ngươi! Đừng để ta phải thất vọng ” hắn cười đến ma mị! Hắn nhìn vào mặt trăng đang vươn lên trên bầu trời đêm khuya, không biết vào sao Sikifi lại cảm thấy cuộc chuyển lậu máu dường như không được ổn cho lắm. <br /> Ankani ở dưới, nhắm mắt lại, anh tiếng gió ru rú ban đêm. Xoa nhẹ trán, hắn lại cảm giác có điểm bất an. Nhất là về cô gái tên Yukito đó, có hay không sẽ phá hư kế hoạch… rốt cuộc những bí mật kỳ lạ của cô gái đó khiến anh như muốn cuốn sâu vào đó vậy? Một cuộc buôn lậu thôi mà, suy nghĩ của anh cũng thật là lo xa quá chứ. <br /> —————————————————————– <br /> Đêm khuya, thổi những làn gió mát dịu dàng. Chỉ có sự lặng yên và tĩnh lặng, lá cây về đêm mà thôi văng xung quanh. Gió thổi nhè nhẹ vào túp lều, Yukito nằm trong lều bất động, không biết tạo ao cô lại có cảm giác không yên tâm, bên mắt phải cứ giật giật liên hồi làm giấc ngủ của cô thật không vào được. Nhẹ nhàng xoay người, cô bạn Ami vẫn còn nằm ngủ say như chết, miệng khò khò ngáy ngủ như chú lợn nhỏ dễ thương, tay ôm con gấu bông nhỏ xíu. <br /> Yukito thở dài, đêm nay đúng là một đêm khó ngủ. Cô thật muốn ra ngoài đi dạo, nhưng lại nhớ đên câu chuyện lúc nãy, trong người dâng lên một nổi tò mò… Đang trong lúc bồi hồi suy nghĩ, tiếng gió bên ngoài càng ngày càng lấn át, tiếng ” xoạt xoạt ” phát ra từ bên ngoài. <br /> bên ngoài còn có tiếng nói chuyện của mấy cô nàng kia đang đi vào khu rừng miệng tho thẻ nói: <br /> -” Akisita Cậu có chắc ở nơi đây có xuất hiện mỹ nam không ? Đêm khuya thế này thì có ai lại ở trong rừng. Chắc cậu bị mộng du rồi đó. ” <br /> -” tớ chắc mà nufuika, lúc nãy lúc mình đi tiểu xong . đi ngang qua thì thấy cả mấy hàng chục mỹ nam đang tổ chức tiệc rượu, ôi trời! Nhìn đẹp trai lắm, đến nổi mà tớ không kìm được mà đỏ mặt. Chúng ta chia sẽ ngắm cùng nhau nha, đừng nói cho bọn con gái kia biết. Chỉ riêng chúng mình thôi ” Akisita nói thầm thầm, đi bề phía trước. <br /> -” Nhưng tớ sợ lắm, nhỡ đêm nay bọn quỷ như lời Nichata xuất hiện thì làm sao đây. Chúng ta không đi nữa có được hay không Akisita ” Akisita cắn misng tay, chân run rẩy. <br /> -” cậu đúng là đồ thỏ đế, vậy tớ đi trước đây, cậu ở lại mà đối mặt với sự hãi của cậu đi. ” cô nàng kia bực mình buông tay đi về phía trước. <br /> -” Tớ chỉ nói thế thôi…. Để tớ đi chung với cậu ” quả thực cô cảm thấy khu rừng này rất đáng sợ, nhưng đã lỡ đi qua rồi nếu đi về một mình càng sợ hơn. Vậy chi chi bằng đi theo,. <br /> -” Được rồi chúng ta mau đi thôi ”tiếng nói chuyện càng lúc càng nhỏ dần <br /> Yukito nhíu mày, sao bọn họ lại đi đêm khuya thế này vì cái vụ nhảm nhí đó chứ. Cô có linh cảm không tốt lắm, phải đi theo sao hai người đó. <br/>

CHƯƠNG 3: LINH THÚ HUYỀN BÍ (P3) <br /> <br /> Lấy ra từ trong giỏ sách là một con dao nhỏ đây dao lại cất trong người. Cô mặc chiếc áo khoác Morgan, nhìn lại về phía Ami rồi nhẹ nhàng đi ra khỏi lều trại hướng khu rừng chạy về phía sau bọn họ. Mắt nhìn xung quanh thăm dò, chỉ nghe tiếng bước chân nhẹ nhàng như lông vũ. Nhìn về phía đám cỏ, xuất hiện vết giày mới. Chắc bọn họ đi chưa xa lắm, tay cầm chủy thủ cô hướng phía trước đi tới. Bổng tiếng tiếng chó sói tru trừ dãy núi fusika, phía trước ngọn núi dày đặc sương trắng, sương nuốt trọn cả dãy núi. Lòng cô lúc này cảm thấy vô cùng bất an <br /> ” Xoạt…xoạt..xoạt” tiếng lá rơi, tiếng bước chân phía trước dừng lại. <br /> -” Á aaaaaaaaaaa…..cứu ….!!!!!”bên cạnh khe hở của ngọn núi, gần con suối nhỏ chảy róc rách tiếng la thất thanh từ bên đó vọng lại. Không xong rồi, là Akisita . Tiếng hét càng nhỏ dần, nhỏ dần rồi không còn nghe thấy nữa. <br /> không dám đi về phía trước, mùi máu nồng nặc từ bên kia mà kích thích khướu giác của Yukito. <br /><br /> Nhảy lên cây cao, thám thính tình hình phía trước. Nhưng do sương mù quá dày đặc mà cô chẳng thấy gì cả. chỉ thấy hơi mờ mờ, ảo ảo. Dáng người nhỏ nhắn từ bên kia rừng chạy về phía cô, là ai đây? bạn hay thù… <br /><br /> Yukito cầm chặt chủy thủ, trên đầu xuất hiện những hạt mồ hôi còn động lại trên trán, tim như ngừng đập. Chiếc váy cô tung tăng bay phấp phới, mắt nhẹ nhíu lại. Tiếng động càng lúc càng nhah, càng gần, tiếng của người đó vang lên <br /> –” Á aaaaaaaaaa…. Ma cà rồng cứu tôi với ”Nufuika tóc tai bù xù, quần áo bị xé rách rướm một ít màu của máu đỏ thẳm. Mặt mày xanh xao, mắt mở to chạy nhanh. do mang giày cao gót nên bị té trước bụi cỏ, ngước mặt lên nhìn về phía người trước cây cao <br /> Là cô ta? Có một người nữa. Tiếng hét hồi nãy, không lẽ Akisita… Cô trầm tư, nhảy xuống chỗ cô nàng. tay đập đập vào má của Akisita, miệng hối thúc nhìn xung quanh <br /> -” Ê!! Akisita mau dậy đi là Yukito nè !!! Akisita… ” cô nàng rất giống như bất tĩnh, không đúng là bị mất máu. Cô nhìn về phía cổ của cô ta, trên cổ một dấu răng to và dài đâm thủng qua động mạch trên cổ, mặt mày càng lúc càng xanh xao trắng như người chết. Cô hổn loạn, chuyện gì sảy ra đây mình phải làm sao. Tay Yukito nhẹ nhàng đặt trên mũi của Akisita, tay có phần run hơn mọi ngày, bàn tay càng run rẩy hơn. Hơi thở mỏng manh, yếu dần rồi tắt đi. Cô ta chết rồi, cái quái gì đang sảy ra đây rõ ràng hồi nãy Akisita còn chạy nhanh lắm mà. Sao nhỏ này mới bị té một cái là ngừng thở, tim cô không chịu nổi cảnh này đập liên hồi,… <br /><br /> -” Xoạt xoạt ” tiếng từ phía bụi cây vang lên, nhảy về phía Yukito là một người có khuôn mặt đầy máu, đôi mắt đỏ sáng lên màu đỏ rực rở. Tóc hắn xỏa tùm lum trên khuôn mặt. <br /> -” Cô bé lại đây nào…” Hắn cười nhe hàm răng nanh đang dính máu, miệng cười man rợ đến dọa người. Móng tay dài nhọn hoắc đen và dơ bẩn những mùi máu tươi. Lưỡi liếm liếm môi của mình, định tìm thời cơ để nhào vào máu cạn kiệt hắn thầm cười: Máu của con bé này quả là có mùi thơm hiếm có. Nếu uống được loại máu này mình sẽ tăng được nhiều năng lượng đây. <br /> -” Tên kia…Mi là ai!!! Định ăn thịt ta hả. Không có cửa đâu. Nếu ngươi dám qua đây, ta sẽ cho ngươi chết không nhắm mắt ” tay cô run rẩy bẩy. Miệng loeng loẻng buông đại một câu. <br /> tên đó như nghe được chuyện bùn cười nhất thế gian, tay ôm bụng cười một lúc. rồi sẳng sàng tư thế nhảy qua phía của cô, Yukito nhẹ nhàng nhảy lên cành cây nhanh chóng. Tên kia không ngờ cô biết nhảy lên cao, khuôn mặt đập vào cái cây cổ thụ đằng trước. Dựa vào cơ hội đó, cô nhảy xuống phía dưới , đâm cây dao vào cổ hẳn, rồi còn không quên rạch cho hắn mấy đường trên khuôn mặt đẹp đẻ này. Đáng đời! Đây là cái giá cho việc ông đã hại nhiều người như vậy.. Nhấc bàn chân lên đá vào của quý của tên ma cà rồng kia một phát cho hả dạ, răng cô nghiến ken két vẻ mặt xinh đẹp hung dữ hiện ra. <br /> –” Ngươi….cứ đợi đó!!! Đồng bọn của ta sắp tới rồi. Ngươi chết chắc đi hahahahahah ” không ngờ cô nàng lại chơi cái trò thật là quá quá hiểm độc, phải nói từ trước đến giờ hắn chưa bao giờbị một sự sỉ nhục lớn như thế. Hắn cười thật to, trợn mắt nhìn cô .thân thể to cao rầm một cái ngả xuống nền cỏ, miệng phun ta một mùi máu tươi thối vô cùng, cô bịt mũi lại. May mà đã ra tay nhanh nếu không đã chết trong tay tên điên này rồi không chừng.Tay Yukito run rẩy bẩy, cây Chủy Thủ rơi xuống đất. Nhìn về bãi máu của tên kia. <br /> <br/>

CHƯƠNG 3: LINH THÚ HUYỀN BÍ (P4) <br /> <br /> Lúc này, cô không bieestphari làm gì nữa. Trở về lều? Không được nếu như lời tên này là thật thì chỉ sợ nhờ vào trực giác này cũng không phải đối thú của bọn chúng, ở lại đây chờ ? Không được nhìn cảnh tượng xác của hai người cô lại không chịu đựng nổi mà run rẩy, xác của Akisita nằm đối giữa của tên đó. Cô thở dài, cách này không được cách kia chả xong, nhẹ nhàng bước đến gần Akisita, nhìn cô ấy. Ngày thường cô bạn này cũng không có làm khó cô, tính cách cũng dể gần, tuy không giúp đỡ nhưng tính tình cô nàng ấy vẫn tốt hơn một số nữ sinh trong trại. Nhìn về dấu răng ở trên cổ của Akisita, cô thoáng giất mình, tay nhẹ nhàng đụng vào vết thương đó: <br /> -” Khập” nhảy bật dậy, Akisita mặt mày dữ tợn cười tà ác bốp cổ của Yukito. Dần dần ép cô sang gốc cây gần đó, cô khó thở mắt nhìn về phía Akisita vẻ kinh ngạc, cô…cô..ta còn sống, chúa ơi! Đây đúng là một câu chuyện hoang đường nhất trong những chuyện hoang đường mà Yukito từng gặp, xác chết sống dậy. Cả người Yukito lần lượt những trận rung rẩy, nhìn về phía của Akisita ho khụ khụ nắn lời: <br /> -” Akisita… Cậu…Cậu…Đang làm gì ..thế ” bàn tay đó càng bóp chặt hơn. Trên khóe miệng của cô ta là hàng nước bọt chảy xuống đất, nhẹ nhàng liếm liếm môi, cô ta mắt đỏ lên vươn người xuống định cắn. <br /> Đang trong lúc nguy hiểm cận kề với cái chết, cô phục hồi lại ý chí đá vào bụng của Akisita. <br /> -” Ngươi không phải là Akisita. Đồ quái vật!!!” Cô trừng mắt vào cô ta, tay cầm chủy thủ phòng bị, đứng vừng góc đồng cỏ rộng mệnh mông <br /> Cô ta cười to, lau đi nước miếng đang còn dính ở trên miệng. mùi máu quả là thơm tho: <br /> -” Ngươi Chết Chắc Rồi. Ngoan ngoản để cho ta cắn một cái, nếu không ngươi chỉ có nước mà chết thôi!!!!!!!!” ả biến hình, đôi tay nhặn trơn bóng biến thành một màu đen quái dị. Móng tay trắng trở thành một đôi móng vuốt dài kinh khủng, trên đó những con dòi đang ẩn trong bàn tay khiến cho cô không nhịn được mà buồn nôn. <br /> Chạy với tốc độ nhanh về phía của Yukito, ả nhảy lên cao. tóc dài bay trên không trung, đạp trên đám cỏ dùng chiêu kết thúc. <br /> Lúc đo, trong rừng tiếng chó tru vang lên ” A ú uuuuuuuuuuuuuuuuuuu ” hướng bên khu rừng phía đông gần lều trại, những thân ảnh đen nghịt trong ánh trăng rừng cây. Một sinh vật chạy nhanh về phía bên chỗ đám cỏ rộng, <br /> yukito nhấc chân nhảy trên đám cỏ, né chánh chiêu cước của ae. Chủy thủ dưới ánh trăng, xuất hiện moojt màu trắng đẹp lấp lánh, Yukito khựng lại. Bên phía rừng đông có người, tóc độ cực nhanh. <br /> Cuối cùng cũng tới, bên đó. Một đám dã thú đội lốt con người đang hướng về phía hai người, đôi mắt đẩm máu trừng trừng về cái xác của tên Vam Quỷ, Nghiến răng nghiến lợi, bọn chúng tức giận. ra thế phòng bị, mặc trên người bộ áo rách rưới đen xẩm mùi hôi thối lây ngày mà tạo thành, một tên dường như là thủ lĩnh đứng lên phía trước hai người, miệng nhếch lên một nụ cười như ác qủy đến từ tula: <br /> -” Khôn hồn thì nhanh tay chịu trói, các ngươi chết chắc rồi… Động bọn các ngươi đang còn ở trong tay bọn tay. Cười tà ,tên đó ngiêng người về phía xác của hắn, lưỡi đang liếm máu tươi trên cổ tên kia. ” Sabaka ngươi đúng là một tên vô dụng. Đến cả loài người có dòng máu thấp hèn mà sử lý cũng không xong. Cặn bã… BỌN BÂY ĐÂU” <br /> -” Dạ có thưa ngài ” <br /> -” Đem cái xác này. Chiết máu của hắn để nuôi trùng cho ta, đúng là bẩn thỉu… ” Lấy trong tay áo một chiếc khăn trắng lau trên taym rồi nhẹ nhàng vứt xuống đất. Chà đạp <br /> yukito hoảng sợ, không biết nên làm gì. Ở đây còn có nhóm người nhiều như vậy, bạn bè của cô Amy, không biết cậu ấy ra sao rồi. Nhỡ có làm sao, lòng cô sẽ bị áy náy cả đời mất. Không được mình phải cố gắng bảo vệ chính mình rồi quay lại cứu amy, cô đứng yên một chỗ nghe cuộc đối thoại của mấy tên kia. <br /> Akisita cô ả, thấy được bọn họ chạy qua mừng rỡ gọi; <br /> -” chủ nhân, chủ nhân,….” chạy bên qua phía bọn chúng. Ả cười rạng rỡ vào chỗ đôi <br /> -” Hừ! Dòng máu loài người. Tên sabaka này chắc cũng nuối tiếc chứ nhĩ? Nên mới căn coota một phát, đem cô ta xuống cho anh em một chầu máu tươi cho ta ” <br /> Cô ả khựng lại, chủ nhân sao lại làm như thế với ả chứ tay ả run run, bước chân chạy qua đó cứ như thế mà dừng lại. Ả không muốn chết, không muốn bị chết thảm như cái tên Akisita gì đó. ra quyết định chạy tới ôm chân tên đó van xin; <br /> -” Xin chủ nhân tha mạng!!!…” khóc nức nở, tên đó chỉ cười một cái đá sang khuôn mặt ả. hai tên bên cạnh gật đầu như hiểu ý, mang cô ta kéo vào bên trong cùng bọn bị bắt bên kia lều. <br /> -” bây giờ có lẽ là đến lượt ngươi nhĩ… Cô Gái Cuối cùng!!!!!Cây chuyện có vẻ là vui đây! Nếu ngươi còn ko mau bỏ vũ khí xuống bạn bè của ngươi sẽ chết dưới tay bọn ta. nếu ngươi không tin có thể chọn thử quyết định” tên thủ lĩnh tay vươn cao, kêu thuộc hạ mình lui xa chút để cho việc hành sự. đi gần dần, là hướng về phía cô gái trước mắt mà đi tới mà đi. Yukito toát mồ hôi, cố gắng đứng vững. Chủy thủ bất giác bị rơi xuống, Ami nếu cô chạy trốn Ami sẽ bị bọ hắn ra tay, cô có thể cảm nhận được hơi thở của Amy đang rất gần ở trong bụi cây phía tây, nhưng lại cố che daasyu bên trong. Chuẩn bị giết Ami nếu Yukito có ý định cao chạy xa bay, ánh trăng càng mờ nhạt dần. Gió bắt đầu thôi to lên như tiếng gào thét của gió. những bước chân ” lộp cộp” của một người đàn ông to lớn đang dẫn dần đến gần cô. <br /> Cô sẽ chết sao? Sao mọi chuyện lại thành ra thế này chứ. <br /> Trong lúc tuyệt vọng, tên đó cười tà ác như đã chiếm được phần thắng mà đi càng nahnh về phía của Yukito hơn. Tóc rũ rượi rơi vài cọng xuống nền cỏ xanh, bên bầu trời của màn đêm một vật đen đen đang hướng về phía của khu rừng. Nhanh chóng bay phía trước. <br /> Cô nhắm mắt lại, nổi tuyệt vọng dâng trào đang chiếm giữ. tên thủ lĩnh, định ra tay thì bổng trên cao, một con vật to lớn có bộ lông màu đen nhánh đang sảy cánh lên, hất tên đó văng xa không dưới mười mét, thuộc hạ và tên đó sợ hãi nhìn vè vật đã hất văng mình. <br /> Phía trước, một con thú bốn chôn, bộ lông đen nhưng tỏa ra hàn khí bức người khiến người ta không giám đụng vào, đôi mắt xanh lá mạ, chiếc mũi hồng nhỏ hỉnh hỉnh như đang ngửi mùi. chiêc móng vuốt trắng ở phía duwosi chân con vật tạo nên vẻ oai hùng, trên trán có hình mặt trăng bán nguyệt của mặt trăng, mắt nó khẽ nhíu lại trước sự hoảng sợ của bọn người kia. <br/>

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN