Hối hận cũng quá muộn màng
# Chương 1 #
” rầm” tiếng động mạnh và tiếng lăn, hình như có người té cầu thang. Anh vội chạy lên, nhìn thấy ả ta nằm trên thảm rồi mắng cô :’Thảo Anh cô làm gì cô ấy vậy hả . Đơn li hôn tôi đã kí, nhà cửa tất cả tôi để lại cho cô, h thì cô mau cút đi ‘ . “Ko phải như vậy đâu anh nghe e giải thích đi là tự cô ta ngã ko phải e đẩy”. Anh nói mà ko thèm liếc nhìn cô anh nói v tim cô đau lắm, chẳng lẽ a trước giờ ko tin cô. Đau chỉ một chữ thôi đau, tim cô thắt lại .
Cô quay về phòng mình thu dọn tất cả ko chừa lại gì, nói là tất cả nhưng chỉ vỏn vẹn có vài bộ quần áo cũ vì trước giờ a chưa bao giờ mua cho cô thứ gì. Thu xếp nhanh cô gỡ chiếc nhẫn cưới trên tay đặt vào tờ li hôn cô vừa kí xong. “Cuộc hôn nhân này hai ta có duyên nhưng ko có phận “. Cô đi ra sân bay, bay đến nơi bình yên, nơi đó ko có anh, chỉ có hoa làm bạn.
Còn anh sau khi ôm ả ta đến bệnh viện thì ả ta cứ bám dính lấy anh ko cho a đi đâu. Đợi khi ả ta ngủ anh mới về nhà thay đồ. Bước vô nhà, cảm giác thật trống vắng, ko còn người nào đó chạy ra chào anh nữa, sao trong đầu anh toàn là hình ảnh của cô vậy. “ko được nhớ tới cô ta mình và cô ta đã li dị rồi mà ” anh lắc đầu xua tan hình bóng ấy. Đi thẳng vô phòng, mùi hương của cô sao vẫn còn vương đâu đây. Ngả mình trên chiếc giường anh vẫn ôm cô ngủ mỗi đêm, sao anh lại nhớ cô rồi. Mệt mỏi anh thiếp đi
Sáng thức dậy, khi đi ngang qua phòng bếp anh có nghe được cuộc đối thoại của 2 ng làm :
-cô Thảo Anh đi rồi hả chị?
– hình như cô cậu đã li dị rồi!
– tại sao lại v ạ, hay tại cô Tú trinh đến, a e nhớ ra rồi hôm qua khi đang lau dọn phòng trên e thấy 2 cô to tiếng, cô Trinh còn đánh cô nhà mình nữa, lúc cậu chủ về ko biết sao tự dưng cô trinh lại tự lăn xuống cầu thang Nữa.
-Thật sao, chuyện này không thể nói lung tung đc đâu.
A nghe được hết rồi, là anh đã hiểu nhầm cô sao, tại sao lúc đó anh ko chịu nghe cô giải thích. Lấy iphone x a gọi ngay cho thuộc hạ canh chừng trinh. Cúp máy a vội lao ngay lên phòng chạy lại bàn trang điểm của cô thấy tờ giấy li hôn đã kí và có cả chiếc nhẫn của cô . Anh sai anh sai thật rồi, giờ a thật sự mới hiểu ra vắng cô anh cảm thấy thật trống trải.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!