Hối hận cũng quá muộn màng - # Chương 6 #
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
203


Hối hận cũng quá muộn màng


# Chương 6 #


“vợ à !!!theo anh về nhà đi “.
Cô khựng người lại, về nhà sao, còn nơi nào ngoài căn nhà nhỏ này cô thuê không . Cô nhìn anh với ánh mắt khinh bỉ, chẳng phải chính anh đuổi cô cút sao, cô ra đi với số tiền tiết kiệm mà cô làm thêm có được, cô ra đi mang theo một sinh linh bé nhỏ. Nhà cửa, tất cả cô đều ko lấy, cô trả lại hết cho anh, giấy li hôn cô cũng đã kí rồi mà. Giờ cô chỉ còn bảo bảo thôi.
” Nhà sao, thật nực cười. Chẳng phải tôi và anh đã li hôn sao “.
” li hôn, chúng ta có li hôn sao. Sao anh không biết”.đúng vậy tờ giấy li hôn anh đã xé, và hai người chưa gửi đơn ra tòa mà, vậy ai nói cô và anh đã đi hôn.
” anh…anh …”
“anh xin lỗi! Là anh đã sai khi không chịu nghe em giải thích “.
” anh đập bể cái đĩa rồi xin lỗi nó đi. Xem nó có lành lại ko. “
“anh xin lỗi “.
“Giờ nói xin lỗi còn có tác dụng sao.Anh đuổi tôi đi giờ muốn tôi quay về sao . Con anh cũng đã nhận, hàng tháng anh có thể qua thăm nó “.
” Anh muốn bù đắp lại tất cả cho hai mẹ con em. Mọi thứ anh có anh sẽ cho mẹ con em. Em cho anh thêm một cơ hội đi “.
” Nhưng… T ô i.. Ưm… Ư ”
Cô chưa nói hết câu anh đã tiến đến giữ lấy sau gáy cô rồi đặt lên môi cô một nụ hôn, cô đag còn ngơ ngác thì chiếc lưỡi của anh đã len cô miệng mút lấy chiếc lưỡi mềm mại của cô và cả đôi môi đỏ mọng ,mềm mà còn ngọt nữa.c Cảm giác như có dòng điện chạy qua người cô vậy, sao trái tim cô lại đập nhanh vậy chẳng lẽ lại một lần nữa rung động. Anh hôn cô đến khi cảm thấy cô hết khí thở mới chịu buông cô ra. Mặt cô lại đỏ rồi. “Tôi tuyên bố nếu em không về tôi sẽ bắt em về ,lúc đó đừng trách tôi quá mạnh bạo với em “.
” Tôi không muốn về, anh về đi “
“Vậy thì tôi sẽ đưa bảo bảo của tôi về. Ko để nó ở đây nữa “.
“Anh dám “.
“Em biết tôi rồi đấy ,mai tôi sẽ cho người đến dọn đồ giúp e. Tôi cấm em chạy trốn, vì đằng nào tôi cũng tìm ra em mà thôi. “.
Lần này có lẽ cô lại phải đầu hàng, anh nói là sẽ làm, cô biết mà.
—-@—–
Ngày hôm sau
Đúng như lời anh nói anh cho người dọn dẹp đồ đạc giúp cô đưa chúng ra sân bay, cửa hàng hoa anh cũng giúp cô bán đi. Còn tiểu bảo bảo rất là vui mừng, thứ nhất cậu được về nhà baba, thứ hai cậu sẽ sớm Thực hiện được kế hoạch của mình vì hôm qua cậu đã điều tra hết tất cả những gì của baba rồi .
Anh đã mua sẵn vé máy bay. Đang chở hai mẹ con ra sân bay.
Bay suốt một chặng đường dài cô e ẩm hết người. Lúc bước xuống sân bay ra ngoài lấy hành lí cô mới phát hiện tiểu bảo bảo đã mất tích.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN