Hôm nay tôi thất tình
Ngày.....Tháng....Năm(27)
Nỡ lòng bỏ em lại một mình trong ngần ấy thời gian. Lo lắng, hoang mang, em thật chẳng biết phải làm thế nào. Chẳng biêt bên đó anh đang nghĩ gì, còn buồn giận em không. Chẳng biết anh ăn uống, ngủ nghỉ, đi đâu, làm gì. Đau xót lòng tự hỏi, liệu anh có thấy vắng em, có thấy buồn, có thấy nhớ, như em đang hướng về anh không? Thật sự anh không muốn nhìn thấy em đến vậy sao?
Và, em sợ lắm. Sợ anh đi, đi mãi không về. Sợ anh biến mất khỏi cuộc đời em luôn mà không một lời từ biệt. Sợ mình cứ thế im lặng mà mất nhau. Hoặc dù anh có xuất hiện, cũng chỉ lạnh lùng thông báo chẳng còn muốn bên em nữa. Lúc ấy, em biết phải làm sao?
Những chuỗi ngày xa nhau, những ngày anh bỏ đi trong im lặng, em rất buồn, thật sự rất buồn. Tình cảm trong lòng, cũng xa xôi đi ít nhiều.
Và, anh biết không? Đến khi một người con gái chỉ còn có thể nói: “Em thật sự rất buồn” thì tức là nỗi tổn thương và thất vọng của cô ấy đã dâng lên tới cực đại lắm rồi. Sau những yêu thương và tin tưởng đã trao dâng nơi anh, cho đến cuối cùng lại nhận về toàn nỗi xót xa như thế.
Muốn trách anh nhưng không thể trách, em mệt mỏi đến độ không còn biết đau nữa. Chai lì, trơ trọi mọi cảm xúc, đầy bất lực. Chỉ có thể dùng mấy từ ấy mà tự vỗ về.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!