Hôm nay tôi thất tình - Ngày...Tháng...Năm(26)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
212


Hôm nay tôi thất tình


Ngày...Tháng...Năm(26)


Đã yêu anh, lại còn yêu xa. Ngày trước sao em gan quá nhỉ?

Trước ngày anh đến, em đã từng có quá khứ đau lòng đến nỗi, bản thân khẳng định rằng sau này nhất nhất sẽ không yêu thêm ai nữa, cũng không bước vào câu chuyện tình yêu rõ ràng với ai nữa. Người ta bỏ em đi, để em ở lại một mình, có những đêm nức nở nước mắt ướt gối mà khóc, vì thương, vì nhớ. Có những ngày phải chạy trốn khắp nơi trong vòng tay bạn bè, để che đi vết thương lòng. Rồi có những ngày tâm sự bình lặng, em một mình tận hưởng cuộc sống độc thân, lang thang rong ruổi, cảm thấy an yên, không cần một ai nữa.

Người ta bỏ đi, để em lại một mình, tự em đã một mình mà vượt qua hết ngần ấy cơn bão buồn.

Nhưng phải là thật sự vượt qua, thật sự muốn quên đi và buông bỏ, chính là từ khi anh đến.

Mọi vết thương trong tim em đề dần hàn gắn lại, lành lặn vẹn nguyên, và đầy kiên cường để yêu anh.

Hạnh phúc và niềm vui anh mang đến thật sự quá lớn. Lớn đến nỗi em không còn nhớ, không còn nghĩ đến điều gì nữa. Thế nên ngày hôm ấy khi anh ngỏ lời yêu, từ một nơi vô cùng xa xôi như thế, cách nhau đến cả nửa vòng trái đất, vậy mà em vẫn không chút do dự mà gật đầu vỡ oà yêu thương.

Để đến hôm nay nhìn lại, mới tự nhiên thấy sao mình gan quá nhỉ.

Từng tự phân loại bản thân không phải kiểu người có thể yêu xa, nhất định khôg thể yêu xa. Mong nhớ yêu thương quá nhiều, sao mà chịu nổi. Bơi yêu đối với em là muốn được gặp mặt, muốn được ở bên em, muốn được quan tâm, muốn được gần gũi. Thế mà ngày đó vẫn dám nói yêu, dám chấp nhận lời yêu.

Chẳng màng đến những tháng ngày đi đi về về riêng lẻ như thế, tuổi thanh xuân để hờ hững vì một người xa lạ. Xa lạ đến nỗi lúc buồn giận gửi vào gió, lúc nhớ nhung cũng chỉ có thế nhìn trời mà rũ người. Không có vòng tay, không có chố dựa. Thời gian chờ đợi để có thể gặp nhau tính bằng năm dài.

Những ngày tươi đẹp có được mấy khi? Vậy mà ngày ấy em lại dám cược lớn như thế, dù chẳng biết sau khi dốc lòng cược rồi, sẽ chắc chắn nhận về được gì.

Và rồi, tất cả cũng đã tan vỡ đấy. Tan vỡ trước cả khi đối diện với những khó khăn, thử thách của những người yêu nhau, bên nhau thật sự nữa.

À, mà thật ra chúng ta cũng đã gặp những khó khăn, thử thách giống họ thôi. Chỉ là chúng ta thiệt thòi hơn họ.

Có những yêu thương không thể gửi hết qua chiếc màn hình.
Có những dỗ dành không thể trao trọn qua dòng tin nhắn.
Và có những nỗi lặng im, không biểu hiện được hết những mệt mỏi, chán chường.
Bên đây, em không thấy được gì cả.

Thế nên, nếu có thể quay ngược lại thời gian mà vẫn giữ được những ký ức cũ, em không chắc mình sẽ lần nữa đến bên và yêu anh. Nhưng, được gặp gỡ anh là một bước ngoặt vô cùng lớn trong cuộc đời này. Người đã dắt em ra khỏi quá khứ, và cho em một tương lai, một bản thân khác vô cùng.

Rồi sẽ có một ngày, chúng mình có thể cùng đứng chung một thành phố, anh nhỉ? Cùng tắm chung một màu nắng, cùng nhìn thấy một cơn mưa. Chỉ là hai con tim chẳng còn chung nhịp đập, chẳng còn chung ước nguyện nữa rồi.

-§–§–§-

Cô gái ấy quả thật rất dễ giận, cũng rất dễ buồn. Hay tủi thân, và mau tự ái. Mong manh trước những tổn thương, yếu mền trước những vô tình, lạnh nhạt. Thế nên dễ sinh tâm muốn xa vời, chán nản. Muốn buôn xuôi, bỏ mặc, không quan tâm nữa. Nhưng chỉ cần anh thật lòng ôm trọn lấy cô, dịu dàng nhẹ nhàng vỗ về dành dỗ, cô sẽ liền nguôi ngoai, lãng quên tất cả.

Chỉ cần được bên anh thôi. Chỉ cần được thấy anh vui cười. Mọi muộn phiền của cô sẽ như cơn mưa đêm bị bình mình mây trong san lấp. Vui vẻ hồn nhiên mà tiếp tục yêu thương anh.

Thế mà đáng tiếc, những lúc như vậy anh đã không ở bên.
Đáng tiếc, anh đã không ôm trọn lấy cô vào lòng.
Để rồi cuối cùng, mất nhau.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN