Hồn Ma Kia!Em Yêu Anh
Em Đã Cướp Trái Tim Tôi Rồi 2
Đám người đó tên nào cũng nằm lăn ra đau đớn,còn hắn chỉ biết lặng lẽ theo cô về,không ngờ 1 cô gái với vẻ bề ngoài trông mong manh thế kia, mà lại 1 mình đánh hạ 5 người đàn ông to lớn.
-Này Đầu heo! Cho tôi hỏi tí nhé.-hắn bước lại gần.
-Tôi có tên họ đàng hoàng mà sao anh cứ gọi tôi là NÀY Đầu heo… là sao.-cô bức bối
-Vậy tôi phải gọi cô như thế nào?Mỹ Linh?Hay Đại Ca ??
-Ây, bực chết mất.-cô nói rồi bước vào nhà
-Này Đầu heo!
Cô bức bối đi thẳng lên lầu mặc hắn gọi, bước vào căn phòng của mình,nhìn vào quyển lịch treo trên tường lật từng trang lên cô khẽ mỉm cười.
-31-12 ngày sinh nhật tròn 18 tuổi của mình,vậy mà mình lại quên mất.
Dường như ngày sinh nhật của cô không có lần nào được trọn vẹn,nó luôn thiếu vắng 1 thứ gì đó mà cô đã ao ước có được từ rất lâu rồi.
Reng..Reng..
-Alo!
– Alo! Hà Mi nè.
-Mầy đi chơi sung sướng quá rồi,làm gì nhớ đến bạn của mầy nữa.
-Ơ!Tại mầy không chịu đi ấy chứ,sao trách tao được.Mà mầy yên tâm đi mai tao về rồi,quà thì khỏi lo nữa tao chỉ có mình mầy là con bạn thân nhất nên ưu tiên mầy là trên hết.
-Ầy!Bởi, tao thương mầy nhất.
-À mà còn đến 1 tuần nghĩ lễ,mà 6 ngày nữa là sinh nhật mầy rồi có định tổ chức không?
-Tao không biết nữa,thực sự thì tao cũng chả quan tâm tới cái sinh nhật này tí nào.
-Sao nói vậy được,phải tổ chức chứ,tao nhất định sẽ đầu tư cho ngày sinh nhật của mầy thật hoành tráng.
-Thôi, không cần khoa trương thế đâu.
-Ơ,Bye mầy nha,tao phải xuống phố với mẹ rồi.
-Bye!
Cô tắt máy, đứng lên,nhìn vào tấm lịch rồi nói.
-Sinh nhật gì chứ,mình vốn đâu được ai mong mỏi mình xuất hiện trên cuộc sống này.- cô tự cười bản thân.
-Sinh nhật?Sinh nhật cô sao?
-ÔI MẸ ƠI!!Anh đứng sau lưng tôi bao giờ vậy?Giật cả mình.- cô giật bắn người xoay về phía sau.
-Sắp sinh nhật cô sao?Bao giờ?
-Sinh nhật? Sinh nhật ai? Làm gì có sinh nhật.
Cô nói với hắn rồi đi lại cái giường thân yêu nằm ườn lên đó.Kết thúc 1 ngày vui vẻ.
——————————–
Ở một diễn biến khác…
-Tại sao có 1 đứa con gái mà 5 thằng như tụi bây không làm gì được nó là sao?
-Dạ thưa ông,chúng tôi không ngờ nó lại giỏi võ như vậy.
-Đúng rồi!Nó dữ lắm ông,tụi em làm không lại.
-Đúng là lũ ăn hại.Biến đi.
5 người bọn họ chạy ra ngoài.
– Xử lý chúng cho ta. – ông nói với đám thuộc hạ.
– Vâng, thưa ông.
Gương mặt người đàn ông đỏ bừng lên vô cùng tức giận.
– Để xem, mầy có thể thoát chết được bao lâu. Rồi sẽ có một ngày, tao sẽ cho mầy sống không bằng chết.
——————————–
Ngày hôm sau…
-Sao hôm nay cô dậy sớm vậy?
-Tôi có chuyện phải đi sang nhà Hà Mi,anh có đi cùng không?
-Không,cô cứ đi đi,hôm nay tôi sẽ ở nhà.
-Anh có mưu đồ gì?-cô đưa cặp mắt nghi ngờ.
-Không!Cô nghĩ tôi sẽ làm gì?
-Anh liệu mà giữ nhà sạch sẽ trước khi tôi về, nếu không anh tự hiểu kế quả rồi đó.
-Đ..ược!Tôi hứa. – hắn cười gượng.
Cứ thế cô sang nhà Hà Mi,hắn ở nhà chẳng biết làm gì mà cứ nhốt mình ở nhà kho. Cứ thế, mỗi tối đợi khi cô ngủ hắn đều lén xuống nhà kho, tiếng búa đập nhè nhẹ.
6 NGÀY SAU…
-Mỹ Linh,mầy dậy điiiiii.Mau lên…
-Thôi mà…-cô ngáy ngủ.
-Dậy nhanh lên,tao dẫn mầy lại Houseshop nhà tao mua sắm.-Hà Mi kéo cô dậy đẩy vào nhà tắm.
10p sau,Hà Mi kéo tôi ra khỏi nhà vào shop thời trang có tiếng do gia đình Hà Mi kinh doanh.
-Vào đây,để tao chọn đồ cho.- Hà Mi kéo cô vào.
-Cái này được nè,lấy,lấy,lấy,đẹp lấy,lấy luôn,lấy hết.-Hà Mi chọn hết cái này tới cái khác.
Đi lòng vòng cuối cùng cũng dừng lại với cả đống đồ.
-Rồi,mầy vào thử đồ đi.
-Hết đống này?-cô tròn mắt.
-Ừ!Nhanh lên.
Cô chẳng còn gì để nói ,cứ bước vào rồi lại bước ra.
-Waaa!Mầy xinh thiệt.Tiếp đi.
Cô thay tận 10 cái váy khác nhau.Hết vào rồi lại ra, Đến cái cuối cùng là cái đầm trắng xòe dài ngang gối, trễ vai kết hợp với vải ren làm lớp phủ bên ngoài và những hạt pha lê nhỏ được đính viền cổ áo.Vì quá đẹp nên giá của nó cũng chẳng vừa,tận 9 triệu 600 nghìn.Nhưng vì đây là quà mà Hà Mi tặng nên cô không phải trả tiền.
-Tao thấy mầy mặc chiếc váy này là hợp nhất,nó như là may chỉ dành riêng cho mầy vậy.
-Nhưng mà… nó mắc quá.- cô chau mày vì giá tiền.
– Tiền không quan trọng,quan trọng là tối nay mầy phải là người đẹp nhất vì có cả Tuyết Hân dự tiệc, cái đứa mà hay bóc khoét mầy đấy.
– Nhưng mà…
– Chốt bộ này.Tối nay mầy diện lên là xinh hết nất.Còn bây giờ thì về nhà mầy trang trí với lại phải đi gửi thiệp mời cả lớp nữa.
-Ừ!Được rồi,về thôi.
Về đến nhà một tay Hà Mi trang trí chu toàn cho sinh nhật cô, tìm đâu ra một người bạn tốt như cô ấy.
– Thích bông hoa này không? Hay cái này nhỉ? – Hà mi cầm 2 loại hoa.
– Tùy mầy thôi. Hoa nào chả được.
– Ừm…
Reng..Reng..Reng..
-Alo!Ai vậy ạ?
-Ôi!Cháu ngoan của bà,là bà nội đây.Cháu khỏe không?
-Ô, cháu chào bà ạ! Cháu khỏe.Bà cũng vậy chứ ạ?
-Bà khỏe,cháu đã nhận được quà mừng sinh nhật của bà chưa?
-Quà gì ạ?Cháu chưa nhận được.
-Cháu đợi xem tí nữa có người giao hàng lại không.
-Bà lại gửi gì cho cháu đấy?
-Tí nữa sẽ biết thồi, bà chúc cháu yêu của bà sinh nhật vui vẻ.Bà phải tiếp tục công việc của bà rồi.
-Vâng ạ, bà nhớ giữ gìn sức khỏe,cháu chào bà.
Cuộc trò chuyện kết thúc trong sự kinh ngạc của Hà My lẫn hắn vì cuộc nói chuyện được nói bằng Tiếng trung.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!