Hồn Ma Kia!Em Yêu Anh - Ngày Đầu Tiên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
157


Hồn Ma Kia!Em Yêu Anh


Ngày Đầu Tiên


6h Sáng hôm sau…
Rengg Rengg
Mỹ Linh, Mỹ Linh.
Tới giờ rồi,tới giờ rồi.
Dậy thôi,Dậy thôi.
Mỹ Linh, Mỹ Linh…
-Aizz! Tao dậy đây này,thật là.-Tiếng chuông báo thức làm cô thức giấc.
Một ngày mới lại bắt đầu và cũng chính hôm nay là ngày đầu tiên cô bắt đầu công việc của mình,cô khoát lên mình trang phục công sở màu đen với đôi giày cao gót đen,gương mặt mộc toàn tập thêm vài vết tàn nhan, tóc buộc cao,có thể nói là khó nhìn, vũ khí lợi hại để tránh bị người khác soi mói dùng nhan sắc để quyến rũ Tổng giám đốc.
Cô đứng trước gương,nhìn gương mặt mình.
-Haha…!Perfec.Đi thôi Mỹ Linh ,bắt đầu công việc thật tốt nào.- Cô động viên mình trong gương.
Đến công ty,cô thật sự Không ngờ rằng có một ngày cô lại được bước vào một nơi lộng lẫy, thanh cao đến như vậy. Vừa vào đã nắm được chức Thư ký , lương thì 100 ngàn NDT/tháng ( 350 triệu ), chẳng phải là hốt được món hời lớn rồi sao. Công ty này đúng là thiên đường của hàng ngàn sinh viên ra trường ngoài kia.
Đột nhiên từ đâu, hắn bước ra như một Nam thần đích thực. Mặc bộ vest đen đầy lịch lãm ” Đây là Tổng tài trong truyền thuyết đây sao?”
Cô đứng ngẫn người nhưng rồi bị câu nói lạnh tanh của hắn kéo về hiện thực.
-” Theo tôi “.
Bắt đầu vào công việc.
Chức Thư ký tốt thì tốt thật nhưng công việc thì nhiều không tả nổi…
-Hôm nay chúng ta có cuộc hợp với Chủ tịch của tập đoàn Thiên Khải vào lúc 14h thưa Tổng Giám Đốc.-cô gấp gáp vừa đi theo hắn vừa thông báo lịch trình làm việc.
– Hủy buổi gặp với Tập đoàn Thiên Khải, cứ nói tôi bận.Cô giúp tôi xem Công viên giải trí Melley bao giờ hoàn thành.
-Dạ vâng, thưa Tổng giám đốc.Công viên Melley… công viên Melley…A đây rồi!
Bộp bộp…!!!
Tốp hồ sơ rơi xuống… cô cúi người nhặt vừa nhặt vừa liếc xéo người đã hất vào vai cô. Cô ta rất rất xinh đẹp, thân hình chuẩn, chân siêu dài. Cô ta mặc chiếc đầm body màu tím nhạt ôm trọn 3 vòng siêu chuẩn.
-Tiểu thư không sao chứ?- tên vệ sĩ lên tiếng.
– Tôi không sao, chỉ là đụng nhầm đồ bẩn thôi. – cô ta phủi áo, buông giọng nói đanh đá.
Cô choáng vì câu nói của cô ta, trong lòng thầm rủa ” Tức cười, không xin lỗi thì thôi đã đành. Còn tỏ thái độ đó, đồ bẩn? Đồ bẩn là như thế nào?” – cô đứng lên phủi phủi tốp hồ sơ.
-Đây là Thư ký mới của anh sao?Trông thật quê mùa. Chẳng phải em đã đưa Linda đến rồi à? Linda học thức cao, lại là thư ký lâu năm của Trương thị, anh không thuê lại đi thuê con nhỏ quê mùa này.-cô ta liếc nhìn cô.
– Cô đến đây làm gì? – Vẫn gương mặt lạnh như tảng nước đá.
– Ơ? Sao anh lại nói như thế? Em là vợ sắp cưới của anh đấy. Chẳng lẻ em không có quyền đến công ty gặp chồng mình sao?
Đôi mắt sắt đá đến lạnh sống lưng của hắn liếc nhìn cô. Cô lùi ra phía sau hắn…
Cô ta nắm lấy tay hắn nũng nịu.
– Kai,… em muốn đi CosPer ( Nhà Hàng bít tết nổi tiếng)
– Muốn đi thì tự cô có thể đi, tôi đang rất bận. – dứt câu hắn đi một mạch.
Cô vẫn còn đứng hình, chôn chân tại chỗ. Dường như hắn nhận thấy, cất tiếng nói sắt lạnh.
– Cô không muốn làm nữa phải không?
Cô chợt bừng tỉnh.
– Vâng, tôi theo ngay đây ạ.
Cô nhanh chân chạy theo hắn ,bỏ mặt cô ta đứng đó tức đến không nói thành lời.

Quả thật là chân dài có khác. Hắn đi còn nhanh hơn cô chạy. Cô đi khập khển với đôi giày cao gót.
Sau khi lấy lại bình tĩnh cô tiếp tục theo sau hắn.
-Thưa Tổng giám đốc Công viên Melley đã được hoàn thành và dự định sẽ khai trương vào tháng 3 năm sau.
Hắn im lặng.
– Thay đồ, cùng tôi đi gặp Chủ tịch tập đoàn Thiên Khải.
– Nhưng mà khi nảy anh bảo hủy…
– Tôi đổi ý rồi.
– Nhưng mà quần áo…
– À, đừng mang giày cao gót.
-Thưa Tổng giám đốc…
– Tôi cho cô 20p – cô tròn mắt, tại sao lại có một người bá đạo đến như vậy chứ. Hắn ta định xưng Vương với cô như thế à.
– Còn hồ sơ?
– Cô cứ mang lên phòng tôi.
Nố rồi hắn bước đi, cô cứ thế không nói lời nào ,đành cam chịu đi lên phòng TGĐ đặt hồ sơ xuống.
Ring ring ring… ( Chuông điện thoại)
– Alo? Hà Mi? Mầy gọi có việc gì?
– Nghe Kang nói mầy đang làm việc ở AJ, công việc thế nào?
– Ừ thì cũng tốt, nhưng…
– Nhưng…?
– Thôi không đáng phải nói đến. À, mầy ở đó sao rồi?
– Ngày mai tao với mầy đi Triễn lãm tranh Trung Hiến không? Nghe nói 3 năm 1 lần đó, mầy thích tranh vẽ như thế không phải đây là cơ hội tốt sao?
– Vậy à? Đúng là muốn đi thật. Tao sẽ thử xin nghĩ xem có được không.Cơ hội tốt thế mà…
– Mai hẹn 8h, tao qua đón. – Hà Mi rối rít.
– Ok! Bye.
– Bye.
Vừa tắt máy, cô chạy một mạch ra cửa hàng quần áo, vừa vào cô rối rít chọn đại một bộ đồ rồi sẵn mua hẵn đôi giày pata màu trắng. Combo Áo sơ mi trắng bồng với váy màu xanh biển nhạt dài đến gối kết hợp với giày ba ta trắng. Cô gấp gút chạy một mạch về công ty. Nhìn đồng hồ vừa đúng 20p, cô thở phào.
Hắn bước ra.
– Xem ra cô cũng rất nhanh nhẹn. – hắn khoanh tay.
Cô thì mệt đến nỗi không thốt nên lời. Chỉ biết đứng đó thở hỗn hễnh.
-Ơ,Kai! Cậu định đi đâu à? – Kang tiến đến.
– Gặp Từ Tổng.
– Ông ta đòi mua cổ phần của AJ, chẳng phải cậu đã loại ông ta ra khỏi Cổ đông rồi sao? Giờ cậu định hợp tác lại à?
– Không, Ông ta chỉ toàn dùng những trò mèo củ rích, để xem lần này ông ta có sáng tạo hơn hay không.
-Cậu đúng là Gai Độc mà, thâm sâu khó lường. Haha, cậu định đi với Mỹ Linh à?
Kang nhìn sang cô.
-Ơ? Mỹ Linh? Cô định … với bộ dạng đó à?
“Sao? Bộ… bộ dạng?” – Cô tròn mắt.
– À không, ý tôi là… cô không trang điểm sao?
– À…, tôi bị dị ứng với Mỹ Phẩm nên…
-À Không sao…,tuy có hơi…nhưng trông cũng không tệ.
-Cảm ơn cậu. – Cô cúi đầu.
– Tớ phải vào phòng Tổng Biên Tập nhờ ông ấy làm ít hồ sơ. Sắp tới công ty riêng của chúng ta sẽ bắt đầu phát triển.
” Công ti riêng luôn sao” – cô nuốt nước bọt.
Nói rồi Kang bước vào trong. Hắn nhìn cô, cô cảm nhận được trong mắt hắn hoàn toàn không có một chút gì gọi là không hài lòng về ngoại hình của cô lúc này cả.
– Theo tôi. – lại câu nói cụt ngủn ấy.
Cô lủi thủi theo hắn. Ra đến cổng công ty, một chiếc xe màu đen sang trọng đã dựng sẵn ở đó. Hắn bước đến nói gì đó với người mặt áo đen, sau đó ông ta bỏ đi.
– Cô không muốn làm việc nửa sao?
Cô cứ thế tiến đến, trong lòng hậm hực. Hắn đợi cô đến gần, ném chiếc chìa khóa lên cho cô chụp lấy.
– Láy xe – câu nói ngắn gọn nhưng đầy ý nghĩa.
Sau đó hắn ngồi vào ghế phụ, cô còn chưa kịp phản bác là đã đầu hàng.Thà Mỉm cười chịu thương còn hơn chống Boss để rồi không còn nhìn thấy mặt trời.
– Đi đến đâu?
– Nhà Hàng Nhật LAT ( Lattaka ) – Nhà hàng Nhật nổi tiếng đắt đỏ. (+.+)
Cũng may là cô đã học láy xe từ trước, nên rất điêu luyện. Nếu không, có khi đi toi mạng.
Hắn ngồi trong xe, cầm quyển tập chí im lặng, không một tiếng nói. Không khí u ám hẳn lên. Bỗng nhớ ra ngày mai có hẹn với Hà Mi, cô cất lời.
– À! Tổng giám đốc, ngày mai tôi có…
– Ngày mai, công ty có cuộc hợp quan trọng với Trương thị. Không được vắng mặt.
Cô nuốt nước bọt vào trong. Hắn quả thực là lợi hại, đoán được ý của cô. Bốn chữ ” Không được vắng mặt” là đủ để cô hiểu kết quả rồi. Quả thực cô rất thích triễn lãm tranh nhưng được làm trong một công ty lớn như vậy cũng không phải chuyện dễ dàng gì, tốt nhất nên an phận. Nếu có sơ xuất nhỏ, có thể cuốn gói ra về. Nghĩ tới đó thôi cô cũng đủ rùng mình.
Hết chap

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN