Hôn Nhân Trên Danh Nghĩa
Chương 19 : Cùng anh hẹn hò ( phần 2)
-“anh ak , tới đây đi chúg ta chơi cái này ” – cô phấn khởi nói
-“Em ko mệt sao ? nghỉ chút đi” – Anh quan tâm nói
-“Ko mà em ko mệt ,chúg ta chơi tiếp đi…..nha!!..”
-“Haizz..đk rồi” – anh thở dài nói.
Anh chính là đâu ngờ đk cô gái này vừa mới xuốg xe đã chạy nhảy khắp nơi đòi chơi hết trò này đến trò khác làm anh mệt bở hơi tai. Nhưg kỳ lạ ,anh thấy ở bên cô như vậy lại rất vui vẻ và ko có cảm giác chán ghét.
-“Thiên Hạo anh lại đây coi đi , anh có muốn chơi thử ko?” – cô vừa kéo anh vừa hỏi.
Nghe cô hỏi anh nhìn xuốg , là trò vớt cá .Anh quay sag nhìn cô.
Thấy anh nhìn mk cô liền mở to đôi mắt làm bộ dág đág thuơg nhìn anh ý ns cô muốn có 1 con .Anh nghĩ “ko phải mua là đk sao”
Cô nhìn thấu đk suy nghĩ của anh nhìn vào mắt anh khẳg định cùg khiêu khích phản bác
– em là muốn cá do anh bắt đk, hay anh sợ ko bắt đk
Nhìn ánh mắt của cô anh dáp trả lại bằg cách nhún vai ý nói – ai nói anh ko dám em cứ chờ đó.
Biết anh nhận thách thức cô quay sag nói vs ông chủ
-“Ông chủ tôi muốn vớt tiếp”
Ông chủ nghe vậy liền nở nụ cười đưa cho Thiên Hạo đồ vớt cá.
Anh nhận lấy ,rồi cô nói cách vớt
-“Đòi vớt cá anh đag cầm đó có tay cầm và vòg tròn bao quanh là nhựa còn ở giữa là giấy chính vì vậy khi vớt mà ko cẩn thẩn thì giấy sẽ nhão ra và sẽ ko vớt đk cá. Hay nhanh tay và tham lam quá cũg vậy đó” – cô khiêu khích nói
Thiên Hạo nghe cô rồi cầm lấy đồ vớt nhẹ nhàg cho xuốg nước nơi có cá đag bơi, anh từ từ , ko gây tiếg đọng rồi nhẹ nhàg vớt lên , cô nhìn chằm chằm từg độg tác của anh và khi cá sắp đk anh vớt lên thì..”bụp..” – tiếg cá rơi xuốg nước. Thật ra anh đã vớt lên đk rồi thì chú cá ko nghe lời liền nhảy xuốg.
Cô thấy vậy thì muốn bật cười nhưg lại sợ anh giận nên cố nén….. Và tiếp nhữg lần 2 lần 3 …cũg vậy cá đều trở lại xuốg nước , anh giận nên ko chơi nữa cô thì vừa buồn cười vừa tiếc nuối.
Hì…..
ai mà tin đk, Tổg Tài của Lãnh Thị bó tay vs một trò chơi chứ.
Anh còn đag giận về vụ trò chơi hồi nãy nên ko nói gì.
Hai người chơi đến tối , rồi đói thì đi tới nhữg quán bên đườg ăn tối. Lúc đầu anh ko muốn ăn nhữg thứ như vậy vì nghĩ nó mất vệ sinh nhưg vì cô cứ nằng nặc đòi nên anh cũg chịu thua. Họ đi qua nhữg quán nào đều dừg lại mua đồ ăn , và cùg ăn cùg nắm tay đi dạo bộ trên phố khuya, cùg cười nói rất vui vẻ.
Anh chưa từg trải qua 1 buổi hẹn hò như vậy ,đơn giản nhưg lãng mạn . Nó khiến anh cảm thấy thật ấm áp ,hạnh phúc.Và cuộc vui đến đâu cũg phải có hồi kết, vậy nên hai người lẻn xe trở về nhà. Cả ngày vui chơi hết sức lực rồi nên khi về nhà cô rất mệt nên đã lên phòg ngủ trước. Còn anh lại đag có nhữg đấu tranh tư tưởg
– Qua hôm nay anh thấy cô là một cô gái tốt đág đk yêu thuơg khôg giốg như Điềm Điềm nói – độc ác và xảo quyệt. Nhưg khi nghĩ tới Điềm Điềm anh lại loại bỏ nhữg suy nghĩ tốt về cô. Rốt cuộc anh phải làm sao? Anh có nên ngừg kế hoạch sẽ khiến cô tổn thuơg hay ko?
Đag phân vân thì chuôg điện thoại reo lên anh cầm lên – là Điềm Điềm
.Nhấc máy ,anh nghe thấy tiếg cô ta khóc liền vội vàg hỏi
-“Điềm Điềm, xảy ra chuyện gì vậy?”
-“Hạo… hạ..o ak cứu em..” – nức nở nói
-“Em đag ở đâu nói địa chỉ ,anh lập tức đến” – giọg lo lắg
-“Dạ..em đag ở…”
-“Đk rồi a tới ngay”. Nói rồi cúp máy chạy ra ngoài khởi động xe và lái đi.
Trên phòg
Cô rất mệt nhưg lại khôg ngủ đk .,nghĩ lại ngày hôm nay cô mỉm cười thật hạnh phúc. Cô ko biết từ lúc nào anh đã đi vào trái tim cô rồi.
Bên kia
An Điềm Điềm nhìn nhữg tấm ảnh trên tay xé ra rồi đốt hết. Ánh mắt căm thù nhìn vào nhữg tấm ảnh đag cháy nói
-“Vương Nguyệt Nhi cô dám cướp Hạo khỏi tay tôi tôi sẽ khiến cô bị hủy hoại như nhữg tấm ảnh kia vậy” – nói rồi nở nụ cười thâm độc
Trên phố
Một chiếc xe chạy vs tốc độ nhanh nhất có thể. Khuôn mặt anh lộ vẻ lo lắg ,gấp gáp.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!