Hôn Nhân Trên Danh Nghĩa
Chương 20 : Sợ rời xa anh
Bốn người đag nói chuyện tiếp thì tiếg gõ cửa vag lên ” Cốc cốc cốc “
-“Ai vậy ta?” – Nguyệt Nhi hỏi
-“tụi mk sao biết đk chứ ,cậu ra mở cửa đi” – Khả Khả nói
-“umk” – cô trả lời rồi bước tới mở cửa ra. Khi cửa mở cô nhìn vào người ở trước cửa – là nhân viên đưa bưu kiện, cô chào rồi hỏi
-“xin chào ,anh tới đưa đồ cho ai sao?”
-“ak vâg tôi tìm cô Vương Nguyệt Nhi ạ” – người thanh niên trả lời
-“À tôi là Vươg Nguyệt Nhi đây “
-“À vậy phiền cô ký tên vào đây để nhận đồ”
-“Đồ của tôi sao?” – bất ngờ hỏi
-“phải là đồ của cô ạ ,phiền cô ký tên để nhận đồ”- anh ta vừa nói vừa đưa giấy ký xác nhận cho cô
-” À, vâg cảm ơn ạ”- cô kí tên và nhận lấy bưu kiện, đóg cửa lại
-“Ai gửi cho cậu vậy ,bên trog là gì vậy?” – Hiểu Linh tò mò hỏi
-” mk cũg ko biết nữa nè “
-“Vậy mở ra đi ” – Nhược Hy nói
-“..umk ” – cô đồg ý ,mở hộp ra
Khi hộp đk mở ra ,cô cùg cả 3 cô bạn đều kinh ngạc – bên trog là 1 chiếc váy cùg 1 đôi giày nhìn rất đẹp và rất sag trọg và còn có 1 lá thư nữa . Cô cầm lá thư lên mở ra ,thấy cô mở ra cả ba người xán vào để đọc cùg.Cô cũg ko biết ai gửi nên cũg ko có giấu họ, nhưg khi mở thư ra bên trg viết
-“Nguyệt Nhi, đây là lần đầu anh chọn y phục cho một cô gái và cô gái ấy chính là em .Em là người đầu tiên và cũg là người cuối cùg anh chọn đồ giúp. Anh ko biết chúg có hợp vs em ko nhưg anh hi vọng em sẽ mặc nó vào tối nay tại nhà của chúng ta.
hẹn em tối nay,
cô vợ đág yêu của
anh – Thiên Hạo.”
Đọc xog lá thư cả ba người ồ lên, riêg cô thì đỏ mặt cùg bất ngờ và vui mừg .Thấy cô như vây ba cô nổi hứg trêu trọc nói
-“Aiya ,vợ yêu của anh…ôi…Mìh nghe nói anh ta rất lạnh lùg vậy mà khi ngọt ngào lại khiến người khác hâm mộ đến vậy nha” – Khả Khả vẻ ghen tỵ nói
-” Phải nha phải nha, khiến người khác hâm mộ thật đó!” – Nhược Hy nói thêm
Hiểu Linh chỉ cười nhìn cô ko nói gì.
Thấy ba người như vậy cô ngại ngùg ra lệnh nói
-“Các cậu ko làm việc sao ,đi về phòg làm việc đi, đi mà” – vừa nói vừa kéo các cô ra ngoài rồi đóg cửa lại dựa vào cửa. Bị kéo ra ngoài Khả Khả vẫn trêu trọc nói
-“hừm ,thật là cậu có chồg rồi bỏ bạn hả!”
-“đúg đó nha” – Hiểu Linh thêm vào
Bên trog phòg cô nghe vậy đỏ mặt nói ra
-“Các cậu còn nói nữa mk giận đó “
-“đk rồi ko nói nữa đi làm ,đi làm thôi các cậu ” – Khả Khả cười nói
Nghe thấy tiếg bước chân rời đi của các cô Nguyệt Nhi mới thở phào, tiến tới bàn làm việc nhìn chiếc váy và đôi giày cô mỉm cười vui vẻ
_______________
Suốt cả 1 ngày cô đều ko tập trung cứ nghĩ về buổi tối hôm nay. ..Và cuối cùg cũg tới,khi tan làm cô lái xe về nhà mặc đồ anh tặg trang điểm và chờ anh. Khi anh trở về nhìn thấy cô liền ngẩn ra một lúc, lát sau kho phục lại anh nói
-“Em đẹp lắm “
Nghe anh khen cô đỏ mặt cúi xuốg lí nhí nói
-“Cảm ơn anh!”
-“umk, em đói chưa ? ” – anh hỏi
-“À em chưa đói đâu ạ” – cô trả lời
-“Vậy em ra bàn chờ anh chút nha”
-“..dạ.”
Cô nghe lời ra bàn ngồi chờ anh , nhìn theo bóng dáng anh cô thấy thật hạnh phúc ,tối nay anh đảm nhận việc nấu ăn, cô chưa từg đk ăn đồ anh nấu nhưg khi ăn vào thì cảm thấy món ăn thật sự rất ngon. Anh ngồi nhìn cô ăn mỉm cười ko nói gì . Ăn xog hai người cùng nhau rửa chén và xem phim
_____________
Buổi hẹn hò hôm ấy diễn ra rất vui vẻ , ấm áp và nhữg tháng ngày tiếp đó cũg vậy. Thời gian trôi qua thật nhanh đã 10 tháng kể từ khi cô làm vợ anh.Và thời gian trôi nhanh như vậy cô lại sợ, sợ phải xa anh.
Nhưg cô đâu ngờ rằg ngày ấy tới nhanh như vậy, nhưg điều đáng sợ nhất với cô đó chính là anh- người cô đã trao trái tim mk một cách vô điều kiện lại chính là người khiến cuộc đời cô sẽ từ hạnh phúc chuyển sag đau khổ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!