Hôn Nhân Trên Danh Nghĩa - Chương 24 : Sảy thai
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
160


Hôn Nhân Trên Danh Nghĩa


Chương 24 : Sảy thai


__________________ BA NGÀY SAU

Do ở trog phòg ko biết nên làm gì nên cô mở tivi nên để coi tin tức . Xuốg giườg đi rót nước thì nghe thấy phóng viên nói
-” Thời gian qua tập đoàn Lãnh thị đã trở lại làm mưa làm gió trên toàn thị trườg kinh doanh. Nhưg cùg điều đó Vương thị lại gần như đag đứg trên bờ vực phá sản ,theo thôg tin mới nhất Vương thị đag dần bị thu mua….”
-” Xoảng..” – tiếng vỡ của cốc nước thủy tinh trên tay cô , Chưa nghe nói hết mọi thứ xung quanh cứ xoay vòg trước mắt cô ,tiếg trên tivi nói và điều anh nói tối đó cứ vag lên trog đầu cô
” Theo thông tin mới nhất Vươg thị đag trên bờ vực phá sản…..phá sản …”
-“nhữg gì cô làm cô cùg gia tộc ko thể nào trả hết ! ..”

Đầu cô rất đau cô ấn tay vào thái dương, chóg mặt rồi ngất đi. Và khi cô ngất một bên bụng bị va đập xuốg đất ,máu từ giữa hai chân chảy ra….

_______________________________9h tối

Khi anh về đến nhà ,anh đi thẳg lên phòg cô, muốn lấy gia tộc cô ép cô bỏ đứa bé trog bụng. Nhưg khi mở cửa ra nhìn thấy cô ngất ở đó ,trên 1 vũg máu anh hỏag sợ chạy lại đỡ cô lên lay lay cô gọi
-“Nguyệt Nhi !! em mau tỉnh lại cho tôi ! ko có sự cho phép của tôi em dám bỏ tôi đi sao!! ” – nói rồi ôm cô vào lòg gọi lớn
-“QUẢN GIA…BÀ MAU GỌI BÁC SĨ !!”
Nghe cậu chủ nói vậy quản gia vội vâg vâg dạ dạ .Ra ngoài bà bấm số gọi quen thuộc bà gọi cho bác sĩ Hiên ,
Khi bác sĩ đến nơi anh đã đặt cô trên giường còn máu a ko cách nào cầm đk ,sắc mặt cô trắg bệch rất dọa người, khi bác sĩ Hiên tới nơi anh tóm lấy vai anh ta lo lắg cùg lạnh lùg nói
-” Nhất định phải khiến cô ấy an toàn tỉnh lại !! nếu cô ấy có mệnh hệ gì tôi sẽ khiến anh ko làm đk bác sĩ nữa !! nghe chưa !!”
-“Tôi hiểu thưa anh Lãnh .,tôi sẽ khiến phu nhân anh an toàn tỉnh lại ,giờ anh có thể bỏ tay đk rồi nếu ko sẽ trễ thời gian cứu người đó” – Bác sĩ Hiên bình tĩnh trả lời
Nghe vậy anh bỏ tay ra cho anh ta khám bệnh. Bước tới gần ,Bác sĩ Hiên lấy dụng cụ kiểm tra cho cô, ko gian trở nên im lặng .

Một lát sau
-“Cô ấy sao rồi !” – anh lo lắg hỏi
-” Phu nhân đã ko sao rồi, phu nhân chỉ ngất đi do quá kích động “
Anh nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm ,nhưg bác sĩ Hiên ngập ngừg nói tiếp
-“Nhưng….”
Nghe bác sĩ còn ngập ngừg anh lo lắg nắm lấy cổ áo anh ta hỏi
-” Còn gì nữa ? HẢ! ”
Bác sĩ Hiên thấy anh lo như vậy ko vòg vo nữa liền đau buồn nói
-” Nhưng…đứa bé trog bụng phu nhân đã…xảy mất rồi “
Nghe xog lời bác sĩ nói anh cảm giác rất đau khổ ,dù anh tin đứa con cô mag ko phải của anh nhưg tại sao anh lại cảm giác mk đã mất đi con mk vậy..Anh hỏi
-“Tại sao ?”
-” Do phu nhân mất quá nhiều máu , cũg do khi phu nhân ngã phần bụng bên trái đã bị va đập mạnh và quan trọng nhất là vì phu nhân đag trog giai đoạn đầu nên…” – bác sĩ Hiên buồn bã nói
Anh nghe xog im lặng một hồi rồi nói
-“đk rồi tôi biết rồi ,anh có thể đi ,tôi sẽ chăm sóc cô ấy”
-“đk rồi ,vậy tôi xin phép ,và cũg xin chia buồn với anh ….vì đứa bé” – nói rồi bác sĩ Hiên quay đi
Vào phòg cô anh đi tới bên cạnh giườg nắm lấy bàn tay cô đặt áp lên má mk lo lắng.

Dườg như cảm nhận đk tay cô khẽ động .Tuy chỉ là một động tác nhỏ nhưg anh vẫn nhận ra đk .Anh vui mừg nhìn cô .

Nguyệt Nhi từ từ mở mắt ,cô đảo mắt nhìn xung quanh ,nhận ra đây là phòg mk .Rồi nhìn về phía cạnh giườg khi thấy anh thì có hơi bất ngờ ,cô còn nhìn thấy trên mặt anh là sự lo lắg cùg vui mừg
– Anh lo cho cô sao? hay do cô suy nghĩ nhiều quá?
Nhưg khi nghĩ tới chuyện của Vương thị cô tức giận rút tay mk lại lạnh lùg hỏi
-” Sao anh lại ở đây ?”
Anh thấy cô rút tay lại có hơi bất ngờ và tức giận nhưg vẫn nhẹ nhàg nói
-” Anh lo cho em “
-” Lo cho tôi ? Anh làm cho Vương gia gần như phá sản ! còn nói con của anh là nghiệt chủg ! Sau tất cả nhữg gì anh làm anh còn nói anh lo cho tôi sao!?” cô lạnh lùg nói
-” Tôi..” – nghe nhữg gì cô nói anh ko nói gì vì tất cả nhữg gì cô nói ko sai
-” Anh !? Anh làm sao !? Sao anh có thể làm như vậy vs chúg tôi chứ !? Sau khi chúg tôi đã giúp Lãnh thị hết sức , vậy mà anh lại đối xử với chúg tôi như vậy !? – cô kích động nói
Nhìn cô kích động như vậy anh nhẹ giọng khuyên
-” đúg ..là do anh ,vậy nên em bình tĩnh đã đk chứ ? ko nên kích động sẽ ảnh huởg tới sức khỏe ”
-” Tôi rất bình tĩnh !” – cô chắc chắn đáp lại
Nghe cô nói vậy anh lạnh lùg hơn nói
-” Đk rồi nếu em nói anh sai vậy giải thích thế nào về nhữg chứg cứ đó !? và còn nhữg tấm hình này nữa!? – anh nói rồi đưa những tấm hình An Điềm Điềm chụp đk cho cô xem .
Cô nhận lấy , cầm lên xem thì có chút bất ngờ
– Đây là cô cùg Minh Dương tại hôm trời mưa đó .Nhưg cô cùg anh ấy có làm gì quá đág đâu chứ !? Minh Dươg chỉ ôm an ủi cô thoy mà
Thấy cô ko nói gì ,anh nghĩ cô chột dạ nên lạnh giọng nói
-” Sao ? em chột dạ rồi sao !?
Nghe anh hỏi cô kiên định giải thích nói
-” Tôi với anh ấy ko có gì hết !”
-” ko có gì !? ha ..ko có gì mà em có thể ôm một người ko quen biết như vậy sao !? ” – anh lạnh lùg nói
-” Anh ấy chỉ ôm an ủi tôi ” – cô một lần nữa giải thích nói
-” An ủi !? em nghĩ tôi tin sao ?”
-” Anh..tôi nói cx nói hết rồi ,cũg giải thích rõ rồi anh tin hay ko tin thì tùy anh .Điều tôi cần giờ chính là tôi muốn rời khỏi đây ” – cô kiên định nói
Nghe cô muốn rời đi anh tức giận lạnh lùg nói
-” Em nghĩ cùg đừg nghĩ tới điều đó ! tôi sẽ ko để em đi đâu hết !”
-“Anh..!!” – cô dừg lại lời nói ,ánh mắt cô nhìn tới chỗ máu dưới sàn. Cơ thể theo đó cũg run lên lo sợ như cảm nhận đk mk vừa mất đi một thứ quan trọng . Cô quay sag nhìn anh lo sợ hỏi
-” Đó là gì !? chuyện gì đã xảy ra !?
Anh biết cô hỏi vấn đề gì lên im lặg ko nói gì. Thấy anh ko nói gì ,cảm giác lo sợ lại càg tăg lên cô hét lên kích động nói

-” Anh nói đi chứ !? chuyện gì đã xảy ra hả !? Điều tôi nghĩ ko phải sự thật đúg ko !? Con của tôi…con tôi vẫn còn đúg ko !? anh nói đi chứ !!”

Thấy cô kích động như vậy ,anh đi tới ôm lấy cô mặc cho cô dãy dụa nói
-” Nguyệt Nhi ! bình tĩnh đk ko ! đừg kích động !”
ko nghe lời anh cô vẫn dãy dụa nói
-” Anh..đã giết con của mk đó ! anh thật tàn nhẫn ! Anh buông tôi ra! buông ra ! Đó là con anh mà ! sao anh có thể làm vậy chứ!? Tôi hận anh Lãnh Thiên Hạo !! tôi hận anh !! anh buông raaaaa!!”
Nghe cô nói hận mk anh lo sợ nhẹ nhàg thâm tình nói
-” Nguyệt Nhi ! anh xin lỗi ! anh sai rồi ,anh ko nên tổn thuơg em như vậy . Em tha lỗi cho anh có đk ko ? cho anh một cơ hội có đk ko ? Anh hứa sẽ bù đắp cho em ,anh sẽ ko khiến em đau khổ nữa , đk ko em ?”
Nghe anh hỏi ,cô bình tĩnh lại đáp
-” hức..anh muốn tôi tha thứ cho anh ? đk ,tôi sẽ tha thứ cho anh nếu anh để tôi đi khỏi đây ”
nghe vậy anh vừa tức giận vừa cầu xin nói
-” Ko đk ! anh sẽ ko để em đi đâu hết ! Anh sẽ làm bất cứ điều gì ,trừ việc để em rời đi ,đk chứ ?” – anh nhẹ nhàg hỏi. Giờ phút này anh đã khẳg định mk yêu cô, khi thấy cô nằm trên vũg máu, anh – một người ko hề biết sợ nhưg lại hỏag sợ vì cô,vì sợ sẽ mất cô.Và khi cô nói hận anh và muốn rời đi anh rất giận và lo lắg ,anh ko muốn cô rời anh đến với người khác ,cũg ko muốn cô hận anh .Anh biết sau tất cả mọi chuyện anh làm ,muốn cô tha thứ là ích kỷ nhưg bằg mọi giá anh vẫn muốn giữ lấy cô – giữ lấy người con gái anh yêu.
Biết anh ko đồg ý ,cô im lặng một hồi rồi nói
-” Tôi biết rồi ,anh ra ngoài đi tôi muốn ở một mk ”
Dù muốn ở cạnh cô chăm sóc cô nhưg cô nói vậy anh cũg đồg ý ra ngoài ,đóg cửa phòg lại anh lấy điện thoại ra gọi cho thám tử nói
-” Hãy điều tra cho tôi xem tài liệu An Điềm Điềm đưa cho có đúg là sự thật ko hay là làm giả !tôi muốn có kết quả sớm nhất ” – anh lạnh lùg ra lệnh
-” Dạ tôi hiểu rồi ” – bên kia đồg ý đáp
Nói chuyện xog ,anh cúp máy quay lại nhìn cửa phòg cô một lúc rồi mới rời đi
Bên trong phòng
Nguyệt Nhi im lặng dựa lưg vào thành giường nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Đặt tay vào bụng đau lòg nói
-” Cục cưng ,mẹ xin lỗi đã ko chăm sóc tốt cho con.Tất cả là lỗi của mẹ ,mẹ chưa thể cho con nhìn thấy thế giới bên ngoài ..vậy mà…mẹ xin lỗi ! con tha lỗi cho mẹ nhé ” – cô nói rồi nước mắt cứ như vậy từg giọt từg giọt lẳg lặng rơi xuống .
-” Cục cưg à mẹ cũg phải rời khỏi đây thôi ,mẹ ko thể ở lại nơi đau khổ này nữa rồi .Con hãy tiếp sức mạnh cho mẹ nhé !” – cô nói tiếp rồi lau đi nước mắt lấy điện thoại gọi cho anh Nhật Minh.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN