Hôn Nhân Trên Danh Nghĩa
Chương 25 : Rời đi
2 giây
3 giây
-” Meooo !!” – tiếg mèo kêu
Nghe tiếg vệ sĩ kia quay lại thấy con mèo ,lẩm nhẩm gì đó rồi bỏ đi.Cô cùg người đàn ông thở phào .Suýt nữa dọa chết cô rồi
Cô nhìn người đàn ông gật đầu ý nói đi đk rồi ,hiểu ý cô người đàn ông bỏ tay che miệng cô ra nhẹ nhàg đứg dậy nói
-” Cẩn thận ”
-” umk ” cô trả lời
Hai người đi tiếp ,rất lâu ,rất lâu mới ra đk bên ngoài .Khi lên xe cô thở mệt mỏi cùg an tâm .
-” Em mệt lắm sao ” – người đàn ông quan tâm hỏi
-” ..dạ.cũg chút chút, đi thoy anh nếu ko Thiên Hạo phát hiện ra sẽ ko xong đâu ” – cô vội vàg cùg lo lắg nói
-” uk ” – nói rồi anh cho xe chạy nhanh đi
Ngồi trên xe cô vẫn còn hơi tò mò cùg hoài nghi nhìn người đàn ông .Thấy vậy người đàn ông mỉm cười nói
-” Em muốn hỏi gì thì hỏi đi ”
Cô thấy anh nhìn thấu mk thì gãi gãi đầu cười trừ ,nhưg vì tò mò cô lên tiếg hỏi
-” Sao anh lại là người tới giúp em vậy ? Còn biết chuyện em muốn bỏ trốn nữa ? em nhớ chúg ta chỉ mới gặp nhau 2 lần thoy mà ,hơn nữa em cũg chưa từg kể cho anh chuyện em muốn bỏ trốn nha ? sao anh lại biết đk hả ? Anh Triệu Minh Dương!?”
Thấy cô hỏi nhiều vậy anh trêu
-” Em hỏi nhiều câu cùg lúc như vậy anh trả lời sao đk chứ ? “
– ” Em biết anh sẽ trả lời đk ,ko cần trêu đùa em ” – cô nghiêm túc nói
Nghe vậy Minh Dương cười ,anh trả lời
-” À thật ra thì anh là bạn của anh trai em ,cho nên anh trai em nhờ anh giúp .Lúc đầu anh ko nghĩ là em đâu cho đến lúc anh trai em đưa ảnh anh mới biết. Vậy nên anh đồg ý giúp đỡ . Vậy thoy mọi chuyện chỉ có vậy”
Nghe anh nói cô hơi bất ngờ ko nói gì chỉ mỉm cười cảm ơn anh .
_________________phân
cách_______________________
TẠI NHÀ
-” Các người còn ko mau đi tìm người !! nếu ko tìm đk cô ấy thì tốt nhất vác xác về đây cho tôi !! ” – anh tức giận quát đám vệ sĩ . Tất cả mọi người trog nhà ai cũg sợ hãi ,họ chưa thấy thiếu gia giận như vậy
Đi vào phòg của cô anh ko thấy cô ở đâu thì đã rất lo lắg ,đã tìm hết phòg nhưg vẫn ko thấy ,chỉ thấy có một bức thư đặt trên tủ ,khi đọc xog anh vô cùg tức giận và hỏag sợ. Kêu đám vệ sĩ đi tìm cô nhưg giờ vẫn chưa có tin tức ,cầm bức thư của cô trên tay ,giọt nước mắt nóg hổi chảy xuốg
-” Thiên Hạo , Lúc anh nhận đk lá thư này có lẽ tôi đã ra đi rồi .Tôi chỉ muốn nói với anh rằg đừg nên tìm tôi nữa và hãy quên tôi đi. Tình yêu hay thù hận tôi cũg đã trả hết cho anh rồi .Giữa chúg ta ko còn ai nợ ai nữa, có đk ko ? Tôi cũg đã tha thứ cho mọi chuyện anh làm vì vậy anh ko cần tự trách bản thân .Hơn nữa hôn nhân của chúg ta cũg chỉ là danh nghĩa ,dù cho có tổ chức thật xa hoa thật lộng lẫy cũg ko thay đổi đk hiện thực này .Và đúg theo hợp đồg ,thời hạn một năm cũg đã kết thúc chính vì vậy tôi cùg anh ko có sự ràg buộc nào nữa hết vậy nên tôi cũg nên ra đi rồi ….Một lần nữa ..tôi thật lòg chúc anh hạnh phúc cùg với ..tình yêu của mk. Hãy sốg thật hạnh phúc …nha
Tái bút
Vương Nguyệt Nhi “
-” Tại sao chứ ? tại sao lại rời bỏ anh ? Nguyệt Nhi ! em quay lại đây có đk ko !?Chỉ cần em quay lại thì dù có làm gì anh anh cũg ko tức giận . Nguyệt Nhi! anh ko thể nào sốg thiếu em đk ,em biết ko!? – anh tự hỏi mk rồi nhớ lại từg kỷ niệm với cô .Lúc cô cười ,lúc cô ngại ngùg ..Anh nhớ từg cử chỉ đó, nhớ từg cái ôm ,cái hôn lúc cùg cô hẹn hò. Giờ thì sao ? anh ko còn đk nhìn thấy cô nữa .Tình yêu của anh chính là cô ,tại vì anh ko biết trân trọng ,tại sao lại tin lời người ngoài nói để rồi vụt mất cô .Nghĩ tới đây anh nhớ tới An Điềm Điềm ,cô ta chính là mấu chốt .Anh nhất định ko thể tha thứ cho cô ta cùg An gia của cô ta một cách dễ dàg như vậy đk.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!