Hôn Nhân Trên Danh Nghĩa - Chương 37
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Hôn Nhân Trên Danh Nghĩa


Chương 37


Tại bữa tiệc
Khi hai người bước vào thì trung tâm đã đặt vào hai người .Mọi người nhìn rồi bàn tán ,nhất là về cô nhưng cô ko quan tâm vẫn bước đi
Anh đặt tay vào eo cô kéo cô lại gần ,đi tới chỗ một bàn VIP toàn doanh nhân hay các giám đốc các công ty đag ngồi .Thấy anh tới tất cả đều ra vẻ nịnh nọt ,ánh mắt thì lại lướt nhìn cô tỏ vẻ thèm thuồng. Cô thấy thật ghê tởm ,muốn nôn .Thật may mắn hôm nay cô mang áo khoác .Cô quay đi ,anh thì nghĩ cô giả tạo nên lạnh lùng nói
-” Em không thấy nóng sao !?” – lời nói như ra lệnh
Nghe anh nói vậy cô tức giận nhưng vẫn cười nói
-” Không ạ ”
-” Vậy sao !?” – anh gian tà nhìn cô
Nhìn anh cô biết nếu không nghe theo cô chắc sẽ không được gặp Hạo nhi nên cố nén sự nhục nhã từ từ cởi áo khoác ra
Khi cô cởi bỏ áo khoác những con mắt ghê tởm kia lại càng không rời khỏi cô .Anh tuy rất tức giận nhưng vẫn kéo cô lại gần nói
-” Các vị có vẻ để ý tới nhân tình của tôi nhỉ !?”
Nghe anh nói tất cả đều cười trừ nói
-” đâu có ,đâu có .Người của Lãnh tổng ai dám chứ”
-” À vậy sao !? Tôi tưởng nếu các vị để ý tôi sẽ tặng cho các vị một đêm chứ ” – anh tỏ vẻ tiếc nuối nói
Nghe vậy cô rất tức giận ,đứng dậy cho anh một bạt tai ,tức giận nói
-” Anh quá lắm rồi đó ,Lãnh Thiên Hạo !! Tôi không phải món đồ anh muốn tặng ai thì tặng !cho ai thì cho !” – cô nói rồi lấy áo khoác rồi chạy đi
-” ĐỨNG LẠI !!” – anh tức giận gọi. Mọi người đag ngạc nhiên vì việc vừa nãy thì giâtj mình bởi tiếng quát của anh.
Cô bị gọi lại ,lau đi nước mắt trên mặt quay lại nói
-” Sao !? Anh vẫn còn muốn hành hạ tôi tiếp phải không !? được! anh muốn làm gì thì làm ở đây luôn đi .Cho tối ngày hôm nay chấm dứt hết luôn đi !”
Nghe cô nói anh tức giận ,lạnh lùng nói
-” Cô có quyền tức giận sao !? Cô là loại người nào chứ !?”
-” Tôi là người như thế nào đó là do anh quyết định không phải sao !? Anh muốn nghĩ sao thì anh cho là vậy .Không phải sao !?Anh đã bao giờ nghe tôi ,cho tôi cơ hội đk giải thích chưa !? ha..ngay cả nói cũg không đk thì làm sao anh lại nghe tôi giải thích chứ ? đúng không!?” – cô cười nhạo nói
Nghe cô nói vậy ,anh không im lặng…………
-” Karn ? là em hả ? sao em lại ở đây ?” – tiếng Minh Dương truyền vào khi không khí đang căng thẳg
Cô nghe tiếng anh thì mặc vội áo khoác vào .Cô không muốn anh nhìn thấy cô trong bộ dạng này
Anh nghe tiếng Minh Dương đã rất tức giận rồi còn nhìn thấy hành động của cô lại khiến anh tức giận hơn.
Thấy cô chật vật như vậy Minh Dương đi tới chỗ cô quay cô đối diện mình hỏi
-” Xảy ra chuyện rồi đúng không ?anh ta lại khiến em tổn thương !?” – lời nói có chút đau lòg ,có chút lạnh…
Cô nhìn anh cố gắng mỉm cười nói
-” Không có ,Minh Dương ,đưa em rời khỏi đây được không ?”
Nhìn cô, Minh Dương gật đầu
Thấy cô định đi anh tức giận đi tới nắm tay cô kéo lại .Minh Dương cũng nắm tay cô không buông ra . Cô muốn giật tay lại nhưng anh không buông .Anh lạnh lùng nhìn cô rồi ra lệnh cho mọi người đi hết .Căn phòng chỉ còn lại ba người.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN