Hồng Mông Linh Bảo
Chương 18
Chương 18 Luyện Trận trộm đạo
Minh trở ra vì vừa tu luyện thăng cấp nên cũng không tu luyện ngay mà bỏ giờ ra nghiên cứu trận pháp Ảo Trận. Bắt đầu Minh phải học căn bản Trận Pháp đại cương, không ngờ môn trận pháp cũng rộng lớn như vậy, nguyên phần giải thích căn bản đã có đến mười cuốn, Minh cứ lần lượt lấy ra học, trong dách dạy từ phần căn bản tử Âm Dương, Âm cực dương sinh, Âm dương (lưỡng nghi) chồng lên thành Tứ Tượng, Tứ Tượng mang tên thái dương, thiếu dương, thái âm, thiếu âm cũng là tượng trưng cho nhật, nguyệt, tinh, thần ( mặt trời, mặt trăng, định tinh và hành tinh ).Tứ tượng chồng một lần nữa thành Bát quát và có ý nghĩa Càn: trời; Khôn: đất; Đoái: chằm, Cấn: núi, Tốn: gió, Chấn: sấm sét, Li: lửa, Khảm: nước đồng thời phương hướng Càn hướng Nam,Khôn hướng Bắc, Khảm hướng Tây, Ly hướng Đông, Tốn hướng Tây Nam, Đoài hướng Đông Nam, Cấn hướng Tây Bắc, Chấn hướng Đông Bắc…
Xong lại giảng kỹ luật Động Biến của trời đất, rồi lại chỉ dẫn sự biến động thay đổi các yếu tố ngũ hành và những trạng thái phát sinh như gió, lôi điện sấm sét, trong không gian. Mười ngày qua đi Minh chỉ học qua mười cuốn Luyện Trận đại cương.
Sau đó mới bắt đầu học một Ảo Trận đơn giản Thuỷ Mộc Ảo trận, lợi dụng hai khí trong ngũ hành trong thiên địa làm phụ nguyên liệu. Minh đau xót bỏ mấy trăm linh thạch ra làm trận cơ, và trận nguyên liệu, tuy xót ruột nhưng thấy Trận pháp giúp an toàn cho mình rất nhiều nhất là trong lúc này khi mình tu vi còn thấp.
Lại một tháng qua đi Minh theo học trận pháp Ảo Trận, trong có chút ít thành quả, tuy thôi luyện mấy chục lần nhưng chưa có đối tượng thử nên chưa biết trình độ thành công đến đâu. Minh lại thấy linh thạch gần cạn sạch nên suy nghĩ làm sao kiếm được linh thạch để chi phí cuộc sống và luyện trận, suy đi nghĩ lại chỉ có cách đem một Tạc-Đao ra bán, không biết trị giá của nó bao nhiêu nên quyết định rời khỏi nơi này.
Minh xem Hồng Mông Linh Châu giới thấy đã có sức sống nên yên tâm đem Lão bà tạm vào trong đó lại gọi Hỏa Vũ nhờ nó dẫn đường. Ngày đêm Minh nhắm hướng Nam mà bay, nếu là ban ngày Minh dùng “Ẩn thân thuật”. Thỉnh thoảng lại vào thăm hỏi lão bà.
Bay hai ngày hai đêm qua bao nhiêu núi đồi, bao nhiêu thành thị, thôn trấn đến trưa thì nhìn thấy phía trước một ngọn núi cao ngất chung quanh bao phủ sương mù, dưới chân núi không ít thôn trấn, dân an cư không ít.
Minh lén đem lão bà ra rồi đi dạo quanh kiếm cửa hàng thu bán pháp bảo lớn. Thấy có người vào lại là một thằng nhỏ và bà lão người thiếu nữ bán hàng có vẻ không vui nhưng vẫn đến hỏi:
– Chú nhỏ muốn mua gì?
– Ở đây có thu mua pháp bảo không?
– Ở đây ta có một thanh đao muốn bán.
Minh vừa nói vừa rút thanh Tạc Đao số 2 ra cho thiếu nữ xem. Nàng sáng mắt mừng rỡ hô:
– Thượng phẩm linh khí.
Không ngờ thằng nhỏ bẩn thỉu này lại có thượng phẩm linh khí.
– Thượng phẩm linh khí là cấp nào?
– Thì ra ngươi chưa biết phân loại pháp bảo. Pháp bảo phân cấp: phù khí, pháp khí, linh khí, tiên khí, cùng với thần khí. Trong đó phù khí dùng cho phù triện ,một loại tương phù triện thư họa pháp bảo, không linh khải trận pháp như pháp bảo khác.
Sau đó đến pháp khí, linh khí là hai loại khí dùng ở Tu Chân giới, linh khí có hạ, trung, thượng và siêu cấp, sau đến tiên khí từ Tiên giới và Thần khí từ Thần giới.
– Thì ra thượng phẩm linh khí”
– Ta cần linh thạch nên muốn bán chuôi Thượng phẩm linh khí này. Ngươi nơi này có thể thu mua giá bao nhiêu?
– Ngươi chờ ta một chút!
Một lát một trung niên to lớn mập mạp đi tới nói:
– Ta là lão bản ở đây, ta nghe ngươi muốn bán Linh khí đưa cho xem.
– Chính là thanh đao này.
Lão bản xem một hồi mới nói:
– Đúng là một thượng phẩm linh khí bảo đao.
– Mười lăm vạn trung phẩm linh thạch.
– Thượng phẩm linh khí chỉ có giá này hay sao?
– Ba mươi vạn ta mới bán.
– Không được, ba mươi vạn ta còn gì để ăn. Ta có thể tăng lên cho ngươi chút ít hai mươi vạn.
– Không được hai mươi vạn thà ta đem đi bán đấu giá.
Lúc vừa rồi đi quanh đây nghe thấy người nói chuyện trong thành có một phường thị chuyên môn bí mật tổ chức đấu giá, mua gì cũng có thể có. Bây giờ Minh giả bộ đem vụ đấu giá ra, tỏ ra mình cũng biết giá cả thị trường.
– Ta nói giá cuối nếu ngươi không bán thì đành chịu, hai mươi hai vạn trung phẩm linh thạch.
Minh lắc đầu nói:
– Hai mươi lăm vạn, ta chịu thiệt năm vạn khỏi phải mang đi bán chỗ khác.
Lão bản trầm ngâm một lúc nói:
– Ngươi chẳng thiệt gì đâu, thôi ta đồng ý mua cho ngươi hai mươi lăm vạn.
Minh đi ra khỏi thị trấn, ở một thôn ngoại ô kiếm phòng thuê.
Đã có chổ ở ổn định, Minh nói chuyện với lão bà một vài tiếng rồi dặn Hỏa Vũ tiếp tục làm việc kiếm thức ăn, Minh cũng hơi áy náy, con Hỏa Vũ này nhận mình làm chủ chưa được gì đã bị sai đi làm việc không ngớt, hy vọng sau này ta có thể giúp nó một hai điều, Minh lại dùng thời gian để luyện tập Hồng Mông Ngũ hành quyết, từ lúc thăng tiến cấp hai, Hồng Mông Linh Châu được tu bổ một ít Minh chưa xem lại tình trạng ngũ hành chân khí của mình hôm nay ngồi lại xem thì thấy trị số có sáu ngàn thì ngạc nhiên, sau ngẫm nghĩ thì hiểu ra trước khi đột phá lên cấp 2 là trên một vạn sau cung cấp cho Hồng Mông Linh châu khoảng 5 hay 6 ngàn còn lại 6 ngàn là phải. Minh thấy trị số ngũ hành khí ít đi cũng không buồn, vì đó là mục đích của mình, tất cả chờ mong vào đó thôi. Vả lại từ trước đến nay Hồng Mông Linh châu đã bảo vệ hỗ trợ mình biết bao nhiêu lần, thì một chút linh khí có là gì. Minh đang định ngưng thần tĩnh trí bắt đầu tu luyện thì cảm thấy chung quanh khác thường, sau lại xác định đây giống như là “Ẩn Thân thuật” trong lòng hỏi thầm:
– “Không biết ai cả gan vận Ẩn Thân thuật vào đây làm chuyện mờ ám. Nếu mình không biết thuật này thì không sao phát hiện được.”
Trong lúc đó Minh ngấm ngầm vận chuyển chân khí trong người đến tứ chi và âm thầm cẩn thận quan sát đốì thủ, Minh cảm thấy người này từ từ tiếnn đến chỗ mình ngồi, sau đó tay sờ vào nhẫn chỉ giới của Minh. Minh bất thình lình hét một tiếng:
– Sát! Hai bàn tay đồng thời như hai con đao thép chém chiêu số ba của Vovinam vào hai bên xương sườn địch thủ.
Chỉ nghe “Hự” một tiếng tên kia bị đánh bay ra đụng vào tường “ầm” một tiếng bất tỉnh nhân sự, Ẩn thân thuật qua chiêu chém của Minh cũng bị phá giải. Chỉ thấy đó là một thiếu niên khoảng mười lăm tuổi. Minh khám xét vết thương thì thấy hắn bị mình đánh mỗi bên gẩy hai cái xương sườn.
Minh đem hắn lên gường cẩn nối lại bốn cái xương sườn cho hắn rồi xé áo hắn lấy vải cột chặt lại. Một lúc thấy hắn tỉnh lại Minh nhắc nhở:
– Ngươi nằm yên đó dưỡng thương, không được động mạnh.
– Ta bị thương ra sao?Sao ngươi dám thưởng vật của ta.
– Gãy bốn cái xương sườn.
– Ngươi là ai, lại dám cả gan dùng Ẩn thân thuật đến trộm đồ của ta?
– Ta gọi là Thạch Khôn, ta thấy ngươi đem chuôi thượng phẩm pháp khí nên đoán ngươi giàu có nên lén trộm thử.
– Ngươi nhìn thấy nhẫn chỉ của ta, nhẫn của ta từ trước tới nay chưa ai nhìn ra?
– Ta hiểu biết chút ít Ẩn Thân trận pháp nên khi chú ý đến ngươi liền biết ngươi đeo nhẫn chỉ ít nhất thượng cấp và cũng tò mò kiến thức thần kỳ trận pháp trên nhẫn chỉ mới quyết định lấy được nó.
– Vậy ngoài Ẩn Thân trận ngươì có học loại trận pháp nào không?
Thạch Khôn ngẫm nghĩ mình bây giờ tính mạng mình nằm trong tay hắn, có lẽ hắn không có ý giết mình nên nối xương còn dặn dưỡng thương. Thôi mình biết trận pháp đối với hắn cũng không bí mật và dường như hắn cũng nghiên cứu trận pháp.
– Ta tử nhỏ đã say mê trận pháp nhưng không có sư thừa tự lục lọi tìm tòi, phá không biết bao nhiêu trận pháp nguy hiểm trùng trùng, không biết bao nhiêu lần bị thương, đến nay ta cũng nghiên cứu được một vài khốn trận, sát trận và ảo trận.
– Chờ ngươi khỏi hẳn chúng ta hãy luận bàn, ta cũng tò mò trận pháp của ngươi.
– Được ta cũng vậy.
Minh dùng Ẩn thân thuật rồi tiếp tục ngồi xuống tu luyện, nơi này linh khí dày hơn mọi chỗ mà Minh từng đi qua, có lẽ nguồn linh khí từ ngọn núi bên cạnh tuôn ra. Minh bắt đầu thu nạp linh khí thì thấy ngũ hành linh khí cuồn cuộn xông lại đây xoay quanh người Minh rồi lần lượt chui nhanh nhẹn vào hai lỗ mũi Minh nhìn như hai con rắn bạc nhỏ dài vô tận bất giác làm khí chung quanh Minh xoay chung quanh Minh càng mạnh.
Thạch Khôn nhìn về hướng hắn ngồi chỉ thấy linh khí kéo về dày đặc càng lúc càng nhiều căn phòng bây giờ biến thành sương mù, rồi sương dày dùng nhãn lực nhìn không qua một thước. Lúc sau lại thấy linh khí xoay tròn thành cơn lốc nhỏ, cũng may cơn lốc này không rời đi mà chỉ dừng hắn đang ngồi.
Minh tu luyện xong kiểm lại thì thấy trị số ngũ hành linh khí đã vượt qua lúc trước gần gấp đôi gần hai vạn độ lượng thì nghĩ “Xem ra chẳng mấy chốc lại có vốn để tu bổ cho Hồng Mông Linh Châu giới” nhưng mấy ngày sau Minh luyện đến trị số sáu vạn rồi bảy vạn cũng không có biến cố gì. Ngoài lúc tu luyện Minh lại hỏi chuyện Thạch Khôn về Tu Chân Giới, các cao thủ và tu vi của các cao thủ, Thạch Khôn vui vẻ nói hết, đây vốn là kiến thức căn bản ở Tu Chân giới ai cũng biết không cầnphải dấu. Thì ra đây là Đông Duyến Châu hiện có ba đại tông phái Thiên Kiếm tông, Thái Thanh Tông, Ngọc-Huyền Đan tông và nhiều tông môn nhỏ Lạc Anh Tông, Thanh-Hà Cung, Thông Thiên môn, Quy Vân trang, Vân Mộng gia tộc, Ngự Thi Tông, Huyết Sát Ma môn, Hấp Quỷ môn… Còn tu vi luyện giả luyện khí, trúc cơ, kim đan, nguyên anh, xuất khiếu, phân thần, hợp thể, độ kiếp có thể phi thăng và đại thừa. Mỗi cảnh giới chia ra làm ba kỳ sơ kỳ , trung kỳ và hậu kỳ. Mỗi khi tu luyện đến hậu kỳ giai đoạn đều cần phải mạnh mẽ đột phá thăng cảnh giới, đó là sự kiện khó khăn dài dòng tùy theo mỗi người.
– Làm sao có thể đánh giá tu luyện giả đang ở cảnh giới nào?
– Người cảnh giới thấp không đáng giá được tu luyện giả cảnh giới cao hơn mình, mà chỉ phỏng đoán. Còn đồng cảnh giới thì nhận xét khí độ, hơi thở nặng nhẹ của đối phương mà nhận định.
– Vậy tu vi của ngươi đang ở cảnh nào?
– Ta bất quá mới luyện khí bốn tầng bất đắc dĩ tính là luyện khí trung kỳ.
– Vậy ngươi thử xét tu vi cảnh giới của ta xem sao?
– Của ngươi cũng ngang hàng của ta, dường như còn kém đôì chút, luyện khí ba tầng nhưng khí độ lại trội vượt ta, xem ra linh lực và nguyên lực của ngươi cảnh giới bất đồng, tinh thần linh lực cảnh giới của ngươi ít nhất đã ngang hàng luyện khí kỳ thập tầng hay trúc cơ kỳ. Ta không hiểu ngươi tu luyện thế nào nữa, ngươi chẳng mấy chốc sẽ thăng luyện khí hậu kỳ thôi!
– Thương thế người hôm nay thế nào? Minh vui vẻ hỏi.
– Xương đã liền chỉ vài hôm nữa là lành hẳn.
– Ngươi có thể lập trận pháp được chưa, ta rất chờ đợi luận bàn trận pháp của ngươi.
– Được chứ! lập trận cũng không ảnh hưởng thương thế của ta.
Hai người kiếm một khu rừng dưới chân núi, Minh đề nghị Thạch Khôn trước hết lập một ảo trận. Thạch Khôn giới thiệu đây là một đơn giản ảo trận theo bát quái, Minh quan sát Thạch Khôn lập trận rồi đi vào đó thầm nghĩ dường như đơn giản hơn Ảo trận Thuỷ Mộc trận pháp của mình. Chung quanh cảnh vật biến đổi, ngọn núi gần đó đã biến mất chỉ thấy mình đang ở ngã ba đường phía trước là một thị thôn nhỏ khoảng hai chục mái nhà Minh nhận định định hướng nhớ kỹ rồi đi vào thôn nhìn thấy cảnh sinh hoạt bây giờ trời hừng đông mọi người vác cuốc ra đồng trẻ em cắp sách đến trường, cảnh này giống cảnh quê mình đã chứng kiến, tuy nhiên không thấy cây cà phê cây tiêu nào. Sự khác biệt này làm Minh tỉnh ngộ mình đang ở trong ảo trận sau đó theo bát quái nhận phương hướng, đi một hồi thì thấy linh khí nơi này dầy đặc biệt biết mình đã tìm ra trận nhãn, Minh bước ba qua phải sáu bước thì thấy trước mình là một bức tường cao, minh lại quay phải bước chín bước qua trái năm bước qua trái bốn bước sau đó nhìn chung quanh đã thấy một ba viên linh thạch chụm lại một chỗ, Minh đến phía trước rời ba viên linh thạch đã thấy Thạch Khôn đang ngồi đó nghỉ ngơi, ảo trận đã biến mất. Minh thu lại tất cả những viên linh thạch khác đưa cho Thạch Khôn.
– Ảo trận này không tệ. Bây giờ ngươi lại bố vây trận.
– Ta bố khốn trận gọi là Cửu cung bát quái trận. Trận này ta dùng ít năng lượng nên trong vòng mười ngày nếu ngươi phá không được nó cũng sẽ tự động triệt tiêu.
– Nếu vậy sau khi ngươi bố trí xong thì về phòng dưỡng thương đi. Ta không biết sẽ cần bao nhiêu thời gian.
Thạch Khôn lại bố vây trận Minh thong thả đi vào thì lại thấy chung quanh biến đổi, đi về phía bên phải thì trận pháp lại biến đổi, Minh dùng “Hùng kê chuyển sí” bay lên cao cảnh chung quanh cũng mờ mịt không thấy cảnh thật đâu, vây trận này kỳ ảo không biết đâu mà lường. Minh thấy phía trước một hàng cây lớn liền nhắm cây ở giữa đánh một quyền thì thấy cây bị đổ giãy nhưng trong chốc lát lại đứng lên như cũ, thật là ma quái. Minh nghĩ nếu cứ đi quanh quẩn thì chắc chắn không tìm ra manh mối nên ngồi xuống tĩnh tâm tịnh trí vào Hồng Mông Linh Châu giới kiếm sách về Vây trận đọc. Trước tiên học kiến thức về cửu cung: Dịch Cung, Đan Nguyên Cung, Lam Đài cung, Thượng Thư Cung, Hoàng Đình cung, Huyền Linh cung, Vị Linh cung, Ngọc Không cung và Trung cung sau đó Minh tìm hiểu các Khốn Trận pháp, không biết thời gian qua bao lâu, Minh đã đọc xong ba quyển trong đó dạy mười tám khốn trận từ đơn giản đến khó, phá trận, bố trận, và biến chuyển trận. Phần biến chuyển trận cần rất nhiều thời gian nghiên cứu nên Minh tạm bỏ không nghiên cứu và chỉ xem kỹ phần phá trận và bố trận. Minh nhìn trong kệ sách Vây trận thấy còn khoảng trăm quyển thì than “Nhiều như vậy, đọc sơ qua ba cuốn, chưa nghiên cứu kỹ càng đã mất biết bao thời gian, nếu muốn nghiên cứu hết chỗ sách này thì mất bao nhiêu thời gian, có lẽ năm năm, mười lăm cũng không xong! ”
Minh lại đứng lên thì thấy chung quanh vẫn mờ mịt cây cối thì biết mình nghiên cứu chưa hết một ngà, Minh dựa theo kiến thức mới nghiên cứu đi theo cửu cung bát quái nguyên lý mà bước đi, sau mười mấy lần thử đi, thử lại mới tìm thấy trận nhãn. Minh rời trận nhãn đi thì trận bị phá thì thấy bây giờ đang là buổi chiều. Sau đó gom các linh thạch lại đi về phòng.
– Ngươi mất tám ngày phá xong cửu cung bát quái vây trận thật không tầm thường.
Minh nghĩ thầm “Cũng may mình có sách để nghiên cứu mới ra được, nếu không chỉ còn cách ngồi chờ cho mười ngày qua đi để trận hao hết năng lượng tự triệt tiêu.
Nghỉ ngơi một đêm Minh lại thử một Sát trận của Thạch Khôn gọi là Hỏa Lôi Phong Huyễn sát trận. Minh vào trận tìm trận nhãn bị Lửa đánh vào người bỏng nhiều chỗ tóc bị cháy xén, những bụi lửa này đến thình lình trong lúc chung quanh gió rít gào không dứt, tưởng như trong vùng đang gặp cơn bão cuốn tới. Minh cắn răng ráng nhịn đau thì bị một luồng sét đánh trúng, Minh giật mình sợ hãi thấy mình bị dòng lôi điện đánh trúng, chỉ thấy thân người tê dại, chưa kịp phản ứng bất ngờ một luồng khí mát từ đầu nơi Hồng Mông Linh Châu tràn đến nơi bị lôi điện đánh phải hấp thụ hết dòng lôi điện kia, phân tán đều qua các kinh mạch trong cơ thể rồi trở về Hồng Mông Linh châu. Minh trước kia không biết luồng khí má này hay xuất hiện mỗi khi thân thể bị thương tổn, sau này Minh đã biết là từ Hồng Mông Linh Châu. Minh lại bị dòng lôi điện đánh trúng, Minh cứ đứng đó cảm thụ để luồng khí mát đem những năng lượng lôi điện phân bố và tu bổ thân thể đến dòng lôi điện thứ mười qua đi Minh thấy trận pháp đã tự triệt tiêu. Năng lượng cung cấp cho sát trận đã hao hết. Minh nhìn lại thân thể thì thấy lôi điện không làm hao tổn gì được mình và những vết bỏng cũng đã được chữa khỏi.
Minh nhìn quanh thì thấy Thạch Khôn vẫn còn đứng ở đó trợn mắt nhìn mình.Thì ra mọi diễn tiến trong trận hắn đều chứng kiến.
– Nhanh như vậy đã phá Hỏa Lôi Phong Huyễn sát trận, thì ta ngươi có thể hấp thụ lôi điện năng lượng.
Minh đỏ mặt xấu hổ nói:
– Ta trước đây cũng không biết mình có thể hấp thụ lôi điện, xin lỗi làm ngươi mất công ngươi bố sát trận.
Hai người bàn về trận Hỏa Lôi Phong Huyễn sát trận một lát, Thạch Khôn cũng không dấu diếm đem ra từng phương vị, như thế nào làm cho trận pháp khởi động, làm sao biến sự chênh lệch khí quyển để sinh phong , dụng ngũ hành sinh khắc sinh ra hoả và dùng âm dương cực sinh lôi. Minh chưa nghiên cứu sát trận nên yên lặng nghe. Trước đây Minh thấy Ẩn thân trận đối với mình thật hữu dụng, xem thường các loại trận pháp khác, nay hắn kiến thức khốn trận và sát trận của Thạch Khôn thì thấy lợi hại của nó, tất cả đều hữu dụng cũng sẽ có lúc cầnn đến chứ không như mình trước kia đã nghĩ nên quyết định sau này cũng nghiên cứu các trận pháp khác. Minh lại biết trong kệ sách có rất nhiều sách dạy về trận pháp thì mừng thầm.
– Thương thế của ngươi đã khỏi chưa, ta cũng muốn ngươi biết một chút ảo trận của ta gọi là Thủy Mộc ảo trận.
– Chưa khỏi hẳn nhưng phá ảo trận thì không thành vấn đề.
Minh bố hủy Mộc ảo trận cũng dùng ít năng lượng của linh thạch rồi nói:
– Ngươi cũng có thời gian mười ngày để phá trận.
Thạch Khôn vào trận thì Minh sử dụng Ẩn thân thuật ngồi xuống tu luyện Hồng Mông ngũ hànhg quyết cho đến tối, thấy Thạch Khôn chưa ra Minh đi về phòng trọ trò chuyện với Lão bà.
Chín hôm sau Thạch Khôn mới phá được ảo trận đi về phòng trọ. Hắn than thở không thôi, không ngờ ảo trận của Minh cũng ảo diệu đến thế, khi phá trận hắn học hỏì thêm được nhiều không ít nên trong lòng vui mừng trong lòng tự hỏi “không biết tên này học được trận pháp ở đâu, lại có thân thể thần kỳ đến thế có thể hấp thụ lôi điện a, xem ra hắn còn nhiều bí mật ở bên cạnh hắn cũng có thể học được ít trận pháp, còn trận pháp trên trữ vật nhẫn kia, hy vọng mình có cơ hội nghiên cứu.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!