Hợp Đồng Hôn Nhân Chí Mạng - Chương 6 : Nguy Hiểm (1):
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
247


Hợp Đồng Hôn Nhân Chí Mạng


Chương 6 : Nguy Hiểm (1):


Sau khi rời khỏi trung tâm mua sắm, Hàn Đồng Ânn và Vương Tâm Đoan đã vứt hết những túi lớn túi nhỏ lên xe và kêu tài xế đi về trước. Cả hai cùng nhau đi đến nhiều nơi vui chơi sảng khoái, cùng nhau tâm sự, chỉ có bên những người bạn thật sự mới cảm thấy thoải mái, cuộc sống có sắc thái hơn, nghĩ đến cùng với những đối phương kia cười xã giao, họat động não nghĩ cách ứng phó bên này bên kia như thế nào, đã rất phiền phức, mệt mỏi.

“Tiểu Ân, chúng ta đi bar quẩy đi.” – Cả người Vương Tâm Đoan ôm chặt cô gái yêu kiều bên cạnh, nảy lên kế hoạch cho buổi tối.

“Có nguy hiểm không nhỉ?” – Hàn Đồng n lại do dự một chút về ý định của cô nàng.

“Cậu nói bù đắp cho người ta mà, chỉ một xíu thôi rồi về.” – Dùng hai tay lay tay nàng, dáng vẻ nũng nịu.

“Tửu lượng cả hai đều không tốt, dù gì cũng nên cân nhắc một chút cũng tốt hơn.” – Dừng chân, xoay lại nhéo nhẹ cái mũi nhỏ của Vương Tâm Đoan lại nói tiếp : “Nhưng mà được rồi, tớ chiều cậu.”

Nghe được câu trả lời chấp thuận, mặt rạng rỡ vươn tay ôm Hàn Đồng n thật chặt : ” Người ta biết cậu sẽ chiều tớ mà. “

Nói xong, hai người cùng dắt tay nhau cười cười nói nói rất vui vẻ.

……

Buổi tối 10:00

Ban đêm, chính là thời gian tụ tập của những người có lối sống về đêm, những đường phố đêm đã lung linh bởi những ánh đèn được trang trí, không khí ở đây đông người nhôn nhịp, người qua người lại.

Tại HeavenClub

HeavenClub nổi tiếng sa hoa nằm tại trung tâm thành phố , khách đến toàn những nhân vật có quyền thế trong các lĩnh vực.

Trong quán tại một góc nhỏ, hai cô nàng dáng vẻ mảnh khảnh, đầy vẻ quyến rũ ngồi tại bàn quầy bar.

“Cho hai ly Cocktail Whiskey Sour.” – Đưa tay thành nắm đầm hờ hững gõ xuống mặt bàn gỗ sang trọng *cốc cốc cốc* gọi chàng bartender có khuôn mặt khá điển trai đang đứng bên kia.

“Có ngay, thưa quý cô xinh đẹp.” – Anh ta nở một nụ cười giảo họat, đôi tay khéo léo làm thứ đồ uống cho hai cô nàng ngồi trước mặt.

Tích tắc….tích tắc…không lâu sau, hai ly whiskey sour được trình bày tinh tế được anh chàng bartender đẩy tới trước mặt : “Mời.”

Đưa tay cầm ly rượu trước mặt lên, ngửi qua một chút mùi hương của đồ uống, đưa lên miệng uống một ngụm nhỏ. Vị chua của chanh, thêm hương vị đặc trưng của rượu whiskey theo cuốn họng nuốt xuống. Bởi vì tửu lượng không tốt, chọn một đồ uống pha giữa rượu với chanh, sự lựa chọn không tồi.

Không khí tại đây hoan ái vô độ, trên bục kia dáng vẻ cô gái mặc đồ sexy đang uyển chuyển bên cột, từng động tác của cô ta thu hút bao nhiêu ánh mắt lẫn suy nghĩ không chính đáng với cô ấy.

Vương Tâm Đoan đưa tay kéo Hàn Đồng Ân đi theo từng bước nhảy của cô, đã vui chơi thì cứ thoải mái, bên cạnh có những anh chàng có chút tư sắc bên cạnh dìu hai cô nàng nhảy. Từng cảnh giác, thận trọng thành tất cả như hư không bay mất, sau màn nhảy có chút mệt mỏi mà cùng hòa nhập với bầu không khí này mà uống cạn ly.

“Hai ly Whiskey.” – Thân hình nóng bỏng dựa vào quẩy bar, hai gò má có chút ửng hồng vì nồng độ cồn, đôi mắt long lanh nhìn anh chàng bartender điển trai ấy.

“Có ngay đây, thưa quý cô.” – Anh chàng bartender ấy lại cười, có chút nhan sắc.

Không bao lâu, hai ly Whiskey đẩy tới trước mặt hai cô nàng quyền rũ sau khi màn tiễn khéo những anh chàng vây xung quanh.

Hai cô nàng vươn tay uống vào một ngụm rượu Whiskey không qua pha chế này thật nồng.

“Tớ đi vệ sinh một chút.” – Đưa miệng sát vào tai Vương Tâm Đoan chỉ về hướng WC.

“Cần tớ đi cùng không?” – Dùng ngón trỏ chỉ về phía Hàn Đồng Ân và bản thân rồi hướng về phía WC.

Hàn Đồng Ân khẽ lắc đầu thì Vương Tâm Đoan đưa tay làm dấu *ok* lên biểu thị đã hiểu.

…………

Sau khi giải quyết nỗi buồn đứng trước cửa nhà vệ sinh, lấy khăn giấy lau tay thì đột nhiên bị người đàn ông mập mạp chụp lấy, dùng lời lẽ thô bỉ mà tán tỉnh cô.

“Cô em có muốn vui vẻ với anh không?” – Vẻ mặt dê cụ của ông ta hiện lên trên mặt sau khi lướt qua thân hình cô khi từ nhà vệ sinh nam bước ra đã thấy “món đồ ngon”.

“Bỏ tay ra.” – Bị nắm cổ tay bất ngờ nên có chút giật mình, đôi mắt thể hiện sự khinh bỉ nhìn ông ta.

“Cô em ra giá đi, bao nhiêu anh cũng chiều.” – Bàn tay mập mạp thô thiển của ông ta bắt đầu đưa lên đụng chạm cô.

“Cút.” – Vung tay giật mạnh thoát khỏi cái nắm của ông ta, đưa tay dùng lực đẩy ông ta ra, quay lưng bỏ đi.

Đi 1…2…3 bước thì thân thể mảnh khảnh của Hàn Đồng n bị ông ta kéo mạnh lại lần nữa, bên tai lại nghe ông ta nói : “Giả vờ thanh cao gì chứ, ông đây thấy nhiều rồi, ông đây cho mày mặt mũi còn không biết điều”. Tiện thế bị kéo quay lại, tay cô vung vào mặt ông ta vang lên một tiếng *chát*, đưa chân sút vào bộ hạ trung tâm của ông ta. Cơn đau ập tới, thân thể mập mạp mất hết lực, đưa tay ôm phần chỗ ngã ba đường không ngừng dùng lời lẽ không hay : “Con…điếm..này….” vừa rặn từng chữ vừa đưa tay chỉ vào cô.

Sắc thái khuôn mặt Hàn Đồng n đã hiện rõ vẽ khinh bỉ, nhìn người đàn ông đang ở trước mặt mình mà nhếch mép xoay quay đi.

Hàn Đồng Ân quay đi không lâu thì đám người chạy tới đỡ ông ta đứng dậy ; “Ngụy tổng, ngài làm sao?”. Miệng ông ta không ngừng mắng cô : ” Con đĩ điếm đó, bắt về cho tao.”

Một màn như thế đọng trong con ngươi tà mị của người đàn ông đang dựa một góc khuất, nhếch môi lên quay đi vòng hướng phòng vip : “Cô nàng ấy gặp chuyện rồi nhưng mà có chút thú vị.”, đưa tay sờ sờ cái mũi cao của anh ta.

………

Tại phòng VIP

Người đàn ông bí ẩn vừa xem một màn mãn nhãn đưa bàn tay to lớn vặn mở cửa đi vào.

“Cậu cười gì vậy?” – Một người đàn ông bí ẩn khác đang ngồi dựa vào ghế sofa, tay cầm lắc lắc ly rượu Chivas đắt tiền.

“Một con nhím thú vị thôi mà.” – Đôi môi anh ta cong rõ hơn khi đáp trả câu hỏi của người đàn ông bí ẩn khác. Sau đó đưa ánh mắt nhìn quay thân hình to lớn của người đang ngồi ở phía kia.

“Tiểu Thiên, khi nào mới cho chúng tôi gặp qua cô vợ của cậu?” – Vừa nói vừa đi tới ngồi xuống bên cạnh người đàn ông ấy, không ai khác chính là Âu Dương Thiên Hoàng.

“Không có gì để gặp.” – Giọng nói lãnh đạm của Âu Dương Thiên Hoàng vang lên, đưa tay cầm ly rượu Chivas đắt tiền mà uống một ngụm.

Buổi sáng, sau khi về biệt thư u Dương Thiên Hoàng đã lái xe đi tới công ty giải quyết một số chuyện, ngồi tại văn phòng chờ hai người bạn từ Los Angeles trở về sau khi xong việc bên ấy. Hiện tại, đang thư giãn với hai người ở HeavenClub.

“Lễ cưới cậu cũng không thông báo, giờ còn không để chúng tôi gặp mặt cô vợ của cậu sao?” – Người đàn ông vừa chứng kiến một màn của Hàn Đồng Ân là Tạ Đình Khang – bạn thân của Âu Dương Thiên Hoàng từ nhỏ, tổng giám đốc Tạ Thị.

“Đồ mặt lạnh nhà cậu, giới thiệu vợ với bọn tôi không đáng sao?” – Người còn lại cũng là bạn thân từ nhỏ của u Dương Thiên Hoàng là Quách Tuấn Hiên cũng là tổng giám đốc Quách Thị.

Âu Dương Thiên Hoàng vẫn im lặng, ngắm nhìn thứ nước màu đỏ trong ly, nghĩ tới hình ảnh của Hàn Đồng n, chấn tỉnh lại tâm lý, điên hay sao mà nghĩ tới cô ta.

“Thế cô ấy vẫn chưa biết ư?” – Quách Tuấn Hiên ngã đầu trên thành sofa.

“Cô ấy mà biết thì sẽ bay về ngay. Chả phải có chuyện hay ho cho mình coi rồi.” – Tạ Đình Khang cười khi nghĩ đến màn “đánh ghen”, sẽ thú vị đây.

“Tạm thời chưa biết.” – Ngước đầu uống cạn một hơi ly rượu, lông mày khẽ chau lại.

“Có gọi điện không?” – Quách Tuấn Hiên đi lại ngồi bên cạnh u Dương Thiên Hoàng, khoác tay lên vai anh ta.

“Bận.” – Âu Dương Thiên Hoàng day day trán, công việc thì nhiều như núi cao, thời gian nghỉ ngơi còn hạn chế nói gì đến gọi điện, thêm trái múi giờ.

“Nhưng có cậu ta bên cạnh chắc không đến nỗi tệ.” – Âu Dương Thiên Hoàng đưa mắt nhìn hai người đối diện.

“Cậu đúng thật vô lương tâm đấy.” – Quách Tuấn Hiên chế giễu.

“Do cô ấy yêu phải tên vô lương tâm này phải chịu thôi. Mà cũng tội cho cô vợ của cậu ấy.” – Tạ Đình Khang lại châm chọc thêm.

Âu Dương Thiên Hoàng nhìn đồng hồ, đứng dậy quăng cọc tiền trên bàn, cầm áo vest đi tới vặn cửa, quay lại nhìn hai tên đang cười vui vẻ kia, quăng lại câu : “Thay vì ngồi đây nghe các cậu nhảm thì thà tôi ụp mặt vào đống tài liệu chất cao như núi kia còn hơn.”

“Này, cậu không thể bỏ đi như thế được.” – Tạ Đình Khang đứng dậy đuổi theo.

“Không tới sân bay đón bọn tớ thì cho qua đi, bây giờ còn đi như vậy.” – Quách Tuấn Hiên cũng nhanh chóng đứng dậy đuổi theo.

————

Tại bãi đậu xe.

Quách Tuấn Hiên và Tạ Đình Khang lấy xe lái theo chiếc xe của Âu Dương Thiên Hoàng, nhanh chóng bắt kịp tốc độ anh.

“Tên khốn nhà cậu.” – Hạ kính xuống, Quách Tuấn Hiên mắng chửi Âu Dương Thiên Hoàng.

Âu Dương Thiên Hoàng nhếch môi : “Bắt kịp tốc độ rồi sao?”

Đi không xa HeavenClub, thì xe của Tạ Đình Khang lướt qua cái hẻm gần đó chợt thấy bóng dáng quen thuộc, là cô gái nhím ở trước cửa nhà vệ sinh. Hàn Đồng Ân và Vương Tâm Đoan bị một đám thanh niên vây quanh sau khi đi bộ rời khỏi HeavenClub, chỗ này khá khuất. Di chuyển hướng nhìn thấy bóng dáng mập mạp của ông bị cô gái nhím cho một bàn học đây mà. Là trả thù sao? Một đám đông vây bắt hai cô gái, đê tiện.

Đột nhiên chiếc xe Tạ Đình Khang phanh gấp làm cho hai người kia cũng quay đầu lại, phanh theo. Bóng dáng Tạ Đình Khang bước nhanh xuống đi về phía hướng hẻm kia.

……….

Lúc này, trong ngõ cụt hẻm, Vương Tâm Đoan che chắn Hàn Đồng Ân ở phía sau.

“Chết tiệt, sao đông vậy?” – Vương Tâm Đoan cầm cự một chút ý thức.

“Con tiện nhân kia, mày nhận ra tao không?” – Người đàn ông có tên Ngụy tổng kia bước lên nhìn Hàn Đồng n.

“Lần này chết chắc rồi.” – Chấn tỉnh lại tinh thần không được gục xuống lúc này. Hàn Đồng n, tỉnh táo lên.

“Có gì từ từ nói, không cần đông vậy chứ?” – Vương Tâm Đoan cười xã giao, đưa giọng khuyên nhủ, thì thầm vào tai Hàn Đồng Ân : “Tiểu Ân, tớ đếm từ 1 đến 3 cậu xông ra chạy, được chứ?”.

“Sao tớ bỏ cậu lại được?” – Hàn Đồng Ân quyết không nghe theo lời của Vương Tâm Đoan.

“Người đẹp rồi lại người đẹp, hai người bồi thường cho tôi thế nào?” – Ngụy tổng mập mạp kia lại cười nham hiểm từng bước từng bước đi lại tới hai người đẹp.

Đôi mắt quan sát của Vương Tâm Đoan nhanh nhẹn bắt lấy ông ta làm con tin, dùng cây bút Hàn Đồng Ân để trong ví, lén đưa cho Vương Tâm Đoan.

“Các người xông lên, tôi lập tức lấy mạng già của ông ta.” – Bấm đầu cây bút nhọn hoắc vào động mạch chủ ở cổ của ông ta khi thấy ý định xông tới của mấy tên thủ vệ.

“Dừng! Đứng lại hết.” – Khi cái mạng bị uy hiếp thì ông ta liền nhát gan. “Có gì từ từ nói, đừng manh động.”

“Kêu thủ vệ của ông tránh đường.” – Vương Tâm Đoan ghì chặt đầu mũi nhọn của cây bút vào cổ ông ta. “Không bén, nhưng vẫn đủ lấy mạng ông.”

“Tránh ra.” – Ông ta gào vào mặt mấy tên thủ vệ ra lệnh.

Các thủ vệ của ông ta lần lượt tránh ra xa, Vương Tâm Đoan và Hàn Đồng Ân từ từ di chuyển, lôi theo con tin theo. Đi khá xa liền quay đầu phát hiện thủ vệ ông ta vẫn bám theo, bèn đẩy ngã ông ta để câu thời gian, hô to : “Chạy lẹ!!!”.

Sau tiếng hô, cả hai liền bán sống bán chết chạy thục mạng, ông ta sau khi bị đẩy ngã liền quay lại ra lệnh cho thủ hạ : ” Bắt lấy hai con khốn đó con tao!” , nhận được lệnh cả đám thủ vệ nhanh chân dí theo, có tên nhanh tay cầm lấy thanh gỗ dựng bên tường mà nhào lại nhắm phía sau Hàn Đồng Ân đánh thì Vương Tâm Đoan chỉ kịp hét lên : “Cứu mạng!!!!” khi nghe tiếng động cơ xe ở trước ngõ kêu lên thất thanh, nhanh chóng đẩy Hàn Đồng Ân dùng lưng đỡ gậy cho nàng. Cả hai cô gái đều ngã uỵch xuống đất.

———Hết chương 6———-

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN