HOW DID WE MEET? - CHƯƠNG 1: THẾ GIỚI XA LẠ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
74


HOW DID WE MEET?


CHƯƠNG 1: THẾ GIỚI XA LẠ


Ngày 12/10/2018: Cảm giác như đang mơ, mọi thứ quá xa lạ, một thế giới khác hoàn toàn với nền văn minh mà mình đang sống. Phải dụi mắt rất nhiều lần Tử Nhiên mới nhận ra đây hoàn toàn không phải là mơ. Một xã hội mà cô nghĩ chỉ có trong các phim viễn tưởng, trong truyện tranh còn tại nền văn minh thế kỷ 21 làm sao có thể. Đây chính là lần đầu tiên cô biết đến một thế giới hoàn toàn tách biệt với loài người. Thế giới của của những đôi cánh.

Ngày 25/3/2018: khoảng thời gian giao mùa giữa làn gió dịu nhẹ mùa xuân và những ánh nắng vàng chói chang mùa hạ. Đây cũng là khoảng thời gian Tử Nhiên chuẩn bị cho lễ tốt nghiệp của mình. Cô rất phấn khởi vì hoàn tất chương trình học, cô lên lịch cho những chuyến đi du lịch cùng những người bạn. Nhưng điều là cô vui nhất đó chính là có nhiều thời gian hơn chăm sóc những đứa con của mình, những khóm hoa hồng, lyly đủ màu sắc, những trái hồng, quýt lác đác trên cây sẽ tưới tiêu nhiều hơn. Cô thích công việc này, chính vì thế cô mới đăng ký chuyên ngành sinh học để tiếp cận nhiều hơn.

“Nắng lên rồi, mau vào nhà thôi!” giọng nói nam trầm trầm đang vọng ra sân.
“Một chút nữa thôi, sắp xong rồi!” Tử Nhiên đáp lại.
“Nếu không vào, anh sẽ nói với dì Liêu không cho em chăm chúng nữa” – giọng nói ấy trở nên dứt khoát hơn.
“Xong rồi, xong rồi, lâu lắm em mới có nhiều thời gian để tỉa chúng mà” – Tử Nhiên vừa cắt những lá vàng và nở nụ cười ánh nắng của mình.

Là tiểu thư duy nhất của gia đình kinh doanh có tiếng tại thành phố, hầu hết mọi người hầu trong nhà đều dùng kính ngữ với cô, duy chỉ có một người lại không dùng, đó chính người đàn ông vừa mới kêu cô, Lâm Mặc – quản gia trong nhà cô cũng gần 10 năm. Sở hữu chiều cao vượt trội cùng gương mặt anh tuấn nhưng luôn nghiêm khắc trong công việc, mọi thứ trong căn nhà đều chỉn chu và hoàn hảo. Chính vì vậy anh trở thành người được mọi người trong nhà họ Lâm tin tưởng và kiêng nể. Cũng đúng, vì lúc nào gương mặt anh cũng lạnh như tiền, số lần anh cười chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Và người duy nhất làm được điều đó chỉ có Tử Nhiên. Cô xem anh như người anh trai, người bạn của mình, mọi chuyện buồn vui, học tập anh đều là người lắng nghe vì tử nhỏ cô không nhận được sự chăm sóc từ ba mẹ.

Ngày nào cũng ra vườn lâu như vậy em không sợ bệnh ah?
Đâu phải ngày nào, em đã chăm chỉ học rồi làm luận văn đến nỗi không biết ngày đêm. Nên bây giờ phải tranh thủ hưởng thụ nắng hè chứ.
Dì Liêu có làm món bánh em thích đấy, mau vào ăn đi.

Như vớ được vàng, cô chạy nhanh vào bếp, làn tóc uốn xoăn xoăn cứ tung bay theo từng nhịp chân cô chạy. Là bánh flan gato, sự kết hợp hoàn hảo giữa bánh nướng và flan, món cô thích nhất.

“Ăn ít thôi nhé, không lại lên cân đấy!” – giọng nói chậm chậm của dì Liêu, một người giúp việc đã làm trong căn bếp này từ lúc cô còn trong bụng mẹ.
“Dạ, con cảm ơn dì” – vừa nói xong cô bắt đầu thưởng thức.
“Mà con cũng đừng ra vườn lâu như vây, bây giờ là mùa hè, sẽ dễ bị cảm nắng đấy” – dì Liêu nhắc nhở cô.
“Con biết mà dì, vì hôm nay chính thức học xong nên có ở ngoài đó lâu một xíu thôi, con bị bệnh lại bị Lâm Mặc mắng cho” – Tử Nhiên vừa nói vừa cười tít mắt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN