Hủ Nữ Mãnh Như Hổ - Chương 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
132


Hủ Nữ Mãnh Như Hổ


Chương 13


Vừa dứt lời, hắn liền cười sặc sụa.

“Tiểu Bạch à, không cần phải lo lắng như thế. Tôi đối với cô,” Nhậm Hàn dừng lại một chút, ngắm ngắm đánh giá trên người ta một lượt, rồi nói, “không có hứng thú!”

Ta nhìn theo ánh mắt của Nhậm Hàn, phát hiện vừa rồi cái chỗ hắn soi chính là ~~ ngực?!

Ý của hắn, là chê ngực ta quá nhỏ, không có hứng thú?!

“Anh!” Ta trợn mắt, vỗ bàn bật dậy, có việc có thể nhịn có việc không thể nhịn! Bộ ngực của phụ nữ cùng với công phu trên giường của đàn , đều là những thứ không thể động chạm đến. Kết quả là, ta tức sùi bọt mép, nhảy dựng lên nói: “Phó tổng giám đốc Nhậm, xin anh, đừng nói cho người khác!”

Thôi được rồi, ta thừa nhận là ta không có khí chất. Nhậm Hàn nắm lấy bím tóc (nhược điểm) của ta, còn nhục mạ lòng kiêu ngạo của ta, nhưng ta vẫn không dám phát hỏa. Bởi vì ta còn muốn có cơm ăn, nếu cả tòa soạn đều biết ta có sở thích khác người là xem GV, ta sẽ bị mọi người coi như quái vật. Nếu ta bị mọi người coi như quái vật, ta sẽ không thể tiếp tục làm ở tòa soạn nữa. Nếu không thể tiếp tục làm ở tòa soạn, ta sẽ phải đi tìm việc một lần nữa.

Nghĩ đến nguy cơ tài chính, nghĩ đến đến thị trường nhân tài nhiều tinh anh, đầu của ta muốn phình to ra.

Cho nên, ở trước mặt quyền quý, ta như cũ khom lưng cúi gối, đau khổ cầu xin, “Tôi tuổi trẻ dại dột, bị bạn học đại học dụ dỗ, xem ‘Phượng vu cử thiên’, nhất thời sa chân, trở thành hủ nữ… Phó tổng giám đốc Nhậm, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi, tôi cam đoan với anh, thật ra giới tính của tôi không có vấn đề, nhân phẩm cũng không có vấn đề, tâm lý cũng không lệch lạc, cũng không phải phần tử biến thái, tôi tuyệt đối sẽ không gây ảnh hưởng tới công tác của tòa soạn, tôi sẽ cẩn thận!”

Ta cúi đầu sám hối, đáy lòng nhỏ máu. Làm viên chức nhỏ, khổ! Làm viên chức hủ nữ, lại càng thêm khổ!

Một lúc lâu sau, Nhậm Hàn rốt cuộc cũng giãn lông mày, cười như mặt trời tỏa nắng: “Tiểu Bạch, ngồi đi.”

Ta run rẩy ngồi xuống, lo sợ câu tiếp theo của hắn là: “Đến phòng tài vụ quyết toán đi.”

Nhậm Hàn nói: “Cô cũng không cần lo lắng, AV cũng thế, GV cũng thế, đều là sở thích cá nhân, tôi làm phó tổng tòa soạn, chỉ là muốn tìm hiểu tình huống một chút, sẽ không khó dễ cô.”

“Thật ạ?”

“Thật.” Nhậm Hàn gật đầu, bày ra bộ dạng thủ trưởng nhân từ quan tâm đến cấp dưới. Ta không dám tin tưởng lắm, đang cân nhắc nên nói thêm điều gì, Nhậm Hàn đã đứng dậy, vỗ vỗ bả vai ta nói, “Tốt lắm, không có việc gì, quay lại bộ phận biên tập làm việc đi.”

Ta líu lưỡi, “Chỉ thế thôi?”

Sao không có uy hiếp? Không có xảo trá? Hoặc là quy tắc ngầm?

Nhậm Hàn nghe vậy, đôi lông mày anh tuấn giương cao, trong giây lát híp đôi tà nhãn lại, cười nói: “Hay là cô muốn ở lại, cùng nghiên cứu GV với tôi?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN