Hủ Nữ Mãnh Như Hổ - Chương 14
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
141


Hủ Nữ Mãnh Như Hổ


Chương 14


“Phó tổng giám đốc Nhậm, tôi ra ngoài trước.” Còn nữa, nếu ngươi thích GV thật, chỗ ta còn rất nhiều, nếu có thể đem một anh chàng đẹp trai như ngươi bồi dưỡng thành gay, cuộc đời hủ nữ của ta cũng coi như viên mãn.

Đương nhiên, câu cuối cùng ta không dám nói ra khỏi miệng.

Còn nhiều cơ hội.

Trên đường trở về phòng biên tập, theo lẽ thường ta đã phải bị hàng loạt ánh mắt cuồng nhiệt dò xét. Nhưng khiến ta kinh ngạc là, các anh chị em đều nhìn ta bằng một ánh mắt kỳ quái khác thường, trong số đó còn có cả sếp Lý Tử Nho. Ta nhớ không nhầm thì sếp ghét nhất chính là loại đàn bà lắm chuyện, sao thế này?

Chẳng lẽ ta đoán đúng rồi?

Nhậm Hàn không phải trực nam, mà hắn với sếp của chúng ta…

Ngạo kiều công phối với nữ vương thụ, tuyt phối! Làm một hủ nữ bí mật, thế mà cho tới hôm nay ta mới phát hiện ra nguyên nhân khiến bộ phận biên tập gay gắt đối chọi với phòng phóng viên, thật sự là thất bại a, thất bại! Người khác không nhìn ra, tại sao ta cũng không nhìn ra được? Đây rõ ràng là gian tình mà! Sếp với Nhậm Hàn ngoài mặt phân cao thấp, kỳ thật hai người ái mộ lẫn nhau.

Nghĩ đến đây, tâm tình vừa rồi còn xám xịt của ta bỗng trong sáng rộng mở. Để tránh làm cho đôi giai nhân hiểu lầm, ta chạy nhanh tới ôm đùi sếp, vẫy đuôi giải thích: “Trưởng phòng, thật ra lúc nãy Phó tổng giám đốc Nhậm bảo em đến không có ý gì, chỉ là kiếm tra, thuận tiện hỏi chút chuyện.” Ta nháy mắt mấy cái, cười hắc hắc nói: “Thuận tiện hỏi thăm sếp.”

“Ừ.” Sếp gật đầu, giả bộ trấn tĩnh nhìn thẳng ta. Ta biết, thật ra sếp nghe nói Nhậm Hàn hỏi thăm hắn, trong lòng đang nở hoa, đúng không?

Ta tiếp tục vẫy vẫy cái đuôi, “Sếp, thật ra con người Phó tổng giám đốc Nhậm tốt lắm, chúng ta cũng không nên suốt ngày ầm ầm ỹ ỹ với phòng phóng viên, ảnh hưởng đến sự đoàn kết của toà soạn. Sếp với Phó tổng giám đốc Nhậm cũng nên yêu quý lẫn nhau!”

Dứt lời, sếp đẩy đẩy gọng kính vàng, đột nhiên cười như tắm gió xuân, “A? Hóa ra Bạch Ngưng nghĩ như vậy?”

Ta dùng sức gật đầu, cũng không biết tại sao, ánh mắt Xán Xán cùng Tiểu Duy nhìn ta lại càng tỏ vẻ thương hại.

“Nói như vậy, cô cảm thấy chúng ta với phòng phóng viên hẳn là nên quan tâm lẫn nhau, yêu quý lẫn nhau?”

“Đúng là vậy, đúng là vậy”

“Như vậy có lợi cho sự đoàn kết của toà soạn, như vậy hai phòng mới có thể hợp tác tốt?”

“Đúng rồi, đúng rồi”

Dứt lời, miệng sếp gần như chạm sát vành tai ta, “Như thế… rất tốt, rất tốt!”

“Dạ?” Ta nghiêng đầu, hơi hơi không hiểu ý tứ của sếp, “Trưởng phòng, sếp đang nói…”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN