Hủ Nữ Mãnh Như Hổ - Chương 170
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
42


Hủ Nữ Mãnh Như Hổ


Chương 170


Trong khung chat, Xán Xán gửi đến N cái icon phun lửa, “Bạch Ngưng, ngươi là đồ đần độn!”

Vì thế, ta nhàn hạ ngồi chờ trong party, nhìn đám Xán Xán và các member lần lượt ngã xuống, cuối cùng chỉ còn lại đồng chí máu trâu Tiếu Tiểu đối kháng với BOSS, đánh tới gần cuối, BOSS chỉ còn một giọt máu, Tiếu Tiểu ai oán quay đầu nhìn đám đồng đội xác chất một đống, gạt lệ, từ bỏ chiến thắng, ngã xuống theo phong trào.

Trong phút chốc, kênh đội ngũ náo nhiệt vô cùng.

[Đội Ngũ Tiểu Hùng Phi Phi] WTF? Sếp, anh làm cái gì vậy? Chúng em đều đã hy sinh vô ích, anh nên báo thù cho bọn em chứ!

[Đội Ngũ Tinh Quang Thôi Xán] Tiếu Tiểu, anh là cái đồ đần độn!

[Đội Ngũ Tiểu Ngưng Tử] Xán Xán, ngoại trừ việc mắng người khác đần độn, chị còn câu mắng nào khác không?

[Đội Ngũ Tinh Quang Thôi Xán] Cô im miệng cho tôi!

[Đội Ngũ Hà Dĩ Tiêu Tiêu] Bà xã, em chết rồi anh cũng không muốn sống nữa, hu hu…

Chịu không nổi cuộc đối thoại buồn nôn của hai người, ta out khỏi game, đúng lúc file word cũng đã load xong, lúc này ta mới phát hiện ra, người gửi công văn đến là sếp Lý Tử Nho. Tay ta đặt lên bàn phím, đang định nói không phải Nhậm Hàn onl thì sếp đã gửi trước một hàng chữ đến.

“Cậu xem còn cái gì cần bổ sung không, mật khẩu file word vẫn như lần trước.”

Bàn tay ta chợt dừng lại, do dự một lát rồi xóa đoạn chữ đang type dở đi. Rốt cuộc là tài liệu gì mà cần password?

Lúc Nhậm Ma Vương tan họp trở về, chỉ thấy ta ngồi cứng đờ trên ghế, ngơ ngác nhìn màn hình máy tính, bèn lắc đầu giễu cợt, “Đi phụ bản chết rồi hả?”

Dứt lời, Nhậm Hàn sải bước đi đến trước mặt ta, nhìn về phía màn hình máy tính, đột ngột dừng chân lại, người khẽ run lên. Trên màn hình, hiện rõ dòng chữ “Về quy trình biên tập của ‘Thực Phượng Hoa Tiêu’ “.

Nếu đổi lại là người khác chắc sẽ không đoán được password, nhưng là hôn thê của Nhậm Hàn, ta chỉ tốn không đến 10 phút đã phá được cái gọi là khóa an toàn, nhìn file văn bản trước mặt mà ngây dại hoàn toàn.

Bảo sao, bao nhiêu nhân tài của phòng phóng viên rời đi như vậy mà Nhậm Hàn không có một chút phản ứng nào.

Bảo sao, dạo này chỉ cần Nhậm Hàn phải làm việc là lại chui vào phòng đọc sách.

Bảo sao, Tiếu Phù lại nói với ta những lời như vậy.

Nhậm Hàn không phải hạng người tốt lành gì, không phải hạng người tốt lành gì… Những lời này cứ lặp đi lặp lại trong đầu ta, xua đi không được. Nhậm Ma Vương không phải có lòng ở lại giúp Đại BOSS, mà là nội ứng ngoại hợp với Lý Tử Nho.

Nhậm Ma Vương thấy ta không nói lời nào, ho khan một tiếng giải tỏa không khí, “Tử Nho vừa mới lên làm ông chủ, còn rất nhiều quy trình gì đó cần người xem hộ, chuyện này không phạm pháp chứ?”

Nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười tuấn tú của Nhậm Hàn, lòng ta quặn lại, lạnh lùng nói: “Không phạm pháp, nhưng em muốn hỏi một chút, vì sao bọn Slime ngày nào cũng gửi mail báo cáo công tác cho anh? Danh sách phương thức liên hệ với khách hàng này là sao? Còn nữa, file word ký tên ‘Thần Hi’ này sao lại giống hệt như lời mở đầu số ra mắt của ‘Thực Phượng Hoa Tiêu’?”

Nghe xong lời này, ánh mặt lạnh lùng của Nhậm Ma Vương độ ngột lóe lên, khó khăn nói, “Em nhìn trộm hòm mail của anh?”

Ta cười lạnh, “Đúng, là em nhìn. Em thật sự hy vọng là em lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử. Nhậm Hàn, em nên sớm nghĩ, anh làm ra vẻ không quan tâm gì đến tập đoàn Nhậm Thị, lại chạy đến đây làm cái chân phó tổng làm gì, hóa ra anh đã sớm có âm mưu đào trộm tài nguyên của công ty, tự mở lấy một tạp chí cho bản thân.”

Dừng một chút, ta hít sâu một hơi, nói tiếp, “Anh một mặt giả bộ trung thành ở lại, một mặt không ngừng lấy tài liệu khách hàng truyền cho Lý Tử Nho. Tiếu Phù đã từng nói, chị ấy rời đi vì Đại BOSS nghi ngờ chị ấy là gián điệp, không ngờ, không ngờ gián điệp thật sự — –”

“Đừng nói linh tinh!” Nhậm Ma Vương gầm lên chặn họng ta rồi quay ra nhìn xem cửa đã đóng chặt hay chưa, đảm bảo không ai nghe thấy được mới cố nhẫn nhịn nói, “Ngưng Ngưng, chuyện không phải như em tưởng, nhưng bây giờ anh không có cách nào giải thích cho em hiểu.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN