Hủ Nữ Mãnh Như Hổ - Chương 35
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


Hủ Nữ Mãnh Như Hổ


Chương 35


Chương 11. Cái gọi là “Bi kịch”

Một nhà văn lớn đã nói, cái gọi là bi kịch chính là đem một giá trị nhân sinh nào đó hủy diệt trước mắt người đọc, từ đó kích thích sự phẫn nộ của độc giả tới cao trào, đạt được mục đích đề cao tư tưởng tình cảm.

Nhận xét sắc bén đối với “bi kịch” của nhà văn cách mạng vĩ đại, cao thượng, có can đảm đấu tranh cùng các thế lực xấu xa, Lỗ Tấn tiên sinh, thật sự là rất rất rất thích hợp với tình trạng hiện tại của ta.

Tiểu Duy dưới sự giúp đỡ của Xán Xán, vất vả mới từ dưới gầm bàn bò lên, di động màu bạc đang mở trong tay lóe sáng. Nguyên nhân phát sáng, ngoài trừ vẻ đẹp bên ngoài, còn bởi vì đang ở trạng thái thực hiện cuộc gọi nên mới phát ra ánh sáng độc đáo như vậy.

Tiểu Duy sắc đen đầy mặt, ngắt điện thoại, lắp bắp nói: “Bạch, Bạch Ngưng, anh… anh…”

Lúc này đây, hiếm thấy được, Xán Xán hộ diệp sứ giả không nói câu nào, chỉ đưa mắt nhìn về phía Tiếu Phù. Thật lâu sau, Tiếu Phù mới châm điếu thuốc, tàn nhẫn nói: “Bạch Ngưng, em hoàn toàn nổi tiếng rồi.”

Sự thật chứng minh, ta xác thực đã nổi danh. Sau việc này, trên có Đại Boss, dưới có bác gái lao công, tất cả đều đã biết Bạch Ngưng ta sắc nữ đại danh. Hóa ra, ở tiệm trà hôm trước, đám người Xán Xán, Tiếu Phù đã thương lượng xong, nhất định khẳng định cùng với xác định muốn vạch trần hành vi cầm thú của Nhậm Hàn, nhưng bằng vào lời nói một phía của bọn họ hiển nhiên không đủ sức ảnh hưởng cùng sức thuyết phục. Chính lúc ta giải thích tình huống, di động trên tay Tiểu Duy cũng trực tiếp truyền đạt tình hình.

Bên kia di động, Tiểu Trịnh bộ phận hành chính mở loa hết cỡ, các nhân vật tinh anh cỡ bự của bộ phận hành chính, phòng phóng viên, bộ phận tài vụ, bộ phận phát hành ngồi xung quanh.

Nguyên bản Xán Xán cùng bọn họ muốn lấy lần này làm chứng cớ vạch trần hành vi thú tính của Nhậm Hàn, kết quả không ngờ, xe lửa trật đường ray, vạch trần hành vi thú tính của ta.

Xán Xán không thể không tiếc hận nói: “Bạch Ngưng, chuyện này cũng không thể trách bọn chị, bọn chị cũng không thể tưởng tượng được em…. aizzzzz!”

Tiếu Phù dí tàn thuốc, tổng kết nói: “Bạch Ngưng, rốt cuộc là em trải qua bi kịch, hay là Nhậm Hàn trải qua bi kịch đây?”

Tiểu Duy: Im lặng.

Trong nhất thời, gã lăng nhăng buổi sáng còn đang bị các đồng nghiệp khinh bỉ, thủ trưởng đê tiện Nhậm Hàn biến hóa nhanh chóng, trở thành một đóa hoa vô cùng thuần khiết của tổ quốc (có giá trị nhân sinh gì đó), mà người thanh niên hào hoa phong nhã, tài mạo như thế lại bởi vì ta vô lại vô sỉ mà tàn phá (hủy diệt cho người đọc xem), thế cho nên giữa trưa, toàn bộ tòa soạn đều đắm chìm trong tiếng thở dài tiếc hận (khiến cho độc giả phẫn nộ tới cao trào).

Bi kịch vừa xuất hiện trình diễn một cách hoa lệ, đã lại hạ màn một cách hoa lệ.

Đến buổi chiều, lời đồn đại đã từ “Nhậm Hàn bị phụ nữ háo sắc lấy thân báo đáp” diễn biến thành “Nhậm Hàn bị chuốc say, hồ đồ bị Bạch Ngưng đưa đến khách sạn, cưỡng bức”, tiện đà thăng cấp đến “Bạch Ngưng vô sỉ cưỡng bức người không nói, còn muốn Nhậm Hàn trả tiền cùng với cấp thêm mười nghìn đồng trả phí hao tổn thanh xuân”.

Trước bàn làm việc, ta hoàn toàn nổi giận.

Con bà nó chứ, thế này rốt cuộc là thế nào? Ta mới là bất hạnh nhất, vì sao vòng vòng vo vo, Nhậm Hàn liền biến thành người tốt, ta lại thành tội phạm cưỡng gian? Thiên lý ở đâu? Luật pháp ở chỗ nào? Trước khi ta kịp bạo phát, đã có người ngồi không yên.

[Nhậm Hàn phòng phóng viên] Cho cô mười giây.

[Nhậm Hàn phòng phóng viên] Đến văn phòng tôi.

Ta nhìn tin nhắn QQ, cười lạnh lùng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN