Hư Truyện - Chương 28
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
112


Hư Truyện


Chương 28


Nguyên khí vận chuyển tới cực hạn, đẩy Đường Nhai phải bước đi từng bước nặng nề, thân thể hắn bây giờ nặng trĩu cũng chỉ vì một cái lí do đơn giản là cường độ tu luyện của hắn ta ngày càng gia tăng cực hạn. Mỗi ngày tập luyện là mỗi ngày hắn ta đẩy sức mình tới cực hạn, vì phải nhờ vào nguyên khí để vận động di chuyển nên cũng vì thế sự thiếu hụt nguyên khí trong khi tu luyện luôn làm hắn ta gục xuống. Mỗi lần cạn kiệt hết nguyên khí, hắn lại phải dừng lại ổn định và hấp thu nguyên khí vào bình nguyên tới mức cực hạn rồi lại đo tập luyện. Cứ như thế tập luyện quên ăn quên ngủ hơn mười ngày cuối cùng hắn ta cũng thành công, vui vẻ nhận thấy cảm giác linh hoạt trong từng khớp chân tay khiến hắn ta vui sướng mà ngẩng mặt lên trời cười lớn

,, thật không tồi.. Long lão hiện ra gật đầu ra vẻ tán thưởng, thật sự mà nói hắn ta không chỉ có thiên phú lĩnh ngộ mà còn cái nghị lực cũng hơn người thường biết bao nhiêu lần. Có đôi lúc nhìn lại ông cứ tưởng đây đã là một chàng thanh thiếu niên rồi cơ. Ai có thể nhìn ra được sau khuôn mặt ấy chỉ là một đứa trẻ mới 12 13 tuổi

,, bây giờ thì sao nữa lão sư? Đường Nhai gấp gáp hỏi, vì hắn tu luyện điên cuồng vậy chỉ có thể mạnh mẽ lên, thời gian chỉ cho hắn giới hạn mười năm mà thôi

,, không cần gấp, cứ từ từ. Hiện tại bây giờ ta thấy ngươi không cần tu luyện phi hỏa bộ bộ thứ hai đâu, hiện tại chưa tìm được mấy viên thạt thứ kia

,, vậy phải là sao?

Long lão vẫy tay vẽ một cách kì lạ trên khoảng không trước mặt, chưa đầy mười dây sau trước mặt lão đã hiện ra một cái bản đồ, nhưng thật khó hiểu cái bản đồ này như bao hàm cả thế giới vậy, khó hiểu đối với hắn ta. Nhưng ngược lại với long lão thì dường như rất quen thuộc

,, nếu cứ như thế này thì chừng vài tháng nữa sẽ rời khỏi nơi này. Ngưoi cứ tu luyện cho tốt đi, còn tới thời điểm kia có đạt tới trình độ mà ta yêu cầu hay không là nhờ vào bản thân ngươi.

,, mà lão sư này, vì sao lại đạt tới không sư mới được? Đừong Nhai ngạc nhiên hỏi

,, cái vùng đất kia giới hạn năng lượng, năng lượng thiên địa tụ lại do cửu tinh dao nhau mà hình thành, nhưng mà phàm là ngừoi đã thoát khỏi không sư sẽ không thể vào được vùng năng lượng đó, cũng có thể nói là dường như bị cấm chế vậy. Theo ta được biết thì cho dù là hoàng sư cũng bị năng lượng kia phản phệ đáng cho tan nát, nhưng phàm là ngừoi dứoi cấp độ không sư thì rất có ích. Còn mà có thể tranh đoạt với ngừoi ta hay không là do ngưoi, mỗi lần cửu tinh hội tụ không biết bao nhiêu ngừoi đổ xô về đó, còn chỉ có hơn ngàn người có tư cách nhất mới có thể tranh đoạt năng lượng

,, vậy phải một mình chống lại cả một thế lực hay sao?

,, chính xác, trừ khi ngưoi quá ghê gớm khiến ngừoi ta khiếp sợ

,, ta sẽ cố gắng.

,, mà thôi, cái đó còn xa vời lắm, hiện tại ngưoi phải rèn luỵên nguyên khí cho cân bằng

,, dạ

,, tìm một sơn động nào đó, ta sẽ bố trí một ít trận pháp để che mắt mấy con quái vật kia

Chạy tìm kiếm hơn nửa ngày cuối cumgf hắn ta cũng tìm ra một noi vô cùng ăn ý. Một cái động khẩu có cái miệng nằm cao trên vách đá hơn mừoi trượng. Cửa động chỉ có hai ba trượng gì đó nhưng bên trong lại rộng rãi hơn cả trăm trượng, xung quanh có thạch bích luôn tỏa ra ánh sáng như ban ngày. Gật đầu hài lòng với khung cảnh hiện tại, hắn ta trong khi chờ long lão bố trí trận pháp che mắt cũng tranh thủ nghỉ ngơi, hơn mừoi ngày nay hắn đã không hề nhắm mắt rồi, cảm giác mệt mỏi là hắn chìm vào giấc ngủ nhanh chóng. Mấy canh giờ sau hắn cự mình tỉnh dậy, bên cạnh là long lão đang ngồi xép tu luyện, hắn cũng không tính làm phiền lão, trời đã khuya nhưng trong sơn động này lại như ban ngày, chả là thạch bính trong động cứ phát sáng cả ngày lẫn đêm. Nhìn xem số lượng thạch bích phát sáng ở đây mà Đường Nhai cũng cảm thấy nóng. Cứ tính ra thạch bích phát sáng khá rẻ, tầm một lạng bạc thôi nhưng nếu đem thu hết số lượng này mà bán ra chả phả cả trăm vạng lạng bạc hay sao? Chả biết tự đâu mà sinh ra số lượng nhiều như vậy nữa. Đang trầm ngâm suy nghĩ thì tiếng long lão nói sau lưng

,, nhìn số lượng thạch bích này ta lại nhớ tới một kỉ niệm

,, kỉ niệm???

,, rất lâu về trước có một bộ tộc, chúng gọi là thạch nhân tộc, dùng thạch bính này để hấp thụ năng lượng, tốc độ tu luyện của họ phải nói là nhanh chóng. Nhưng càng tu luyện về sau thì số lượng thạch bính cần càng nhiều, họ bắt buộc phải xâm chiếm các vùng có số lượng thạch bính lớn nhất. Long tộc của ta là một lữa chọn, nhưng chúng không hề nhắm tới thần thú như chúng ta mà nhắm vào ma thú và yêu thú, lúc đó trong tộc kia có một thánh sư, mười mấy vị tôn sư, gần trăm ngừoi tông sư, hoàng sư cũng dếm không xuể, nhưng sau khi chiếm được một vùng đảo của con ma thú kia. Chưa tới hai ngày sau thì cả tộc kia biến mất không còn một ai

,, sao lại thế?

,, chính là do vương giả lãng đạo của ma thú tộc ra tay

,, một tên mà giám chống lại một tộc cường đại còn có thánh sư?

,, ngoại lực để đạt tới thánh sư, còn chưa ổn định được thì đi khai chiến, dám đấu với nhị tinh thánh sư quả là ngu ngốc

,, khủng bố vậy sao?

,, ta thời kì toàn thịnh giao đấu có thể đánh bại tên kia

,, vậy ngài???

,, đừng tò mò nữa, thôi nghỉ ngơi đi, ngày mai bắt đầu tập luyện

Trong khi hai thầy trò đang nói chuyện, thì hai người họ không biết, trong sơn động có ẩn chứa một cặp mắt đang theo dõi họ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN