Hứa Đi...Anh Sẽ Về - Phần 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2373


Hứa Đi...Anh Sẽ Về


Phần 22


Hai đứa cứ vờn nhau qua lại cho đến khi nó phát hiện ra nó đã cởi gần hết đồ trên người. lần này hai đứa không chịu hỏi ý kiến nhau… mà chủ động vồ lấy đối phương.
Nó nửa tỉnh nửa say… vẫn biết là mình đang làm gì… nhưng nó kích thích… nó ham muốn quá rồi… lý trí thua cuộc…thò tay tự cầm lấy cái thứ kia… vuốt ve thích thú… đến khi người ta ngẩng lên… nó nhìn thấy cái đó to tướng thì đỏ mặt ngại ngùng… chú Tùng nhìn nó … đôi mắt mơ màng… bàn tay giữ chặt tay nó ở đó… một tay nắm chặt lấy bộ ngực… cuối cùng không chịu được mà nằm đè cả lên nó… miệng thì thầm.
-cho anh nhé.
Nó nhắm mắt mơ màng ôm siết lấy miệng thì thầm đáp lại
-hứa với em. Phải yêu em suốt đời
Chú tùng nhìn nó đầy men tình miệng khẽ thì thầm.
-anh hứa
Con gái là vậy đó, chỉ một lời hứa ấy thôi mà bao nhiêu lời ông bà cha mẹ dặn dò quên đi mất. Trong khoảnh khắc lãng mạn này… đối với nó, người đàn ông này là tất cả. Nó nhắm mắt buông mình theo nhưng nụ hôn mà chú Tùng mang đến. Caí hẹn của hai đứa… giờ nó phải thực hiện. Người đàn ông của nó đã nhịn mấy năm rồi… giờ phải đền trả người ta thôi.
Chú Tùng hôn nó như trời nong đất nở. Cúi xuống mút lấy mút để bầu ngực căng tròn… nó cũng ko nằm im.. ngọ nguậy vì cảm giác buồn buồn kích thích nơi đó… cuối cùng chú Tùng cũng lột hết quần áo của cả hai. Rồi nằm đè lên nó… đôi môi không ngừng chiếm hữu… nhẹ nhàng kéo chân nó sang hai bên và chui vào giữa… cái thứ cứng cứng kia sẽ làm gì đến giờ nó còn chưa biết, chỉ biết chú ấy cứ sờ vào chỗ dưới của nó. Lần mò… hi hoay tìm vào bên trong…
-giúp anh… giúp anh đi được không.
Nó mỉm cười… khẽ nhấc nhẹ cái chân…
-nhưng mà em sợ…
-không sợ… có anh đây rồi…
-nhỡ có em bé.
-đừng lo…anh giữ được.
Chú Tùng cúi xuống hôn nó..lần này cái đứa em kia đã để đúng chỗ, em nó cũng trơn trơn rồi, chú ấy sợ nó đau nên rung rung dụ dỗ trước… nó đỏ mặt rồi nhắm mắt… chú Tùng nó đang hi hoay… lần đầu của hai đứa sao thấy ngốc quá vậy trời.
Nó bám chặt lấy cánh tay chú cau mày.
-đau
-chật lắm.
Chú Tùng cười cười , nó ngại…
-em đau… thôi được không?
-nhưng anh không chịu được. Đau chút thôi… anh yêu
Chú Tùng cúi xuống hôn nó rồi một lần nữa lại cho đứa em mò vào, từ từ tiến vào mà không được, cuối cùng là không nhịn được mà kéo chân nó lên, ấn mạnh đứa em vào người nó… nó đau nhói lên, cong người kêu lên một tiếng á… chú Tùng thấy nó vậy thì nằm im, nhẹ nhàng xoa cơ thể nó…. giữ em mình trong đó để nó bớt đau. Nó ứa nước mắt… giọt nước mắt hạnh phúc… xen lần chút hoang mang.
-em giỏi lắm.
-anh hư lắm
Chú Tùng cười. đưa nhẹ đưa nhẹ cho nó quen dần… nó nhìn chú Tùng đang làm việc trên cơ thế nó… khuôn mặt vẫn đỏ lên vì xấu hổ.
-có gì mà phải thế… sau này mình sẽ làm chuyện này… thường xuyên mà.
-thế thì chết.
-chết làm sao được. Sướng lắm đây này.
Chú Tùng ngồi dạy giữ lấy vòng eo nhỏ của nó rồi ra vào, nó nằm im cảm nhận cảm giác đầu tiên, cuối cùng chú Tùng cúi xuống hôn nó rồi làm nhanh hơn… nó nhắm mắt ôm siết chặt.. mồ hôi chú ấy ứa ra… rồi gục xuông trên ngực nó.. tiếng thở dồn dập. Thỏa mãn vô cùng. Nó cũng hạnh phúc… nó yêu chú lắm…nó thuộc về chú mất rồi.
Chú Tùng cúi xuống hôn nó hạnh phúc rồi rời nó ra… lăn ra nằm cạnh nó tay không ngừng xoa bụng cho nó bớt đau. Miệng tủm tỉm thích thú.
-còn đau nữa không?
Nó cười ngại
-đau chút chút.
-xin lỗi… vợ yêu…
Chú Tùng thơm trán nó. Nó cười.
-ai bảo to tướng thế… nhét vào chả đau.
-cha sinh mẹ đẻ được vậy.. mà đâu phải mình mình đau, người ta cũng đau đây này.
Chú Tùng vạch ra cho nó xem như một đứa trẻ… cái đó ngủ gật rồi, nó nhìn mà phát phì cười.
-cười gì mà cười.
Nó ngất xỉu rồi.
-uh… nó tạm nghỉ ấy mà.
-thế đau thế nào?
-đây này.
Ông ấy kéo đứa em ra, bắt nó kiểm tra… có một vết xước trên đó. Đỏ đỏ. Nó tủm tỉm. lần đầu biết cái thứ quý giá của đàn ông. Nó ngại… nhưng mà người ta có ngại đâu cho nó nhờ… mặt cứ trơ ra gian mãnh thế kia. Nó cầm một lúc thì cái đó lại to ra… tự nhiên nó reo lên
-ơ… nó lại tỉnh rồi kìa. Hay nhỉ.
Chú Tùng nó cười… cười thích thú.
-em siêu lắm nhé… cứ bên em là nó thế đấy.
-vậy giờ…
Nó phát hiện mình sắp bị ăn thịt tiếp, tự nhiên xấu hổ chui vào chăn.
-kệ…đây không liên quan.
-này nhé… em làm nó thức thì cho nó ngủ trả đi.
Nó cười khúc khích.
-không biết đâu.. không biết
Hai đứa vờn nhau trong chăn đến khi nóng bừng thì tốc chăn ra… chú Tùng nằm đè lên nó. Khóa nó lại trong vòng tay.
-thế nào? Chịu thua chưa
-còn lâu.-không chịu khuất phục đúng không
-ko
Nó cong môi.. chú Tùng cười bóp ngưc nó.
-em đừng có mà khiêu khích.
-ko thèm
Chú Tùng cười bàn tay nắn ngực nó kéo xuống hôn nó không cho nó ngọ nguậy. cuối cùng cũng kéo được chân nó ra, ép xuống lần mò đứa em của nó rồi cho vào.
Lần thứ hai cảm giác còn đau chút chút. Nhưng lần này chú Tùng có vẻ khỏe hơn, bạo hơn và dai sức hơn. Nó nằm im… nhắm mắt tận hưởng. Thi thoảng mới hé mắt ra nhìn người ta làm việc… thấy xấu hổ lắm ý.
Chú Tùng cười. làm mạnh hơn… khiên nó khẽ rên lên trong cổ họng.
-em.. thích không?
-thích.
Chú Tùng cười… tăng tốc độ rồi thả lũ trẻ con vào người nó. Nằm xuống áp mình lên ngực nó thở… nó mãn nguyện… đưa tay lên xoa lưng cho chú Xót xa.
-mệt không?
-ko… nữa cũng được.
-hâm à? Nghỉ đi.
-không sao… anh khỏe mà…
-thôi nhá… nay em… mệt lắm rồi
Chú Tùng cười khúc khích… hôn nó rồi kéo nó vào lòng
-giờ là của anh rồi… đừng có mà ngang bướng nữa. mọi chuyện cứ nghe anh. Đừng lo nghĩ nhiều.
-vâng
Nó rúc vào lòng an toàn. Thôi thì chúng nó thuộc về nhau rồi…dù có chuyện gì nhất định… không xa nhau nữa.
Chú Tùng nó đã về cái tuổi biết mình làm gì và muốn gì… đặc biệt là biết chịu trách nhiệm với những gì mình làm chứ không bồng bột trẻ trâu như hội mới lớn.
Kể từ khi chuyện ấy xảy ra.. nó thấy chú Tùng yêu nó hơn nhiều. chăm nó từng chút một. Tình yêu của một người đàn ông trưởng thành .có vẻ không lãng mạn nhưng rất ngọt ngào. Nó cũng càng ngày càng si mê hơn.
Sau khi vật nó xong… chú Tùng nằm bên cạnh nó, tay vẫn mân mê bầu ngực
-mai anh về nhé.
Nó quay ra nhìn.. mấy hôm nay hạnh phúc quá quên cả mình là ai. Chú Tùng nuốt nước bọt.
-chịu khó mấy hôm anh lại lên.
Nó im lặng… mắt rưng rưng… nó sợ phải xa người ta nữa. với lại bà nó… tính gán chú Tùng cho chị Trinh… chị Trinh xinh như thế… nhỡ
-về gặp chị Trinh đó.
-thì làm gì.
-thì thích người ta đi, bà đồng ý đấy.
-vớ vẩn.
-chị ấy xinh
-tôi có mù đâu… tôi nhìn thấy rồi. xinh thật
Chú Tùng tủm tỉm. nó giận, quay ra nhìn chú mắt rưng rưng. Nó ghen… nó sợ
-vậy về mà yêu người ta đi, tránh ra
Nó gạt tay ko cho sờ ti… chú Tùng cười cười kéo lại
-tôi biết rồi, tôi về 2 hôm tôi lại lên.
-lên thì ở đâu.
-Không… lại về chứ. Anh phải về một tuần anh mới xin lên làm. Anh tìm nhà rồi…thuê gần đây thôi. ở đây một tuần rồi… mẹ lo đấy.
Chú Tùng cúi xuống hôn nó
-chịu khó nhé. Tùng ko chạy mất đâu mà Na lo.
-hay em theo về.
-hâm… chủ nhật anh lên đón về… đừng lo.
-nhỡ bà cứ gán cho chị Trinh thì sao?
-kệ nó
-Nhỡ gặp chị trinh thích thì sao?
-thì lại lấy hai bà lo gì.
Chú Tùng cười kéo nó vào lòng.
-thôi ngủ đi… đừng có nghĩ linh tinh cho mệt. Mọi chuyện ông trời đã an bài… mình nhất định là của nhau.
Nó nằm im trong vòng tay… khẽ khép đôi mắt mà ko tài nào ngủ được. Ngày mai chúng nó xa nhau… liệu có chuyện gì xảy ra không… sóng gió bắt đầu thật rồi

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN