Huyền Võ Thiên Hạ - Chương 1 : Huyền Khí Đại Lục
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
71


Huyền Võ Thiên Hạ


Chương 1 : Huyền Khí Đại Lục


Huyền khí đại lục, một thế giới mà lấy huyền khí làm trọng yếu, toàn bộ đại lục là một thế giới rộng lơn, không thể đo được Huyền Khí Đại Lục lớn bao nhiêu, chỉ biết đây là nơi mà toàn bộ những chủng loài chưa từng xuất hiện tại Việt Nam bao giờ, bao gồm nhân tộc, thú tộc, cổ tộc , gia tộc cùng những tông phái siêu cấp. Bây giờ là giũa mùa thu, lá cây cũng đã vàng yêu, gió thỏi lá rơi khắp nơi. Lúc này tại Phong Vân thành trong một gia tộc gọi là Phong gia, một thiếu niên đang quét rác với nét mặt u ám cùng với vẻ giận dữ quát lớn :

– Ông trời ơi tại sao lại cho ta xuyên không thành một phế vật thế này.

Hắn là Phong Nhận từ lúc sinh ra vốn không thể tu luyện được huyền khí, đang điền bị phong bế, vĩnh viễn không thể trở thành huyền giả. Vì sinh hắn ra nên mẹ hắn đã qua đời, vài năm sau cha hắn cũng mất vì bệnh. Trên thế gian này không còn ai che chở được cho hắn nữa. Những ngày tháng còn lại phải chịu đựng sự sĩ nhục của người khác.

– Tên phế vật Phong Nhận ngươi cút ra đây cho bổn thiếu gia ta.

tại võ trường phát ra một giọng nói. Đây là một trong tứ đại thiếu gia của Phong gia. Bắc viện Phong gia Phong Thiếu. Một tên mập chết tiệt, tu vi của hắn ta chỉ là tối thể cảnh nhị trùng, năm nay vùa tròn mười bốn tuổi,chỉ là một tên óc heo. Nhưng lại là con của gia chủ tại Bắc Phong nên không ai dám làm gì hắn.

– Phong…. Phong Thiếu ngươi gọi ta có việc gì ?

Phong Nhận trả lời với nét mặt lo sợ và đầy u ám.

– Bổn thiếu đang thấy bực mình muốn tìm nhà ngươi để trúc giận đây.

Phong Thiếu trả lời vơi vẻ mặt khinh bỉ.

Trong lòng Phong Nhận chắc rằng hôm nay lại phải ăn hành nữa rồi. Từ lúc phụ mẫu của hắn ta qua đời liên tiếp người của Phong gia đến ức hiếp hắn, nhất là tên Phong Thiếu kia , hắn luôn tìm lý do ức hiếp Phong Nhận.

– Hehe hôm nay bổn thiếu gia sẽ dậy vỗ ngươi.

Phong Thiếu cười giễu cợt nhìn phong nhận đang sợ hãi mà nói.

Chưa kịp dứt lời hắn đã dùng một quyền đập vào mặt Phong Nhận, trên mũi Phong Nhận xuất hiện một vết máu từ mũi chảy ra. Chưa dừng lại ở đó hắn đánh đập Phong Nhận túi bụi đến nổi Phong Nhận phải bất tỉnh.

” keng keng “

Tiếng chuông báu của Phong gia vang lên, tất cả đệ tử đều phải dậy sớm để tu luyện. Phong Nhận mở mắt ra đầu óc cháng váng, hôm qua đã bị đánh đến tơi bời hoa lá , hôm nay lại để lại di chứng.

– Haizzz

Phong Nhận thở dài một hơi. Hắn ta hoàn toàn khác với các đệ tử khác không thể tu luyện được huyền khí. Việt của hắn mỗi ngày là quét rác tại võ trường và phải đẩy xe rác lên ngọn núi phía sau võ trường. Bây giờ hắn chuẩn bị đẩy xe rác đi lên núi a. Vừa mới bước ra khỏi cửa hắn liền mắng lên một câu:

– Chết tiệt a!xe rác hôm nay sao mà nhiều như vậy, tổ tông nhà nó.

Phong Nhận không biết rằng mình bị đánh ngất ba ngày nên hiển nhiên rác nhiều là phải rồi. Dù cho la lối gào thét thì cũng không có ai giúp ích gì được cho hắn. Hắn buộc phải tự lực cánh sinh —

Ngọn núi phía sau võ trường không phải là một nơi bình thường. Nơi đó gọi là Ma Thú sơn mạch, ma thú mà ngay cả các huyền giả cũng phải e dè. Nhưng tất nhiên chỉ là những huyền giả cảnh giới thấp. Quay lại vời Phong Nhận, hắn ta vừa đẩy rác vừa mắng trong lòng:

– Chết tiệt lão tử lại phải bất chấp nguy hiểm đến cái nơi khỉ ho cò gáy này sao móa nó …. aaa

Chưa kịp dứt lời thì trước mặt phong nhận chớp nhoang một cái bóng đen với tốc độ cực kì nhanh

– Cái gì không lẽ lão tử xui đến mức mới vào đã gặp nhị tinh yêu thú Liệp Ảnh Báo sao.

Phong Nhận với vẻ mặt hổn loạn nói.

Hắn ta biết chắc hôm nay mình chắc sẽ không thể nào sống sót ra khỏi Ma Thú sơn này được rồi. Gặp ngay yêu thú còn gặp ngay yêu thú có tốc độ nhanh nhất trong số nhị tinh yêu thú.

– Lần này toi thật rồi

Phong Nhận sợ hãi vừa chạy vừa thầm nghĩ.

Chợt Liệp Ảnh Báo xuất hiện sau lưng Phong Nhận khi hắn đang chạy. Với tốc độ của Liệp Ảnh báo thì Phong Nhận không thể nào chạy thoát được, huống hồ hắn ta còn không tu luyện được huyền khí. Liệp Ảnh báo nhe cặp răng nanh đầy mùi máu tanh về phía Phong Nhận . Cảm thấy được cái chết da đầu hắn ta tê dại, khuôn mặt trắng bệch nhắm mắt mà chịu chết.

Khi Liệp Ảnh Báo chuẩn bị xơi tái con mồi thì bỗng từ ngọn núi phía xa tiếng một con yêu thú rống lên :

” Grao ”

Một tiếng gầm lớn rung động cả trời đất. Đây là tiếng gầm của yêu thú vượt qua lôi kiếp, trở thành tứ tinh yêu thú .

Liệp Ảnh Báo hung hãng cũng bị tiếng gầm làm cho rung sợ mà chạy mất.

Phong Nhận thoát chết trong gang tất vẻ mặt trắng bệch hiện lên một ích sinh khí. Hắn ta thầm cảm thán con yêu thú vừa rồi đã cứu hắn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN