Huyền Võ Thiên Hạ - Chương 2: Thất Sắc Huyền Thiên Quả
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
92


Huyền Võ Thiên Hạ


Chương 2: Thất Sắc Huyền Thiên Quả


Sau khi thoát chết trong gang tất, Phong Nhận cảm thấy run sợ nếu gặp phải con yêu thú nào giống như Liệp Ảnh báo thì toi.
– Tốt nhất là rời khỏi cái nơi nguy hiểm này đã.
Phòng Nhận tự mình lẫm bẫm.
Đột nhiên Phong Nhận hốt hoảng quát to :
– Chết….chết.. rồi khi nãy chạy trốn con yêu thú chết tiệt kia mà quên mất đường trở lại rồi…
Nghĩ đến mà xui xẻo hắn mấy ngày nay bị đánh tức tửi, giờ còn xém xíu nữa là châu ông bà rồi. Hắn hiện tại đã lạc đường, hắn chỉ có thể mò đường mà đi thôi.
Đi được khoảng nửa canh giờ, Phong Nhận cảm thấy khu vực này hầu như chẳng thấy một con yêu thú nào. Trong lòng hắn đã bớt lo sợ một chút. Yêu thú trong sơn mạch biến mất là do tiếng gầm rú của con yêu thú tứ tinh kia rồi.
Đi một hồi lâu, cuối cùng xuất hiện trước mắt hắn là một cái hang động khổng lồ. Nhìn từ bên ngoài có thể thấy nó rất hùng hồ tựa như con yêu thú viễn cổ.
– Cái… động này là gì? Nơi này là đâu.
Phong Nhận bất giác nói.
Phong Nhận kkhông hề biết hắn đã đi sâu vào trong khu vực trung tâm của sơ mạch.
Nơi đây vốn dĩ không có yêu thú là do nơi này có một con yêu thú tọa trấn.
Phong Nhận tò mò hắn bất cẩn đi vào trong hang động, đi một hồi lâu trước mắt hiện ra một ánh sáng bảy màu rực rỡ.
Phong Nhận nhìn thấy ánh sáng trước mặt khuôn mặt bổng co giật , miệng nhếch cười hiện lên vẻ vui mừng mà quát lớn :
-Thất..thất sắc huyền thiên quả.
Theo như Phong Nhận đã từng đọc quyển sách viết về các loại thần quả thì Thất sắc huyền thiên quả là thiên quả vạn năm mới ra quả một lần. Thất sắc huyền thiên quả có tác dụng cực lớn đối với Phong Nhận mà nói. Nó chính là thần quả chữa trị đang điền bị phong bế của hắn.
Nhưng muốn có được thứ quả này thì huyền giả phải phá vỡ được lớp quang mang thất sắc mà nó tỏa ra. Thứ quang mang này có thể làm cho một huyền giả tu vi Địa nguyên cảnh lập tức không thể chống cự.Thứ quang mang này là một cổ tinh thần lực khổng lồ. Nhưng nó chỉ có tác dụng với huyền giả, còn với Phong Nhận, một tên không thể tu luyện huyền khí thì chả có một chút tác dụng.Phong Nhận vừa đưa tay vào đã lấy được cổ quả
– Haha trời đúng là giúp ta rồi.
Phong Nhận cười lớn,nét mặt hiện lên tia mừng rỡ nói.
Nói xong hắn ta lập tức cất quả đi và ra khỏi hang động. Nhưng vừa đến cửa hang thì bỗng xuất hiện một cái bóng cao to. Đó là một con yêu thú, đang đứng trước của hang động.
Nét mặt tái nhợt, khuôn mặt đã không còn nụ cười như trước nữa, hắn quát lớn:
– Ngũ…ngũ tinh yêu thú. Tử Dực sư vương a…
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN