Huyền Võ Thiên Hạ - Chương 3 : Huyết Tộc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
69


Huyền Võ Thiên Hạ


Chương 3 : Huyết Tộc


Trong hang động, tại trung tâm ma thú sơn mạch.

– Aa thánh thần ơi ngũ tinh yêu thú.

Phong Nhận hốt hoảng, vẻ mặt trắng không còn một giọt máu. Hắn ta thầm trách ông trời, cứ tưởng rằn trong cái rủi có cái may, ai ngờ trong cái rủi lại có cái xui. FUCK

Trước mặt Phong Nhận là một con Tử dực sư vương, đầu của nó có một cặp sừng như sừng trâu, thân hình to lớn được bao phủ bởi một màu tím quỷ dị, trên lưng là một đôi cánh to lớn, đôi cánh như được làm bằng tử diễm. Nó đang an nhiên nằm ngủ sau một hồi đi săn mệt mổi.

Không còn đường để lui nữa, hắn chỉ có thể chạy ngược vào trong hang động, nhân lúc con sư tử lớn chưa phát hiện ra, hắn vội quay đầu lại và chạy ngược vào hang động.

Chạy được một hồi, hắn đã trở về chổ ban nãy, nơi có Thất sắc huyền thiên quả, trước mắt hắn là mọt cay cổ thụ to lớn, lúc lấy đi thất sắc huyền thiên quả hắn cũng không để ý đến cái cây to đùng này.

Hiếu kì, Phong Nhận vội vàng bước tới cay cổ thụ to đùng phía trước. Bỗng một luồn quang mang hắc khí bao quanh hắn, lúc này không gian phía ngoài biến chuyển dữ dội, hiển nhiên sự biến đổi này làm cho tử dực sư vương phát giác mà chạy tới.

Chỉ thấy khi tử dực sư vương vừa chạm vào đám hắc khí thì toàn thân nó bốc hơi môt cách nhanh gọn lẹ, đến ngay cả một vết máu cũng không thấy. Lúc này toàn thân Phong Nhận run rẩy, một cảnh tường này làm hắn sợ hãi đến tột cùng. Còn đang lo lắng thì cổ hắc khí đã hút hắn vao một không gian kì lạ.

Nơi đây hoàn toàn được bao phủ bởi hắc khí đậm đặc, sau một hồi thất thần, thì bỗng một cái thạch phù kì lạ bay đến trước mặt Phong Nhận, còn đang thắc mắt thì có một thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn, một thân ảnh già nua, mái tóc bạc phơ, khuôn mặt trong rất dữ tợn, điều kì lạ thay mắt của lão giả này hoàn toàn màu đỏ thẫm, con ngươi chỉ toàn là hoa văn màu đen trong cực kì cổ quái.

– Haha một nghìn năm cuối cùng ta cũng tìm được hậu nhân rồi, bị nhốt ở đây thật sự rất chán a.

Còn đang mãi ngẩn ngơ thì một tràn cười nói từ thân ảnh trươc mặt hắn.

Giật mình thay, Phong Nhận cất tiến nói, giộng nói mang đầy vẻ lo sợ, cùng tôn kính :

– Không biết tiền bối là ai, sao người lại bị nhốt tại nơi đây ?

– Ta sao, ta là ai sao, tại sao ta bị nhốt tại đây ư ?. Haha ta là Huyết Thiên, nhân loại hay gọi ta là hyết đồng lão nhân, năm xưa sau cuộc đại chiến giữa các tộc nhân của huyền khí đại lục này với huyết tộc bon ta nổ ra, tất cả cường giả đỉnh cao tập hợp, các cường giả nhân loại đẳng cấp Thiên Tổ nhiều như sao trên trời, nhưng Huyết tộc bon ta càng lợi hại hơn, so với cường giả thiên tổ cùng đẳng cấp thì bọn ta hoàn toàn chiếm lợi thế. Trận chiến gay go diễn ra mười ngày mười đêm, Huyết tộc bọn ta hiển nhiên chiếm thế thượng phong. Nhưng hừ thật không may, nhân loại đột niên xuất hiện một gã cường giả vược qua cả cảnh giới thiên tổ một bước thành thần cấp, hắn ta xuất hiện một mực giết sạch tộc nhân huyết tộc, chỉ còn lại một vài trưởng lão sống sót , nhưng sau đó cũng bị phong ấn.

Nghe xong Phong Nhận không khỏi ngạc nhiên, chuyện của một nghìn năm trước quả là ghể gớm, à mà nghĩ ngợi một tí cuối cùng Phong Nhận chợt tỉnh, hắn nghi ngờ hỏi :

– Huyết đồng lão tổ ngài kể với ta chuyện nà có phải là …?

Một tràng cười khoái chí từ huyết đồng lão tử phát ra, ông ta chậm chậm bướt tới mặt Phong Nhận :

– Huyết lão ta muốn để ngươi trở thành truyền nhân của Huyết tộc, tiêu diệt nhân loại.

Fuck ! tiêu diệt nhân loại cái rắm, tính để lão tử trở thành trọng phạm của thế giới hay sao?. Nghĩ ngợi một hồi, hắn nhìn vào mặt lão quái vật dữ tợn kia thì không khỏi ghê tợn, nếu bây giờ hắn mà từ chối thì đường sống bằng không, chi bằng trở thành huyết tộc, làm kẻ thù của thế giới, còn hơn chết sớm lúc này. Sau một hồi suy nghĩ, hắn chợt thở dài ở trong Phong gia không ai xem hắn như con người, chi bằng bay giờ hắn sẽ trở thành thứ mà không thể gọi là người. Cuối cùng nhìn vào mắt lão quái vật, hắn gật gật đầu :

– Ta đồng ý.

– Khậc khậc, tốt lắm .

Một trận cười ghê tợn phát ra từ thân ảnh già nua. Phong Nhận lúc này mặt cũng không vòn trắng bệch sợ hãi như lúc trước nữa, hắn nói:

– Hiện tại ta không thể tu luyện được huyền khí, không thể nào trở thành huyết tộc được.

Huyết lão cười lớn :

– khậc khậc, ngươi không cần phải lo, ta tự có sắp xếp. Còn cái thứ thất sắc huyền thiê quả của ngươi không có tác dụng với huyết tộc đâu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN