Huyết Tiên Huyền - Phần 18
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
317


Huyết Tiên Huyền


Phần 18


Tất cả đều sững sờ trước câu trả lời của sư phụ. Nói như vậy,chẳng lẽ nào,lão thầy đó chính là Huyết Tiên Huyền. Từ cách thức trị thương con quỷ nhi bằng máu của chính mình,đến việc sử dụng ám khí trong môn phái Xuân Sơn. Không thể nào.
– Sư phụ,lúc chứng kiến hắn hèn hạ đòi tiêu người đàn ông trên xe lăn và bị ông ta phản đòn,con không nghĩ hắn là Huyết Tiên Huyền đâu. Con đinh ninh người đàn ông kia mới phải. Vì lúc áp chế con quỷ nhi,ổng cũng dùng một loại ám khí rất đáng ngờ. Có điều do lão thầy kia đang hiện diện nên không thể tiện tay lấy về được.
– Ta không khẳng định một trong hai là Huyết Tiên Huyền,nhưng mà việc sử dụng ám khí,xưa nay chỉ có phái Xuân Sơn là dụng nhiều nhất. Bây giờ mảnh kim loại này đích thị đã chứng minh điều đó. Tuy nhiên,nếu có ám khí của ông ngồi xe lăn ở đây,ta mới so sánh và phân minh chính xác được. Việc trị thương cho âm binh bằng máu cũng có thể quy cho Huyết Tiên Huyền,tuy nhiên sau bao nhiêu năm dài dằng dặc,biết đâu hắn có truyền dạy lại cho ai khác,còn bản thân giờ nằm dưới sáu tấc đất rồi cũng nên. Vong hồn của bà Thu thế nào.
– Vẫn bình an vô sự. Tụi con đã giao lại cho hai âm binh theo dõi.
– Tạm thời thì mọi thứ vẫn trong tầm kiểm soát. Việc này ta sẽ tính lại. Tốt hơn hết cả hai không được có ý đối đầu với họ nghe không. Vào trong thoa thuốc đi.
– Dạ.
Chẳng lẽ Huyết Tiên Huyền chỉ là hư danh hay sao. Nhìn cách lão thầy hành sự và pháp thuật thi triển,không hề cảm nhận được nguồn năng lượng vượt trội. Người đàn ông ngồi trên xe lăn thì ngược lại,khí chất tỏa ra ngút ngàn,chưa kể còn mang thân tuyệt kĩ và một sự cảm âm vô cùng xuất sắc. Rút cuộc một trong hai,ai mới đích thị là Huyết Tiên Huyền,hay có khi,cả hai đểu là hậu duệ của hắn.
– Sư phụ,không hay rồi. Người đàn ông ngồi xe lăn đã quay lại và dẫn vong hồn bà Thu đi. Ông ta có bùa trấn âm và dùng nước thờ thánh để trấn áp tụi con.
Đang suýt xoa những vết gai đâm bên trong thì bọn tôi nghe rõ mồn một những câu thoại của âm binh với sư phụ ở ngoài. Làm sao ông ta biết cả hai âm binh đều là mệnh hỏa mà dùng nước thánh để khắc chế. Hành tung của bọn tôi đã bị bại lộ ngay từ đầu rồi sao.
– Sinh Tử. Ông ta có làm gì hai ngươi không.
– Không. Chỉ thị uy rồi dẫn hồn bà Thu đi thôi.

– Có biết điểm đến không.
– Nhà của ổng.
– Đi thôi Cát. Tao với mày đến đó xem tình hình thế nào.
– Khoan đã. Ông ta đem theo nước thánh để thị uy hai âm binh mệnh hỏa,tức là đã có sự chuẩn bị từ trước. Chứng tỏ,hành tung của các con đã bị lộ. Với pháp thuật của mình,ông ta thừa sức áp chế nhưng vẫn im lặng cho qua,tức là thứ muốn hướng đến,chỉ là vong hồn bà Thu. Lúc bị ám sát,ông ấy cũng không hề suy đoán được ai,xem ra,câu chuyện mà lão thầy gian xảo đó dựng lên,là hoàn toàn bịa đặt.
– Có nghĩa hắn đã muốn hãm hại bà Thu từ trước nhưng vô tình bị chúng ta can thiệp nên quay sang muốn mượn dao giết hổ phải không sư phụ.
– Đúng vậy,hắn đã biết trước kiểu gì người đàn ông ngồi xe lăn này cũng đến viếng bà Thu,nên rất có thể muốn bắt vong hồn bả đi để dẫn dụ ông ấy vào cái bẫy đã đặt sẵn. Ai ngờ,cùng lúc đó,thầy trò ta xuất hiện và phá hỏng mọi thứ. Buộc hắn phải cất công diễn vở kịch và đóng vai chính diện. Mục đích cuối cùng hắn hướng đến,chính là người đàn ông ngồi xe lăn. Vong hồn bà Thu chỉ là một dấu gạch nối không hơn không kém. Sinh Tử nghe đây. Lập tức quay trở lại nhà ông ấy,nếu trước ngõ có trấn âm thì đừng vào,tìm cây to ẩn nấp,trời rạng sáng thì trở về. Nếu có chuyện gì xảy ra,lập tức quay về trình diện.
– Dạ.
– Ta muốn đích thân mình đi xem vở kịch này. Cố nhân ơi là cố nhân. Haha.
Sư phụ tự dưng bật cười khiến bọn tôi có phần ngơ ngác. Trông ông rất đắc ý. Cố nhân. Chẳng lẽ nào như lời lão thầy kia từng nói,chẳng qua ngoại hình có thay đổi,nếu không sư phụ đã nhận ra. Vậy thì hắn là ai mới được.
Hai âm binh sau một đêm trở về không phát hiện thêm điều gì lạ. Người đàn ông kia dẫn vong hồn bà Thu về nhà nhưng chỉ để đàm đạo mà không sử dụng bất cứ pháp thuật nào tác động lên. Xem ra,dường như lúc sinh thời,hai người họ đã từng quen biết nhau. Vong hồn bà Thu hiện tại đã nhận thức được,không có chuyện đi theo một người lạ về chánh điện của ổng được. Sau khi chứng kiến,cũng có thể gọi người đàn ông ngồi xe lăn là thầy pháp được rồi.
Sư phụ hôm nay dành cả ngày để ngồi thiền trước bàn thờ thánh. Cô Mai có qua nhờ ổng chở đi đâu nhưng cũng bị khước từ. Hiếm khi thấy ổng tịnh tâm lâu đến như vậy. Hai thằng tôi tranh thu hồi phục lại âm khí cho hai âm binh,chuẩn bị cho việc thăm dò tiếp theo.
– Dọn cơm ăn.
– Con đợi sư phụ nãy giờ đây. Sao hôm nay ngồi thiền lâu vậy sư phụ.
– Ta muốn hồi tưởng lại một số kí ức đã xưa cũ. Tự nhiên nhập tâm nên ngủ gục lúc nào không hay. Sao hai thằng mày không lên gọi dậy.
– Sư phụ có dặn đâu. Lên rồi bị rượt đánh như mấy lần trước nữa. Mà sớm giờ sư phụ dựa vào bàn thờ ngủ luôn hả.
– Ừ. Ngủ được giấc sướng thật. Thôi ăn cơm đi. Ủa ai làm gà ngon quá vậy.
– Cô Mai thấy sư phụ ngồi thiền,tưởng không khỏe nên làm qua tẩm bổ đó.
– Vậy thì đưa đây,cái này chỉ tao ăn được thôi. Hai thằng mày ăn rau đi.
– Sư phụ chơi vậy ai chơi.
– Tao đẻ trước tụi mày mà.
Đang ăn cơm thì bỗng dưng âm binh Sinh quay về với dáng vẻ rất gấp gáp. Nhìn sắc mặt coi bộ đã có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra rồi.
– Sư phụ. Người đàn ông đó đã dẫn vong hồn bà Thu đến nghĩa trang vong nhi. Nhưng ở đó còn có lão thầy nữa.
– Hôm nay âm lịch là bao nhiêu.
– Dạ 16
– Không xong rồi. Theo ta nhanh lên. Cát vào trong lấy theo hộp gỗ. Âm binh Sinh quay lại nói âm binh Tử lùi ra xa,tránh tổn hại âm khí. Mau lên

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN