Huyết Tiên Huyền - Phần 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
448


Huyết Tiên Huyền


Phần 3


Sư phụ ra dấu án binh bất động.chỉ đứng quan sát xem bọn chúng muốn làm gì. Lúc này,tất cả đang đổ dồn mọi ánh nhìn về phía nhà bà Thu. Vong hồn của bả vẫn đứng trước cổng,tuy nhiên không ai trong số những người ở đây có khả năng nhìn thấy,ngoài ba thầy trò bọn tôi.
Một vong nhi đi cùng bắt đầu mon men vào trong,nó không hề sợ tiếng tụng kinh cũng như những tiếng gõ mõ,gõ chuông. Trông thân thể kết đặc,người ửng đỏ,chắc đã thành quỷ mất rồi. Đứng ngó nghiêng một lúc,nó lập tức trở ra và ra dấu cho đám còn lại dẫn bà Thu đi.
– Đuổi theo
Sư phụ mau chóng mở rương,giấu cây đoản kiếm gỗ vào tay áo. Hai thằng tôi lập tức áp sát,nhưng vẫn giữ điệu bộ của kẻ không hay biết gì. Bọn chúng vẫn đi chậm rãi ở phía trước,bất thình lình rẽ vào cái ngã tư quân đoàn,nơi có một con đường đá dẫn thẳng ra nghĩa trang thai nhi.
– Khoan đã. Dừng lại.
– Sao vậy sư phụ.
– Đến đây được rồi,đừng vào trong. Đây đích thị là nơi đi chốn về của bọn chúng rồi.
– Sao lại khẳng định chắc nịch như vậy sư phụ. Lỡ nó vất vưởng mượn tạm chốn ở sao.
– Bậy. Tuy là sắp chuyển thành quỷ,nhưng nếu liều mạng đến một nơi chôn cất xa lạ,chắc chắn sẽ bị vong khác áp chế. Đẳng này bọn chúng ra vào rất tự nhiên như chỗ không người,đây lại là nghĩa trang thai nhi nên không thể sai được.
– Sư phụ bén thật. .
– Tao đẻ trước tụi mày mà. Bây giờ không mang theo bùa nên chưa khắc chế được bọn chúng đâu. Tạm thời cứ để theo dõi. Tuy nhiên trước thời điểm làm tuần đầu tiên,phải nhanh chóng kéo vong hồn bả về nhà,để lâu chắc chăn biến thành quỷ dữ,gia quyến lập tức gặp tai họa.

– Nhưng tại sao bọn vong nhi này lại bắt giữ vong hồn bà Thu vậy sư phụ
– Tao không rõ,mà lạ là bả chưa chồng chưa con,kiếp sống không biết có phạm cái kiêng kị gì không,nhưng sao lũ vong nhi này lại đến và dẫn đi như vậy. Hoặc có thể cũng là sự vô tình không hơn không kém. Chuyện này ta cần phải điều tra rõ hơn.
– Vậy còn bây giờ thì làm gì sư phụ.
– Tao về đi xem tuồng với Mai chứ sao. Tụi mày về coi nhà đi. Việc này mai tính. Tạm thời bà Thu ở trong tay bọn nó thì an toàn hơn lả nguy hiểm.
Tôi biết kiểu gì ổng cũng kiếm cớ về đi chơi với cô Mai mà. Tuy nhiên ông đang yêu,không nên kìm hãm sự sung sướng ấy lại. Khẽ nhìn qua ánh mắt của thằng Cát,hình như nó đang lăm le ý định gì đó. Điệu bộ không mấy thỏa mãn cho lắm. Sẵn tiện cũng đang rảnh,về nhà xem nó tính làm gì.
Đợi sư phụ với cô Mai khuất bóng,nó lập tức vào trong sửa soạn đồ nghề,đeo luôn cái hộp gỗ của sư phụ vào rồi vội vã chạy ra ngoài. Tôi biết nó đi đâu nên chưa cần đuổi theo. Chút nữa đến sau sẽ vào vai nhân vật chính xuất hiện tập cuối.
Không nằm ngoài dự đoán,thằng Cát đang lấp ló ngoài cổng dẫn vào nghĩa trang âm u. Tiết trời tháng tám dương lịch tuy nóng nực nhưng ở nơi âm khí dày đặc thế này,nó cũng trở nên vô cùng lạnh lẽo. Nhìn theo từng động tác cử chỉ,có lẽ nó đang dùng chỉ âm lộ để dẫn đến chỗ có âm khí mạnh nhất. Sư phụ mà biết nó thực hành như này thì chỉ có ăn chửi. Đến nghĩa trang truy tìm âm khí. Nếu có tiền sử thần kinh,có lẽ sẽ được bỏ qua khâu chửi rủa.
– Này.
Nó giật bắn người khi tôi vừa chạm tay lên vai,lập tức xoay người lại dùng bùa dán thẳng trán,quét chân trụ cho đối phương ngã xuống. Hai thằng cùng xuất thân một lò,những chiêu thức nảy đã quá đỗi quen thuộc,tôi mau chóng né tránh,đứng tấn mặc kệ nó sấn tới.
– Lè è è è è.
– Mẹ. Hết hồn mày. Sao mày biết tao ở đây mà tìm.
– Tao không biết thì mới là chuyện lạ. Suỵt. Cúi đầu xuống.
Từ bên trong,hàng loạt những vong nhi bắt đầu xuất hiện. Bọn chúng lướt qua lướt lại trên những ngôi mộ nhỏ đã phủ đầy rêu phong. Ánh trăng khuyết mập mờ tỏa xuống,càng khiến cho không gian thêm phần rùng rợn. Con quỷ nhi lúc nãy bất thình lình xuất hiện,tụ tập các vong nhi khác lại thành một vòng tròn rồi thì thầm to nhỏ gì đó. Hai thằng cố lắng tai nghe nhưng không tài nào hóng hớt được điều gì. Được một lúc,bỗng dưng bọn chúng phá lên cười,rồi mau chóng tản đi. Kì lạ,vong hồn của bà Thu không hề có mặt.
– Vào trong đi.
– Mày vào đi tao sợ ma lắm.
– Không. Để tụi tao ra tiếp đón chứ.
Một giọng nói lanh lảnh vang lên,cùng với đó là hàng loạt những tiếng cười giòn tan. Hai thằng giật mình đầu lại. Phía đằng sau,cả thảy năm con vong nhi đang dàn hàng ngang,vô tay liên hồi ra chiểu mừng rỡ.
– Mày làm gì thì làm đi. Tao về trước.
– Về pha cho tao gói mì.
– Được.
– Hummmmmm
Thấy thái độ coi thường của tôi,bọn chúng có vẻ rất tức giận,lập tức có ý định lao tới. Thằng Cát mở hộp gỗ,lấy ra một lá bùa,tính giương lên áp chế thì bỗng nhiên nhìn thấy dòng chữ nguệch ngoạc trên đó.
– Giả vờ thua rồi bỏ chạy đi hai thằng ôn

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN