ISEKAI SHOUKAN WA NIDOUME DESU - Đi cùng với Vị Thần Biển Cả, và bóng ma đe dọa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
151


ISEKAI SHOUKAN WA NIDOUME DESU


Đi cùng với Vị Thần Biển Cả, và bóng ma đe dọa



Trans : Ubito

Edit : Wazu

Hôm nay rảnh đột xuất nên edit rồi đăng cho các bạn nè~

Ai xem CKTG không, người Hàn mở đầu tệ quá, khi chương này vừa đăng thì Afreeca vừa bị

vả nữa rồi.

“Được rồi, đưa tay em đây.” (Setsu)

“A, vâng.” (Ruri)

Tôi bước lên đầu con rồng trước, và kéo tay Ruri đang chết lặng ở phía dưới.

“Um, hành lý trên xe ngựa thì…” (Ruri)

“Ah….” (Setsu)

Tôi vừa nhận ra điều đó. Chúng tôi đã dừng xe ngựa ở phía bên kia mỏm đá. Ngay cả một vị

thần biển cũng không thể vận chuyển chúng một cách an toàn, chưa kể con ngựa đâu có chịu

để yên. Tuy nhiên, hành lý rất quan trọng.

“Chờ anh tí.” (Setsu)

“Eh?” (Ruri)

Tôi nhảy xuống và đi đến chỗ hành lý.

Mặc dù không thể mang theo con ngựa vì túi ma pháp của tôi chỉ có thể mang theo đồ vật,

nhưng tôi sẽ cố gắng mang nhiều nhất có thể.

“Anh nói nghe nè, Ruri. Mặc dù có ngựa thì tốt hơn, nhưng chúng ta có thể để nó ở lại đây

chứ !? ”(Setsu)

Không may là tôi không thể đặt sinh vật sống vào trong túi ma pháp.

Không hẳn là không thể cho sinh vật sống vào trong, vì tôi có thể đông đá chúng và nhét vào

đó. Dù tôi thực sự không rõ thường thức lắm nhưng cũng đủ biết là việc đó không ổn chút

nào.

“Không sao đâu ạ!” (Ruri)

“Thế à-!” (Setsu)

Vì chúng tôi nói chuyện khá to nãy giờ, nó bắt đầu gây sự chú ý cho những người xung

quanh. Mặc dù hiện tại chưa bị bắt gặp vì xung quanh đây chẳng có ai nhưng sẽ có những

người khác sẽ đến sớm thôi.

“Thật phiền phức, anh sẽ mang tất cả vậy.” (Setsu)

Tôi tách cái xe ra khỏi con ngựa và đưa nó về phía miệng túi ma pháp. Tuy cái túi chỉ to bằng

một cái ví, nhưng bằng một cách nào đó khi chạm được vào miệng, cái túi phình lên và bao

trùm xe ngựa như một con quái vật nuốt con mồi, và trở lại thành một cái túi.

Con ngựa đã phóng đi. Tôi nghe nói rằng ngựa hoàn toàn có thể sống trong tự nhiên khi bạn

thả nó đi vì ngựa có thể ăn rất nhiều thứ và vì chủ nhân của nó, Ruri, nói không sao cả nên,

maa, sẽ ổn thôi.

“Được rồi.” (Setsu)

Tôi cất túi ma pháp, và nhảy lên trên đầu Leviathan mộ

“Nói về đích đến, ngươi định đến lục địa quỷ à?” (Levia)

“Yeah, mất bao lâu vậy?” (Setsu)

“Khoảng 4 giờ ――――― ta đoán vậy.” (Levia)

Nhân tiện thì nếu đi bằng tàu sẽ mất nửa ngày, nên như thế sẽ thật tuyệt đấy.

“Được rồi, tiếp tục nào.” (Setsu)

“Bám chắc vào đấy?” (Levia)

Đầu con rồng rời khỏi mỏm đá. Khi đầu cổ quay về lục địa quỷ, lúc đầu còn hơi chậm, nhưng

nhanh chóng tăng tốc sau vài phút. Nhoắng một cái chúng tôi đã rời khỏi mỏm đá trước đó.

“Nó … nhanh …” (Ruri)

“Em thở được chứ?” (Setsu)

Trong lúc “ăn” sức cản của gió, Ruri đáp lại khi đang thở hồng hộc.

Đúng như dự đoán. Tôi động tay một chút, đưa không khi xoay xung quanh ẻm.. không chỉ

thông khí mà còn cản sức gió nữa. Đó chẳng phải là điều to tát gì với tôi, người sử dụng

thành thạo phong ma pháp.

“Eh? cơn gió… ”(Ruri)

“Em cảm thấy dễ thở hơn chưa?” (Setsu)

“C-cảm ơn anh.” (Ruri)

Nghiêm túc mà nói, sẽ rất tệ nếu em ấy mệt mỏi trước khi chúng tôi sang được bên kia.

Khi đã dễ thở hơn nhờ gió bị chặn lại, Ruri bắt đầu hỏi tôi.

“Em muốn hỏi từ lâu rồi…. Làm thế nào mà Setsu-san quen được với vị thần biển cả vậy?

”(Ruri)

”N? Đã từ rất lâu rồi. ”(Setsu)

” ’Lâu rồi’ cái đít ý !! Tên khốn nào đột nhiên xuất hiện và bạo hành ta hả!? ”(Levia) [note]

“Và ai là kẻ lên cơn động kinh trên biển sau đó quấy rầy tôi !?” (Setsu)

Bạo hành thần biền cả ――――― Biểu cảm của Ruri dần chết lặng khi tôi giả thích cho ẻm

một cách rõ ràng. Vào thời gian đó, tôi đã tốn rất nhiều tiền để thuê tàu từ lục địa con người

sang lục địa quỷ. Biển bỗng trở nên dữ dội và chúng tôi sắp sửa bị lật thuyền. Và lúc đó thứ

xuất hiện trên mặt biển, chính là thần biển cả này đây.

“Anh đã khá tức giận vì cuộc chiến trên đất liền vào thời điểm đó …” (Setsu)

Đối với cuộc chiến ở thế giới này, về cơ bản thì kẻ nào kiểm soát được biển sẽ nắm phần

thắng. Điều này rất quan trọng vì bạn có thể đến các lục địa khác bằng đường biển. Nếu bạn

cố gắng cắm dùi được ở lục địa kia, các pháp sư có thể sử dụng ma pháp quy mô lớn [ Gate ],

tiếp đến kết nôi nó với [ Gate ] ở lục địa của bạn. Sau đó, cách di chuyển qua [ Gate ] được

hình thành. Nếu “cổng” được mở ra một lần, phải mất một khoảng thời gian kha khá để phá

hủy nó. Vì vậy, từ góc nhìn của người bị tấn công, không thể để người khác có thể có chỗ

cắm dùi. Nói nôm na ra là người thắng là người mở được “cổng”.

Nói cách khác, trong giai đoạn đầu của cuộc chiến, biển cả sẽ biến thành chiến trường.

Vì vậy, thần biển cả trở thành một phiền toái làm mọi thớ trở nên rắc rối.

“Vào thời điểm đó anh không thực sự biết hướng đi của cuộc chiến … nhưng vì anh nghĩ rằng

đó là một trở ngại, anh đã bạo hành cô nàng này bằng tay.” (Setsu)

“Không… ngay cả khi anh nói là bằng tay…” (Ruri)

“Mặc dù ta không rõ nhưng quyền cước của tên này có gì đó rất khác …” (Levia)

Chà, tôi có một số quan hệ với cả Quỷ Vương và Thú Vương.

Tôi biết một số kỹ thuật có thể bỏ qua phòng thủ của cô đấy.

Mặc dù cũng là một người trưởng thành, cổ vẫn có thể nói『Ta sẽ cho ngươi qua nếu chiến

tranh ngừng lại !』mà không biết ngượng. Và vì thế, tôi đã lên một kế hoạch và truyền đạt nó

để được cho phép đi qua nhanh gọn lẹ. Cô rồng này rất dễ dụ.

“Ừm, theo cách nào đó thì anh đã được cho qua bằng việc dụ dỗ cổ với nhiều món ăn ngon,

và cổ đi theo anh luôn.” (Setsu)[note]

Tôi bỏ qua phần mà tôi đã ngừng chiến tranh với Ruri. Điều đó rát khó tin, và em ấy sẽ chẳng

tin tôi đâu. Còn về phần đất nước phản bội tôi … vì nguyên nhân cuộc chiến tranh kết thúc đã

được sửa đổi khá nhiều nên rất khó để Ruri chấp nhận nó nếu tôi nói ra quá đột ngột.

“Đợi đã, ngươi nói ai theo ai thế !?” (Levia)

Oops, thần biển của chúng ta vừa buông vài câu tsukkomi muộn màng.

Well, cô ta là một lạnh lùng gơn có thể bị dụ dỗ bởi cá chiên.

“Nếu ngươi nghĩ ta dễ bị dụ bởi mấy miếng cá chiên thì ngươi nhầm to rồi !!

… Nhưng mà, vì hắn đã dành thời gian làm nó cho ta, ta đoán là ta sẽ giúp hắn một chút khi

hắn cần ? ”(Levia)

… Tôi chỉ cố làm món cá chiên bằng chỗ cá tôi kiếm được và cổ nhanh chóng tin tưởng tôi

hoàn toàn. Khi tôi nói với cô ấy rằng tôi muốn làm một số thử nghiệm hoặc một số yêu cầu,

cô ấy sẽ đồng ý với nó mà không do dự chút nào nếu tôi cho cô ấy món cá chiên. Tôi vẫn

cười thầm trong khi tiếp tục làm món cá chiên cho cổ và rồi cổ mắc nợ tôi một khoản lớn.

“Kuh … Nếu thời điểm đó ta không bị cá chiên cám dỗ và ăn quá nhiều thì giờ ta đã không

phải nghe lời như thế này …” (Levia)

“Hả, cô đâu cần phải thực sự chấp nhận yêu cầu trong trường hợp đó mà.” (Setsu)

“T-ta không muốn là một thần biển thất hứa !!” (Levia)

“Vậy sao, lời hứa của cô với tôi không quan trọng thế hử !?” (Setsu)

“Huh!? D-dù sao thì đó cũng không quan trọng đến thế đâu! ”(Levia)

Cổ nói điều đó với giọng bối rối ghê gớm, cái đầu rồng cứ lắc lắc.

Có chuyện gì với cô ấy vậy, cổ là một kiểu tsundere ấy hả ?

“Chuyện gì đã xảy ra với ngươi vậy … ngươi gọi ta sau khi biến mất một thời gian dài, và

ngươi thậm chí còn mang theo một cô gái bên cạnh … Không nói đến việc ta vẫn luôn chờ

như một con ngốc nào đó ngay cả khi chiến tranh đang diễn ra …” (Levia)

… Nếu cô ấy đột nhiên biến mất như thế, tôi cũng sẽ cảm thấy rất tệ…..tôi có cảm giác tội lỗi

khi bắt cô ấy phải chờ lâu như vậy.

“Về điều ấy thi tôi chỉ có thể xin lỗi. Vậy đi, như một lời xin lỗi, tôi sẽ làm cho cô bất cứ việc

gì miễn là trong khả năng của tôi ”(Setsu)

“Eh !? Thật sao !? ”(Levia)

Lần này thì cái đầu lại lắc lắc vui vẻ.[note]

Hãy kiểm soát cái đầu của cô đi vì Ruri từ nãy giờ hãi hùng lắm rồi!

“Cô hãy suy nghĩ về nó, nhưng không cần phải vội đâu. ”(Setsu)

“Ta đang suy nghĩ đây. Cái gì cũng được à !? ”(Levia)

“Yeah….miễn là trong khả năng của tôi (Setsu)

Nghĩ về bộ não của cô rồng này, tôi thực sư lo ngại về những thứ mà cổ thấy thú vị. Mà

không phải cô đang cảm thấy vui vẻ đấy chứ ? Cô thực sự là thần biển cả đấy à ?

“Anh tuyệt vời quá, Setsu-san….nhưng thực sự thì anh là ai?” (Ruri)

Nói vậy mới nhớ, mục tiêu của tôi là đến lâu đài quỷ vương, thế còn Ruri sẽ đi đâu? Tôi sẽ

hỏi ẻm ngay bây giờ.

“Ruri, em sẽ đi đâu sau khi đến lục địa Quỷ?” (Setsu)

Khi nghe tôi hỏi, Ruri trả lời một câu đầy bất ngờ.

“Uhm… Evil Barrow.” (Ruri)

“Evil Barrow…” (Setsu)

Evil Barrow, theo cách gọi khác là Lâu đài Quỷ vương. Mặc dù nó bao gồm cả những khu

vực trung tâm quanh lâu đài, nhưng về cơ bản thì có thể gọi lâu đài quỷ vương bằng cái tên

như vậy.

“Em….định đến Lâu đài Quỷ vương sao?” (Setsu)

“Vâng! Người đặt chiếc trâm này dường như sống ở đó. ”(Ruri)

Em ấy nói trong khi lấy nó ra khỏi túi, một chiếc trâm đẹp được trang trí bằng viên ngọc đen.

… Tôi cảm giác nó rất quen thuộc.

“… Em có thể cho anh mượn nó chút được không?” (Setsu)

“Làm ơn hãy cầm nó cẩn thận ạ?” (Ruri)

“Yeah.” (Setsu)

Tôi cầm lấy nó và tử kiểm tra mặt sau.

Nếu đó là người tôi biết, thì phải có thứ gì đó được viết ngay tại đó.

(Em nghiêm túc hả…)

Kết luận của tôi sau khi kiểm tra là, tôi biết cái trâm này và tôi cũng biết luôn cả chủ nhân của

nó.

Điều làm tôi ngạc nhiên là Ruri không biết chủ nhân của chiếc trâm.

“… Em, em định giao nó mà không biết chủ nhân hả?” (Setsu)

“Eh? Yeah… Em không biết rõ lắm vì Ojii-chan chỉ nói địa chỉ cho em…”(Ruri)

Ojii-chan… ông ấy liệu có nói chính xác cho em…

Những gì được viết ở mặt sau của chiếc trâm, đó là một cái tên.

〈Disaster ・Sereno〉

Người ngồi trên ngai vàng của Lâu đài Quỷ vương Evil Barrow, đó là tên của ‘người phụ nữ’

dẫn dắt cả Quỷ tộc.

“Em….Em có biết cái này thuộc về quỷ vương không?” (Setsu)

“Eh… Quỷ vương?” (Ruri)

―――――― Sau đó, Ruri rú lên (× 3.14) trên biển.

Trong khi Setsu và 2 người bạn đồng hành đang di chuyển trên biển, thì trong Lâu đài Quỷ

vương- đích đến của họ, cùng với quỷ vương Disaster, một tên trông cao và lịch sự đang đứng

đó. [note]

Quỷ Vương đang ngồi trên ngai vàng sở hữu một khuôn mặt có thể quyến rũ mọi đàn ông.

Tất cả thịt đều được phân đúng chỗ, chân thon mịn màng,bộ ngực vi đại như thể muốn lao ra

khỏi bộ váy màu đỏ…. Khuôn mặt cô thon thả cân đối, và mái tóc đỏ dài đến thắt lưng. Làn

da nhợt nhạt mang đặc trưng của quỷ tộc càng làm tăng sự bí ẩn của cô ấy.

“――――― Quỷ vương Disaster-sama, liệu em đã quyết định câu trả lời?” (???)

Người đàn ông nở một nụ cười méo mó khi hắn hỏi Quỷ Vương.

“… Thật sự anh sẽ chấp nhận điều ước của ta nếu tôi đồng ý đề nghị của anh về… trở thành

sức mạnh của [ Thương Đoàn Teran ] và làm tình nhân?” (Disaster)

“Ta hứa … miễn là nó nằm trong khả năng của ta, Teran Sneeter và tổ chức ta nắm quyền, ta

sẽ thực hiện điều ước của em.” (Teran)

Dù nụ cười của tên đàn ông đó rất ám muội, dù Disaster có muốn thay đổi quyết định của

mình, cô vẫn cho rằng hắn ta có thể thực hiện điều ước của cô.

“――――― Hiểu rồi, ta chấp nhận yêu cầu của anh.” (disaster)

“Cảm ơn em rất nhiều, Disaster-sama ―――――― không, vì em sẽ trở thành ‘cô dâu’ của

ta, vậy giờ ta có nên gọi em là Dezas không?”

Teran đi đến chỗ cô, bàn tay hắn di chuyển đến vai cô. [note]

“Ta sẽ lắng nghe yêu cầu của em một khi em là vợ ta, và chắc chắn sẽ thực hiện điều ước của

em.” (Teran)

Disaster nghiến răng trước nụ cười dâm tục của của hắn.

“Đúng rồi… em có phiền không khi ta thực hiện điều ước của em sau hôn lễ của chúng ta?”

(Teran)

“Yeah … được thôi.” (Disaster)

“Cảm ơn em rất nhiều… sau đó, vì chúng ta cần chuẩn bị cho buổi lễ, ta sẽ đi ngay bây giờ.

―――――― và ta sẽ đến đón em vào buổi sáng 4 ngày nữa. ”(Teran)

“Hiểu rồi…” (Disaster)

Teran vỗ vai cô vài lần trước khi miễn cưỡng bỏ đi.

Một người đàn ông mảnh mai mặc một chiếc áo choàng dài màu đen đi đến và họ bước qua

nhau.

Người đàn ông mặc áo choàng trừng mắt nhìn Teran như muốn đe dọa, nhưng Teran liếc nhìn

rồi nhún vai rời đi.

“Maou-sama…” (???)

“Brad hả?” (Dizaster)

Người đàn ông mặc áo choàng, với mái tóc dài màu đen được buộc ở phía sau và một cái nhìn

sắc bén được gọi là Brad. Trên trán anh ta có một cái sừng màu máu.

“… Tại sao ngài lại chấp thuận yêu cầu của tên đó sao!? Không phải ngài thuộc về “ người

đàn ông” đó sao? ―――――― ”(Brad)

“Tất cả điều này là vì ‘người đàn ông đó’ ” (Disaster)

Cô nói với vẻ mặt buồn bã.

Mặc dù cô đã cố chịu đựng lúc trước, khi nhìn lại chỗ vai mà Teran đã vỗ vào, cô thực sự

muốn xé nó ra lập tức

Tuy nhiên, cô không thể làm được. Chiếc váy này, người cô yêu đã nói rằng cô trông rất tuyệt

trong chiếc váy này ――――――

(Đừng nói rằng mình sẽ ghét chiếc váy này …)

Vì cô ấy không thể loại bỏ sự ghê tởm cho dù có cô trả giá bao nhiêu, sự tội lỗi xuất hiện trên

khuôn mặt của Disaster .

“… Thần sẽ không chấp nhận nó! Tuyệt đối không!! ”(Brad)

“Brad…” (Disaster)

Brad đi đến ngưỡng cửa trong một tâm trạng giận dữ vô cùng.

Anh ta đặt tay lên cánh cửa phòng ngai vàng, và cuối cùng nhìn lại và nói.

“Kể cả với thần … nếu có thể thần muốn gặp lại ngài ấy … nhưng thần không muốn ngài trao

thân thể mình vì điều đó …” (Brad)

Khuôn mặt anh ta méo đi vì buồn bã.

Anh ta là người hiểu được cảm giác đau đớn của Disaster, tức giận với bản thân vì không thể

làm gì cả.

Cô không thể nói gì với Brad.

Cho đến khi anh ta rời khỏi phòng, cô vẫn không thể nhìn lên.

(Không còn cách nào khác … để gặp người ấy … mình không còn lựa chọn nào khác ngoài

việc đó để gặp lại Setsu …)

Disaster nhớ lại cuộc gặp gỡ của cô với một người đàn ông trong cuộc chiến tranh lãnh thổ đã

khai sáng đôi mắt cô.

Và sau đó là chia tay với anh ấy, người bị coi là một kẻ phản bội của Nhân Loại và bị gửi về

thế giới cũ.

Trong một thời gian dài, cô vẫn cứ nghĩ anh vẫn còn ở thế giới này. Nhưng rồi không một lời

nào, anh biến mất.

Cô không thể khóc khi cô biết tin. Vì vậy, cô bắt đầu chiến tranh một lần nữa như là một sự

trả thù.

(Mình muốn gặp anh ấy thêm một lần nữa … vì vậy đó là lý do tại sao….)

“Người đàn ông được gọi là Setsu không chết.” Teran đã nói với cô một lúc trước rằng hắn

nghe được từ Vương Quốc Nhân Loại. Khi hắn nói điều đó, hắn cũng đưa ra một yêu cầu.

―――――― Nếu em làm vợ ta, Setsu, người được gọi là anh hùng, ta sẽ triệu hồi cậu ta

một lần nữa ――――――

Quỷ vương Disaster tin vào lời của một kẻ có ánh mắt bỉ ổi.

Khao khát của cô bám vào hi vọng mong manh đó ―――――― quá nhiều, cô muốn được

gặp setsu.

Ngay cả khi cô có thể phải thuộc về người đàn ông khác, nếu cô có thể gặp măt người con trai

cô không còn có thể gặp mặt …

―――――― Rõ ràng là cô ấy không biết, bản thân người con trai cô không ngừng mong

ước gặp lại đã trở lại thế giới này.[note]

Và, cậu ta đang trên đường đến lục địa Quỷ này.

Khi Setsu phát hiện ra điều này, dù hiện tại thì Teran vẫn còn giữ được nụ cười hèn hạ của

mình, đến lúc đó thì hắn sẽ khóc bằng tiếng mán.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN