ISEKAI SHOUKAN WA NIDOUME DESU
Những Người bạn cũ và lời mời
Trans : Ubito
Edit : Wazu
Ngày hôm sau, cuộc huấn luyện vẫn tiếp tục với Eruka, vì vậy tôi quyết định dừng buổi tập
vào hôm nay và đến thăm Yuuhi ở sân tập khác.
Khi tôi lén nhìn vào tòa nhà từ bức tường gần đó, có vẻ như cuộc huấn luyện của họ ở một
mức độ hoàn toàn khác với sân tập của chúng tôi.
Ma pháp bay, cắt gió, một nắm tay có thể tạo ra âm thanh.
Bốn người bọn họ đang thực hiện nhiều loại tấn công khác nhau.
Và đối phương là ――――――
“Nào! Thu hẹp khoảng cách giữa các đòn tấn công đi! Đây là một nhóm 4 người ! Mấy người
thậm chí sẽ không để lại vết xước cho tôi nếu không đồng nhất được nhịp tấn công đâu đấy!
”(???)
Một người đàn ông tóc vàng ôn hòa mặc áo giáp của lâu đài. Nếu 10 người nhìn vào anh ta,
tất cả 10 người sẽ đồng ý rằng anh ấy là một Ikemen, có vẻ như anh ta và Kouma là một kèo
rất hợp.
“Heeh, anh đã thay đổi rất nhiều trong 5 năm qua, Grein.” (Setsu)
Đối thủ của 4 anh hùng là cựu cận vệ của tôi, Grein Armony.
〈Sword Master Grein〉 là biệt danh của anh ta. Mặc dù 5 năm trước, anh ta trông giống một
cậu bé ngây thơ, giờ đây đã trở thành một chàng thanh niên trẻ tuổi. Khi tôi hỏi Eruka, có vẻ
như anh ấy đã có một câu lạc bộ fan hâm mộ. Đúng như dự đoán về một Ikemen.
Grein chặn hoàn toàn các đòn tấn công của cả 4 anh hùng. Điều này thực sự làm cho đối thủ,
những con quái vật với lượng ma lực khổng lồ nhìn anh ta với ánh mắt ngưỡng nộ.
Ikemen hoang dã Jiro đã bọc nắm đấm của mình bằng ma pháp, và sử dụng Taijutsu cho trận
chiến tầm gần.
Mizuki hai chỏm có một con dao găm, sở hữu các đòn tấn công nhanh trong cận chiến giống
như Jiro.
Anh hùng của lớp, Kouma, có thanh kiếm hoàng kim rực sáng, sử dụng phép thuật tấn công
từ tầm trung.
Thánh Kiếm hả? Đúng như mong đợi của anh hùng.
Thánh Kiếm là thứ giống như một kỹ năng mà bất cứ ai cũng có thể sử dụng nếu có danh hiệu
Anh hùng, và sức mạnh của thanh kiếm phụ thuộc vào các anh hùng.
Thanh kiếm của Kouma là thanh〈Excalibur〉, loại phổ biến nhất trong ngành công nghiệp
anh hùng (?). Hiệu ứng là thanh lọc, trảm quang, tăng cường vật lý, và tất nhiên là cũng có
tăng cường ma pháp toàn diện. Thật vậy, nó mang lại cảm giác giống như anh hùng.
[T.N: Về cơ bản, MC đang cố gắng nói rằng thanh kiếm là thanh kiếm thánh thiện nhất trong
số những câu chuyện của anh hùng.] [note]
… Vì tôi cũng từng có danh hiệu Anh hùng, tôi cũng có thể sử dụng Thánh Kiếm trong thời
gian này.
————————-Bạn có thể gọi đó là thánh kiếm …. Tuy nhiên
Một âm thanh gầm rú vang lên từ sân tập của Grein trong khi tôi đang hồi tưởng lại.
Ngay lập tức, một quả cầu lửa khổng lồ xuất hiện trong tầm nhìn của tôi, với kích thước gần
bằng một ngôi nhà 2 tầng.
Người phát động nó là bạn thời thơ ấu của tôi, Yuuhi.
Cô ấy là một pháp sư tầm xa hoàn hoàn hảo. Bằng chứng cho việc đó là cô ấy phát động ma
pháp đó mà không hề thở dốc. Cô ấy đã đã trưởng thành ngoài sức tưởng tượng của tôi rồi.
Tuy nhiên, ngay cả điều đó vẫn không thể làm chầy xước Grein.
Đập tan ngọn lửa,và không có chuyện Grein sẽ bị bỏng hay gì đó ở đây.
Cuộc tấn công đó thậm chí có thể ‘cắt’ không gian, vì vậy cả 4 người đó cùng nở một nụ cười
cay đắng khi anh ta dễ dàng phòng thủ đòn tấn công đó.
“Cuộc tấn công vừa nãy không tệ, khá tốt đấy. Hôm nay dừng lại ở đây, hãy từ từ nghỉ ngơi
đi. ”
Grein nở một nụ cười trong khi nói vậy.
Bốn người tỏ ra vô cùng mệt mỏi.
Có vẻ như họ đã chiến đấu với sự tập trung cao nhất của mình, vì vậy, mặc dù dường như
không có vết thương nào, họ thực sự cảm thấy kiệt sức.
“Đúng như dự đoán, Grein-sensei quá mạnh …” (Jiro)
” Dao găm của mình thậm chí còn không chạm vào anh ấy …” (Mizuki)
Điều đó rất dễ hiểu, mấy người hoàn hoàn không phải là đối thủ của anh ta khi vừa mới sở
hữu sức mạnh được 1 tuần. Không làm được gì là đương nhiên.
… Well, trình độ của họ đa tiến bộ vượt bậc trong tuần qua, nhưng Grein mạnh hơn mấy
người nhiều.
“Yuu, cậu ổn chứ?” (Kouma)
“Ừm, mình ổn! Còn Kouma-kun thì sao? ”(Yuuhi)
“Nếu Yuu không sao, thì mình cũng thoải mái.” (Kouma)
Cả hai bắt đầu nói chuyện khi họ uống nước mà người giúp việc lâu đài mang đến.
Kouma đang nhìn Yuuhi đang uống nước. Tôi hiểu, Yuuhi thực sự rất nổi tiếng.
Rất tiếc, tôi phải quan tâm đến mấy cái rắc rối của chính mình thay vì tình yêu của người
khác.
Tôi đợi khi Grein cách xa 4 người ―――――― và chạy nước rút với tất cả những gì tôi có.
“Gì!? Guooo !? ”(Grein)
“Huh? Grein-sensei? ”(Jiro)
“Có lẽ anh ấy đã đi vệ sinh?” (Mizuki)
Tôi ngay lập tức bắt cóc Grein, vác anh ta lên vai tôi và đưa anh ta ra phía sau của một tòa
nhà trông giống như một nhà kho ở một vị trí hẻo lánh.
“Cậu là đứa mà không có khả năng nào!! Cậu lấy đâu ra sức mạnh này… cậu định làm gì thế
!? ”(Grein)
Khi tôi thả anh ta ở phía sau nhà kho, Grein ngay lập tức rút thanh kiếm của mình ra bằng
một cái nhìn thận trọng.
Fumu, thú vị.
Tôi vẫy tay với anh ta.
“―――――― Nhào vô kiếm ăn.” (Setsu)
“Gu… .Uooooh !!” (Grein)
Khi tôi lộ ra 1 chút khát máu, Grein chuẩn bị thanh kiếm của mình trong khi
“C-có thể nào… .S-Setsu-san…” (Grein)
~ Rầm ~~~~~
“Ooooooiii !? Sao anh lại ngất xỉu !? ”
Tôi lắc Grain – người ngất đi vì đau đớn, cố đánh thức anh ta dậy. Cú đá của tôi có thực sự
hiệu quả nhể… .. [note]
“Cà của anh sao rồi?” (Setsu)
“Nó an toàn.” (Grein) [note] [note]
“Lỗi tôi, tôi sẽ cố gắng không làm điều đó một lần nữa.” (Setsu)
“Không, tôi chỉ có thể nhận ra Setsu-san ngay lập tức nhờ điều đó.” (Grein)
Anh chàng này ngất xỉu trong vài phút, sau khi thức dậy, chúng tôi dựa vào tường của tòa nhà
và bắt đầu nói chuyện.
“Nghĩ về việc ngài sẽ xuất hiện trở lại bằng việc triệu hồi…” (Grein)
“Tôi cũng bất ngờ đấy. Tôi đã tìm cách quay trở lại từ phía bên kia … và không thể tìm được
manh mối. Lần triệu hồi này thật sự là một điều trùng hợp ngẫu nhiên. (Setsu)
“Vậy thì vẫn là nhờ sự trùng hợp này… mặc dù chúng tôi đã tìm kiếm trong lâu đài để có thể
triệu hồi Setsu-san lần nữa…” (Grein)
“Ừ, tôi đã nghe về điều đó từ Eruka.” (Setsu)
“Ooh! Vậy là ngài đã gặp Eruka. ”(Grein)
Anh chàng này dường như đã cố gắng hết sức để đưa tôi trở lại. Tôi rất vui vì họ thật sự rất
trung thành.
“Ngài đã gặp Tia chưa?” (Grein)
“Không, tôi chưa gặp em ấy.” (Setsu)
“Vậy hãy đi gặp em ấy hôm nay. Em ấy vẫn tiếp tục nghiên cứu cách để triệu hồi lại ngài đấy.
”(Grein)
“Tôi hiểu rồi… vậy tôi đoán tôi cần phải nói cho em ấy là tôi đã quay trở lại.” (Setsu)
“Yeah, em ấy sẽ rất vui. Chắc chắn ! ”(Grein)
Tôi hiểu rồi, hãy đến đó thông báo về khuôn mặt mới của mình vào cuối ngày. Lúc đầu, tôi
dự tính sẽ làm điều đó vào ngày mai.
“Vậy thì chúng ta sẽ tản bộ tới đó ―――――― ah, đúng rồi. Tôi có lẽ sẽ rời khỏi nơi này
trong những mấy ngày tớ. ”(Setsu)
“Thật sao?” (Grein)
“? Anh không ngạc nhiên sao?. ”(Setsu)
“Vâng, nếu đó là Setsu-san, tôi nghĩ ngài có thể nói điều đó.” (Grein)
Tôi dễ bị đi guốc trong bụng đến thế à ?
“Tôi hiểu rồi… chà, tôi đang lên kế hoạch băng qua lục địa và gặp ‘những kẻ’ đó.” (Setsu)
“Ooh! Mọi người sẽ vui lòng với điều đó! Nhưng điều đó sẽ không thể ngăn được cuộc chiến
mà, ngài biết chứ ? ”(Grein)
“Tôi đã nghe về điều đó từ Eruka…” (Setsu)
Vì nó đơn giản,——————- tôi nói thế với Grein.
“Well ,sao cũng được. Tôi phải đi, rất vui được gặp lại anh, Grein. ”(Setsu)
“Tôi cũng thế… cuối cùng ngài đã quay trở lại. Tôi rất vui, Setsu-san. ”(Grein)
“Ou, sau đó. À, tôi có thể nhờ cậu chăm sóc Yuuhi không? ”(Setsu)
“? Yuuhi-san? ”(Grein)
“Ừ. cô ấy là bạn thời thơ ấu của tôi từ phía bên kia. Hãy sử dụng địa vị của mình để ủng hộ
cô ấy, vì tôi sẽ trừng phạt anh với 〈Man Killer〉 lần nữa nếu có chuyện gì xảy ra với cô ấy
đấy, hiểu chứ? ”(Setsu)
“! …… .Tôi sẽ ghi nhớ điều đó.” (Grein)
Tôi hỏi anh ta một lần nữa để xác nhận, và tạm biệt Grein.
Đoàn tụ sau một thời gian dài thật tốt như mong đợi. Có cảm giác như tính cách bị kìm nén
của tôi cho đến bây giờ cuối cùng cũng có thể được giải phóng.
Cuối cùng, khi tôi sắp gặp Tia, tôi quyết định trở về lâu đài.
[T.N: POV đổi thành Grein]
Tôi, Grein Armony đã gặp lại ngài ấy sau 5 năm, và tôi rất vui mừng vì điều đó. Khi tôi quyết
định đi theo ngài ấy trước đây, tôi chắc chắn rằng một cái hố lớn xuất hiện trong trái tim tôi
khi Setsu-san biến mất.
Với việc cái hố được lấp đầy, tôi quay trở lại chỗ ở của mình với tinh thần sảng khoái sau một
thời gian dài.
Trên đường về, những anh hùng mà tôi đã tập luyện, Jiro-kun, Mizuki-san, và Kouma-kun
chạy đến bên tôi từ phía bên kia.
“Anh đã ở đâu vậy Sensei !?” (Jiro)
“Chúng tôi đã tìm kiếm anh ở khắp nơi!” (Mizuki)
Jiro-kun và Mizuki-san nói vậy.
Tôi nhớ rằng tôi đã biến mất đột ngột, vì vậy tôi nên xin lỗi tử tế.
“Xin lỗi, một người bạn đột nhiên đến thăm tôi và tôi có một cuộc nói chuyện với anh ấy.”
(Grein)
Mặc dù ‘bạn’ không thực sự là thuật ngữ đúng ở đây, tôi nghĩ rằng mối quan hệ đó không phải
là tệ.
“Vậy mấy cậu ở đây để làm gì?” (Grein)
“Tôi muốn anh huấn luyện chúng tôi nhiều hơn một chút, anh có thể dành 1 ít thời gian của
mình được không?” (Kouma)
Kouma-kun tỏ ra vô cùng nghêm túc trong lúc nói.
Mặc dù tôi đã dành phần lớn thời gian của buổi chiều cho việc thực chiến, nhưng nó có vẻ
không làm họ vừa lòng.
“Tôi không phiền lắm đâu ―――――― Nên có 4 người. Yuuhi-san đâu rồi? (Grein)
Khi tôi đồng ý, tôi nhận thấy Yuuhi-san mà Setsu-san yêu cầu chăm sóc không có ở đây.
“À, có vẻ như Yuu đã quay trở lại lâu đài.” (Jiro)
Vì Jiro-kun đã nói thế, tôi thấy nhẹ nhõm.
“Tôi hiểu rồi ――――――vậy thì bắt đầu việc huấn luyện của chúng ta chứ?” (Grein)
Để đáp ứng thỉnh cầu của họ, chúng tôi quay trở lại sân tập.
―――――― Tôi vẫn còn hơi đau ở háng. [note]
[T.N: POV quay lại với MC.]
“Oi Gloomy Yuki, hôm nay mày đã ở đâu?” (Endo)
Khi tôi trở về lâu đài, tôi bị giữ lại bởi mấy tên ngốc rắc rối.
Tôi thực sự không có thời gian cho việc này.
Khi tôi tuyệt vọng giữ mình khỏi thở dài, Endo tấn công với tôi một cách quá quen thuộc như
thường lệ.
“Mày không nghĩ rằng mày đã có một khoảng thời gian tuyệt vời ngay hôm nay hử? Mày
không bao giờ nên có thái độ đó, vì vậy chúng ta sẽ nghiêm túc hơn ngày hôm nay? ”(Endo)
Endo đang cười toe toét … cùng với những cái đuôi.
Yeah yeah good job good job ―――――― Khi tôi tuyệt vọng thở dài chịu đựng,
“Đợi đã, Endo-kun !!” (???)
Một giọng nói khiến chúng tôi cứng người.
Khi tôi quay mặt về phía nguồn gốc của giọng nói đó, Hanabashira Yuuhi đang ở đó. Trong
khi lẩm bẩm rằng cuối cùng cô ấy tìm thấy tôi, cô ấy bắt đầu đi về phía chúng tôi.
“Ha-Hanabashira-san !? C-cậu muốn gì từ mình? ”(Endo)
Trong khi Endo bối rối trước khuôn mặt xinh đẹp của Yuuhi, khuôn mặt của cô ấy tưng hửng,
và trả lời bằng một giọng không được thoải mái.
“À, không. Tôi có việc với Yuki-kun. Vậy cậu có thể cho mình mượn Yuki-kun một lát được
không? ”(Yuuhi)
“Ah… được.” (Endo)
Endo bị knockdown với một cú đánh … cậu ta thực sự rất đáng thương.
“Cảm ơn Cậu ! Vậy Yuki-kun có thể theo mình không? ”(Yuuhi)
“Yeah….” (Setsu)
Yuuhi giật lấy tôi từ Endo, và bắt đầu dẫn tay tôi rời khỏi họ. Khi tôi nhìn lại, Endo đang
giương lên đôi mắt đầy hận thù. Thật tuyệt vời khi con người có thể tạo ra ánh mắt như vậy.
Sau khi giãn đủ khoảng cách với họ, Yuuhi tách tay khỏi tôi, và đột nhiên lao vào ngực tôi.
“Yahhou! Cuối cùng cũng gặp Yuki-kun sau một thời gian dài! ”(Yuuhi)
“O-oi.” (Setsu)
Yuuhi ôm chặt tôi. Hai quả bưởi của cô ấy dán vào người tôi và thay đổi hình dạng của nó.
Uwah, điều này thật tệ. [note]
Như dự kiến một số vấn đề có thể ‘phát sinh’ nếu tôi không tách ra.
“Đợi- thả tớ ra tí được không ? …” (Setsu)
Tôi đã nhượng bộ một chút và cô ấy bắt đầu đặt tất cả sức nặng của mình lên tôi! N-ngực cô
ấy ..!
“Mình lo lắng cậu biết không? Họ nói rằng Yuki-kun không có ma lực… sao nó lại thành thế
này ? ”(Yuuhi)
“Chà… Mình đã xoay xở bằng cách nào đó.” (Setsu)
“… Mình đoán vậy, cậu có vẻ tốt và tràn đầy năng lượng …” (Yuuhi)
… Có vẻ như tôi đã làm cô ấy lo lắng. Tôi cảm thấy có chút tội lỗi vì điều đó.
“Đúng rồi, Yuki-kun! Cậu có muốn đi đến thị trấn với nhau khi chúng ta có được thời gian
nghỉ không? ”(Yuuhi)
“Thị trấn?” (Setsu)
Nói về thị trấn, Destinea có một thủ đô. Nó khá rộng, bạn sẽ không cảm thấy buồn chán vì có
rất nhiều điều thú vị.
Dường như Yuuhi đến thăm tôi hôm nay với một lời hẹn.
“Nó thế nào?” (Yuuhi)
“Yeah, Mình nghĩ là nó ổn.” (Setsu)
Cô ấy đã đến đây để hẹn tôi, vì vậy chi tiêu một ngày nghỉ cho Yuuhi là rẻ.
“Có thật không!? Nó thật sự ổn chứ !? ”(Yuuhi)
“Mình chắc chắn.” (Setsu)
“Yay ~!” (Yuuhi)
Yuuhi thả tôi ra trong khi làm tư thế Banzai. Tôi hoàn toàn không nuối tiếc về cảm giác ấm áp
lúc trước được chứ ? Tôi thề đó là sự thật đấy? [note]
Chúng tôi có một chút nói chuyện nhỏ sau đó, thông báo tình trạng hiện tại của chúng tôi với
nhau.
Cuộc huấn luyện của Yuuhi có vẻ khó khăn khi tôi nghe từ cô ấy, vì việc huấn luyện của
Grein rất hiệu quả nhưng chỉ dành cho những người mạnh mẽ ….
Chúng tôi quyết định thời điểm gặp nhau thích hợp và tách ra, vì sau tất cả, tôi có một số việc
phải làm.
“Mình rất vui vì chúng ta gặp nhau ngày hôm nay! Mình đã cố gắng sạc lại năng lượng Yukikun của mình! ”(Yuuhi)
Năng lượng Yuki-kun là quần què gì vậy.
[T.N: chỉ cần tưởng tượng đến Musukonium]
“Cậu hoàn toàn có thể dựa vào mình khi cậu gặp rắc rối! Đừng phá vỡ lời hứa của chúng ta !
”(Yuuhi)
“Được rồi, mình biết rồi.” (Setsu)
“Hẹn gặp lại sau ~!” Cô chạy đi sau khi nói vậy.
… Giờ thì, tôi sẽ không thể rời khỏi đất nước này cho đến khi tôi đi quanh thị trấn với
Yuuhi….
Điều này là tệ phải không?
“……… ..”
Tôi nhận thấy điều gì đó vào thời điểm này.
Trong khi trốn trong bóng tối, Endo đang nhìn chằm chằm vào tôi với đôi mắt đầy hận thù.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!