ISEKAI SHOUKAN WA NIDOUME DESU
Tôi muốn rời khỏi đất nước này
Trans : Ubito
Edit : Wazu
―――――― Khi tôi được triệu hồi lần đầu tiên, đất nước đã ban cho một người không
được mạnh mẽ lắm như tôi ba người lính đi cùng.
Một trong số họ là Eruka.
Lúc đó, tôi không thể nắm vững được sức mạnh của mình, nên Eruka trở thành bạn tập của
tôi.
Mặc dù lúc đầu có khó khăn, nhưng một khi tôi dần dần học được cách sử dụng sức mạnh của
mình, những trận đấu sau đó đều là những chiến thắng 1 chiều nghiêng về phía tôi.
Và đó cũng là lúc Eruka thức tỉnh. Khoảnh khắc cô ấy bị đá bay bởi những cú đá của tôi, cô
ấy dường như bắt đầu cảm thấy sướng vì một vài lí do nào đó.
Kể từ đó cô ấy bắt đầu lợi dụng những cuộc tấn công của tôi để thỏa mãn chính mình, và tất
nhiên cô ấy không thể tiếp tục làm bạn tập của tôi, vì vậy tôi bắt đầu tập với 2 khác thay vào
đó.
Chuyện gì xảy ra với Eruka sau đó? Cô ấy đột nhiên xin làm nô lệ của tôi.
Cô ấy đã thức tỉnh như một M chân chính thực thụ, bắt đầu khóc lóc ôm chân tôi đủ mọi cách
để xin làm nô lệ. Tôi đã bỏ cuộc, và chấp thuận…. Khi tôi bắt đầu bắt Eruka làm việc quá sức
để thỏa mãn của cô ấy, đó là vấn đề thời gian trước khi tôi thức tính thành một S đúng nghĩa.
“Chà, tôi vẫn còn nhớ về khoảng thời gian ấy… .Euka, tôi có vài điều muốn hỏi em.” (Setsu)
“Vâng! Bất cứ điều gì ngài muốn! ”(Eruka)
Tôi đưa ra câu hỏi cho Eruka, người đã ‘trở thành một chiếc ghế’ cho tôi như một sự trừng
phạt.
“Chuyện gì đã xảy ra 5 năm trước? Tại sao cuộc chiến mà tôi kết thúc lại diễn ra? ”(Setsu)
Công chúa không nói tại sao cuộc chiến lại xảy ra.
Cô ấy chỉ nói rằng họ đang bị tấn công bởi thú nhân và quỷ tộc.
Tôi không nghĩ rằng ‘họ’ sẽ tạo một cuộc tấn công mà không có lý do nào.
Tôi đã ‘ra lệnh’ họ không bắt đầu một cuộc chiến thứ hai vì nó là một nỗi đau trong lòng.
“Đó là… đó là vì đất nước này.” (Eruka)
“Đất nước này? Destinea là nguyên nhân sao? ”(Setsu)
“Vâng… chính xác là 5 năm trước, khi cuộc chiến kết thúc. Tuy nhiên … mặc dù Setsu-sama
là sức mạnh của Destinea, vì sợ sự nổi tiếng của ngài, họ buộc phải ép ngài trở lại thế giới
ban đầu. ”(Eruka)
“… Tch, aah, tôi đã hiểu rồi, có vài người trong số đó có lẽ đã biết về điều đó, và tấn công trả
thù … một điều gì đó như thế?” (Setsu)
“Đúng như ngài suy nghĩ….” (Eruka)
Vương quốc buộc phải ‘xóa bỏ” tôi, cho nên những kẻ yêu mến tôi sẽ không cho phép điều
đó.
Câu chuyện này cuối cùng đã kết nối các mảnh ghé
“! Ngài đã suy nghĩ về việc tham gia cuộc chiến chưa !? ”(Eruka)
“Aah về điều đó.” (Setsu)
“Vâng, Sao ạ?” (Eruka)
Tham gia cuộc chiến là không thể nào, vì đó là một nỗi đau thực sự theo quan điểm của tôi.
Vậy thì, chỉ có một điều tôi cần làm.
“Hiện tại, tôi sẽ gặp những người đó. Dù sao thì tôi cũng đã lên kế hoạch từ trước đó, cộng
thêm việc cuộc chiến có thể kết thúc tùy thuộc vào tâm trạng của họ nữa. ”(Setsu)
“À, chắc vậy … nhưng em không nghĩ rằng nó sẽ hiệu quả …” (Eruka)
N? Tôi nghĩ rằng sự tức giận của họ sẽ dịu xuống lại khi họ biết rằng tôi đang ở trong thế giới
này.
“Mặc dù em nghĩ rằng sự tức giận của những người đó sẽ được giải quyết, nhưng … với tình
hình hiện tại, quốc gia của con người trong cuộc chiến này dự định chiếm lãnh thổ của lục địa
Quỷ và lục địa Thú Nhân mà trước đây họ không thể chinh phục được.” Eruka)
“Huuh !? Nói cách khác… ”(Setsu)
“Vâng. Họ (con người) dự định giành chiến thắng. ”(Eruka)
Đây không phải là một cuộc chiến phòng thủ sao !? Chưa kể nó đã trở nên phức tạp hơn….
“Nói cách khác, các anh hùng triệu tập lần này…” (Setsu)
“Vâng. Họ được triệu hồi để mang về chiến thắng. Họ sẽ giải thích về điều này trong tương
lai, theo em biết thì họ đang lên kế hoạch tấn công các nước thù địch… ”(Eruka)
Họ có định sử dụng tôi cho việc đó không?
Mặc dù đất nước của con người muốn giành lãnh thổ trong cuộc chiến cuối cùng, khi chiến
tranh kết thúc, người ta có thể phản đối họ nếu họ bắt đầu chiến tranh lãnh thổ một lần nữa.
“Vậy là họ tiếp nhận sự thật rằng các phe khác đã tấn công đầu tiên… đại loại thế hả?”
(Setsu)
“Đúng như ngài suy nghĩ…” (Eruka)
Điểm chính là họ dự định sử dụng tôi cho đến phút cuối cùng.
“Bọn em sẽ tận lực hiệp trợ ngài nếu ngài dự định ngăn chặn điều đó … nhưng em vẫn nghĩ
cách tốt nhất là ngài trở về Eclair …” (Eruka)
“Em ở lại trong lâu đài và giả vờ trung thành là để tìm cách triệu hồi lại tôi———– Đó là
mục đích của em? “(Setsu)
“Vâng, mặc dù hình dáng của ngài đã trở nên khác biệt … Không sao cả. Nếu em sử dụng các
chàng trai và cô gái không biết về chiến tranh, em thậm chí có thể gây ra một cuộc nổi loạn.
”(Eruka)
Eruka nói với một nụ cười. Đó là một nụ cười mà cô ấy sử dụng khi nói sự thật … Eruka thật
sự nghiêm túc về việc tạo ra một cuộc nổi loạn ?
“Đất nước này không rút ra được bài học cho chính mình… Họ chỉ gây ra phiền phức cho
Setsu-sama và lợi dụng ngài…. em dự định kết thúc chiến tranh nên sẽ không có thêm thiệt
hại nào nữa… nên em muốn làm điều tương tự như ngài, một lần nữa. ”(Eruka)
“Ừ, như tôi nghĩ đất nước này vẫn ngu ngốc như thường lệ ―――――― well, với việc này
tôi đã nghĩ ra một vài ý tưởng mới.” (Setsu)
“?” (Eruka)
Tôi đứng dậy khỏi Eruka trong khi nói. Hay đúng hơn là cô ấy đã bò như vậy bao lâu rồi ?
“Tôi muốn rời khỏi đất nước này.” (Setsu)
“… Vâng … em biết ngài sẽ nói điều đó.” (Eruka)
Eruka cũng vừa đứng dậy vừa nói. Tôi thắc mắc liệu cô ấy có biết về ý tưởng của tôi?
“Tôi sẽ có một chuyến đi tự do tự tại mà không cần lo lắng về chiến tranh… hoặc đó là những
gì tôi nghĩ, nhưng nó có vẻ quá khoa trương trong khi có một cuộc chiến đang diễn ra. Tôi sẽ
có vài sự trừng phạt với những kẻ bắt đầu chiến tranh một lần nữa khi tôi gặp họ, điều đó sẽ
tốt hơn đối với tôi. ”(Setsu)
“Fufu đúng rồi nhỉ.” (Eruka)
“Tại sao em lại cười?”
“Không, ngay cả khi ngoại hình đã thay đổi, bên trong vẫn là Setsu-sama dịu dàng sau tất cả
… đó là những gì em nghĩ.” (Eruka)
“Huh?” (Setsu)
“Ngài muốn ngăn chặn cuộc chiến này vì những người được triệu hồi cùng Setsu-sama …
phải không?” (Eruka)
“Nn?… Ừm… thật vậy sao?” (Setsu)
Well, mặc dù tôi nghĩ rằng tôi không muốn Yuuhi đi vào bất kỳ tình huống nguy hiểm nào,
những người khác chỉ là những thứ râu ria.
Nhân tiện, tôi đã nói với Eruka rằng tôi đã được tái sinh. Về việc tên của tôi vẫn như thế ……
Well, một cơ hội để sống dài dài.
“Chà, đừng bận tâm về điều đó.” (Setsu)
“Vâng…. Vì thì, làm thế nào để ngài rời khỏi đất nước này? Mặc dù đã nói thế, em nghĩ mình
không muốn hợp tác với các anh hùng triệu hồi đâu… ”(Eruka)
“Aah, điều đó thật dễ dàng. Tôi chỉ cần giữ cái mác vô dụng của tôi thôi. Sau đó, tôi sẽ bị
đuổi cổ ra khỏi lâu đài. ”(Setsu)
“E-em hiểu … dù sao … với việc ngài giả mình vô dụng đó … em cảm thấy có chút đau lòng
…” (Eruka)
Khuôn mặt của cô ấy xụ xuống trong khi thể hiện sự khó chịu từ đáy lòng.
Tôi cảm thấy cảm động khi cô ấy nghĩ như vậy
“Em là người đã nói tôi yếu ớt cách đây vài tuần đấy?” (Setsu)
“Hau !?” (Eruka)
Cái từ cô ấy nói trước khi tôi tiết lộ thân phận của mình trước đó, tôi sẽ không quên trong
suốt phần đời còn lại
Tôi nhếch mép cười trong khi đánh cô ấy, nhưng tôi buộc phải dừng lại khi cô ấy bắt đầu tỏ ra
kích thích trong khi đang xin lỗi. Cô ấy thực sự là một M chính hiệu.
“…Sao cũng được. Vì vậy, tôi muốn em tác động vào suy nghĩ của công chúa và nhà vua, và
tôi muốn em là người đá tôi ra ngoài. ”(Setsu)
“Aaan… thêm… -ah! Em? Điều đó… nghĩa là em sẽ là cái bẫy của ngài đặt ra… ”(Eruka)
“Một khi em sắp xếp được việc này, khi tôi ra được bên ngoài, tôi sẽ tét đít em 100 lần.”
(Setsu)
“Đã rõ! Eruka này! Em sẽ dùng hết sức mình như chú chó cưng Setsu-sama! ”(Eruka)
——Quá ez [note]
“Được rồi ―――――― sau đó…” (Setsu)
“Setsu-sama, chúng ta sẽ gặp 2 người hầu cận kia chứ?” (Eruka)
“N? Aah… đúng rồi. ”(Setsu)
2 hầu cận khác của tôi cũng ở đất nước này. Tôi chắc chắn muốn gặp họ.
“Tôi có nên cho họ xem mặt của tôi trước không ? Giờ bọn họ đâu rồi? ”(Setsu)
“Grein đang huấn luyện những anh hùng khác với em.” (Eruka)
Ahh, Yuuhi và nhóm của Kouma?
“Tia hiện đang ở trong Học viện ma pháp hoàng gia. Giờ cô ấy có lẽ đã là viện trưởng ở đó
rồi. ”(Eruka)
“Heeh, cả hai dường như đã đạt được thành công trong cuộc sống….
Ngược với tôi sao, điều đó……. ”(Setsu)
Nn? Theo một khía cạnh đó tôi không thích điều này.
Tôi chỉ gặt hái được những kinh nghiệm thảm hại khi liên tục bị ăn đá và đánh… Well, dù nó
là do kĩ năng của tôi thôi.
“Setsu-sama, đừ–đừng nói với em…” (Eruka)
“Hãy nghĩ về một hình phạt cho khoảng thời gian này nhỉ …” (Setsu)
Khi tôi nghĩ về khuôn mặt đau đớn của hai người họ, tôi cười lạnh trong niềm vui.
Lần này, tôi nhận ra rằng tôi có thể thực sự vui vẻ trong lần được triệu hồi thứ hai này
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!