ISEKAI SHOUKAN WA NIDOUME DESU
Thắng lợi toàn diện
Trans : ubito
Edit : Wazu
Sau khi biết về hôn lễ của Dezas, chúng tôi rời khỏi làng vào ngày hôm sau. Chỉ có 3 ngày để
đến đó, đấy là bao gồm cả ngày hôm nay nữa. Thông thường sẽ tốn hai ngày để di chuyển
nhưng chúng tôi sẽ đẩy nhanh nó lên chỉ còn một ngày. Mặc dù sẽ kịp lúc tổ chức hôn lễ,
nhưng tôi nghĩ sẽ không kịp chuẩn bị cho cuộc chiến mất.
Vì thế, cách tôi sẽ dùng là tận dụng lại ma pháp mà Brad đã thực hiện. Nếu là Brad, sẽ cần
vài ngày tích trữ lượng ma lực đủ để tái sử dụng sử dụng nó, nhưng với ma lực của tôi, sẽ chỉ
mất một ngày… cơ bản là vậy. Tôi đã chia sẻ ma lực với cả Levia và Brad nên chúng tôi đã
có thể sử dụng nó luôn.
Tôi vô cùng mệt mỏi vì bị rút cạn ma lực nên tôi đã dành nguyên một ngày để nghỉ ngơi,
nhưng cũng tốt thôi vì ít nhất thì cũng rút ngắn được 1 ngày. Well, bọn tôi có thể triển luôn
vào ngày hôm sau, và nhờ thế chúng tôi cũng đã có một sự chuẩn bị kha khá.
“―――――― và đó là cách tôi đến đây, có gì thắc mắc không?” (Setsu)
“Em-em hiểu điểm chính rồi…. Nhưng Brad, Levia và cháu gái của thương gia đi cùng với
anh đâu vậy? ”(Dezas)
“Nếu em đang tìm Brad, anh ta ở đó.” (Setsu)
“?” (Dezas)
Khi tôi ngước lên trần nhà, Brad nhảy xuống từ cái lỗ.
“Brad !!” (Dezas)
“Ngài ổn chứ, Disaster-sama !?” (Brad)
Dezas gọi Brad khi cô nhìn thấy anh. Anh ta có vẻ nhẹ nhõm khi thấy Dezas vẫn an toàn.
Ngược lại, bên cạnh Dezas, tôi thấy một người đàn ông đang sợ hãi trong bộ đồ trắng. Hắn là
tên quần què nào thế ?
“Tên khốn kiếp … như ta nghĩ, ngươi thực sự đã quay lại thế giới này ..?” (áo choàng đen)
‘Như ta nghĩ’ á? nà ní, hắn ta thực sự đoán được tôi sẽ quay lại thế giới này sao?
Tôi ngờ vực nhìn kẻ mặc áo choàng đen trước mặt. Hắn thực sự là mộ
Người phụ nữ đứng bên nói những lời đáng tin cậy đó là Levia-san. Cô ấy hình như là thần
biển từ những huyền thoại mà tôi đã nghe kể từ khi tôi còn trẻ. Người hài hước này là một
trong những lý do tôi bị kẹt ở đây.
“Cho dù ngài có nói thế…” (Ruri)
“Kiểm chế bản thân đi ! Nhìn đi ! Công việc đến rồi kìa. ”(Levia)
“Fue !?” (Ruri)
Khi Levia-san nói vậy, tôi ngẩng khuôn mặt đang cúi gầm xuống đất.
Những binh lính Quỷ mặc áo giáp đang chạy tới trước chúng tôi. Họ có thể đã nghe thấy
tiếng nổ mà Setsu-san gây ra trước đó. Khuôn mặt họ trông rất nghiêm trọng.
“Hai người! Tránh ra! ”(lính)
Trong khi cầm một thanh kiếm và giáo, người đàn ông mặc một bộ giáp có phần hào nhoáng
hơn những người khác nói điều đó với chúng tôi. Có lẽ ông ta là đội trưởng?
“Ta chưa từng thấy mặt ngươi ở đây! Bọn ngươi đã gây ra sự náo loạn này sao? ”(lính)
“Hmm…. Ta đoán là ta có liên quan gián tiếp ? ”(Levia)
“Cái…. Vậy là do ngươi !! ”(lính)
“Không cần phải làm quá lên như vậy. Ruri, ngươi có thể đưa nó cho bọn họ không? ”(Levia)
“À, vâng!” (Ruri)
Đúng vậy, đây là công việc của tôi.
Từ túi ma thuật của Setsu-san mà anh ấy đưa cho tôi, tôi lấy ra một vật có kích thước bằng
bàn tay.
Khi tôi đưa nó cho các hiệp sĩ (lính) từng người một, họ chấp nhận trong khi vẫn còn cảnh
giác. Tôi đoán vẻ ngoài vô hại của tôi cũng giúp mọi thứ dễ dàng hơn, đặc biệt là trong thời
điểm này.
“…… Đây là?” (lính)
“Croquette ―――――― là tên gọi của nó, nhưng ta nghĩ ngươi nên biết về nó nhỉ ?”
(Levia)
Khi Levia-san nói vậy, khuôn mặt cảnh giác của các hiệp sĩ ( lính ) hơi đổi.
“Đây là, cô lấy cái này ở đâu !?” (lính)
“Anh chàng gây ra một sự náo động bên trong nói đưa những thứ này cho tất cả các ngươi.
“Ăn cái này và chờ một chút” là những gì hắn ta nói với ta.”(Levia)
Khi Levia-san trả lời các câu hỏi của người vệ binh trưởng, tất cả mọi người đều liếc nhìn
nhau và bắt đầu xì xào.
“N-nó là Croquettes của Setsu-san !!” (lính 1)
“Ngài ấy quay lại sao !?” (lính 2)
“Như tôi nghĩ, nó ngon đấy !!” (lính 3)
“Cậu ăn nhanh quá đấy !!” (lính 4)
Vì đã có một số người trong số họ ăn xong bánh Croquette, có vẻ như chúng tôi đã thực hiện
vai trò của mình mà không gặp bất kỳ khó khăn nào.
Nhiệm vụ của chúng tôi là ngăn chặn những vệ binh đã nghe tiếng tiếng động lao vao trong.
Setsu-san đã xem xét đến thực tế là sức mạnh của đối phương có thể sẽ gây thương vong, nên
anh ấy giao phó cho chúng tôi nhiệm vụ này. Nhưng tôi không nghĩ rằng khoai tây chiên giòn
được gọi là Croquette này sẽ thực sự ngăn được họ.
『Tôi đã thu phục họ với vị ngon của bánh Croquette』[note]
Đó là những gì anh ấy vừa nói vừa cười kiểu mưu mô, nhưng nó không có vẻ giống như một
lời nói dối.
Ngẫu nhiên, lý do chúng tôi vội vàng hoàn thành ma pháp trận dịch chuyển là để có thể làm
ra một lượng lớn Croquette, có lẽ thế? Rất khó mua khoai tây từ chợ. Nhưng dù nó chỉ gây
thêm việc cho tôi và tôi không phải là người làm ra chúng, tôi vẫn cảm thấy hạnh phúc khi họ
nói nó ngon.
Hay đúng hơn, mọi người đều tin rằng đó là Setsu chỉ với một Croquette sao? Tôi thấy lo
ngại về an ninh của lâu đài này đấy.
“Setsu-san đang làm gì trong phòng ngai vàng vậy? Hiện tại có một buổi lễ đang diễn ra ……
”(lính)
“Hắn ta đến để đòi lại quỷ vương từ tên quái quỷ kia.” (Levia)
Khi Levia-san trả lời câu hỏi của các vệ binh đã chén xong Croquette của mình, không khí lại
trở nên ồn ào một lần nữa.
Từ những gì tôi nghe được, mọi người phản đối cuộc hôn nhân hiện tại ――――― hoặc
đúng hơn là họ phản đối mạnh mẽ người sẽ trở thành bạn đời của cô ấy. Do đó, có vài người
đề nghị giúp đỡ Setsu-san, nhưng Setsu-san tự bảo họ đừng đến …… nên chúng tôi từ chối
họ.
“Cứ kiên nhẫn chờ ở đây, vẫn còn còn một ít Croquette này.” Levia
“Ồ, chúng tôi xin vui vẻ nhận nó.” (vệ binh)
Một lần nữa, tôi phân phát Croquettes cho tất cả mọi người.
Khi tôi ăn thử một miếng, mặc dù tôi đã nghĩ về nó sẽ có vị ngon hơn khi còn nóng, tay tôi
vẫn không ngừng di chuyển để bỏ cái món khoai tây ngon tuyệt này vào miệng. Dường như
trong thế giới của Setsu-san, họ sẽ đặt nó vào hộp cơm và mang theo. Hãy yêu cầu anh ấy làm
điều này cho tôi vào lần sau … [note]
[T.N: POV đổi thành MC]
Tôi tránh những cái gai đen lao đến trước mắt bằng cách ngửa đầu. Sau đó, tôi tiếp cận và
vung Kuromaru vào tên áo choàng đen.
“Kuh ……” (Áo choàng đen)
Đòn tấn công mà tôi tạo ra bằng cách vung thanh đại kiếm đã trúng đích, cuối cùng trượt qua
với một pha lùi về sau.
“Thật là một đòn tấn công sắc bén …… Ta suýt thì đã đổ máu ở đó đấy.” (áo choàng đen)
“… Oh, eh, được rồi.” (Setsu)
“Ngươi không thể giết ta chỉ với thế này” ―――――― hắn muốn nói với tôi thế, nhưng nó
thực sự là một đòn tấn công sắc bén sao?
“ Ta nên nghiêm túc bây giờ ! ! ”(Áo choàng đen)
Một đại hắc quyền xuất hiện từ bóng của hắn. Nó khá to, huh, có vẻ như nó có thể đập bẹp cơ
thể tôi.
Nhưng không cần vội vàng, tôi tập trung vào nó trong khi đang thất vọng về cái gọi là nghiêm
túc của hắn.
“Haah!” (Setsu)
Cùng với một tiếng hét, tôi giữ hắc quyền đó trước mặt bằng tay không cầm Kuromaru. Cú
chạm vang lên với một tiếng thịch, nhưng thậm chí không có một tí sát thương nào.
“Bằng một tay… tch.” (Áo choàng đen)
“Quá yếu!” (Setsu)
Tôi nâng Kuromaru lên trên và vung xuống hắc quyền mà tôi đang giữ chặt. Nó bị chém nát
và tên mặc áo choàng đen bị đẩy lui ra bởi áp lực tạo ra do thanh kiếm.
“Cái quái gì thế này ……” (áo choàng đen)
“Yeah, ta nhận được nhiều đấy” (Setsu)
“Cái.. !?” (Áo choàng đen)
Tôi ngay lập tức tiếp cận tên áo choàng đen đang lùi ta, tung một cú đá vào bụng khi thế của
hắn bị vỡ .
“Gahah ―――――!” (Áo choàng đen)
Phun cả ra nước bọt , tên áo choàng đen bị thổi bay đi và lăn lông lốc dưới đất. Như tôi nghĩ,
tên này không mạnh lắm. Hắn có thực sự áp đảo cái anh chàng Ides kia không nhỉ ? Cái danh
hiệu Ngũ Đại Quỷ Tướng thật sự đáng buồn đấy ? [note]
Nếu hắn chỉ đến này, thì hai người kia có lẽ không phải giữ những người lính kia làm gì.
Dường như sẽ chả có sát thương quy mô lớn nào khiến họ bị thương đâu .
“Gah …… Hah …… !” (Áo choàng đen)
Trong khi vẫn quỳ gối, một ngon thương dài hơn 3m vọt ra từ bóng của hắn.
Trông nó vẫn to như hắc quyền lúc trước , nên là nó có thể có thể làm tổn thương tôi?
“Ăn cái này… kuh!” (Áo choàng đen)
“Cứ làm đi.” Setsu)
“Haah !!” (Áo choàng đen)
Cùng với một tiếng hét, cây thương bay thẳng về phía tôi. Nó có đủ sức mạnh để dễ dàng đục
một cái lỗ trên bức tường lâu đài Quỷ Vương. Tôi không thể để hắn đục thêm cái lỗ nào khác
vì cái lỗ ở trên trần vẫn còn khiến tôi cảm thấy tội lỗi đây.
“Tei” (Setsu)
Tôi đập vào cây thương và nó cắm đầu xuống sàn trước khi vỡ nát .
Tôi rời mắt khỏi cây thương đã tan rã thành các hạt ma lực, và một nụ cười khiêu khích về
phía tên áo choàng đen đang rớt cả hàm dù, tôi không thấy mặt hắn.
“Cái này là sao? Ngươi không có gì khá hơn sao? ”(Setsu)
“Guh… cái sức mạnh bất thường này là sao… để có thể xử lý nhẹ nhàng
như vậy… phải là A-rank…” (Áo choàng đen)
“Đừng có tự thỏa mãn bản thân với cái đòn tấn công A-rank đó, tên đen thui kia . Để ta cho
ngươi thấy cú đấm SSS-rank của ta. ”(Setsu)
“Kuh …… !” (Áo choàng đen)
Tôi nhẹ nhàng bật xuống đất và tiếp cận hắn trong khi đẩy lùi hắc cầu phóng ra từ bóng của
tên kia bằng kuromaru và xuất hiện trước mặt áo choàng đen.
Tôi giữ được cánh tay hắn trước khi hắn kịp bật lùi ra sau, và giữ thật chặt nó khiến hắn
không thoát được.
“Chạy hộ cái, và cú đấm này free nên đừng ngại gì cả.” (Setsu)
“Gah ―――――――――” (Áo choàng đen)
Tôi buông kiếm và đấm thẳng mặt. Hắn bị thôi bay với âm thanh khô khốc, và trước khi hắn
chạm đất thì tôi còn bồi thêm một cú đá quỷ khóc thần sầu.
“Ngươi thực sự là một thứ khác hả, che dấu sức mạnh được bao lâu rồi?” (Setsu)
Tôi đặt câu hỏi với tên đang nằm liệt trên mặt đất mà không hề rên một tiếng nào. Thực tế,
sức mạnh và aura của hắn khác hẳn nhau
Mặc dù tôi không có ma nhãn, nhưng bằng cách nào đó, tôi vẫn có thể đoán được lượng ma
lực của kẻ địch từ aura của chúng. Tương tự, tôi thấy hắn ta dường như đang nắm giữ sức
mạnh SS-rank, nhưng khi khi nhìn cách hắn chiến đấu, tôi chỉ thấy hắn còn chả đạt đến A hay
S-rank nữa.
“Hah …… Hah …… Đúng như mong đợi từ tên anh hùng vượt khỏi quy chuẩn …… ta
không thể là đối thủ của ngươi ở trạng thái hiện tại ……” (áo choàng đen)
“Trạng thái hiện tại ?” (Setsu)
“Xin lỗi, nhưng ta sẽ tự mình rút lui khỏi việc này … ta phải cảnh báo chủ nhân về ngươi
nữa.” (Áo choàng đen)
“Ta không biết chủ nhân của ngươi là ai nhưng ngươi nghĩ ta sẽ cho ngươi rời khỏi đây hả ?”
(Setsu)
Tôi nhặt thanh kiếm vừa buông, dí vào cổ họng hắn.
“Fuh …… tên khốn ngươi tuổi lìn cướp mạng sống của ta …… ngươi nên biết, sự thiếu quyết
đoán của ngươi sẽ là giết chính ngươi đấy …… kukuku” (Áo choàng đen)
Nói xong, hắn biến mất chỉ để lại chiếc áo choàng đen. Các hạt ma lực màu đen lóe lên xung
quanh, và biến mất sau đó.
“ của sao ? ―――――― hắn thực sự đã đánh lừa mình.
”(Setsu)
Vậy là sự yếu đuối đó là do một cơ thể của một bản sao, bảo sao hắn chẳng có phản ứng nào
cả. Tôi gạt bỏ những hạt đen trong khi ghi nhớ cơn tức này. Lần sau tôi gặp hắn, tôi sẽ đập te
tua chủ nhân của hắn luôn.
“―――――― Setsu” (Brad)
“…… Oh, vậy anh cũng xong việc ở đó rồi nhỉ?” (Setsu)
Brad, Lily và Ides tiến đến chỗ tôi trong khi kéo theo vài cái áo nâu. Họ dường như không có
bất kỳ vết thương đáng kể nào, nên có vẻ như đó là một chiến thắng tuyệt đối.
“Bây giờ, lột bỏ tất cả tài sản của chúng và tìm hiểu ――――――” (Setsu)
“Setsu !!” (???)
“Uwaa !!” (Setsu)
Đúng lúc tôi muốn tìm ra thân phận của chúng, một thứ gì đó nằng nặng lao nhẹ nhàng lên
lưng tôi. Quỷ vương Disaster, trông giống như một cô dâu, ôm lấy tôi như thể bọc tôi lại. Do
tái sinh nên thân thể tôi trở nên hoàn toàn khác, chiều cao của tôi giảm xuống và sự khác biệt
về chiều cao giữa tôi và Dezas hoàn toàn bị đảo ngược. Năm năm trước tôi là người cao hơn
cơ….
Guh …… nó trở nên khá khó chịu đấy..
“Em không sao cả chứ?” (Setsu)
“Không hề ! Em vẫn còn thuần khiết! ”(Dezas) [note]
Yeah, tôi vui, rất vui … Đừng nói điều đó ở chỗ đông người chứ! Em không thấy tôi không
thể đáp lại luôn sao !?
“Well, Nói gì đây…. Dù sao, thật vui gặp lại em, Dezas. ”(Setsu)
“… Vâng!… Vâng!” (Dezas)
Cô siết chặt cái ôm của mình. Nhìn vào cánh tay run rẩy của cổ, tôi biết rằng cô ấy cảm thấy
khá khó chịu. Ở bên ngoài có thể trông rất trưởng thành, nhưng cô vẫn là một cô gái hướng
nội. Cô chắc luôn cảm nhận được sự nguy hiểm hướng tới mình.
“Dù thế… màu trắng thực sự không phù hợp với em.” (Setsu)
Tôi nói khi nhìn thấy chiếc váy của cô ấy. Tôi nghĩ màu đỏ hoặc đen sẽ hợp với cô ấy hơn.
Tôi thực sự cảm thấy không thoải mái khi thấy cô ấy mặc màu trắng, vì vậy, nếu có thể tôi
muốn cô ấy trở lại trang phục bình thường của mình.
“Em cũng nghĩ anh sẽ nói thế …… đây trông giống cô dâu ít nhiều theo em hi vọng” (Dezas)
Cô ấy nói vậy trong khi nở một nụ cười gượng gạo. Well, nếu tôi vứt cái màu đi, bây giờ cô
ấy trông đẹp một cách bất thường ……
“Hah… xin hãy mặc một chiếc váy cưới màu đỏ và đen vào lần sau.” (Setsu)
Tôi nghĩ rằng tôi sẽ thực sự khen ngợi cô ấy nếu trang phục là màu sắc đó.
“Mu! Đột nhiên… đó là một lời cầu hôn sao !? ”(Dezas)
Cô ấy ngạc nhiên một chút về lời nói của tôi và kéo mặt tôi về phía cô ấy. Không thể tránh
khỏi việc đau khổ khi phải ngước nhìn lên trên. Dừng lại, dừng lại đi!
Trong khi tôi chịu đựng đau khổ, tôi mở miệng.
“Tô-Tốt thôi nếu em thực sự muốn kết hôn…” (Setsu)
Về cơ bản tôi không có ý định từ chối cô ấy. Mặc dù hỏi tôi có thích hay không, thì, tôi thích
cô ấy, tôi muốn đáp lại cảm xúc của cô ấy. Bên cạnh đó, thậm chí còn có lý do từ chối một đề
nghị kết hôn từ một người phụ nữ xinh đẹp mà không thể tìm được ở Nhật Bản không?
Hãy hiểu cho, giống như bất kỳ cậu bé nào, cả tôi cũng có một giấc mơ sở hữu một harem.
… tuổi của tôi đã vượt quá 30 rồi …. [note] [note]
“T-thật sao !? À, không… nhưng… ”(Dezas)
Trong một khoảnh khắc, Dezas nở một nụ cười như một bông hoa nở rộ, nhưng nó ngay lập
tức biến thành một biểu hiện suy ngẫm.
“Tuy nhiên, chấp nhận lời cầu hôn bây giờ có ổn không, hay anh nên cầu hôn cả hai người
cùng một lúc… .ugh ー ー ー ー !! Anh nên làm gì đây !? ”(Setsu)
“’Ca-Cả hai ’, ý anh là Roa…?” (Dezas)
Roa Leonail , đó là tên của con gái thú vương, vua của lục địa Thú Nhân. Quỷ Tộc và Thú
Nhân từng là kẻ thù, nhưng giờ đây, Nữ Hoàng và Công Chúa đã là bạn bè. Lúc đầu, bầu
không khí khá căng thẳng, nhưng có vẻ như họ có những thời kì thân thiện khi họ có một
cuộc họp cùng với tôi. Có vẻ khá là tốt đẹp đến bây giờ.
“Urgh ー ー ー… Anh-Anh quyết định rồi! Anh chưa cầu hôn vội !! Anh sẽ cầu hôn cả em
và Roa! ”(Setsu)[note]
“V-vâng…” (Dezas)
Dezas tách tôi ra và nắm chặt tay. Tôi không biết cô ấy có chấp nhận nó không..
“Đợi đã, mấy người có ổn không vậy? Nữ Hoàng của mấy người sẽ cưới một người như tôi
…… ”(Setsu)
“Nếu đó là điều mà Disaster-sama đã quyết định” (Brad)
“Đúng vậy, phải không ~ Chúng ta không thể chống lại cô ấy, đúng không ~” (Lily)
“Fumu, nếu Disaster-sama đưa ra quyết định thì tôi sẽ không phản đối” (Ides)
Brad nói với một giọng chắc chắn, nhưng khuôn mặt anh ta lại cười. Ngoài ra, Lily và Ides
nói hoàn toàn đơn điệu và thậm chí còn không giấu nụ cười toang ngoác của họ.
―――――― Những người này, mặc dù họ không chấp nhận lễ cưới ngày hôm nay đến mức
biểu tình dữ dội ……
“Chà, tôi đoán nó còn tốt hơn là các bạn phản đối…
―――――― vậy, chúng ta nên làm gì với “anh chàng này” ? ”(Setsu)
Khi tôi hỏi điều đó, mọi người quay mặt về một phía.
“Hiih ……” (???)
Tại nơi đó, có một người đàn ông mặc bộ đồ trắng. Ngũ Đại Quỷ Tướng chắc chắn không
chấp nhận người đàn ông này kết hôn với Nữ Hoàng của họ, anh ta là một chú rể đáng
thương.
Chàng rể sợ hãi đang núp mình trong bóng của ngai vàng. Chúng tôi không thể chịu đựng
được một kẻ đáng xấu hổ như vậy.
“Vậy em suýt thì thành của hắn …… bây giờ khi mọi chuyện đã qua, nghĩ lại, thật đáng sợ.”
(Dezas)
Thật là độc ác khi nói điều đó, nhưng ngay cả khi cô ấy có nói thế, sự thật là hắn trông rất
khốn khổ và bẩn thỉu.
“Xin hãy cứu tôi … chỉ mạng tôi thôi cũng được …” (Terran)
Răng hắn đang run lập cập khi cầu xin cho mạng sống của mình.
Dezas và mọi người dường như muốn giao hình phạt cho tôi, vì vậy tôi tập trung vào hắn ta.
Tôi thở dài và đi về phía người đàn ông. Kuromaru đang ở trong tay tôi.
“Yo, thưa ngài đáng thương, chú rể-đáng-thương-bị-dâu-bỏ, ngài cảm thấy thế nào?” (Setsu)
“H-hãy giúp tôi … nếu-nếu là tiền, tôi có thể trả cho anh …” (Terran)
Chẳng phải anh ta nên cầu xin điều đó với Dezas sao…
Tôi nắm lấy mái tóc được chải chuốt cẩn thận của hắn và nhấc đầu gắn lên.[note]
“―――――― Không thể khác được, ít nhất ta sẽ cứu mạng ngươi.” (Setsu)
“! Anh, anh thực sự sẽ làm thế sao!? ”(Terran)
“Yeah, tuy nhiên ――――――” (Setsu)
Tôi đẩy Kuromaru ngay bên cạnh anh ta và nói;
“―――――― Ta sẽ giúp ngươi khạc ra những điều mà ngươi biết.” (Setsu)
Trong cú dí đó của tôi có một chút khát máu ( sát khí ) và anh chàng này gật đầu như điên
trong khi nước mắt và mũi tèm nhem.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!