ISEKAI SHOUKAN WA NIDOUME DESU - Ước mơ của Ruri
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
156


ISEKAI SHOUKAN WA NIDOUME DESU


Ước mơ của Ruri



trans : ubito

edit : Wazuu

——————————————————————

“Đưa hắn đi.”

“Rõ, thưa ngài.”

Terran bị vệ binh giải ra khỏi phòng ngai vàng. Tôi không nhận thấy chút sức sống nào trên

khuôn mặt hắn, thương ghê ta. Sung sướng thăng hoa xong bị đạp xuống đáy ngay sau đó,

cũng dễ hiểu thôi.

“――――――vậy là, hắn không biết bất kỳ thông tin nào có giá trị . Cái tên áo choàng đen

đó đang mưu đồ gì vậy …… ”

“Đúng thế …… Em không biết hắn lên kế hoạch tiếp cận em làm gì nữa.”

Thông tin đầu tiên tôi biết được là tên áo choàng đen đó và Terran, thương đoàn của hắn nữa,

là đối tác . Thương đoàn Terran chủ yếu giao dịch với các mối rộng, từ thực phẩm đến các

loại hàng hóa linh tinh. Bởi vì chất lượng hàng đáng tin cậy, có rất nhiều người từ nhiều quốc

gia ủng hộ họ. Nhưng đó chỉ là cách người ngoài nhìn thấy. Đằng sau hậu trường, chúng

dường như đang bán ma tuý và phân phát chúng cho những tụ điểm lớn, kiểu kiểu đó.

Và người cung cấp ma tuý là tên áo choàng đen. Có vẻ như chúng đang thực hiện các thí

nghiệm ma pháp để tạo ra năng lượng, và ma tuý có vẻ là một sản phẩm phụ ngẫu nhiên được

phát hiện.

“Một thí nghiệm tạo ra ma tuý… Tôi không thấy gì tốt đẹp về cái thí nghiệm khiến mọi người

thay đổi như thế này…”

Tôi cởi mũ chùm của tên áo choàng nâu đang nằm trên mặt đất.

Đầu đầy bướu, khắp mặt đều có màu tím xanh nhạt, một mắt sưng đến nối như lồi cả nửa ra

vậy.

Có lẽ ban đầu hắn là một con người bình thường, giờ thì không nhận ra được nữa rồi

Có vẻ đây là kết quả của những thí nghiệm mà tên áo choàng đen đang làm. Ngay cả Terran

cũng không biết chi tiết, nhưng tôi nghĩ chúng đang cố tạo ra vũ khí sinh học .

Tôi kéo nhẹ mũ chum xuống. Tôi không biết chúng là thế nào trước đây, nhưng tôi chắc chấn

không ai muốn bị nhìn thấy với cái vẻ ngoài này sau khi chết cả.

“Những kẻ này … Tôi không biết liệu chúng có phải là vũ khí sinh học hay không, nhưng

Dezas hỏi tôi sốt sắng khi tôi vẫn chăm chú vào mấy cái xác. Điều khiến tôi lo lắng là tổ chức

đã tạo ra những kẻ nào. Tôi không thể làm Terran phun ra tên của tổ chức hay kế hoạch của

chúng, nhưng tôi lo lắng về tồn tại được gọi là “chủ nhân” của tên áo choàng đen nhắc đến

lúc rời đi. Và hắn cũng có nói “Như ta nghĩ” khi tôi đến trợ giúp.

Chúng đã dự đoán được tôi sẽ trở lại thế giới này. Thêm vào đó, kế hoạch “chúng sẽ triệu hồi

tôi, nên kết hôn với cô ấy ” liên quan đến Dezas đã được giao cho Terran bởi những kẻ đó.

(Nó không hợp lí …… nhưng có quá ít thông tin ……)

“Chuyện gì vậy, Setsu.”

Trong khi suy nghĩ, Levia, người đang đứng cạnh nhìn tôi một cách lo lắng. Bên cạnh cô ấy

là Ruri, người có biểu cảm tương tự.

“Không có gì đâu, được rồi …… Tôi ổn mà.”

Tôi vẫn không biết gì cả, và tôi cũng không thể để họ lo lắng cho tôi nhiều hơn nữa. Tôi nở

nụ cười để họ biết không có gì phải lo lắng cả.

“Quan trọng hơn là Ruri, không phải em phải giao thứ đó cho Dezas sao?”

“Ah! Đúng rồi!”

Để thay đổi chủ đề, tôi nhắc mục đích ban đầu của Ruri khi đến đây. Em ấy tìm một cách

hoảng loạn trong túi và vội vàng mang ra khi tìm thấy .

“Uhm! Đây là thứ mà ông ngoại của em muốn giao cho ngài! ”

“Ta hiểu rồi …… đây là…”

Desas nhận được món đồ. Đó là chiếc trâm đen mà tôi từng tặng cho cô ấy.

“Hm, nó chắc chắn đã được sửa lại rồi. Rất cảm ơn em, Ruri phải không? Vậy, tại sao người

chuyển thứ này lại là em thế? Ông lão …… ”

“Ah …… vì bệnh… ông đã”

“…… Vậy sao, ta rất tiếc khi nghe điều đó.”

“Không sao đâu ạ. Có thể trước đó em cảm thấy cô đơn, nhưng bây giờ ổn rồi. ”

Ruri mỉm cười khi nói vậy. Nụ cười đó vẫn có cô đơn, nhưng không hề u ám. Có vẻ như em

ấy đã thực sự vượt qua được rồi.

“Em thực sự đã cứu ta đấy, ta đã cảm thấy vô vọng khi chiếc trâm Setsu tặng bị vỡ

――――――”

“Eh !?”

Huh? Tôi chưa kể với Ruri về điều đó sao? Tôi quay qua Ruri, người đang ngệt mặt ra vì

ngạc nhiên,

“Cái đó là do anh làm ra. Anh cũng đã thêm cái tên ở mặt sau, em thấy đấy. ”

“Haaaaả !? Anh là ai vậy Setsu !? ”

Em đang hỏi gì vậy? Xét cho cùng, tôi cũng được triệu hồi từ một thế giới khác mà

――――――

hm? Ah, tôi hiểu rồi!

“Anh đã chưa nói cho em biết anh thực sự là ai!”

“Ngài Setsu là anh hùng vĩ đại đã chặn đứng cuộc chiến năm năm trước…”

“Chà, tôi không ở cấp độ của một anh hùng vĩ đại đâu mặc dù..”

“Đối với chúng tôi, Setsu không chỉ là người đã cứu mạng, anh ấy còn là người bảo trợ cho

đất nước này, chắc chắn thế!”

Tại sao Dezas lại ngừng cuộc trò chuyện với một cái nhìn đắc thắng vậy? Với những người

này, tôi có thể là kiểu người đó, nhưng nó chỉ khiến tôi ngứa ngáy.

…… Bây giờ cô ấy nói với tôi, tôi thậm chí đã cảm thấy vui vì tôi đã cố hết sức trong cuộc

chiến của mình đến mức nó đã thay đổi cục diện.

“Setsu thật đáng kinh ngạc …… như với anh hùng quỷ quái đó, anh ấy ―――――”

“Dezas”

“H …… Em hiểu rồi, lỗi của em”

Tôi đã cắt cuộc trò chuyện của Desas, có vẻ như cô ấy đang hăng quá. Ruri không cần phải

biết nhiều hơn thế. Đó là một câu chuyện tôi thực sự không muốn nhớ lại.

“Dù sao! Ta nên cho em một thứ gì đó như một phần thưởng, Ruri! ”

Bản thân Dezas đã tự thay đổi không khí lúng túng ấy. Ruri mở miệng trong khi vẫn bối rối vì

việc đột ngột thay đổi chủ đề và trở lại công việc.

“Không, em không thể nhận điều đó! Em đã nhận được phần thưởng cùng với yêu cầu rồi mà

…… ”

“Điều đó không quan trọng, phải không? Chỉ cần lấy những gì được tặng, okay ? ”

“Ngay cả anh cũng thế sao, Mister Setsu !?”

Nhận phần thưởng trực tiếp từ vị Quỷ Vương cao quý, tôi không nghĩ em ấy có lý do gì để

“Trong trường hợp của em, cả hai người đều là trẻ con ……”

“Tuổi tâm hồn của em chỉ bằng một nữ sinh trung học thôi, nên em đừng gáy nữa !”

Mặc dù đã sống vài trăm năm nhưng em ấy không có một dấu hiệu nào của tuổi già sao? Sao

em ấy có thể cứ giữ mãi như vậy được ? Cả giọng nói nữa?

“Em không biết cái được gọi là nữ sinh trung học là như thế nào… nhưng em cảm thấy mình

đang bị đem ra làm trò đùa, phải không nhỉ?”

Tsk, trực giác của em sắc bén đấy, như mong đợi về Quỷ Vương. [note]

Tôi biết tôi đã lừa cô ấy, nhưng tôi sẽ gặp rắc rối nếu tôi phải tự PR bản thân, vì vậy tôi bắt

đầu thay đổi chủ đề, một lần nữa.

Này! Đừng nói là tôi “gieo gió gặt bão” chứ !

“Chà, bỏ qua chuyện tuổi tác, liệu Ruri có chấp nhận nó dễ dàng hơn nếu em nói ra cái em

quyết định sẽ tặng em ấy không?”

“Có cảm giác như chủ đề đã thay đổi… À, chắc chắn, điều đó cũng đúng… umumu, emi nghĩ

rằng việc trao huy chương cho em ấy sẽ là ổn vào một thời điểm như thế này, nhưng …… đó

không phải là điều em ấy muốn, ý em thế nào Ruri?

Hey, đó là những gì một cô gái trung học sẽ nói. [note]

Một số người ở đất nước này sẽ khóc nếu họ biết phần thưởng em đã trao cho họ đến tận bây

giờ đều không hàm chứa điều gì đấy.

“Không có gì em muốn sao Ruri?”

“Ý anh là, em muốn gì?”

Ruri đột nhiên hỏi và nhìn tôi trong khi run rẩy. Khuôn mặt của em ấy dường như muốn nói

“Em nên làm gì zờ !?” [note]

Đúng như dự đoán, thẳng thừng từ chối ở đây sẽ để lại một dư vị không tốt, vì vậy tôi quyết

định cho em ấy một lời khuyên có thể chấp nhận được.

“Cố gắng nói đi nào, mọi thứ đều ổn thôi nếu không thái quá”

“Cho dù anh có nói thế ……”

“Nhìn lại đi, không có gì sao ? Kiểu như… một ước mơ hay gì đó ”

Khi tôi đề cập đến ước mơ, vai Ruri giật giật.

Em ấy có thể có một số ước mơ. Trước khi tôi nghĩ về việc hỏi lại em ấy, em ấy tự lên tiếng .

“Nếu là ước mơ …… thì em có một cái ”

Trong khi nói vậy, Ruri đối mặt với Dezas với quyết tâm nói lên ước mơ của mình.

“Em muốn có cửa hàng của riêng mình.”

Những ngọn đuốc được thắp sáng bên trong căn phòng tối đen. Mặc dù có những ngọn đuốc

trên tường, căn phòng vẫn tối om và khó quan sát.

Một chiếc bàn dài được đặt ở giữa phòng. Ngồi quanh đó là một vài người đàn ông và phụ nữ

mặc áo choàng đen.

Những chiếc áo đó giống hệt với kẻ đã chiến đấu với Setsu với Shadow Magic vài chục phút

trước.

“…… Phân thân của ta đã bị sml ”

“Vậy à ? Như thế nào hử?”

“Đúng như người nói, chủ nhân của tôi ; người con trai đó sống ”

“Hahaha! Vậy đó là hắn ! Ta biết mà!”

Người đầu tiên lên tiếng là tên áo choàng đen đã quất nhau với Setsu. Tên ở lục địa quỷ là

phân thân của kẻ ở đây.

Và người nói chuyện với hắn là người ngồi ở ghế đầu tiên. Giọng nói trung tính nên rất khó

để biết giới tính, cùng với chiếc áo choàng đen che giấu cả mặt và vóc dáng, rất khó để biết

đó là đàn ông hay đàn bà. [note] Tuy nhiên, rõ ràng là người này là chủ nhân của những kẻ ở

đây nếu xét từ luồng aura của hắn.

“Cảm ơn vì đã đến đó để xác nhận, Kagerou.”

“Không có vấn đề gì nếu nó là từ yêu cầu của chủ nhân của tôi.”

Người đàn ông sở hữu Shadow Magic có vẻ được gọi là Kagerou. Kagerou trả lời một cách

dứt khoát. Hắn nghĩ rằng đáp ứng yêu cầu của chủ nhân là điều đương nhiên, nên lời cảm ơn

là không cần thiết.

Chủ nhân biết thái độ của hắn xuất phát từ lòng trung thành, vì thế, hắn nói tiếp

“Chỉ bằng cách sử dụng tình thế tiến thoái lưỡng nan của quỷ vương đó làm mồi nhử, chúng

ta đã khéo léo dụ dỗ cậu ta như thế.”

“Có khả năng cậu ta không đến, nhưng ngài định làm gì nếu điều đó xảy ra?”

“Nếu điều đó xảy ra thì chúng ta sẽ thao túng Terran từ bóng tối và chỉ tập trung cho mục tiêu

của chúng ta, Quỷ Vương.”

“Đây là một kế hoạch dự phòng không có lỗ hổng nào “, tên chủ nhân nói với một cái nhìn

trống rỗng.

“Tôi hiểu bây giờ, như mong đợi từ chủ nhân”

“Đừng khen ngợi ta nhiều quá, Kagerou”

Khi hai người đang trò chuyện, một tiếng gõ cửa đột ngột vang lên.

Âm thanh phát ra từ cánh cửa sắt, là lối ra vào duy nhất của căn phòng này.

“Ồ, em có thể vào.”

“―――――― Xin lỗi vì sự thô lỗ của em”

Người bước vào cùng với sự cho phép của chủ nhân là một cô gái trẻ với mái tóc vàng đang

tung bay bởi gió. Mặc một chiếc váy sang trọng, nét mặt của cô ấy ửng lên, như thể một cô

gái đỏ mặt khi yêu vậy.

“Em là Margaret,Đệ Nhất Công Chúa của vương quốc Destinea. Em đến để báo cáo tình hình

hiện tại. ”

“Tại sao vậy Margaret, sao em vẫn đẹp như mọi khi vậy.”

“Cứ, cứ nịnh em như vậy, ngài ……”

Má của Margaret thậm chí còn đỏ hơn và biểu hiện rất bối rối. Dù có nhìn thế nào đi chăng

nữa, đó là khuôn mặt của một người phụ nữ đang yêu. Như mong đợi, vị chủ nhân này là anh

hùng của Margaret, hắn là một Hero.

“Và sao nữa? Các anh hùng dũng cảm được triệu hồi đang làm gì thế? ”

“Chúng đang phát triển thuận lợi. và nhóm của anh ta thậm chí

có thể đi sâu vào . ” ([note]

“Ồ, thật vậy sao ……”

là một trong những dungeon hiện có trong thế giới này. Các mạo

hiểm giả đã thiết lập mỗi cấp bậc cho mỗi dungeon, và độ khó của dungeon này được xếp vào

rank A.

“Vì chúng có thể chinh phục được các dungeon rank B, nên, cả dungeon rank S cũng sẽ sớm

nằm tầm tay của chúng thôi, em không nghĩ thế sao?”

“Thế thì thật tốt! Nếu như vậy thì chúng có thể sớm trở nên hữu ích cho chúng ta rồi”

Tên chủ nhân nói chuyện như thể có được đồ chơi mới và bắt đầu cười. Khi tiếng cười dần

giảm đi, hắn nói với Margaret, người đang vui vẻ khi nghe thấy tiếng cười.

“Ta muốn nhận báo cáo từ em một lần nữa nhé? Margaret ”

“Xin hãy để nó cho em, ngài Touma “( TN: chữ kanji là mùa đông và sự thật)

Touma …… Đó là tên của người đàn ông được triệu hồi cùng với Setsu trước kia và cũng là

tên của người đàn ông được Setsu chôn cất.

Sau khi Margaret rời khỏi phòng, hắn gọi một trong những tên mặc áo choàng đen trong

phòng.

“Nói đi Shironeko, ngươi sẽ đến Vương Quốc Thú Nhân vì ta chứ?”

“…… Tôi hiểu- no desu”

Khi người mặc áo choàng đen được gọi là Shironeko được bảo vậy, cô ấy bắt đầu đi về phía

lối ra mà không hỏi lý do. Cứ như thể muốn nói rằng cô ấy muốn rời khỏi nơi này ngay lập

tức.

“Đợi chút! Ta chưa nói với cô công việc của cô mà!? ”

Touma bối rối và ngăn cô lại. Trên thực tế, Shironeko đã không cam kết trung thành với hắn,

nên có khá nhiều vấn đề khác nhau với thái độ của cô ấy.

“Shironeko! Xin hãy tôn trọng chủ nhân Touma! ”

Có một người cảm thấy tức giận vì thái độ đó. Người hét lênvới giọng phụ nữ tóm lấy cổ áo

Shironeko, người thậm chí còn không nhìn lại bả,.

“Bình tĩnh nào Luna. Thả Shironeko ra đi.

“Chủ nhân Touma ……”

Khi Luna được bảo bằng một giọng yên tĩnh, cô làm theo lời chủ nhân trong khi vẫn lườm

Shironeko từ bên trong mũ chùm.

“Shironeko, công việc của cô là tấn công Setsu khi hắn ở Vương Quốc Thú Nhân. Hắn đã đi

đến Vương Quốc Quỷ Tộc, vì thế, nơi tiếp theo sẽ là Vương Quốc Thú Nhân. Tấn công trong

khi hắn ngủ nếu có thể, tôi muốn hắn bị bắt sống. Trong trường hợp hắn phản ứng lại cuộc tấn

công của cô, rút lui ngay, OK? Hắn là người mà cô không thể đánh bại trực diện, hiểu chứ. ”

“…… Tôi hiểu – no desu.”

“Đừng nghĩ về việc trốn thoát luôn, được chứ? Tôi không đặc biệt quan tâm đến những sẽ xảy

ra với cô em gái nhỏ của cô trong lục địa Thú Nhân đâu… ”

“Tôi không định chạy trốn -no desu. Tôi sẽ làm như tôi được bảo -no desu. ”

“…… đúng, thế mới là một đứa trẻ ngoan.”

Sau khi được truyền đạt nội dung nhiệm vụ của mình, Shironeko bình tĩnh rời khỏi phòng.

Mặc dù hắn đã dùng điểm yếu để đe dọa cô ấy, hắn vẫn nhìn cô ấy rời đi một nụ cười tươi.

Sau khi sự hiện diện của Shironeko đã biến mất hoàn toàn, Touma ra lệnh cho những cái áo

choàng đen khác.

“…… Kuroinu, theo dõi Shironeko. Cô có thể giết cổ nếu phản bội chúng ta. ”

“Vâng, thưa chủ nhân của tôi.”

Người mặc áo choàng đen gọi là Kuroinu cũng rời khỏi phòng.

Bên trong căn phòng đã vơi bớt người, Touma hài lòng với sự thật rằng hắn có thể để cho các

sự kiện diễn ra theo cách hắn đã lên kế hoạch.

“Hahaha …… Tôi chắc chắn sẽ nắm lấy tay cậu, đúng không? …… Setsu.

―――――――――― Tình yêu của tôi. ”[note]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN