Kế Lưu Lam - Chương 10 Nữ Nhi Bảo Bối Của Hoàng Gia
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Kế Lưu Lam


Chương 10 Nữ Nhi Bảo Bối Của Hoàng Gia


Phượng Tiểu Ái nghe Nguyệt Mị Nhan khen rượu ngon thì cũng có chút hiếu kì muốn thử mùi vị rượu ra sao?

Thái hậu, và Hoàng Ngạo Thiên nhịn không được ngóng chờ muốn tận mắt nhìn thấy Phượng Tiểu Ái uống ly rượu đó.

\” Vị tiểu thư này, trẫm kính ngươi một ly! \”

\” Tiểu nữ cũng kính hoàng đế một ly! \”

Ly rượu được nàng nâng lên gần kề đến miệng thì …. Trong đám đông, một viên châu nhỏ được bắn tới va vào ly của nàng. Rượu theo chiếc ly rơi mà đổ xuống sạch hết lên ngực nàng.

Phượng Tiểu Ái vô cùng thẹn mà dùng vạt áo che chỗ rượu đổ lên.

Thái Thượng Hoàng Hậu cũng lo lắng hỏi \” Con không sao chứ? \”

\” Dạ, con ổn! Chỉ là áo bị bẩn một chút! \”

Hoàng Ngạo Thiên có chút muốn nổi máu điên vì kế hoạch hỏng bét vào phút chót.
Thái hậu ra hiệu cho cung nữ phía sau mình, cung nữ hiểu ý đến bên cạnh Phượng Tiểu Ái.

\” Tiểu thư, nô tì dẫn người đến phòng thay y phục mới ạ! \”

\” Vậy phiền cô! \”

Thái hậu phẩy tay kêu tiểu công công lại gần mình nói nhỏ \” Khi Phượng Tiểu Ái vào phòng, ngươi hãy chuẩn bị sẵn phần thuốc khác bên trong hương đốt . Tiếp tục mọi thứ phía sau theo kế hoạch, đừng để bị gián đoạn. \”

\” Vâng! \”

Thái hậu gật đầu với Hoàng Ngạo Thiên để hắn an tâm. Bà biết con mình đang khẩn trương vô cùng.
Đêm nay là tiệc trong cung nên thị vệ bên người Phượng Tiểu Ái không bên cạnh. Với lại Hoàng Bá Thiên và Phượng Tiểu Ái cũng kết thúc hôn ước. Quá thích hợp để sắp xếp Phượng Tiểu Ái làm hoàng hậu Hoàng Ngạo Thiên một cách danh chính ngôn thuận.

\” Tiểu thư, thỉnh người đi bên này! \”

\” Phiền cô dẫn đường vậy! \”

\” Người khách sáo rồi! \”

Phượng Tiểu Ái không phải đứa ngốc, từ nhỏ sống ở Phượng gia nổi danh về võ thuật thì con mắt phải tinh tường hơn người khác nhiều.

Căn phòng cung nữ này muốn dẫn nàng đi cũng quá xa đi, còn nữa, tuy đèn đường đi khá sáng nhưng vẫn dễ bị lạc đường.

Hoàng gia là muốn có mưu đồ bất chính với nàng sao? Chắc không phải Hoàng Bá Thiên rồi! Hắn là kẻ khiến nàng không hiểu hắn đang nghĩ gì nhất! Vậy chỉ có thể là Thái hậu hoặc Hoàng Ngạo Thiên bày ra cái trò này thôi.

Phượng Tiểu Ái nàng chống mắt lên xem họ định bày trò gì đây.

Đi tầm tã cũng mất chừng bảy tám phút. Căn phòng cung nữ đưa nàng đến vừa hoa lệ lại mờ ảo, ánh đèn cứ lập loè dưới trăng càng khiến mọi thứ trong bí mật.

\” Tiểu thư, trang phục của người đã được chuẩn bị ở bên trong. Mời người! \”

Phượng Tiểu Ái cười thân thiện \” Cô giúp ta trông cửa một tí nhé. Ta sẽ thay nhanh thôi! \”

Cung nữ nghe nàng nói cũng có chút mừng rỡ nhẹ cả lòng. Nàng thật không muốn đi vào căn phòng đó tí nào cả.

Cung nữ hớn hở đáp \” Vâng tiểu thư. \”

Phượng Tiểu Ái vừa vào phòng đã mau chóng khép cửa lại, thứ đầu tiên nàng để ý chính là hương thơm xộc vào mũi. Nàng theo phản xạ dùng tay áo che kín hô hấp.

\” Không ổn! \”

Phượng Tiểu Ái mặt lộ vẻ sự khó chịu, choáng váng mà mau chóng ngã xuống đất. Như một giấc ngủ mê mang.

\” Đã ngủ say, mau đem nàng đến tẩm cung! \”

\” Vâng! \”

Phượng Tiểu Ái trước khi ngất đi cũng gượng sức đem viên bi nhỏ ném lăn ra ngoài khe cửa bên dưới. Viên bi cũng sột soạt chui hẳn vào lùm cây gần đó.

________Tư Ca ________

\” Hoàng tổ mẫu, con có chút hơi say trong người. Con muốn về sớm nghỉ ngơi để ngày mai yết triều nữa. Mong người thứ tội! \” Hoàng Ngạo Thiên mặt ngả đỏ vẫn ráng nặn ra vẻ ăn năn.

Hoàng Bá Thiên cười hờ \” Chưa kịp ăn bữa cơm gia đình mừng thọ Hoàng tổ mẫu thì chú em đã ngả bài chuồn. Muốn gấp gáp làm cái gì sao? \”

Hoàng Ngạo Thiên bị nhột lòng mà trưng vẻ ma men \” Biểu ca cứ đùa. Ngạo Thiên chỉ là gấp gáp tấu chương còn dang dở …. Dù là ngày vui nhưng trẫm cũng không được phép quên đi bá tánh!\”

\” Ngạo Nhi quả là vị vua tốt nhỉ! Con cứ đi đi, dù sao năm nay không có gia đình đại bá của con đến chúc thọ ai gia, gia đình không sum họp thì cần gì bữa cơm! \” Thái Thượng Hoàng Hậu mang nỗi mất mát và u buồn trên khuôn mặt già càng khiến người đau lòng.

\” Hoàng tổ mẫu xin hãy nén đau thương. Tịnh Đế vốn khôn khéo, đại bá sẽ mau tìm lại được Yên Hoa mà thôi! Trẫm đã tăng cường người tìm kiếm nàng rồi. Ắt phải có cách! \” Hoàng Ngạo Thiên cũng không quen lấy lòng Hoàng tổ mẫu để bà càng thêm an tâm.

Lấy lòng là điều rất cần thiết, Thái Thượng Hoàng Hậu vốn sinh ra ba đứa con trai. Vị đầu hiện là đại tướng quân Hoàng Anh Minh, thứ hai là Hoàng Nhạc Ân, mà cuối cùng là Tiên Đế – phụ hoàng của Hoàng Ngạo Thiên, Hoàng Lục Quân.

Cái lịch sử của ba vị này rất thú vị. Hoàng Anh Minh cùng Hoàng Nhạc Ân trực tiếp nhường ngôi cho cậu em út. Hoàng Lục Quân từ đó lên ngôi.

Thái Thượng Hoàng chỉ độc sủng mỗi Thái Thượng Hoàng Hậu nên trong cung chỉ có độc ba thằng con trai. Bà mong muốn có một mống bé gái để yêu thương, ngờ đâu ba thằng con của mình lại sinh ra thêm ba thằng đực rựa nữa đâu?

Quá đau lòng, Thái Thượng Hoàng Hậu đổ bệnh. Tướng quân Hoàng Anh Minh là vị hiếu thảo vô cùng, hì hục mần ăn, cày cuốc mấy tháng ròng cũng sinh ra cho bà một đứa bé gái.

Hoàng Lục Quân khi đó đã lên ngai hoàng đế, sắc phong cô bé là Thiên Bình quận chúa. Sự tồn tại của Hoàng Yên Hoa tương đương với quốc bảo Thiên Nam quốc, cô bé khả ái, hiền lành vô cùng.

Đến Hoàng Bá Thiên cũng sủng ái cô bé vô độ, các cuộc phá phách đều do cả hai người bày trò. Ấy thế mà vào 10 năm trước, giới võ lâm biến động, sinh ra giặc loạn các nước.

Hoàng Yên Hoa cùng mẫu thân và Hoàng Tịnh Đế đến thăm cha thì bị kéo vào loạn chiến. Từ đó, Hoàng Yên Hoa mất tích, Thái Thượng Hoàng Hậu và phu nhân tướng quân quá đau lòng lâm bệnh ròng rã mấy năm trời. Tội nhất là phu nhân tướng quân, từ vị nữ nhân tinh nghịch lại cả ngày trầm lặng đầy ốm yếu.

Nhắc lại việc này ai cũng thấy buồn. Hoàng Yên Hoa đến giờ vẫn không chút tin tức.

\” Chưa bao giờ thật sự là đoàn tụ. Ầy, ai gia mệt rồi! Cũng đi nghỉ ngơi trước đây! \”

Người người lũ lượt kéo nhau ra về. Nguyệt Mị Nhan liếc ngang ngó dọc \” Tiểu Ái đâu rồi nhỉ? Không lẽ là về trước rồi nhỉ? \”

Hoàng Bá Thiên lù lụ đứng sau bà vỗ vai \” Mẹ!

Nguyệt Mị Nhan bị say rượu thì cũng giật bắn cả người \” Hết hồn! Tên nhóc này! \”

Hoàng Nhạc Ân đỡ lấy lão bà thiếu chút đã té chổng vó của mình. Ông trách cứ con trai \” Đừng dọa mẹ con. Mẹ con khi uống rượu vào thì rất nhát mà! \”

\” Ngoan, lão bà. Anh đưa em về! \” Hoàng Nhạc Ân vỗ vỗ lão bào đầy cưng chiều. Ông bồng lấy bà đặt lên kiệu.

\” Nhạc Ân! Em muốn có con gái! Cho em một đứa nha! \” Nguyệt Mị Nhan nũng nịu trong lòng chồng. Bám dính lấy ông như koala leo cây.

Hoàng Nhạc Ân vén rèm nhìn Hoàng Bá Thiên ho khụ một tiếng. Hoàng Bá Thiên tỏ vẻ khá thờ ơ nhưng cũng hiểu ý ông mà gật đầu.

\” Cha nhớ vào phòng mà làm. Đừng cùng mẹ nháo loạn trên xe là được! \”

Hoàng Nhạc Ân có chút tức giận buồn cười con mình \” Tầm bậy! Cha con rất ngay thẳng nhé. Không ủy khuất lão bà trên xe đâu. Còn con muốn đi kiệu khác về hay ngủ trong cung! \”

\” Trong cung đi! \”

\” Con muốn ở lại an ủi Hoàng tổ mẫu à. Từ lúc nào hiếu thuận thế hả? \”

\” Không! Là kiếm vợ con thôi! \”

Hoàng Nhạc Ân khó hiểu \” Con để ý cô nương nào nữa à? \”

\” Làm như con dễ đặt ai vào mắt xanh lắm à? Ngay từ đầu vợ của con chỉ có một mà thôi! \” Hoàng Bá Thiên tựa tiếu phi tiếu phẩy quạt. Gió phiêu lọn tóc càng làm sáng tỏ đôi mắt mưu mô của hắn.

\” Đừng nói là con nhìn trúng phi tần nào đó đi?\” Hoàng Nhạc Ân thấy bất an với chính tên con trai này của mình. Suy nghĩ của nó rất khó để nhìn ra, cũng phải thôi. Đứa từng mém ngồi lên ngôi hoàng đế như nó nào đơn giản.

\” Lão công! Ngươi không thương ta sao? Ô, ta khó chịu! \” Nguyệt Mị Nhan đột nhiên rên lên nũng nịu khiến dây thần kinh căng thẳng của Hoàng Nhạc Ân đứt đoạn. Cả người ông tê rần, ráng kiềm nén ham muốn khi nghe lão bà gọi mình.

\” Con nghĩ ba nên mau mang vợ về nhà đi. \”

\” Ranh con, ở trong cung đừng làm cái gì quá đó! \” Hoàng Nhạc Ân mắng con trai mình một tiếng.

\” Sẽ có đấy! Chẳng hạn như phế đi tên nhóc Hoàng Ngạo Thiên! \” Hoàng Bá Thiên tỏ vẻ thần bí.

\” Hả? Nó đụng chạm gì con à? \”

\” Vâng! Chạm vào vợ của con! \”

Hoàng Nhạc Ân thật muốn quỳ lại thằng con này \” Chẳng lẽ con thật sự nhìn trúng phi tần nào của nó? \”

Hoàng Bá Thiên phẩy tay \” Không hề! Mà thôi! Ba mau về đi, nói với mẹ rằng con sẽ thực hiện mong ước của mẹ! \”

\” Này, con đang cố kéo dài thời gian để trêu ta à? \” Lão bà của ông đang khóc nức nở đòi ông đây này, vậy mà nãy giờ tên nhóc này cứ nói lan man.

\” Con cũng chỉ muốn hỏi, cô vợ của con khi nãy ngồi cạnh Hoàng tổ mẫu phải Phượng Tiểu Ái không thôi? \”

______ Tư Ca _________

\” Đã thay hỉ phục cho Tiểu Ái rồi chứ? \” Hoàng Ngạo Thiên cười cười nhìn bộ hỉ phục tân lang đỏ thắm thêu hình rồng kim sắc được treo trên sào kia.

Tiểu công công cúi đầu cười rộ \” Dạ vâng, đảm bảo hoàng đế sẽ rất vừa lòng! \”

\” Được, việc này mà thành công trót lọt. Trẫm sẽ ban thưởng cho ngươi. \”

\” Hoàng đế anh minh. Tạ ơn người! \” Tiểu công công mừng rỡ như hốt bạc.

\” Phượng Tiểu Ái, trẫm chiếm được nàng rồi. Nàng còn không ngoan ngoãn trở thành hoàng hậu ở bên cạnh trẫm sao? \” Hoàng Ngạo Thiên kiêu ngạo nhếch môi. Hắn cũng có kiêu ngạo của bậc vua chúa đã ăn sâu vào cốt. Phượng Tiểu Ái từ chối hắn dĩ nhiên hắn cũng có phần tức giận.

Mộ Dung Hi Tuyết ngồi ngắm chính bà không khỏi cảm thấy tự giễu. Bà vẫn còn trẻ đẹp, ấy vậy mà phải bỏ mặc thanh xuân của mình trôi qua theo năm tháng một cách vô vị ở trong chốn thâm cung lạnh lẽo.

Nếu nói đời này nàng hận nhất là gì, đó chính là Hoàng Lục Quân. Là hắn ép nàng gả cho hắn.

Còn về hối hận nhất, là nàng đã để vuột mất nam nhân mình yêu vào tay người khác. Đêm nay nhìn thấy Nguyệt Mị Nhan gả vào lòng hắn làm nũn, tâm nàng đau đớn vô cùng.

Vì cái gì Nguyệt Mị Nhan cũng tốt hơn nàng. Cô ta có Hoàng Nhạc Ân, còn chồng nàng đâu? Hắn ta không ở, Hoàng Lục Quân nhẫn tâm bắt nhốt nàng trong cung, còn hắn thì băng hà, để nàng bơ vơ ở nơi đây!

Khi xưa nếu Hoàng Lục Quân không ép nàng thành hoàng hậu thì có khi nàng đã trở thành tiểu thiếp của Hoàng Nhạc Ân. Là hắn đã phá đi cuộc đời nàng.

Mộ Dung Hi Tuyết hận Hoàng Lục Quân dùng thủ đoạn buộc bà nhập cung. Vậy sao không nghĩ đến việc bà giúp con trai để hại con gái nhà người ta hệt như cách chồng cũ của bà dùng.

Mộ Dung Hi Tuyết cũng từ một cô gái yêu một người đến đơn thuần thì thâm cung cũng biến thành một người mẹ ích kỉ. Bà làm mọi thứ vì lợi ích cho con bà.

Hoàng Ngạo Thiên nhất định phải ngồi vững trên chiếc ghế hoàng đế. Đây là cách bà chuộc lỗi với thằng bé.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN