Kháng Sinh Bất Trị - Chương: 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
98


Kháng Sinh Bất Trị


Chương: 2


” Rin ơi…sao mày lâu thế..mày ngồi đẻ trứng trong đó sao?!” Một giọng nói thúc giục vang lên sau cánh cửa nhà vệ sinh,là nó, nhỏ Ân Ân.

” ok..ok..chờ tao 5 phút..”. Tôi thì đang bận bịu với cái váy xoè hôm qua vừa đi sắm với mẹ. 2 ngày chuẩn bị cho chuyến đi- chuyến đi không cha mẹ đi cùng, tôi mua rất nhiều thứ..về cái váy này thì tôi đang bị kẹp khoá, khiến tôi kéo lên mãi mà không được và đó cũng là lí do tôi loay hoay gần 1 tiếng trong nhà vệ sinh.

“30 phút nữa bay rồi..lỡ trễ thì làm sao…”. Nó giục tôi rối cả lên.
Cuối cùng tôi cũng phải thở phào nhẹ nhõm ra ngoài..

” do cái váy…sorry cưng nha!”

Tôi đeo chiếc balo màu xanh da trời với chiếc quai đeo caro đen trắng..còn nhỏ Ân Ân thì kéo nguyên cái vali màu đỏ to đùng..
Ở dưới cổng ,xe của bố Ân Ân đã chờ sẵn.
Đến sân bay..ôi lâu rồi không ghé thấy nhộn nhịp hẳn..tour của chúng tôi đi là hạng vip..phía trước là một team đội mũ đen thêu chữ VHL,có lẽ để gây sự riêng biệt. Nhìn ai nấy đều đẹp trai xinh gái cả nhưng..đa số toàn các cô gì chú bác.. đếm được khoảng 20 người.. Trong đó gây sự chú ý cho tôi nhất là 2 cậu con trai ăn mặc giống nhau,đeo cái kính đen,cộng thêm cái mũ đen của team…chắc khoảng cỡ đôi mươi tuổi..tôi đoán vậy.
Trước khi lên máy bay bố tôi đưa tôi cái thẻ ATM mà tôi bị thu cách đây 1 tháng..với lời nhắc: Con đi chơi vui vẻ nhé, bố yên tâm để con đi là vì trong này có đồng nghiệp của bố..Chú Trung sẽ giúp đỡ con khi nào con cần… Hãy nhớ đừng quậy phá..
Đấy là lời nhắc nhở thấm thịt của bố tôi. Còn Ân Ân được bố nó xoa đầu ,hôn nó một cái rồi nói vài lời yêu thương…khiến tôi ghen tị đấy..
Lên máy bay, ô mai chuối..tôi phải ngồi cạnh 2 tên “đen” kia.tôi định mở lời đổi chỗ ngồi nhưng thấy ngại nên thôi..còn Nhỏ bạn tôi ngồi ở sau tôi..trời ơi..lúc tôi ngủ say rất xấu thường thì như chết luôn í,tôi không nghĩ là trong khi máy bay chuyển động 2 tiếng mà tôi không ngủ đâu…
Tôi quay đầu xuống nhìn nhỏ bạn lè lưỡi,lắc đầu.. nó ngồi cạnh hai bác đẹp lão, nhỏ thì chỉ biết nháy mắt….tôi muốn chọc mù mắt nó quá..
2 cậu bạn ngồi cạnh tôi liên tục nói chuyện,tôi không ngờ đàn ông nhiều chuyện như vậy..hết bàn về mấy cô tiếp viên hàng không chân dài hay mặt tròn mặt dài..rồi lại sang đố nhau mấy câu đố hại não…Câu đố mà tôi vô tình nghe được hết sức hãm não…

“Con gì có vú mà lại biết bay?”

Chắc ai cũng biết đáp án nhỉ… tôi thì đang chuẩn bị chìm vào giấc ngủ rồi nên không biết câu hỏi xàm đó của ai..
Tôi cảm nhận được một cái gì đó ở đầu mình mềm mềm mà cũng cứng cứng,lại còn ấm ấm..rồi cái gì đó mát mát trên da mặt tôi..sau đó là tiếng cười khẽ của ai đó….sau đó tôi giật mình vì tiếng thông báo của chị tiếp viên..thì ra sắp hạ cánh..Đến Hạ Long rồi ư? Nhanh thật..ngủ một giấc thôi mà đã đến rồi..

“Rin…ngủ ngon nhỉ!..hí hí.” Ân Ân kéo vai tôi, nhìn thấy nụ cười gian của nhỏ là tôi thấy có chuyện chẳng lành à…
Xuống máy bay tôi lấy lại hành lí,đi theo team..ừ thì mệt lắm đấy nhưng bù lại được ngủ ngon như vậy tôi thấy khoẻ hẳn ra. Nhỏ Ân Ân kéo tay tôi nhìn tôi bằng ánh mắt che dấu sự bí ẩn.
“Mày không biết chuyện gì đã xảy ra ư?…đồ con lợn,ngủ như chết á..haha..”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN