Khảo Cổ Sư - Bí mật
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


Khảo Cổ Sư


Bí mật



Chương 29 Bí mật

“ Nào con khốn kia, mau nôn ra viên Rubik của Thú tộc chúng ta ở đâu, nhanh lên, nếu không thì …”

Tên đao sĩ đã thành công bắt được Mã Ly, tuy nhiên vì muốn lấy lại viên Rubik nên hắn chưa lập tức giết chết cô ấy

“ Chạt”

Tát vào má của Mã Ly một cái thật mạnh, cả người cô bé bị quật đến văng ra đập vào mặt đất gần đó, một bên khuôn mặt đỏ rực và máu bắt đầu ứa ra

Tuy nhiên cô vẫn không chịu hé một lời nào về viên Rubik, không biết có phải là vì nó có một tầm quan trọng đối với cô hay không, hay chỉ đơn giản là cô không muốn khuất phục dưới tay Thú tộc

Nhưng dù thế nào đi nữa, hành động của Mã Ly quả nhiên làm cho tên đao sĩ cuối cùng này lên cơn điên tiết, hắn dùng chuôi dộng vào bụng cô, sau đó lấy chân đá cô thật mạnh khiến cô phải nôn ra một đống nước bọt

Đánh đập và hành hạ, khuôn mặt của Mã Ly dần dần mất đi nét xinh đẹp ngày nào, thứ còn lại chỉ là sự đau đớn và không cam tâm, trong cuộc chiến không khoan nhượng, cô đã sớm chuẩn bị tinh thần cho việc này rồi

Nhưng chỉ có một việc là cô không làm được, đó là trả lời cho bạn hắn về viên Rubik đang nằm trong tay của Thiên Tâm, cô không muốn phản bội người ân nhân đã cứu cô thoát khỏi đám thú tộc

Dù cho lúc đầu tỉnh dậy cô có thể cảm thấy đối phương cũng không thích thú gì với cô, việc đối phương bảo vệ bản thân cũng chỉ đơn giản là bọn cô cùng một chủng tộc, vậy nên sao cô có thể chà đạp lên tôn nghiêm của tinh linh tộc được

“ Mày … con khốn”

“ AAAAAAAAAAAAAAAAAAA”

Đưa chân lên dẫm vào đầu gối của Mã Ly, dùng sức chà sát một phát, vốn dĩ đã có vết thương chảy máu, nay lại bị hành hạ như vậy cô không khỏi gào lên

Vết thương trở nên đau đớn hơn bao giờ hết, trên tất cả cô còn không thể ngất xỉu mà phải tinh táo nhận lấy sự hành hình này, cô rất muốn khóc và bỏ trốn, nhưng mà cô không thể, cô nhất quyết không thể

“ Chậc, được rồi, ta phải mang ngươi trở về gặp đội trưởng”

Gặp Mã Ly vẫn kiên cường không chịu trả lời, hắn ta không còn cách nào khác là mang cô đi quay trở lại gặp đội trưởng, tốn thời gian ở đây cũng không được cái tích sự gì

Nắm lấy tóc của con bé rồi dựt nó kéo đi về phía của Thiên Tâm, toàn bộ khu vực xung quanh đã bị tàn phá nặng nề bởi sự tấn công điên cuồng của tên đội trưởng, vì lúc nãy gặp phải ảo ảnh nên hắn đã dùng toàn lực tàn phá khu vực này

Phía trung tâm bị lõm xuống một khoảng lớn, chưa kể xung quanh có rất nhiều vết tích của thạch cứng, đó chính là nguyên tố của đội trưởng phát ra, không thể nhầm lẫn được

Nhìn vào các dấu vết để lại, hai người đao sĩ và Mã Ly mỗi người có một cảm giác khác biệt, tên đao sĩ thì mừng rỡ, còn Mã Ly thì lại thất vọng và tuyệt vọng tràn trề

Xem kiểu gì thì bọn họ cũng nhìn thấy Thiên Tâm e rằng lành ít mà dữ thì nhiều, không có bao nhiêu dấu vết pháp thuật của Thiên Tâm mà chỉ toàn nguyên tố và võ kỹ của đội trưởng.

Bọn họ đại khái đã đoán ra rằng, Thiên Tâm đã bị banh xác giết chết không còn một mảnh bởi năng lực của đội trưởng, tên đao sĩ mừng rỡ vội kéo đầu Mã Ly chạy thật nhanh vào bên trong mà không nhận ra bất cứ điều gì

Dù sao thì mọi người cũng đã rất mệt mỏi rồi, không ai sẽ nghĩ rằng còn có một cái bẫy ở quanh đây.

Nằm ở dưới góc cây nghỉ ngơi là một thân hình người thú to lớn với cặp tai sói, sau lưng đeo một thanh đao khổng lồ dính máu, thân thể khỏe mạnh cường tráng có chút mệt mỏi vì phải chiến đấu quá nhiều

Mái tóc trở nên bạc màu dần, vốn dĩ còn là trung niên khỏe mạnh giờ ông ta trở thành một lão niên sáu mươi, thấy điều này tên đao sĩ vội lao vào ôm lấy đội trưởng của mình

Hắn ta cũng đã phải chịu trả giá bởi huyết chú của bản thân, với ba mươi năm sinh mệnh của mình, hắn cũng già đi rõ rệt trên khuôn mặt, nhưng mà còn sống là đã tốt rồi, hắn còn cứ lo rằng đội trưởng lại ra đi thì hắn sẽ không biết làm sao …..

“ Đội ….”

“ Phọt”

Ngay khi hắn ta định vui mừng nói chuyện với đội trưởng, người đang được hắn ôm ở trong lòng đột nhiên cầm dùng tay đâm thủng qua lồng ngực hắn, nắm lấy trái tim dựt đi

Máu tươi tuôn ra làm cho tên đao sĩ cảm thấy không tin tưởng được, tại sao, tại sao đội trưởng lại ra tay giết hắn ? không thể nào, đội trưởng rất thương yêu đồng đội của mình, vậy thì tại sao cơ chứ ?

Nước mắt tuôn trào và cặp mắt vẫn còn rất nhiều nghi hoặc khó hiểu, hắn ta dùng chút sức lực cuối cùng để thốt ra hai chữ một cách yếu đuối

“ T … tại … sao”

“ Bạch”

Vừa để lại hai chữ di ngôn cuối cùng, bàn tay cầm trái tim của đối phương lập tức bóp chặt lại, vặn nát nó thành một đống máu đậm đặc mùi tanh và huyết tinh

Vẫy vẫy bàn tay mình xong rồi tên đội trưởng quay người lại nhìn vào khuôn mặt hoảng hốt của Mã Ly và khuôn mặt còn chưa rõ ràng của tên đao sĩ

Hình bóng to lớn bỗng nhiên trở nên mờ nhạt và rồi hóa thành một cái bóng màu đen, cái bóng quen thuộc này khiến cho cặp mắt của tên đao sĩ trở nên trợn lên, hắn không tin, làm thế nào mà con nhóc này còn có thể sống

Bị thương nặng nề như vậy mà cô ta còn có thể sống, không ….

“ Rầm”

Đưa chân lên dẫm nát đầu đối phương, rồi từ bên trong đó lấy ra viên thú hạch của tên đao sĩ, thuận tay thu hết tất cả đồ đạc của bọn chúng và cất vào bên trong

Trong ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ của Mã Ly, Thiên Tâm bình tĩnh búng ra một phép thuật chữa trị lên người con bé, các vết thương đang hồi phục lại với tốc độ nhanh hơn, tuy nhiên vẫn không thể chữa trị khỏi

“ Ngài là ….”

“ Im lặng, vẫn chưa xong đâu, thật là, đám người thú này thật đáng sợ”

Thở dài ra một hơi nhỏ, Thiên Tâm nhanh chóng chạy tới phía trước, trốn ở sau một thân cây to lớn, anh dùng cây khoái kiếm của mình đâm chết tên một con thỏ nhỏ màu đen với đôi mắt ruby đỏ chói

Nhìn kiểu gì thì con thỏ này vẫn khá giống một người, đó chính là con ả Nguyền rủa sư lúc nãy đã gây khó khăn cho Thiên Tâm, nhìn thấy việc này làm cho thân thể Mã Ly run lên

Không ngờ đám này còn sống dai đến vậy, thế mà cô hoàn toàn không có một tý cảnh giác nào, quả nhiên cô còn quá non nớt để có thể sống ở một hoàn cảnh khắc nghiệt đến vậy.

Rút lại thanh kiếm còn thấm đầy máu của mình, trận chiến này đã làm anh tốn quá nhiều sức lực, đến bây giờ anh còn đứng vững đều là nhờ vào tinh thần chèo chống mà thôi, khát vọng sống của anh đúng là mãnh liệt thật

“ Được rồi, nói cho ta biết, về viên Rubik này”

Thở ra một hơi, bỏ đi sát khí xung quanh tuy nhiên vẫn còn một lớp phòng thủ, đối phương đã bị đánh đập rất là thảm hại rồi

“ V .. vâng, nhưng mà con phải gọi ngài là …”

“ Hả ? À … ta tên là… có thể gọi ta bằng cái tên Bóng ma là được rồi !”

Anh không muốn đối phương biết danh tính thật bản thân , cứ lại đại một cái biệt danh để cho đối phương xưng hô là tốt rồi

Đối phương quả nhiên có cảm thấy một chút kỳ lạ, tuy nhiên lại không quá để ý mà bắt đầu nói về viên Rubik màu trắng trên tay anh

“ Đây là, đây là một viên rubik ghi lại bí mật của Thú tộc của năm trăm năm trước, nghe đồn rằng nếu giải mã nó thì có thể đạt được một loại thần thông của thú tộc và hiểu rõ về trận thế chiến một ngàn năm về trước

Một vị tướng anh dũng là người mang huyết mạch bán tinh linh bán nhân loại đã dẫn đầu cầm một thủ cấp Thú tướng bên đối phương về, danh tiếng của ông ấy rất là nổi tiếng vào thời đấy

Mọi người gọi ông là Khắc La Nhĩ, một thiên tài pháp sư với năng lực khống chế quang minh nguyên tố, nhưng không rõ vì lý do nào mà ông lại biến mất một cách đột ngột, nhưng đồng dạng một loại thần thông của đối phương cũng mất đi

Cho đến khi con đi tới tầng thứ hai này mới phát hiện rằng bọn chúng đang tàn sát một hang ổ Quái hùng mật ong và kiếm thứ gì đó dưới đấy, nghe loáng thoáng đến chủng tộc của chúng ta nên con đã lẫn trốn và ăn cắp nó bỏ chạy

Thực sự thì con cũng không biết nó được ghi gì ở trên, tuy nhiên con nghĩ rằng chỉ cần đủ thời gian con sẽ phá giải được mật mã của thú tộc, nếu như Bóng ma, ngài muốn thì có thể giữ lấy, miễn là không đưa lại cho Thú tộc là được”

Mã Ly bắt đầu giải thích về nguồn gốc viên Rubik này, thông tin con bé lấy được cũng chỉ là từ đám Thú tộc bàn luận mà biết kết hợp với lịch sử đương thời, nhưng như vậy đủ để anh tò mò về loại chuyện tình ẩn giấu sau này

“ Ta sẽ lấy thứ này, những món đồ còn sót lại của mấy tên khác ngươi có thể tùy ý lấy, được rồi, ta đi đây”

Thu hồi viên Rubik và tặng thêm cho Mã Ly một phép chữa trị thuật trước khi rời đi, hình bóng của anh nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của Mã Ly

Khoảng thời gian còn lại anh dùng để săn quái và thu thập thảo dược, đến ngày cuối cùng thì anh lập tức trở lại khu vực của lớp

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN