Khảo Cổ Sư - Không thể tha thứ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
46


Khảo Cổ Sư


Không thể tha thứ



Chương 50 Không thể tha thứ

Cơ thể xinh đẹp thuần khiết, dù trần trụi nhưng lại không thể nào có một chút ý nghĩ khinh nhờn tới nàng, mái tóc dài màu vàng phủ sau lưng mượt mà di chuyển, đôi tai nhọn tô điểm cho khuôn mặt thêm phần yêu dị

Cặp mắt đấy, hàng lông mi, khuôn mặt của nàng tuy trong xanh xao nhưng lại quyến rũ đấy mức khó thể tin được, nếu như đây không phải là năm trăm năm trước thì sợ rằng Thiên Tâm đã yêu phải cô mất rồi

Nằm bên trong lớp băng giá vĩnh cửu, nàng đang lơ lững trong băng tủy dịch và đông cứng thời gian, từ lúc nàng bắt đầu nằm cho tới khi tảng băng này được mở ra, tuổi thọ của nàng sẽ không thay đổi

Đây có thể là một lời nguyền, nhưng cũng có thể là biện pháp duy nhất để cứu chữa cho một người đang cận kề cái chết

“ Băng hà, thần thông giúp đưa toàn bộ thân thể trở thành nguyên tố ?”

Nghĩ tới đây cặp mắt của Thiên Tâm mới hiểu ra và sáng lên, người con trai mang tên Khắc Lai Nhĩ này không giống như lời đồn của quá khứ, anh ta không cố chấp tới sức mạnh của bản thân, mà nguyện ý dùng thần thông có thể giúp anh đột phá dâng tặng cho cô gái trước mắt

Một con người lại đi yêu một thú tộc ? Điều này quả là không hợp lý, nhưng với góc độ của những người có tầm nhìn cao hơn, họ biết rằng trong tình yêu vốn dĩ là không có bất cứ rào cản gì

Từ trong đôi mắt tinh khiết của Khắc Lai Nhĩ, biểu cảm đau đớn nhưng lại chân thành đến tột cùng suýt chút nữa khiến cho anh phải bật khóc, nếu một ngày nào đó anh cũng có cảm xúc này, vậy anh có nguyện dâng đi tất cả vì người mình yêu hay không ?

“ Mị Lan, ta đã để nàng phải chờ đợi lâu rồi, người ta yêu quý”

Dòng nước mắt ngưng không được bắt đầu chảy ra, chàng thanh niên khẽ đi tới áp sát khuôn mặt của mình vào tảng băng giá rét, mặc kệ cho nó có đau đớn thế nào, anh vẫn không một chút nhún nhường

Giống như có thể truyền được độ ấm và cảm xúc của anh vào bên trong cô gái, Mị Lan dù không di chuyển nhưng lại giống như đang cố vươn mình tới bảo bọc lại người con trai trước mắt, cô muốn được bảo vệ anh

Biểu cảm buồn rầu của bọn họ thật chân thật, đây là những cảm xúc tha thiết nhất của cặp tình nhân trong quá khứ nguyện hi sinh cho nhau ư ?

Mị Lan ? Anh không biết rõ về người này, bởi vì không phải là một thành viên của nhân tộc, các sổ sách lịch sử không nói gì về cô.

“ Đây chính là thần thông Băng hà, nếu như có thể hấp thụ được nó, nàng chắc chắn sẽ khỏe mạnh trở lại, khỏe mạnh trở lại … rồi một lần nữa ở bên ta có được không …?”

Bàn tay bị đóng băng và sưng tấy tới mức đỏ hồng, nó thậm chí còn vỡ ra tạo thành những vệt máu dài, bất quá không bao lâu thì cũng bị băng sương làm cho đóng băng rồi bay hơi

Quả cầu màu xanh dương cuối cùng được móc ra, đặt nó lên trước tảng băng vỉnh cửu, bằng vào chút sức mạnh yếu ớt của bản thân, anh hóa giải băng giá vĩnh cửu do chính mình tạo ra bằng sinh mệnh lực

Tiếng nứt vỡ nhẹ nhàng vang lên, tảng băng khổng lồ bắt đầu tan ra một cách chầm chậm, thân hình xinh đẹp ở bên trong mất đi lực cân bằng mà ngã vào người của Khắc Lai Nhĩ

Thuận tay đưa quả cầu ấn vào trong quả tim đã biến mất của Mị Lan, dùng máu và linh hồn của mình, anh muốn cứu lấy sinh mệnh quan trọng đối với mình này, dù cho có phải đánh đổi bất cứ thứ gì

“ Đ … đừng”

Bàn tay của người con gái run rẫy di động cố gắng đưa Băng hà đẩy trở về, cô không cần sự sống này, hoặc là nói, cô muốn ở bên cạnh anh nhưng lại không thể ở bên cạnh anh

Khuôn mặt yếu ớt tiếp sát khuôn mặt đau khổ của Khắc Lai Nhĩ, ấn bờ môi mềm mại màu hồng của mình vào bên trên, đưa cho anh một nụ hôn ngọt ngào nhưng lại đắng cay khó nuốt

“ Em .. đã không còn biết .. phải trở về như thế .. nào”

“ Từ khi .. đánh mất … trái tim .. cho anh.. bây giờ em là .. tội đồ không thể tha .. thứ của thú tộc.. em .. không thể đối mặt với họ.. mà tiếp tục sống”

Hởi thở ngắt quảng và đôi mắt mất đi sức sống, cô còn thể nói đều là nhờ vào sự cố gắng chống đỡ cuối cùng này, bất quá sự kiên quyết của cô lại không thể chống lại được nguyện vọng tha thiết của Khắc Lai Nhĩ được

Anh nhất quyết phải mang lại sự sống cho cô, bởi vì, bởi vì anh cũng là một tội đồ của nhân tộc khi đã đưa trái tim mình hướng tới em

Hai trái tim hai cách suy nghĩ, họ mong muốn sự tốt đẹp nhất của bản thân dành cho đối phương, họ chỉ biết rằng, không có người mà mình yêu quý, vậy thì bọn họ thà chết đi cho rồi

Quả cầu Băng hà bắt đầu phát sáng, sức mạnh của nó dần dần thấm vào bên trong cơ thể của Mị Lan, khôi phục lại sự sống cho cô nhờ việc tái tạo lại trái tim bằng băng giá, đưa toàn bộ thân thể nàng trở thành nguyên tố

Đây là thần thông của thú tộc, vậy nên đối với một người có huyết mạch cao quý của thú tộc như Mị Lan thì mọi việc không hề có một chút khó khăn nào cả, chỉ cần vài phút trôi qua, sinh mệnh của cô gần như là hồi phục lại tràn trề sức sống

Nhưng người con trai nguyện ý đưa hết toàn bộ sức lực của mình cho cô lại đang phải cận kề với cái chết, anh yếu đuối và gục ngã trước mặt người con gái mình yêu

“ Lai Nhĩ, Lai Nhĩ, anh mau trả lời em đi…”

“ Anh ở đây … em còn sống rồi, tốt quá ..”

Đưa bàn tay mình vuốt lấy mái tóc xinh đẹp của đối phương, anh nhìn cô với khuôn mặt đầy mãn nguyện và cưng chìu, đúng vậy, vì cô anh nguyện đánh đổi bất cứ thứ gì, vậy nên hãy tiếp tục sống …

“ MAU NÉ ĐI”

Thiên Tâm đột ngột gào lên, anh cảm thấy có một thứ gì đó rất nguy hiểm đang lao tới, sức mạnh này hoàn toàn áp đảo với thực lực của anh hiện tại, kể cả các nguyên tố cũng không còn chịu vâng lời anh nữa

Một thanh kiếm đang lao tới với tốc độ cực nhanh, nó vô hình nhưng lại hữu hình, chỉ có những tộc tinh linh như anh, và cũng như Khắc Lai Nhĩ mới có thể nhìn thấy

Người con trai đó biết rằng đám thú tộc sẽ xuất hiện tại nơi đây, vậy nên mới cố gắng hết sức cứu lấy Mị Lan dù làm trái với nguyện vọng của cô, nếu như ở với anh ấy cô không được hạnh phúc, vậy thì hãy trở lại với tộc của em đi

Nhưng ít nhất, …

“ Đừng .. quên anh nhé”

“ PHỌT”

Cơ thể bị đâm xuyên qua bởi một lưỡi kiếm sắc nhọn, máu tươi vấy ra thấm đẩm lên cơ thể trần trụi của Mị Lan, sinh mệnh của người con trai cô yêu đã hoàn toàn biến mất

Con mắt của nàng lúc này co giật không ngừng, cho đến tận giây phút cuối cùng, cô vẫn muốn được cười nói hạnh phúc với anh cho tới khi cả hai đầu bạc răng long

Máu tươi của Khắc Lai Nhĩ như đang kích thích sự kiềm chế cuối cùng của cô, cơ thể không chịu đựng được nữa bộc phát, Mị Lan như phát điên gào lên, âm thanh nguyền rủa và phẫn nộ

“ Không thể tha thứ … Không thể tha thứ … Không thể tha thứ …”

“ KHÔNG THỂ THA THỨ……………”

Khoảng hơn mười tên thú tộc vừa mới xuất hiện đang cười nhạo cho sinh mệnh yếu ớt của Khắc Lai Nhĩ, bọn hắn mừng rỡ khi tiêu diệt được một cường giả tộc địch, hơn nữa còn phát hiện một mỹ nữ của thú tộc

Tuy nhiên nhìn cô ta ai cũng đoán được rằng Mị Lan chính là nàng công chúa phản tộc khi xưa, bọn hắn khinh thường và muốn kết liễu sinh mạng của đối phương, nhưng mà …

“ Ta nhớ ra rồi, một vị công chúa của thú tộc khi xưa đã mất tích, người sở hữu sức mạnh cực đại của tộc người thú và đang chuẩn bị lên ngôi thánh nữ

Nàng ta có tên là … Mị Lan”

Lâm Vũ sau một hồi suy nghĩ mới nhớ ra được thân phận thật sự của cô ta, bởi vì đây không phải là lịch sử của nhân tộc vậy nên anh mới tốn nhiều thời gian như vậy để nhớ đến

Anh không biết vì lý do gì mà con người lại để một đoạn lý lịch của Mị Lan vào trong lịch sử loài người, bọn anh cho đó là dùng để khinh thường đối phương, nhưng lại không ngờ ẩn sau đó lại là một mối tình của một tướng quân bên mình

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN