Khảo Cổ Sư
Nanh sói dong binh đoàn
Chương 77 Nanh sói dong binh đoàn
Tiếp tục trèo lên cao cho đến khi tới Tầng mười ba, tại nơi đây có khá nhiều hang động và quặng kim loại hiếm, là nơi thích hợp cho các nhà luyện kim và thợ rèn đi tới khai thác lấy kim loại
Bất quá bởi vì tại những quặng mỏ kim loại này cũng thường hay xuất hiện một vài thứ không mấy thân thiện cho lắm, quái thú cấp ba và quái thú cấp bốn bắt đầu xuất hiện một cách điên cuồng
Nếu như là đánh một chọi một bên ngoài thì không nói gì, đằng này nếu như một nhóm mạo hiểm giả tiến vào khu kim loại thì sẽ bị một bầy quái thú vây công, hơn nữa còn đứng trên địa bàn của chúng nó, bất lợi có ở khắp nơi
Vậy nên khi có một vài người thợ rèn đến đào mỏ kiếm thu nhập và nguyên liệu rèn đúc, bọn họ thường đi thuê một nhóm dong binh đoàn để bảo hộ bản thân tránh ra khỏi đám quái thú
Tiền thuê thường được chi trả bởi thẻ thông hành, lấy phân bộ của Hắc giáp tháp làm chủ trì để đảm bảo an toàn giao dịch, nhờ vào đó mà nhiều người cảm thấy an tâm hơn khi phải đưa ra một số tiền lớn
“ Thiếu gia, chúng ta có cần phải thuê một nhóm hay không ?”
Mẫn Mẫn tò mò quan sát, từ lúc tiến vào tầng mười ba với thân hình bé con bọn anh đã bị rất nhiều người chú ý, ở vào những tầng nguy hiểm này thường rất ít có con nít tới, đại đa số những người nhắm vào tầng này chủ yếu là tộc người lùn
Chiếm lấy một vị thế không quá cao trong Thiên Vũ đại lục ngày nay, sức mạnh của tộc người lùn không mấy nổi bật vậy nên bọn họ thường trả giá cao để thuê người trợ giúp
Nếu có gặp may mắn tìm trúng một con dê béo thì nhóm dong binh đoàn đó sẽ kiếm được số tiền khổng lồ đủ ăn cả năm trời, đó là món quà miễn phí từ trên trời rơi xuống a, không ăn là lãng phí
“ Tính toán đã, ba người chúng ta không đủ thực lực để tiến quá sâu vào bên trong, khả năng phải thuê một nhóm nhỏ người mới có thể
Trước tiên cứ vào bên trong khu an toàn nghỉ ngơi đã, tìm hiểu thông tin về các dong binh đoàn hoạt động trong này rồi quyết định sau”
Lắc lắc đầu, anh không có vội vả đi thuê một nhóm dong binh đoàn vội, thứ anh cần chính là bản thân tự mình kiểm tra chứ không phải là nghe tin đồn đại
Minh Dục ở phía sau cũng gật đầu nhẹ, ông chầm chậm bước lên đứng ở phía trước che chắn lại chủ nhân của mình, để cho Thiên Tâm đội khăn trùm giảm thiểu sự chú ý của bản thân
Lỡ để cho bọn họ phát hiện trong nhóm bọn ông có một đứa con nít thì rất khó để thuê người bảo hộ, dù sao thì con nít thường rất nghịch ngợm và không vâng lời, sơ sảy một chút là mất mạng người như chơi
“ Thiếu gia, chúng …”
“ Tại đây đừng gọi ta là thiếu gia, Emily, bây giờ tạm thời gọi ta vậy đi”
Xưng hô thế này thật không tiện, tạm thời cứ để cho Minh Dục làm trọng tâm của nhóm cái đã, anh có thể đứng đằng sau quan sát nhiều hơn
“ Vâng, Emily, hiểu rồi”
Hiểu rõ ý của cậu chủ nhỏ, thái độ của Minh Dục chuyển từ cung kính sang lạnh lùng, bây giờ ông là người dẫn đầu
Nhóm ba người di chuyển tới một cái bàn nhỏ, hiện tại thì bọn ông đang ngồi trong quán rượu phụ thuộc Hắc giáp tháp, bên cạnh có người phục vụ bán các loại nước uống và đồ ăn, còn nếu muốn đi đăng ký các hoạt động liên quan tới tháp thì phải tới tòa nhà đối diện
Ở đây là khu vực nghỉ ngơi và tìm hiểu thông tin, tiếng ồn ào vang lên không ngớt làm cho tai của Thiên Tâm cảm thấy nhức nhối, đám này thật là khó chịu, nhưng mà thôi kệ, trước tiên là lắng nghe bọn họ nói gì cái đã
“ Vị lão đại này, không biết ngài muốn dùng gì đây, thức ăn, đồ uống, nơi ở, phụ nữ, hay là thông tin thì nơi đây cũng giao dịch hết”
Những lời nói thô tục từ miệng một cô gái thốt ra có hơi phản cảm, nhưng Minh Dục không hề cảm thấy khó xử khi gặp những tình huống này
Ông đứng đối diện khu vực quản lý phục vụ, bình tĩnh gọi ra một vài món ăn ngon và hai căn phòng, cứ vậy thản nhiên trở về mà không thèm yêu cầu thêm thứ gì
“ Đồ kẹt xỉn”
Âm thanh nhỏ xíu được nghiến ra từ miệng của người con gái, xem ra không phải nơi nào Hắc giáp tháp cũng phục vụ nhiệt tình cho mạo hiểm giả nhỉ ? đối phương có vẻ không hề lo sợ bị trả thù bởi những tên ngạo mạn
Hẳn là có một người đứng sau bảo vệ cho Hắc giáp tháp tại khu vực này, hơn nữa con ả đó chắc là một dạng cá biệt được phụ vụ riêng cho nơi ở của mạo hiểm giả, lâu ngày sống chung với bùn nên cũng bị bốc mùi theo đi
“ Emily, có nên đấm chết con ả đó không, khốn nạn”
Mẫn Mẫn tức giận muốn đập bàn, nhưng nhanh chóng tay anh bị chặn lại bởi bàn tay của Thiên Tâm, đối phương ngước đầu lên nhìn anh, Thiên Tâm chỉ nhẹ nhàng lắc đầu
“ Không cần phí lời với loại người đó, tạm thời chúng ta không rãnh đến mức đó đâu”
Lời nói không to cũng không nhỏ, nhưng lại cứ như một lưỡi dao cứa vào lòng tự trọng của đối phương
Nếu bây giờ bọn anh mà lao lên tấn công thì không khác gì đám ngu xuẩn lao đầu vào ổ địch cả, bọn anh lúc này là khách, mà khách thì tạm thời nên tuân theo một số quy luật nhất định của bọn họ đã
Còn như muốn trả đủa đối phương, chọc tức ? theo luật lệ của Hắc giáp tháp, chỉ cần không phải ngươi ra tay trước thì ngươi sẽ được coi là phản kháng tự vệ hợp pháp, đây hẳn là thứ mà đám phục vụ ở đây muốn từ bọn anh đi
“ RẦM”
“ Ôi ôi, hai thằng nhóc kia, bọn mày nói loại người là loại người quái gì ? Hả !!!?”
Đập vào mặt bàn một phát thật mạnh, lời nói dơ bẩn và thái độ bị chọc giận đang cười khẩy muốn nhỏ một ngụm nước bọt lên bọn anh
Uy áp của một Chiến vương đang tỏa ra một cách dữ dội, một phục vụ mà thôi mà lại có thực lực mạnh thế này, xem ra Hắc giáp tháp không phải là một nơi dễ chơi
Bất quá …
“ Là loại người gì thì các ngươi tự biết …”
Nhẹ nhàng trả lời, nhấp một miếng trà vào miệng, thứ mà Thiên Tâm cảm thấy chỉ là sự tởm lợn của thứ nước uống dơ bẩn không dành cho người này, thật là , anh có vẻ không quen với khẩu vị của đám rác rưởi này phục vụ rồi
Hương thơm thì không có, nước thì đắng cứ như đất cát, uống vào cũng chẳng có cảm giác thanh họng mà giống như đang làm ô uế miệng của anh
“ Chậc”
“ Nước uống của bọn ngươi, thật bẩn”
Phun ra ngụm nước vừa mới đưa vào trong miệng, anh không cảm thấy độc tố ở bên trong, tuy nhiên không ngờ vị giác của nó còn tởm hơn cả uống rượu độc nữa
Hành động của Thiên Tâm rõ ràng là đã chọc tức bọn họ, rõ ràng là đã phát ra uy áp của Chiến vương mà bọn chúng cũng không sợ, như vậy thì chỉ có hai trường hợp, một là bọn chúng quá mạnh, hai là bọn chúng là một đám ngu ngốc không biết chữ chết viết thế nào
Là người của tộc người lùn ? xem ra khả năng thứ hai khá là cao rồi, đám này vậy mà cả gan thách thức quyền uy của bọn cô, cần phải giáo dục một chút …
“ Dừng tay dừng tay, Man Đông, ngươi không nên cư xử như thế với người mới lên tầng này chứ, bắt nạt ma mới không phải là chuyện đáng tự hào đâu”
Âm thanh sang sảng của người con trai tóc vàng tỏa sáng không biết từ đâu chui ra, bọn họ có vẻ vừa mới vào trong phòng ăn này không bao lâu
Vừa mới vào mong muốn được nghỉ ngơi nhưng không ngờ lại gặp cái uy áp khó chịu của Man Đông con ả điên này, cô ta giống như có họ hàng thân thích đối với một người làm chức cao trong Hắc giáp tháp tổng bộ nên rất là làm càn
Tu vi cũng không yếu cho nên cô ta rất thích bắt nạt ma mới kiếm một chút lợi nhuận vào trong túi mình, nhìn vào ba người Thiên Tâm ai nấy đều nhỏ xíu, người thanh niên kia đã tự động mặc định bọn anh là tộc người lùn hết luôn
“ Đừng có mà lắm chuyện, Hắc Lam, ngươi không có liên quan tới chuyện này hết, bọn khốn kia vậy mà dám cả gan sỉ nhục Hắc giáp tháp chúng ta, vậy thì tất nhiên là cần trừng phạt rồi”
Nổi giận phát điên chửi thẳng vào mặt người thanh niên, cô ta không có chút gì gọi là vẻ nữ tính hay thục nữ gì ở đây cả, chỉ là một con heo nái đang chống nạnh đòi lấy chút lợi ích nhỏ bé mà thôi
“ Ngươi điên rồi sao Man Đông, làm ra chuyện lớn ở đây không có lợi gì cho cả hai bên đâu”
Người thanh niên được gọi là Hắc Lam cố gắng ngăn cản, chuyện này diễn ra tuần một lần đã là lắm lắm rồi, không ngờ cứ vài ngày ả ta lại dở chứng như vậy, dong binh đoàn bọn anh còn chỗ nào mà làm ăn chứ
Riêng thái độ đối xử của Man Đông đã làm không ít thợ rèn từ bỏ ý định thuê nhờ dong bình đoàn làm bảo hộ, nếu như có thì chỉ có bị ép thuê mà thôi
Đằng sau người thanh niên đó xuất hiện thêm khoảng sáu người, trong đó có ba nữ và ba nam, hai người là pháp sư, ba người là dùng vũ khí đánh gần, tình thêm cả Hắc Lam thì là bốn, cộng thêm một người dùng khiên nữa là năm
Nhóm bọn họ tổng cộng là bảy người, mặc cùng một bộ trang phục, phía trên có huy hiệu của một cái đầu sói lớn và cặp răng nanh nhọn hoắc, nguyên tố phát ra từ bọn họ cũng không quá mức dơ bẩn so với những nhóm mạo hiểm giả còn lại
Quyết định rồi, bọn anh sẽ thuê những người này, đội hình khá là cân xứng cho một chuyến đi xa, so với những nhóm khác thì bọn họ hoạt động có quy luật hơn nhiều, chắc là cũng qua đào tạo
“ Nè , ngươi thuộc vào dong binh đoàn nào ?”
Không biết từ khi nào xuất hiện, Thiên Tâm nhìn thẳng vào mắt của đối phương, cặp mắt màu vàng của Hắc Lam giống như bị mê hoặc mà đơ người một chặp chậm rãi nói
“ Nanh sói … dong binh đoàn”
Phán đoán một người thông qua con ngươi của đối phương, những cảm xúc đang che giấu của anh ta đều bị anh đại khái đoán qua hết, là người tốt, nhưng cũng là người xấu, đơn giản là những người bình thường mưu sinh bằng nghề hộ tống bảo vệ mà thôi
Có lẽ bọn họ không tình nghĩa đến độ mạo hiểm sinh mạng bảo vệ người thuê mình đến chết, nhưng trong phạm vi của công việc, đối phương vẫn sẽ tuân thủ nghiêm túc
“ Tốt , chúng tôi thuê nhóm bọn anh như là người bảo hộ, nói ra cái giá đi”
Lời nói của Thiên Tâm cứ như ma âm rơi vào tai từng người, nó không bình thường nhưng lại bình dị đến khó tin, đột ngột thuê một nhóm người lạ làm người bảo hộ mà không gây ra cảm xúc bất bình thường chính là điều bất bình thường nhất.
Mồ hôi đang chảy ra trên má của Hắc Lam, anh nuốt ngụm nước bọt rồi chậm rãi gật đầu, trong đầu của anh lúc này chỉ có năm từ
[ Người này không đơn giản ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!