Khi dấu yêu về
Chương 2
Người phụ nữ gầm lên, cong ngón tay giả vờ làm móng vuốt, hai người bạn đi cạnh cười khúc khích.
Có lẽ nhiệm vụ lần này của Ian dính dáng tới Cơ sở Không quân Schriever, dù trong tiểu đoàn Prospero đã có Buzz Richardson phụ trách phần không quân, còn Ian chuyển việc cứu trợ trên núi. Có phải Ian đang tìm cách trục vớt cái gì hay cứu ai ở vùng núi này không?
Chẳng liên quan tới cô.
Meg thả một bên quai đeo ra, \”Chúng ta dừng chân tại đây một chút để nghỉ ngơi uống nước đã. Từ điểm nhìn bên kia, có thể lấy được cảnh thác nước rất đẹp. Chúng ta sẽ leo lên một đoạn đất phẳng, khoảng lưng chừng thác, để ngắm rõ hơn\”.
Vài du khách quây quanh mấy tảng đá đã mòn, ngồi phệt xuống rồi tu nước ừng ực. Nhiều người vứt lại ba lô rồi đi bộ ra mép của con đường mòn để nhìn thác nước ở xa được rõ hơn. Cặp vợ chồng đi nghỉ tuần trăng mật ngồi bóp vai cho nhau.
Meg vừa gỡ hộp nước ra khỏi chiếc túi, Ian liền rụt rè tiến tới chỗ cô, \”Meg, tôi muốn hỏi cô về một loại hoa màu tím lúc nãy bọn tôi thấy trên đường đi. Tôi sẽ chỉ cho cô nhé\”.
Meg nuốt vội ngụm nước và bị sặc, mấy dòng rỏ xuống tận dưới cằm. Ngay cả lúc toàn con gái với nhau, Meg cũng chưa để xảy ra điều này, dù cô cũng thấy thích phong cách thể hiện đó, \”Anh cứ tả xem nó trông thế nào, rồi tôi sẽ nói cho anh\”.
\”Tôi vẫn muốn chỉ cho cô hơn. Cũng không xa đây lắm, mà tôi chưa thấy loài nào như thế trong vùng này cả\”. Ian nhướn mày, chừng như nghi ngờ vì thấy cô không có vẻ tha thiết biết về nhiệm vụ của anh.
Meg chỉ muốn nói thẳng rằng anh tự đi mà xem lấy, nhưng tính tò mò đã át được bản tính hiếu thắng của cô, \”Được rồi, nhưng tôi không bỏ đoàn đi lâu được. Nếu ta muốn bắt kịp chuyến tàu chiều ở trên đỉnh đồi thì phải bắt đầu lên đường sớm\”.
Ian gật đầu, quay lưng đi lên con đường lởm chởm đá một cách nhẹ nhàng, bỏ lại các du khách khác đang uể oải phía sau, hầu hết vẫn còn thở dốc vì buổi sáng đã quá mệt. Nếu biết rõ địa hình nơi đây, chắc Ian có thể dẫn đoàn thay cô được.
Nếu anh ấy thuộc địa hình ở đây.
Họ vừa rẽ qua khúc quanh, Ian đã tóm ngay lấy tay Meg, \”Cảm ơn em vì đã không để lộ hành tung của bọn anh. Anh không biết em dẫn đoàn này đi. Trên trang web là tên một anh Richard nào cơ\”.
Cô nuốt ực một cái, hóa ra Ian không cố tình sắp xếp để được gặp Meg, \”Richard bị ốm nên em thay anh ấy\”.
\”Cũng hơi bất ngờ, nhưng anh nói với Kayla là có thể tin tưởng em rồi\”.
Dù lúc đó Meg đang mặc nhiều áo, còn Ian mang găng, nhưng bàn tay anh vẫn như cái dấu sắt in hằn lên tay cô. Meg giằng ra khỏi Ian, \”Chắc tên thật cô ấy cũng không phải là Kayla\”.
Ian nhún một vai, \”Anh biết ngay em đã đoán ra rồi\”.
\”Em cũng biết thừa ông chồng cũ sẽ chẳng chọn đi tua của em để sống lại những ngày tháng cũ đâu\”.
\”Chồng thôi\”.
\”Sao kia?\”
\”Anh vẫn là chồng em\”.
Meg loạng choạng lùi lại, ruột gan rối bời khi nghe anh nói. Chính cô cũng ngạc nhiên vì cảm giác trống rỗng đột ngột. Cuộc hôn nhân không mỹ mãn làm Meg rất đau khổ, mặc cho cô nghĩ mình đã hoàn toàn vượt qua. Cô còn nhận nhiều phần lỗi về mình, vì Meg đã thay đổi nhiều nguyên tắc giữa họ. Lần này gặp lại anh, thấy nụ cười nửa miệng hoàn toàn trái ngược với đôi mắt dữ dội, trong tim Meg lại xuất hiện một khoảng trống mà cô tưởng đã lấp đầy từ nhiều năm trước.
Bây giờ chỉ có thể lấp lại nó bằng một thứ: sự cáu bẳn.
Cô nghiến đôi ủng xuống nền đất rồi gồng vai lên, \”Thế anh cùng cô bạn đi leo núi làm gì?\”
Nụ cười trên mặt Ian vụt tắt, cặp màu nhíu lại, \”Meg, em thừa biết anh không thể tiết lộ cho em được\”.
\”Vớ vẩn, lúc nào cũng thế. Rõ ràng anh leo ngọn Rocky lần này là có chủ đích, nếu không đã đi một mình rồi. Sao anh không gọi điện rồi hỏi em có hơn không? Việc gì phải giả vờ làm du khách để lén lút chen vào đây… hả John?\”
Anh đưa ngón tay lên miệng, \”Em nói nhỏ thôi\”.
\”Nếu em lật tẩy anh ngay bây giờ, ngay chỗ này thì sao?\” Cô nheo mắt lại, nhìn Ian cứng họng, \”Liệu có đe dọa an ninh quốc gia hay gì không?\”
\”Không chỉ an ninh quốc gia, mà còn cả tính mạng của em với từng du khách trong chuyến đi này nữa đấy\”. Anh hếch đầu lên, \”Sao phải giận thế hả Meg? Chính em đề nghị kết thúc, dù chưa đòi ly dị đi nữa\”.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!