Khi dấu yêu về
Chương 3
\”Ai bảo? Anh chẳng đã dồn hết những gì anh có cho em rồi đó sao. Anh yêu… từng yêu em bằng tất cả trái tim. Hồi em mất đứa bé..\”.
\”Đứa bé anh không mong muốn\”.
\”Anh có thể quen với việc có nó được\”.
Meg cười mũi, \”Anh cao thượng ghê nhỉ!\”.
Anh tóm lấy vai cô, \”Anh không đang thương hại ai cả, nhưng em thừa biết anh sợ có con thế nào rồi mà\”.
\”Anh không phải bố anh đâu, Ian. Chưa bao giờ được như ông\”. Nỗi bực dọc âm ỉ làm nước mắt cô chực trào ra. Đáng lẽ ra cô phải cho anh biết sự thật. Cô đã không làm như anh mong đợi.
Ian nới lỏng bàn tay vừa siết chặt vai Meg, \”Meg, hơn ai hết em đã chứng tỏ cho anh thấy điều đó rồi\”.
Cô quay mặt về phía anh, hai tay siết chặt, thấy không thể tiếp tục đi chung đường với anh được nữa, nhất là khi Ian còn mải bận rộn với việc do thám, đến nỗi ngay cả cô cũng không được tiết lộ về bí mật này.
Cô nén lại cảm giác áy náy vì đã giấu anh chuyện bé Travis. Có lẽ anh không nên biết về đứa con trai của mình.
Lúc chuyến đi kết thúc, Ian cùng Kayla có làm gì cũng không liên quan tới cô. Meg vẫn sẽ đưa họ lên đỉnh núi cùng cả đoàn, còn họ cứ thoải mái tách ra để chuyên tâm vào nhiệm vụ gián điệp của mình. Có lẽ sau đó cô có thể can đảm quyết định ly hôn sau bao nhiêu năm chần chừ mãi, rồi mới nói cho anh biết về đứa con trai.
\”Thế loại hoa màu tím kia đâu?\”
Mũi Ian căng ra, rồi anh bật cười. Anh bỏ tay khỏi vai cô, cúi xuống, bứt một bông hoa mọc trên nền đất. Anh nâng nó trong tay, rồi bảo, \”Đây này\”.
\”Nó có độc đấy\”.
Anh nghiêng bàn tay để bông hoa tuột xuống. Meg quay trở lại chỗ đoàn du khách đang nghỉ, gót giày cô nghiến lên bông hoa Ian vừa đánh rơi.
Kayla ngồi trên tảng đá, ngẩng đầu khỏi cuốn hướng dẫn rồi nhướn mày. Nếu cô ta nghi ngờ Ian đã tiết lộ về nhiệm vụ đang làm thì đúng là không hiểu anh gì cả.
Meg chỉnh lại chiếc ba lô, \”Điểm dừng chân tiếp theo sẽ là chỗ đất phẳng nhìn ra thác nước, nhưng từ đây lên đó, quý vị nhớ chú ý, sẽ thấy vài cư dân nhỏ ở đây, gồm có chuột núi, sóc và vài loài gặm nhấm rất dễ thương nữa\”.
Meg nhẩm điểm danh lại rồi nhăn mặt, \”Russ và Jeanine đâu nhỉ?\” Cô búng ngón tay.
Đôi uyên ương từ lùm cây nào đó tay trong tay bước ra. Cô gái tên Jeanine tròn mắt hỏi, \”Mọi người đang đợi chúng tôi ạ?\”
Vài người khách cười tủm tỉm, còn Meg chỉ gật đầu, nghiến răng để ghìm lại cơn bực bội mà giờ cô mới nhận ra đó là ghen tị, \”Được rồi, đã điểm danh đủ. Ta đi thôi\”.
Cuộc nói chuyện lén lút lúc nãy với Ian đã làm Meg lung lay. Anh không biết cô là người chịu trách nhiệm dẫn đoàn, nhưng chắc chắn anh phải biết cô làm cho công ty Du lịch Núi Rocky chứ?
Có phải anh vẫn đang tìm hiểu về cô? Chắc không phải. Vì nếu thế anh đã tỏ dấu hiệu biết mình có một đứa con rồi.
* * *
Một giờ sau, Meg dừng chân trên bậc trên cùng của chiếc cầu thang gỗ năm mươi ba bậc dẫn xuống chỗ ngắm thác nước, \”Nếu mọi người không muốn mất công leo xuống rồi lại trèo lên thì cứ đợi ở đây. Chúng ta vẫn còn thêm hai giờ đồng hồ leo bộ nữa\”.
Meg vừa nói xong, một vài tiếng rên rỉ bắt đầu nổi lên, khiến cô tủm tỉm. Yếu như sên vậy.
Cô cùng vài nhân vật năng nổ hơn bắt đầu bước xuống thang, mặc Ian và Kayla rẽ theo hướng khác. Sau khi chỉ ra một vài đặc điểm của thác nước cũng như con sông chạy qua hẻm núi, Meg leo lên vị trí cũ rồi trả lời vài câu trong khi chờ những người khác.
Cô đang định đáp lại một câu nữa thì có tiếng thét vọng lên qua hẻm núi, chỗ thác nước đổ ào ạt xuống những mỏm đá lởm chởm, làm Meg lạnh cả người.
Cô lập tức nhìn qua một lượt đoàn du khách đang đứng tụ tập trên con đường, miệng ai nấy há hốc. Còn thiếu ai nhỉ? Cô lập tức nhận ra Ian chưa có mặt, cùng cả cô vợ hờ, hai đôi khác và anh chàng người Đức.
Lạy Trời, cầu cho đó không phải là Ian.
\”Mọi người đợi đây đã\”. Meg lao qua đám đông rồi chạy đến bậc thang dốc dẫn xuống nền đất phẳng bên lưng thác, giày nện thùm thụp trên từng bậc gỗ, máu dồn lên trong người. Như một bầy gia súc, đoàn người cũng rầm rập chạy xuống theo.
Việc họ tảng lờ lời dặn của cô không làm Meg ngạc nhiên. Nhóm người này khá khó thuyết phục, đó là còn chưa kể sự xuất hiện của Ian cùng cô vợ giả kia nữa.
Meg vừa rẽ qua bậc cuối cùng của cầu thang thì khựng lại, một chân vẫn lơ lửng, chưa chạm đất. Những mảnh gỗ của chiếc lan can bị vỡ đang chìa ra khỏi nền đất lởm chởm, trông như những chiếc nanh nhọn hoắt. Meg nuốt khan, rồi giơ tay ra phía sau, cô ra lệnh, \”Dừng lại đó\”.
Cô không cần ai khác đi theo, nếu đúng chuyện cô nghĩ đã xảy ra rồi.
Meg chầm chậm tiến tới hàng tay vịn trống hoác, bám vào một thanh gỗ còn nguyên rồi nhòm xuống. Bên dưới cô là dòng nước trắng xoáy tít, cùng một dải màu đỏ đung đưa trên mỏm đá bị trồi ra.
Chiếc áo bông đỏ.
Một bàn tay tóm lấy vai cô. Meg quay lại thì bắt gặp đôi mắt màu xanh dữ dội của Ian.
\”Hình… hình như là Kayla. Cô ấy còn ở đó không? Thế những người khác thì sao?\”
Bàn tay Ian siết chặt hơn vào da thịt cô, đến lớp áo dày cũng không làm Meg mất đi cảm giác, \”Là Kayla đấy\”.
\”Ôi, Ian, em xin lỗi\”. Bất chợt cô ôm lấy miệng. Meg vừa gọi tên thật của anh, chứ không phải cái tên giả John Shepherd mà anh dùng trong chuyến đi này.
Thảo nào Ian không bao giờ tâm sự bất kỳ bí mật gì với Meg.
Chỉ vài giây sau, những người còn lại trong đoàn ồ ạt chạy xuống phía sau hai ngươi, thốt lên rồi hò hét. Chắc họ nghĩ Ian đang điên lên vì người vợ nằm dưới đó gần hai chục mét, mắc vào những mỏm đá nghiệt ngã nằm rải rác dọc bờ sông. Còn Meg biết số phận của người bạn đồng hành với Ian không chỉ khiến anh đau khổ.
Anh ngó xuống cơ thể bất động của Kayla bên dưới kia, mặt đăm đăm vì phải kìm nén cảm xúc, rồi đưa một tay ôm mặt.
\”Tôi sẽ gọi người\”. Meg rút chiếc đài ra khỏi túi rồi dùng ngay giọng chỉ huy ảnh hưởng từ Ian, \”Anh cứ ở lại đây với cả đoàn. Tôi sẽ thử trèo xuống kia xem… có khi cô ấy còn sống sót sau cú ngã vừa rồi. Trước kia ở đây chưa từng xảy ra tai nạn\”.
Trong khi những người khác rì rầm hay khóc thút thít, Ian ngẩng đầu lên rồi khẽ kề môi anh vào tai cô.
\”Đây không phải tai nạn\”.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!