Khi Đồng Hồ Điểm 12 Giờ - Chương 3: Đêm Mưa Bắt Đầu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
73


Khi Đồng Hồ Điểm 12 Giờ


Chương 3: Đêm Mưa Bắt Đầu


Zemma (cô gái mang ngoại hình giống Rei và Rin) tiến tới bên cạnh Rin nhìn lên cô bé đang được lớp năng lượng bảo vệ bên trong.

– Tôi tìm được cô bé này nhưng lớp năng lượng quá vững chắc không ngừng hấp thụ và tôi lấy năng lượng từ nó để tạo ra “đế chế” mà mọi người đang đứng đây. Cũng vì tìm được cô bé mà gương mặt của tôi cũng bị thay đổi.

Rin nhìn thấy Kurokku, hàng loạt ký ức và những gương mặt quen thuộc chạy qua sự trống rỗng và tối tăm trong cô. Rin tiến lên phía trước tay túm lấy ngực trái không còn trái tim nhìn về phía Kurokku.

– Kuro mau tỉnh dậy và đem Rei trả lại cho tôi, cậu mau tỉnh dậy cho tôi, trả Rei lại cho tôi. Sao cậu có thể… sao cậu có thể hy sinh Rei để bảo vệ cái đám sinh vật đó của cậu hả? Trả Rei cho tôi.

– Rin… ta đang rất mệt mỏi, ta không thể sống bình thường như trước đây được. Vỏ bọc này đang rất yếu dù bề ngoài nó có nhiều sức mạnh tới đâu. Đêm đó, mọi thứ bắt đầu từ đêm đó… khi ta chính thức trở nên vô dụng.

Một giọng nói quen thuộc vang lên, họ nhìn thấy trước mắt đang hiện ra Mắt Tối, con mắt đó đang chiếu ra hình ảnh Kurokku đứng trên một bãi cát trắng nhỏ giữa biển lớn mà mưa thì không ngừng chút xuống.

– Kuro, vô dụng… sao cậu lại trở nên vô dụng? Đêm đó đã có chuyện gì? Sao tôi không nhìn được vào ký ức đêm đó? Cậu đang đứng ở đêm đó phải không?

Rin kích động hét lên, ký ức của cô chưa hoàn chỉnh, tại sao liên kết ký ức của cô lại không thấy được toàn bộ ký ức của Kuro chứ?

– Rin… ta biết cậu sẽ tỉnh dậy khi hòn đảo sụp đổ. Ta và Rei đã trao đổi với nhau để khiến cậu tỉnh dậy để chúng ta ở bên nhau mãi mãi. Rei vẫn chưa chết, cậu ấy còn sống nhưng cậu ấy đã đánh mất ký ức, ta cũng sẽ mau chóng đánh mất ký ức của bản thân ta. Đêm hôm đó, ta xin lỗi vì không thể cho cậu biết được. Đó là bí mật của bọn ta vì nó mà… Ao đã… vì đêm đó mà Ao đã… cậu ấy sẽ không còn ấm áp với ta nữa. Ao sẽ không còn ấm áp nữa. Rin ta biết cậu nghe được những lời này, ta chỉ mong cậu hãy bảo vệ các sinh vật của ta, bảo vệ chúng như bảo vệ Rei. Rin… cậu hãy hứa… hãy….. Rin… Rin.

Đoạn cuối cùng chập chờn rất nhiều, Mắt Tối đã thu lại đoạn ký ức đó, con mắt mở ra rồi lại nhắm vào chớp chớp vài lần sau đó một cái miệng chúm chím xuất hiện tỉ lệ rất thuận với con mắt trên một vị trí gương mặt. Giọng nói trẻ con cất lên.

– Rin… tất cả chuyện này xảy ra đều vì ngươi. Kuro và Rei muốn ngươi tỉnh giấc nên đã dựng lên một câu chuyện giết chóc xấu xa. Rin, Maria đã xâm chiếm ký ức của Kuro và xóa bỏ toàn bộ ký ức của cả ba các ngươi nhưng Kuro đã dùng tới Biển Khói Đêm để nó dấu ký ức của ngươi tới nơi sâu nhất. Khi Kuro tỉnh giấc, cậu ta sẽ mất toàn bộ ký ức cũng như sức mạnh, Kuro sẽ chỉ là một con bé 6 tuổi bình thường, yếu đuối chỉ cần tác động nhỏ cũng sẽ làm hại cậu ta. Bọn ta đang làm mọi cách để thu thập tử khí cứu lấy Kuro và Rei. Nếu ngươi hứa sẽ ở bên bảo vệ Kuro ngay lúc này thì bọn ta mới có thể an tâm đi tìm Ao trở về. Ao đang… nắm giữ một phần quan trọng của Kuro.

Mắt Tối vừa nói xong cũng lại dần biến mất. Rin nhìn về phía Kurokku lại nhìn mọi người ở đây. Phải biết được “đêm đó” đã xảy ra chuyện gì, phải biết được.

– Rin, cô tỉnh lại rồi. Bọn ta đang đợi cô để đưa cho cô thứ này.

Một làn khói đen lan tỏa vờn xung quanh chân bọn họ rồi một người khói xuất hiện trên đám khói đen đó, người khói đen này đưa ra một khung ảnh cho Rin, bên trong là một cặp nam nữ ăn vận quý tộc châu âu cũ cùng một đứa bé chính là Kurokku.

– Đó là Ana và Denis, hai người đầu tiên mà Kuro tạo ra và bọn họ đặc biệt hơn những người khác, hơn cả Ao. Bọn họ là công chúa và hoàng tử trong câu chuyện mà Maria từng rất thích. Họ vẫn còn sống nhưng chúng tôi không tìm được họ. Rin, chỉ cần cô tìm ra họ thì đáp án cô muốn họ sẽ trả lời. Họ sẽ cho cô và mọi người cùng biết khoảng thời gian bị che lấp của Kuro mà không ai thấy được. Bọn tôi phải đi tìm Ao nên cô hãy cẩn thận vì thứ đuổi theo Kuro không phải là những người đem tim cậu ấy đi mà là những kẻ muốn đem cơ thể cậu ấy đi. Vì cơ thể của Kuro… đã hấp thụ một thứ sức mạnh hắc ám bất tử… vì…

Làn khói đen đó nói bỏ dở giữa chừng cũng bay biến đi mất. Rin cầm chặt lấy tấm ảnh trong tay tiến thêm một bước đưa tay chạm vào lớp năng lượng trước mặt.

– Kuro, cậu đang giấu diếm tôi và Rei điều gì hả? Đêm đó đã có chuyện gì xảy ra với cậu? Rời Heaven cậu và Ao vẫn sống tiếp là vì tử khí phải không? Cậu đã hấp thụ bao nhiêu tử khí rồi? Cậu biết đó là cấm thuật đã khiến tôi chìm vào giấc ngủ hàng thế kỉ mà Kuro… Sao lại ngu ngốc như vậy chứ? Cậu phá luật nên mới…

Rin nói đến đây cô đấm mạnh vào lớp năng lượng. Black tiến lên phía trước, cậu ta cúi đầu rồi mới nói với Rin.

– Rin-sama, nếu người cần thần sẽ đưa cho người tử khí. Trước khi Heaven sụp đổ, nữ hoàng đã để thần hấp thụ một chút tử khí của người.

– Mama để ngươi hấp thụ tử khí?

Allen kinh ngạc khi nghe được điều này, sao lại có thể đem thứ nguy hiểm đó vào người của một tiểu thần chủ? Dù bọn nhóc này mạnh tới đâu nhưng cũng…

– Thần vẫn duy trì được những tử khí đó ở một mức ổn định, có lẽ do đám Black từ người thần hoạt động bên ngoài trước đó.

– Xem ra Kuro đều đã tính toán rất kỹ chuyện này rồi.

Rin nói rồi xoay người lại, cô đưa bức ảnh ra thì Blue tiến lên nhận lấy sau đó Rin đưa tay chạm vào người Black, thứ hắc khí đó đang từ người cậu ta di chuyển sang Rin, những đường gần tím đen giống với Kurokku trước đó đang di chuyển rất nhanh khắp cơ thể của Rin.

– Có cách đem Kuro ra khỏi thứ rào chắn này rồi.

Rin bỏ tay khỏi người Black sau đó quay lại chạm vào vỏ bọc năng lượng bên cạnh, những tử khí đang từ người Rin bốc lên bám chặt lấy vỏ năng lượng tạo những đường gân sau đó lan rộng che lấp cả vỏ năng lượng.

– Black đến lượt cậu rồi.

Rin nói rồi Black tiến tới, cậu ta dùng đám Black của mình tấn công vỏ bóng đêm kia, cả vỏ lớn vỡ tan tành, cơ thể Kurokku đang rơi xuống được người đàn ông đẹp đẽ kia bắt lấy. Rin nhìn thấy vậy lập tức tiến tới cướp lấy Kurokku khỏi tay người đó rất không thiện ý nhìn bọn họ.

– Đừng hòng đem Kuro đi, các người đã có trái tim của Maria nên hãy thỏa mãn với điều đó.

Rin nói rồi mới nhìn xuống gương mặt thân thuộc ngày nào thì lúc này cô bé xinh xắn trong lòng cũng đang mở mắt ra. Kurokku chớp chớp mắt nhìn cô gái xa lạ.

– Chị… chị là ai vậy?

Kurokku có chút sợ hãi lên tiếng giãy giụa muốn thoát khỏi vòng tay của Rin. Nghe Kurokku hỏi vậy dù đã biết trước nhưng Rin vẫn thật thấy đau lòng, cô thả Kurokku xuống nhìn cô bạn mỉm cười.

– Kuro cậu lúc này sẽ không nhận ra tôi nhưng tôi là Rin. Từ hôm nay tôi sẽ bảo vệ cậu, chúng ta sẽ lấy lại ký ức đã mất của cậu được chứ?

– Ký ức đã mất? Là ký ức… là đêm mưa……

Kurokku đứng đó lầm bầm, cô cúi xuống nhìn hai lòng bàn tay của mình mà đột nhiên nắm chặt hai bàn tay lại. Rin có chút kích động túm lấy hai cánh tay của Kurokku cất tiếng hỏi.

– Cậu nhớ sao? Cậu nhớ đêm đó xảy ra chuyện gì sao?

Thấy Rin đáng sợ hỏi mình như vậy, Kurokku hoảng sợ, cô đưa hai tay lên áp lấy tai sợ hãi muốn ngồi xuống nhưng lại bị Rin giữ chặt.

– Không biết… không biết gì cả. Em ghét mưa, em ghét mưa…em ghét mưa… rất ghét… rất ghét mưa.

Kurokku không ngừng hét lên rằng cô ghét mưa. Bốn tiểu thần chủ đứng phía sau nhìn nhau không nói gì cả. Allen muốn tiến về phía mama của cậu ta nhưng lại bị chính ba cậu ta ngăn cản. Người trẻ tuổi đẹp đẽ đó nhìn bề ngoài chỉ ngang tuổi Allen nhưng lại chính là ba cậu, hắn ta tiến gần chỗ hai người bọn họ đặt tay lên bàn tay nhỏ bé đang áp lấy tai của Kurokku.

Rin nhìn hắn ta tức giận còn chưa lên tiếng thì Kurokku đã ngẩng đầu lên, cô bé nhìn hắn ta đột nhiên mỉm cười.

– Shinya-nii, anh đã bỏ đi đâu vậy Shinya-nii, em đã tìm anh rất lâu rồi ani-sama.

Câu nói của Kurokku làm mọi người ngạc nhiên, cô đã quên hết mọi thứ vậy tại sao lại nhớ ra được Shinya chứ? Shinya cúi xuống nhìn cô bé này, gương mặt vẫn nhàn nhạt như trước đó.

– Tôi không phải ani-sama của cô Kuro.

– Vậy sao? Ana và Denis nói anh là người xấu. Hai người họ nói đúng rồi… anh là người xấu…

Kurokku nói rồi lùi lại tránh thoát khỏi bàn tay của Shinya mà trốn phía sau Rin, cô bé cụp mắt lại, vẻ sợ sệt và nhút nhát này khác hẳn những lần kiêu ngạo trước đó. Những người có mặt ở căn phòng này chính thức đưa ra một khả năng, ký ức của Kurokku về năm cô rời khỏi Heaven hoàn toàn không bị xóa mất cho nên trong năm đó thế giới của Kurokku chỉ tồn tại ba người là Shinya, Ana và Denis.

Đưa mắt nhìn bầu trời buổi tối bên ngoài ban công, Kurokku giật giật áo của Rin ngước đôi mắt thơ ngây của mình lên cất giọng nói trẻ con nhỏ nhẹ.

– Rin… trời sắp mưa rồi, em muốn có một chiếc ô… một chiếc ô màu đen.

– Được.

Rin mỉm cười xoa đầu Kurokku sau đó một chiếc ô màu đen xuất hiện trong tay còn lại của Kurokku, cô bé bật ô lên vác trên vai rất im lặng che đi gương mặt của mình.

– Trời mưa rất đáng sợ, mưa sẽ có sấm chớp… mưa sẽ đem bọn họ tới…

Kurokku nói tới đây càng nắm chặt lấy áo của Rin hơn nữa. Dù cô bé không nhớ gì nhưng trong tiềm thức cô vẫn rất sợ trời mưa. Bốn tiểu thần chủ tiến lên đứng xung quanh phía sau Rin và bảo vệ cho Kurokku.

Rin nhìn nhóm người đối diện kia, cô lại liếc về phía Kurokku phía sau rồi mới đưa ra lời đề nghị.

– Các người có thể đưa tôi tới chỗ của các người chứ? Nghe nói chỗ các người có một thủy tinh cầu theo dõi được mọi thứ trên thế giới, tôi muốn tìm ra Ana và Denis.

– Đừng tìm họ Rin.

Kurokku đột nhiên thả lỏng áo của Rin sau đó lại nắm chặt vào mím môi không nói gì nữa. Rin vẫn nhìn xuống chiếc ô đen nhưng không nói gì cả lại nhìn về phía Shinya.

Cô nàng mập mạp Muchi nghe vậy có chút suy tư sau đó nở nụ cười thích thú gật đầu đồng ý thỏa thuận vì thủy tinh cầu của họ có một chỗ sai sai, họ đã không thể nhìn ra Kurokku và cả quá khứ bị che lấp của Kurokku.

Cả hai nhóm cùng lúc xuất phát, họ lướt nhanh trên mặt biển hướng về căn nhà nổi của những kẻ phán quyết này, Zemma cũng đi theo bọn họ, cô cũng muốn biết vì sao gương mặt lại bị biến đổi như vậy.

Đúng như lời Kurokku đã nói, nửa đường họ đi trời đổ mưa nhưng không hề ảnh hưởng tới tốc độ của bọn họ và nhờ sức mạnh của bản thân họ đã không để nước mưa dính vào người, duy có Kurokku che ô nên nước mưa rơi lộp độp vui tai dù cô đang được Rin cõng lấy nhưng sức mạnh của Rin không đồng bộ sang Kurokku.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN