Khi Đồng Hồ Điểm 12 Giờ - Chương 4: Kurokku và Shinya
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
119


Khi Đồng Hồ Điểm 12 Giờ


Chương 4: Kurokku và Shinya


Đến được căn nhà nổi vẫn là thời điểm ban đêm, Rin trước tiên tiến tới cái bàn trước nhà nhìn vào thủy tinh cầu sau đó nhỏ nhẹ nói với Kurokku muốn cô đặt tay lên thủy tinh cầu đó.

Khi Kurokku đặt tay lên thủy tinh cầu thì một làn khói ngũ sắc cuốn lấy nhau trong thủy tinh cầu sau đó bắt đầu hiện ra những hình ảnh quá khứ. Mọi người đều ngồi xung quanh theo dõi, Kurokku đã lùi lại ngồi trên đùi Rin cầm ô trong tay.

– Người đó…

Kurokku nhìn vào thủy tinh cầu. Đó là hình ảnh về một hòn đảo rất lớn, cô bé chính là giống y hệt Kurokku đang đứng ở rìa của hòn đảo quay đầu nhìn cô gái lớn hơn một chút.

– Rei, ta sẽ vào trong đất liền. Không có chuyện gì quan trọng đừng liên lạc với ta, hơn nữa, hòn đảo tạm thời sẽ không chìm vì ta đã để lại bọn chúng rồi.

Nữ hoàng Kurokku vẫn mang hình dáng con nhóc nhìn Rei gương mặt không chút cảm xúc nói rồi xoay người nhìn về hướng biển. Rei đứng phía sau nhìn Kurokku đứng phía trước.

– Đi thẳng về phía tây sẽ có đất liền, cậu có thể thu thập tử khí và cả trái tim tốt nhất ở nơi gọi là Edo. Nơi đó cũng có vài samurai rất được việc, Ao từng tới đó nhưng cậu ta không nói gì nhiều.

– Rei… cậu đang lo lắng về ta. Cậu biết ta mạnh tới đâu mà.

Kurokku quay lại mỉm cười nhìn Rei sau đó nắm chặt tay lại rồi thả lỏng ra. Rei đứng phía sau vẫn quy củ, vẫn không cảm xúc như vậy nhìn theo Kurokku.

– Chúng ta vốn luôn liên kết với nhau Kuro. Hiện tại tử khí của cậu tuy không quá cao nhưng cũng có thể bị bọn chúng phát hiện. Cậu biết một mình cậu không thể dễ dàng đối phó với bọn chúng lúc này.

– Ta hiểu, ta sẽ cẩn thận không để đám thợ săn đó phát hiện ra ta. Đừng để Nora phát hiện ta đã rời đảo.

Kurokku nói rồi không nhìn lại Rei bước khỏi hòn đảo đứng trên mặt nước biển như trên đất liền. Khi Kurokku bước đi vài bước thì cơ thể cô đang lớn lên chẳng khác gì Rei ở độ tuổi 16, 17 đó, Kurokku đi không được bao nhiêu bước lại dừng chân.

– Rei… cậu có nghĩ ta phá luật hay không?

– Mọi điều cậu làm luôn đúng Kuro, mọi điều chúng ta làm là đúng.

– Phải rồi, chúng ta luôn đúng. Ta thật ngu ngốc khi hỏi vậy.

Kurokku nhếch miệng cười sau đó tiếp tục đi về phía trước khi hòn đảo Heaven càng xa dần phía sau. Đi theo hướng tây, Kurokku thỉnh thoảng vẫn dừng lại nhìn lên trên bầu trời đêm với những vì sao đẹp đẽ.

Những cơn gió thổi qua làm mặt biển gợn sóng, Kurokku dừng chân, cô nhìn lên bầu trời lần nữa đưa tay lên hướng tới mặt trăng.

– Maria ta xin lỗi nhưng… một ngày nào đó ta sẽ giết chết ngươi trước khi ngươi tìm giết ba bọn ta. Ngươi không phải thiên thần trong thiên đường của ta, ngươi thực chất là ác quỷ ở địa ngục… Vì vậy mà… ta sẽ không bao giờ tha thứ cho bất kì kẻ nào làm hại tới gia đình của ta kể cả đó là ngươi Maria.

Kurokku vừa rứt lời ba bóng ma nhỏ nhắn quen thuộc bay vụt tới từ phía sau, chúng vẫn luôn nhộn nhịp bay xung quanh người cô.

– Lala, nữ hoàng bọn thần đã thu thập tử khí.

– Lala, chúng thần phát hiện một nguồn sức mạnh dị năng ở Edo, người có muốn tới đó xem xét chút chứ?

– Lala, nữ hoàng bọn thần sẽ âm thầm bảo vệ người vì ở nơi này người sẽ yếu hơn lúc ở trên đảo. Biển Khói Đêm cũng sẽ ở quanh đây. Mắt Tối đang tới chỗ Ana và Denis.

Ba linh hồn đó cất tiếng hát báo cáo. Kurokku tiếp tục đi về phía trước, ba linh hồn đó thấy nữ hoàng của mình không nói gì lại nhìn tới trang phục nữ hoàng đang mặc trên người, vẫn là bộ váy ngủ đơn giản đó. Ba linh hồn lại bay xung quanh Kurokku cùng nắm tay lại sau đó cả người Kurokku thay đổi, cô mặc trên người bộ kimono cùng với kiểu tóc buộc gọn đổi sang màu đen giống như những thiếu nữ ở Edo.

– Ba các ngươi không cần theo ta để Biển Khói Đêm ở bên ta là được rồi, cậu ta ẩn thân tốt hơn các ngươi.

– Lala, tuân lệnh nữ hoàng, bọn thần xin cáo lui.

Ba linh hồn hát rồi bay vụt đi mất. Kurokku nhìn bộ kimono trên người, cô thở dài sau đó nhìn về phía trước lập tức bay vụt đi với tốc độ xé gió khác hẳn vẻ đi bộ thong dong lúc trước, họ thấy được gương mặt cô đang mỉm cười mà ánh mắt sáng lên, nhìn gương mặt này khát máu đến cực độ.

Edo, trời đã sáng, Kurokku đang đi dạo quanh đây, nhìn mọi người buôn bán, lại nhìn tới samurai mà Rei có nhắc tên qua. Ai quan tâm tới dòng lịch sử của nơi này chứ, cô muốn tìm kiếm nguồn dị năng đó.

– Hửm, hướng đó sao? Hy vọng ngươi có giá trị lợi dụng một chút, ta ngửi ra cái mùi đáng khinh đó của ngươi mà “kẻ phán quyết”.

Kurokku cầm cây quạt che miệng cười sau đó lách người vào lối rẽ đi đến hướng phát hiện ra dị năng. Đứng ở không gian nhỏ giữa hai căn nhà, Kurokku nhìn tới bên kia, một lầu đèn đỏ, hương hoa quyến rũ, là nơi cô không thích thú gì. Trên tầng hai lộ thiên có những rèm sa mỏng nhẹ bay, một người ngang tuổi cô lúc này đang ngồi đó nhìn ngắm quang cảnh dưới đường đi lại.

– Là thứ ba… không là đứng đầu. Sao hắn lại ở đây được? Việc đi xuyên cổng mất khá nhiều năng lượng. Từ từ nào… Maria đừng ảnh hưởng tới ta.

Kurokku đứng nói một mình, cô vẫn nhìn về phía tầng hai đó, đột nhiên ánh mắt u tối của hắn nhìn chằm chằm vào cô làm cho cô giật mình nhưng rất nhanh bình tĩnh nhìn lại hắn. Kurokku đứng đó, chiếc quạt của cô biến thành một chiếc wagasa, cô đứng đó cầm wagasa che nắng cũng che khuất tầm nhìn của hắn trực diện cô.

– Hắn nghe thấy rồi, Maria ngươi cố tình phải không? Đừng làm ảnh hưởng tới ta nếu không… ta sẽ không tha cho kẻ mà ngươi muốn bảo vệ đâu.

Kurokku tiếp tục nói chuyện một mình, lúc cô xoay người lại muốn theo lối cũ rời đi thì hắn đã xuất hiện ngay sau người cô từ bao giờ. Kurokku để ô hơi ngả về sau, cô nhìn người trước mặt, thực sự rất đẹp hơn cả Ao.

– Ngươi đứng đầu nhóm “kẻ phán quyết” phải không?

– Cô vì tôi mà tìm tới đây sao?

– Chỉ là tình cờ mà thôi. Ta cũng không nghĩ ngươi sẽ bận tâm tới ta muốn làm gì.

Kurokku mỉm cười, hắn ta tiến lên hai bước túm lấy cô kéo sát lại phía hắn. Hai người ở gần sát bên nhau, Kurokku chăm chú nhìn người trước mặt, cô mím môi lại sau đó quay mặt nhìn sang bên nhưng hắn ta đưa tay kéo mặt cô lại đối diện với hắn.

– Cả người của ngươi phát ra một loại hương quyến rũ… có lẽ là từ lúc sinh ra… Ngươi muốn loại bỏ thứ đó sao?

– Cô rất thông minh, hơn tôi nghĩ.

– Ta nghĩ ta giúp được ngươi nhưng với một điều kiện ta muốn ngươi giúp ta tìm một vài nhịp tim tốt vì ta không muốn tiếp xúc nhiều với loài người ở ngoài này.

Kurokku đưa ra thỏa thuận, hơi thở của cô cũng có chút nặng nề, hai má hơi đỏ lên bất thường. Người trước mặt này bỗng mỉm cười nhìn cô, gương mặt ngàn năm không chút cảm xúc lại mỉm cười với cô.

– Tôi là Shinya K. Sullivans.

– Vậy ta gọi ngươi là Shinya, ngươi có thể gọi ta là Kuro.

– Kuro sao? Màu đen? Một cái tên thật đẹp.

Shinya vẫn mỉm cười nhìn Kurokku sau đó buông cô ra rồi quay người theo lối tới đầu bên kia. Kurokku không nói gì chỉ bước đi theo Shinya nhưng gương mặt cô lúc này lại là biểu cảm khát máu trước đó, Kurokku liếm môi sau đó thu lại vẻ đáng sợ của mình mà dưới chân cô là làn khói đen quanh quẩn rồi tan biến.

Khoảng thời gian tiếp theo, Shinya đưa Kurokku đi khắp ngõ ngách ở Edo, hắn cho cô biết rất nhiều thứ ở thế giới bên ngoài này, hắn dạy cô rất nhiều cấm thuật và cho cô biết một vài chuyện lí thú mới mẻ. Mỗi tối Shinya sẽ kể cho Kurokku nghe về những câu chuyện mới để Kurokku có thêm sự tham khảo cho cư dân của mình. Shinya còn giúp Kurokku thiết kế một vài loài sinh vật mới.

Kurokku gần như phụ thuộc vào Shinya, không biết từ lúc nào cô luôn hướng ánh mắt về người này, không hề cảnh giác hắn như lúc ban đầu nữa.

Trong đêm tối, ánh trăng sáng vằng vặc chiếu vào căn phòng nhỏ, Kurokku đang nằm nhưng cô chưa hề ngủ, làn khói đen lại xuất hiện vờn xung quanh Kurokku.

– Kuro, cậu đang lún sâu hơn rồi.

– Ta biết cậu lo lắng chuyện gì. Đừng lo lắng, ta vẫn chưa quên mục đích ban đầu khi tới Edo. Trước khi rời đi ta thực sự muốn giúp Shinya loại bỏ được thứ mê hương đó.

– Cậu muốn có một gia đình với hắn. Kuro, bọn thợ săn mà biết cậu có con chúng sẽ càng truy sát mạnh mẽ hơn vì khi cậu sinh con là lúc cậu yếu ớt nhất. Đứa bé đó sẽ vướng phải rắc rối và nó sẽ chết nếu không hút cạn năng lượng từ cậu. Đến lúc đó một là cậu chết hai là nó chết…

Làn khói đen đó vẫn bình tĩnh lên tiếng nhưng lại thập phần quan tâm ở trong đó. Kurokku nằm im nhìn lên trần nhà, cô mỉm cười.

– Cậu biết gì không Biển Khói Đêm, ta khác với Maria ở một điểm đó là ta rất mong muốn có một gia đình và ta khao khát sự ấm áp từ Ao. Ta tạo ra các cậu vì ta muốn yêu thương các cậu và các cậu yêu thương ta. Ta luôn nhận được sự yêu thương từ Rei và Ao nhưng… ta thực sự muốn nhân đôi nó lên. Để trả giá ta rất sẵn sàng.

– Hãy hấp thụ nó sẽ giúp cậu không yếu đi.

Làn khói đen vừa rứt lời cũng tan biến. Kurokku ngồi dậy, cô cầm lấy viên đá bên cạnh tung nhẹ lên thì nó phát sáng bay theo bên cạnh cô. Kurokku đi tới phòng đối diện, cô kéo cánh cửa ra thấy Shinya vẫn đang ngồi bên cửa sổ nhìn xuống bên dưới.

– Shinya… đêm nay trăng tròn nên ta sẽ thực hiện lời hứa giúp ngươi.

– Kuro, Mary đang ở bên cạnh một người tên là Nicolas Wizakd, hắn là phù thủy bóng đêm.

– Ngươi đang muốn làm ta mất hứng ngay lúc này sao Shinya? Vậy thì để sau đi, thời gian cũng không vội.

Kurokku xoay người toan rời khỏi phòng nhưng cô đã được một cánh tay ôm lấy kéo cô lại. Kurokku cảm nhận được Shinya rất lạnh lẽo, ngay lúc này đây vẫn rất lạnh lẽo. Ngay từ đầu hắn đã không cần cô giúp hắn rồi vì thứ mê hương này loại bỏ cũng được mà không loại bỏ cũng được. Đêm đó Kurokku đã tự nguyện.

Tỉnh giấc, Kurokku ngồi nhìn người ngủ bên cạnh, gương mặt cô lạnh lẽo không một chút cảm xúc, cố đứng dậy, bộ kimono đã trở lại thành bộ váy ngủ quen thuộc, Kurokku nhìn xuống bàn tay của mình có những đường gân tím đen đang nổi lên rồi rất nhanh lại biến mất.

– Shinya… ta biết ngươi sẽ còn nhìn thấy được thời điểm này nên ta muốn gửi tới ngươi nếu ta gặp lại ngươi với ký ức hoàn hảo nhất, lúc đó ta sẽ giết ngươi. Ngươi chỉ có tác dụng duy nhất đó là giúp ta có được đứa bé của ta.

– Kuro, bọn thợ săn đang ở rất gần.

Làn khói đen lại xuất hiện, mái tóc đen nay cũng chuyển về màu vàng với những làn xoăn sóng nhẹ nhàng quen thuộc. Kurokku nhìn xuống làn khói đó.

– Chúng ta sẽ tới chỗ của Ana và Denis. Họ sẽ giúp ta bảo vệ đứa con này…

– Kuro biết rằng không phải lúc này nhưng Rei gửi tin tới, anh em Một Tay vừa tỉnh giấc.

– Vậy sao? Cậu đem theo tử khí vừa thu thập về cho hai bọn họ, ta sẽ một mình tới chỗ Ana và Denis.

Kurokku nói rồi đi về phía cửa sổ, cô bước lên sau đó nhảy xuống và tan biến vào trong không gian. Làn khói đen đó lan tỏa tới gần Shinya đang nằm ngủ mà một hình thể người đang dần xuất hiện, bàn tay của người khói đó đưa ra chạm vào mu bàn tay của Shinya mà một loạt chú thuật kì dị được vang lên.

– #@$%^#@@!**^&&%^&#@!… Shinya K. Sullivans, có thể ngươi đã thực sự có được tình yêu của Kuro nhưng ngươi nên biết một điều rằng so với ngươi bọn ta còn quan trọng với Kuro hơn rất nhiều. Cậu ấy có thể chối bỏ người thân nhưng không bao giờ cậu ấy chối bỏ bọn ta. Thiên đường của Kuro không cần những kẻ như ngươi.

Làn khói đen đó nói rồi cũng tan biến mất. Shinya nằm đó, hắn mở mắt ra ngồi dậy, lúc này hắn mở lòng bàn tay bên kia ra, bên trong là một đốm sáng, Shinya uống đốm sáng đó.

– Kuro… trên biển hay đất liền cô đều không an toàn. Đứa con mà cô yêu thương sẽ hủy hoại cô…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN