Khi Đồng Hồ Điểm 12 Giờ
Chương 5: Khoảng Thời Gian Bị Che Lấp
– Ana, Denis con tới rồi.
– Con tới rồi sao Kuro?
Một người phụ nữ phương tây xinh đẹp trong bộ váy quý tộc mở cánh cửa gỗ nhìn Kurokku lập tức tiến tới đỡ lấy cô mà đưa tay lên chạm vào trán của Kurokku.
– Con đang bị sốt. Ai đã khiến cho con bị ốm thế này Kuro? Ở ngoài đó, con đúng là vô dụng.
Ana dù nói lời trách mắng nhưng không dấu nổi sự quan tâm và yêu thương dành cho Kurokku mà đưa cô vào trong nhà. Ở trong nhà là gian phòng khách nhỏ và bên cạnh là một phòng ngủ, đối diện gian phòng ngủ là nhà bếp nhỏ bé có bàn ăn nhỏ trong đó, một không gian nhỏ nhưng ấm cúng. Người đàn ông phương tây rất đẹp trai mặc bộ quần áo thoải mái đem theo ly sữa nóng tới phòng khách cho Kurokku uống. Hai người họ luôn sống ở đây từ rất lâu, ngoài đám ngốc kia ra thì Kurokku là lần đầu tiên tới thăm họ cũng như là con người thứ 3 xuất hiện ở đây.
Đối với Ana và Denis, Kurokku luôn ngoan ngoãn và thu lại cái vẻ kiêu ngạo vốn có của cô.
– Con đã quan hệ với một “kẻ phán quyết”.
– Thằng nhóc đó hẳn là rất tốt mới thu hút được con bé kiêu ngạo như con. Kuro, bọn ta đã sớm dự liệu chuyện này nên đã có chuẩn bị. Đây là Floeg.
Denis nói rồi đặt lên bàn một thứ hình trứng khá lớn cao khoảng 50 cm, hoàn toàn trong suốt nhưng ở hai đầu chính là những dây leo thực vật xanh đang phát triển.
– Con có thể nuôi dưỡng đứa bé ở trong này dù cho kéo dài bao lâu. Bọn ta đã biết những người trên hòn đảo đó sẽ không thể sinh sản bình thường nên đã nghiên cứu Floeg. Tuy nhiên con sẽ khác với những người đó, con phải đánh đổi bản thân mình.
– Con biết. Xin hãy cứu đứa bé của con.
Kurokku nhìn Ana và Denis mím môi lên tiếng. Ana mỉm cười vuốt nhẹ mái tóc của cô rồi đưa tay chạm vào bụng bằng phẳng của cô. Khi Ana nhấc tay lên chẳng có gì cả, cô lại đưa tay chạm vào Floeg thì trong Floeg xuất hiện một đốm sáng nhỏ. Denis đưa tay tới Floeg đang biến mất dần.
– Năng lượng cung cấp cho Floeg lấy từ con, tuy con không phải sinh đứa bé nhưng con vẫn sẽ yếu dần. Cho đến khi hoàn toàn khỏe lại con hãy ngoan ngoãn ở lại đây.
Denis nhắc nhở cô gái đang thu nhỏ người lại một chút. Kurokku nhìn bàn tay của mình sau đó lại nhìn Ana và Denis.
– Con bị thợ săn truy đuổi, giúp con đuổi họ đi, con sẽ đi ngủ một chút, con hơi mệt hãy gọi con dậy vào bữa tối.
Kurokku nói rồi đứng lên đi tới bức tường ở phòng khách đưa tay lên thì cánh cửa gỗ mở ra, bên trong là một căn phòng gỗ khác với rất nhiều đồ chơi, Kurokku đi vào đó rồi đóng cửa lại, cô thực sự muốn ngủ.
– Nhịp tim tử khí của Kuro rất yếu, năng lượng đứa bé kia lấy nhiều hơn em tưởng.
Ana nhìn Denis lo lắng. Bọn họ đều luôn lo cho cuộc sống của Kuro trước đó rằng cô có tốt không, có ăn đủ bữa, có mặc đủ ấm, có vui hay không, có đang buồn hay lại ngồi khóc…? Ana và Denis như là chính ba mẹ của Kuro.
– Ba đứa nhóc đó đang thu thập thêm tử khí, anh sẽ điều chế thêm nên em hãy cô lập nơi này trên phạm vi rộng hơn.
– Đứa bé đó khá phiền phức nhưng sẽ có mặt dùng được. Ít nhất có đứa bé ở bên cạnh Kuro sẽ không còn bị con bé Maria ảnh hưởng nữa.
– Maria là rào chắn ngang giữa ba đứa. Kuro chắc chắn sẽ giết Maria.
Denis vỗ nhẹ tay của Ana rồi cũng đi vào phòng riêng của mình. Ana nhìn theo vị trí Denis rời đi rồi quay ra ngoài, cô dùng sức mạnh của mình ẩn đi nơi này. Thời gian tới họ sẽ phải bận rộn chăm sóc “con gái yêu” của họ thôi.
Kurokku đã ở lại ngôi nhà này hơn một năm, những ngày tháng đó cô hết ăn lại ngủ rồi lại nằm trước nhà nhìn ngắm bầu trời và những bông hoa mặt trời rất nhàm chán.
Một con mắt hiện ra. Kurokku vẫn nằm trước nhà, đôi mắt cô liếc về phía Mắt Tối hỏi mà như khẳng định chắc chắn.
– Ta đã hoàn chỉnh thân xác cho cậu Mắt Tối?
– Cô không thấy vậy rất thú vị sao Kuro? Cô cũng hãy cứ yên tâm vì ta cũng đang ở đây để bảo vệ cô chút ít. Cô đúng là nghịch ngợm, ai lại đi có con với kẻ thù của mình chứ?
– Ai biết, ta chỉ cần ở lại đây hồi phục. Ana và Denis, ta đều không muốn tổn hại họ. Haizzz…
Kurokku thở dài nhắm mắt lại không muốn nói chuyện nữa. Mắt Tối thấy vậy bay tới dần hiện một thân hình nhỏ nhắn linh hoạt ngồi bên cạnh vị trí Kurokku đang nằm, quả thực nhóc này không ngờ tới sẽ có ngày Kuro thở dài như vậy.
– Kuro, tôi sẽ làm mọi thứ cho cô, chỉ cần cô yêu cầu tôi sẽ làm. Ngay cả khi cô muốn tôi giết chết Agechi, cô ta chưa bao giờ thuộc nhóm sinh vật chúng ta. Cô ta vì luôn được cô nói mạnh nhất nên cũng luôn nghĩ bản thân cô ta mạnh nhất.
– Đừng để Agechi biết con bé không phải người mạnh nhất trên đảo. Ta đang rất mệt mỏi, phải nuôi dưỡng Floeg và cả nó nữa làm ta không còn sức lực rồi. Ta còn không muốn nói chuyện nữa.
Kurokku nói rồi nằm nghiêng về một bên nhắm mắt lại. Cậu nhóc Mắt Tối ngồi bên cạnh vuốt nhẹ tóc Kurokku mỉm cười với cô.
– Đừng lo lắng Kuro, bây giờ cô chỉ cần nghỉ ngơi mà thôi. Cậu ta, sinh vật mạnh nhất của Heaven đang chìm vào giấc ngủ, hơi thở của cậu ta đang hòa cùng với cô, nhịp đập của cậu ta cũng cùng với trái tim tử khí của cô. Cậu ta sẽ bảo vệ an toàn cho Heaven. Biển Khói Đêm sẽ đem nhiều tử khí trở về cho cậu ta.
– Ta cảm thấy… thật buồn khi phải… dấu đi các cậu không để Rei biết.
– Rei sẽ hiểu thôi. Nào bây giờ cô hãy ngủ đi Kuro, ngủ rồi mọi thứ sẽ thật bình yên.
Mắt Tối càng nói càng nhỏ, giọng hiu hiu cùng cơn gió vờn nhẹ qua mang theo hương hoa thật khiến người ta dễ chìm vào giấc ngủ an lành. Ánh mắt của Mắt Tối đột nhiên trở nên sắc lạnh nhìn vào căn nhà gỗ, Ana đang đứng trước cửa nhìn Kurokku và Mắt Tối, bên cạnh cô là một bé gái tóc bạc buộc hai bên rất mập mạp đang ăn bánh.
– Cậu tới rồi sao Mắt Tối.
– Cô không nên mang con bé đó ra đây Ana.
– Em không có làm hại Kuro. Em chính là Kuro, em là mặt trái của Kuro, em là đường lui của Kuro.
Cô bé mập mạp đó mỉm cười lên tiếng lại tiếp tục ăn. Mắt Tối nhìn cô bé sau đó lại nhìn xuống Kuro mà đưa tay vén những sợi tóc trước mặt sang hai bên.
– Bé, đến cho Kuro năng lượng đi, Kuro đang rất yếu.
– Được.
Cô bé đi tới ngồi xuống cầm lấy tay của Kurokku lên như làm hành động cầu nguyện thì lúc này một loạt hắc khí phóng ra rất mạnh mẽ từ người cô bé bao bọc lấy Kurokku. Một nguồn năng lượng hắc ám tràn đầy đang bổ sung cho Kurokku, nó đang cứu lấy Kurokku.
– Dừng lại đi Tokei, như vậy đủ rồi.
Kurokku mở mắt nhìn cô bé mỉm cười lên tiếng. Cô bé Tokei nghe vậy dừng lại buông tay Kurokku ra rồi lại đứng dậy đi về phía Ana.
– Cũng đã hơn 10 tháng rồi, con cũng nên trở về đi Kuro.
– Con biết. Mắt Tối cậu mau đem Floeg về cho Rei trước.
Kurokku nhắc nhở thì Mắt Tối gật đầu lại trở về một con mắt lúc trước. Cô bé Tokei nhìn Kurokku.
– Kuro…
– Nếu bọn họ tìm được đến đây thì đừng ra mặt Tokei, ta không muốn bất kì ai biết được sự thật về bản thân ta.
– Em sẽ… giết bọn họ, em sẽ giết những ai khiến chúng ta không vui. Kuro, em muốn ở bên cạnh Kuro cho nên…
Cô bé Tokei càng nói càng khóc to hơn. Kurokku ngồi dậy, cô nhìn cô bé và Ana mà cơ thể đang nhỏ lại thành một con bé 6, 7 tuổi. Lúc này Kurokku chỉ cao nhỉnh hơn con bé được một chút.
– Chúng ta sẽ ở bên nhau cho tới ngày giết được Maria.
– Ừ, em sẽ đợi.
– Ana, hãy chăm sóc Tokei con sẽ trở lại. Tới khi đó con sẽ đem cả Ao tới đây.
Kurokku nói rồi quay lại, cô nhìn cánh đồng hoa mặt trời thở dài một cái sau đó bước về phía trước. Cơ thể nhỏ bé đó bước đi thật chậm rãi sau đó theo cơn gió cuốn vào hư không.
– Ana, mau cho con trái tim.
– Tokei, con không thể ra ngoài đó lúc này, ít nhất hãy chờ đợi đến ngày đó khi Heaven sụp đổ.
– Bọn ngu ngốc đó đều bị lừa, Maria sao? Thật ngu ngốc, chẳng có Maria như chúng nghĩ ở đây cả.
Tokei mỉm cười mà gương mặt quay vào người Ana, con mắt chuyển động nhìn về con đường phía trước, cả người cô bé tỏa ra hắc khí bay lượn lờ trong không khí. Ana mỉm cười cúi nhìn cô bé đưa tay xoa đầu.
– Tokei ngoan, Maria là lý do để Ao tin tưởng Kuro, để Agechi làm việc cho Kuro. Chúng ta không nên nói về điều này.
– Vâng ạ.
Tokei nhìn Ana mỉm cười ngoan ngoãn sau đó cả hai đi vào trong nhà.
Thủy tinh cầu bỗng dưng đục ngầu như có làn mây đen ở trong đó, Kurokku đứng xuống, cô bé lùi lại phía sau chút nữa là rơi xuống nước nếu như không có Blue kéo lại. Kurokku đưa hai tay lên ôm đầu, mắt mở lớn nhìn vào thủy tinh cầu phía trước.
– Không… không phải, không phải như vậy… Kuro, Kuro đang ở đâu? Mau đem Kuro quay trở lại, đem Kuro quay trở lại đây…
– Cậu không phải Kuro sao? Vậy cậu là Tokei sao Kuro?
Rin quay lại nhìn Kurokku cất tiếng hỏi mà cô bé kia không ngừng la hét trong khi nước mắt vẫn đang chảy dài trên gò má. Đằng xa lúc này bỗng có chớp, cơn mưa đang kéo tới bên này nhưng một mái vòm vô hình được dựng lên để căn nhà nổi vẫn rất khô ráo.
Shinya tiến lên chạm vào thủy tinh cầu thì làn khói đục đó tan dần, họ nghe thấy giọng nói lại quay về nhìn thủy tinh cầu kia.
– Ao cậu làm sao vậy? Ao?
Kurokku ôm lấy ngài công tước Mr. Clock mà không ngừng hét lên trong mưa. Ao lúc này đôi mắt như phủ một lớp sương mờ, cầm lấy thanh kiếm tay hất văng Kurokku ra làm cô bé ngã lăn trên mặt biển sóng trào dâng. Ao cầm thanh kiếm tiến về phía Kurokku định giết cô nhưng làn khói đen nổi cộn lên, Mắt Tối xuất hiện trong hình dạng cậu bé chặn Ao lại.
– Khốn khiếp, ngươi nổi điên cái gì AO. Kuro cũng không phải là người đã giết cô ta.
Ao không hề đáp lời mà đánh văng Mắt Tối nhưng chân cậu ta đang bị khói đen giữ chặt lại. Ao hung hăng muốn thoát ra nhưng không thể, từ người cậu ta những tua có đầu nhọn chui ra hướng Kurokku tấn công. Mắt Tối và Biển Khói Đêm biết Kurokku sẽ tránh được nhưng không ngờ tới Kurokku không hề tránh né mà để những tua đó đâm vào người cô kéo lên đánh văng về phía bãi cát.
– Kuro…
– Ao, mau bình tĩnh lại. Ao cậu đừng làm ta sợ, đừng rời bỏ ta như bọn họ.
Kurokku sợ hãi lên tiếng mặc mưa làm đau rát cô vẫn chạy về phía Ao. Lúc này Mắt Tối đã kéo cô lại, Biển Khói Đêm đẩy lùi Ao ra xa cùng lúc ba bóng đen mặc áo choàng mang hơi thở tử thần xuất hiện sau lưng Ao, một trong ba bóng đen đó bay tới thẳng bên Kurokku mà tách Mắt Tối ra túm lấy Kurokku, hắn túm chặt Kurokku mà đôi mắt đỏ đó nhìn Kurokku chằm chằm.
Mắt Tối và Biển Khói Đêm không thể cử động phải đứng trơ mắt nhìn ký ức của Kurokku không ngừng mất đi.
– Đây là sự trừng phạt dành cho ngươi Kuro, ngươi đã phá luật thu thập tử khí để có được cuộc sống bất tử. Những gì ngươi yêu thương nhất sẽ dần biến mất. Heaven đã mất, không gì có thể bảo vệ được ngươi nữa.
– KURO…
Cả Mắt Tối và Biển Khói Đêm đều hét lên. Ngay lúc này sét đánh xuống, một thân ảnh nhỏ bé màu đen từ trên trời rơi xuống đá bay bóng đêm thợ săn kia sau đó đỡ lấy Kurokku đặt cô xuống bãi cát đã ướt.
– Mái tóc bạc kia, ngươi là Tokei.
– Các ngươi đã quá ngạo mạn rồi thợ săn bóng đêm. Ta không nghĩ sẽ để các ngươi đem Kuro đi.
Tokei đứng đó mặc áo choàng đen, mái tóc bạc lộ ra bị mưa làm ướt. Ba thợ săn đó bay tới tấn công Tokei nhưng hắc khí từ người Tokei phát ra đánh bay bọn họ. Tokei nhìn Kuro nằm ở đó mím môi lại sau đó bay lên tấn công ba bóng đen kia.
Mắt Tối và Biển Khói Đêm vẫn không thể di chuyển, Ao lúc này cũng cùng ba thợ săn tấn công Tokei, cuộc chiến diễn ra rất ác liệt trên bầu trời mưa giông.
– Kuro cô sao rồi? Kuro mau tỉnh lại đi.
Mắt Tối hét lên muốn tới bên Kurokku nhưng không thể. Lúc này Kurokku nằm trên nền cát ướt, đôi mắt tối lại như một cái xác trống rỗng không còn gì cả nhưng nước mắt đang hòa cùng nước mưa chảy ra dù không một ai phát hiện.
– Kuro… Kuro….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!